Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 706: Trước mắt tối sầm, đầu rơi xuống đất

Chương 706: Trước mắt tối sầm, đầu rơi xuống đấtChương 706: Trước mắt tối sầm, đầu rơi xuống đất
 
 Chương 706: Trước mắt tối sâm, đầu rơi xuống đất
 
 Từ ánh mắt của Triệu Tiểu Điệp có thể thấy được, Ngọc Cốt Yêu Cơ có mối thù sâu nặng với nàng.
 
 Triệu Tiểu Điệp đứng dậy, đi về phía mật thất ở hậu viện.
 
 Hậu viện rất yên tĩnh, không có một bóng người.
 
 Triệu Tiểu Điệp đẩy cửa vào sân.
 
 Tiếng kẽo kẹt vang lên trong đêm tĩnh mịch, nghe rất rõ ràng.
 
 "Ngươi đến rồi, vội vã tìm ta có chuyện gì?"
 
 Một giọng nói truyền ra từ trong sân, cửa cũng mở ra.
 
 Ngọc Cốt Yêu mặc đồ đen bước ra khỏi phòng, ánh mắt nhìn về phía Triệu Tiểu Điệp vừa tiến vào đột nhiên thay đổi.
 
 "Sao âm khí tinh thuần trong cơ thể ngươi sao lại giảm nhiều thế này?"
 
 "Ngươi bị đoạt thân rồi."
 
 Giọng nói của Ngọc Cốt Yêu Cơ trở nên lạnh lùng, mắt nhìn chằm chằm vào Triệu Tiểu Điệp.
 
 Triệu Tiểu Điệp chính là món quà mà nàng chuẩn bị tặng cho vị đại nhân kia.
 
 Nhưng bây giờ, chân khí thuần âm trên người Triệu Tiểu Điệp gần như mất hết, sao nàng có thể không tức giận cho được.
 
 "Là ai! Là ai đoạt thân ngươi!"
 
 Ngọc Cốt Yêu Cơ đi đến trước mặt Triệu Tiểu Điệp, nhưng sau đó sắc mặt lại thay đổi lần nữa; "Ngươi không thất thân, chuyện này là sao? Nói cho ta biết chuyện này là sao?"
 
 Xoetl
 
 Ngay khi nàng hỏi.
 
 Triệu Tiểu Điệp giơ tay lên.
 
 Một luồng khí kình mạnh mẽ từ bàn tay bắn về phía mặt Ngọc Cốt Yêu Cơ.
 
 Ngọc Cốt Yêu Cơ hoàn toàn không ngờ Triệu Tiểu Điệp lại ra tay với mình.
 
 ÁI
 
 Ngọc Cốt Yêu Cơ hét lên thảm thiết.
 
 Mặt nàng ta xuất hiện năm vết máu dài, một bên mắt cũng bị khí kình đánh trúng.
 
 Âm!
 
 Dù sao Ngọc Cốt Yêu Cơ cũng là cường giả cảnh giới Hóa Hải.
 
 Lúc này, toàn thân nàng bùng phát khí kình cuồn cuộn.
 
 Sau khi Triệu Tiểu Điệp ra tay đã nhanh chóng lùi lại, tránh được khí kình bùng nổ.
 
 "Triệu Tiểu Điệp, ngươi dám đánh lén ta, hôm nay ta sẽ xé xác ngươi!"
 
 Gương mặt Ngọc Cốt Yêu Cơ trở nên vô cùng dữ tợn.
 
 Mạng che trên mặt đã rơi xuống đất. Trên khuôn mặt vốn xinh đẹp xuất hiện năm vết máu, một bên mắt mơ hồ không rõ, từng giọt máu chảy ra, trông vô cùng đáng sợ.
 
 "Ngọc Cốt Yêu Cơ, năm xưa ngươi vì muốn ta bái ngươi làm sư phụ đã giết cả nhà ta, ngươi tưởng ta không biết sao? Hôm nay chính là ngày ngươi phải chết!"
 
 Triệu Tiểu Điệp quát lớn.
 
 "Con tiện nhân, ngươi biết thì sao, cho dù ngươi biết thì thế nào, với thực lực của ngươi, cho dù ta bị thương vẫn có thể giết ngươi."
 
 "Nhưng bây giờ ta đổi ý rồi, ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ đưa ngươi đến Bách Uyên Lâu ở chợ đen, ta tin rằng sẽ có rất nhiều người thích ngươi!"
 
 Ngọc Cốt Yêu Cơ vừa nói vừa nhảy lên hóa thành tàn ảnh, ve một chưởng về phía Triệu Tiểu Điệp.
 
 Chỉ là khi nàng vừa động thì có một bóng người xuất hiện trong sân.
 
 Người đến thân hình gầy gò, tóc bạc.
 
 Nổi bật dưới ánh trăng đêm, trên đầu buộc một dải băng màu vàng, trên áo choàng in hoa văn màu vàng và đen, đứng đó trông rất cao quý.
 
 Ánh mắt lạnh lùng, trong sự lạnh lùng mang theo một chút bá đạo.
 
 Trên người tỏa ra một luồng sát khí kinh khủng, bao trùm Ngọc Cốt Yêu Cơ vừa ra tay.
 
 Lòng Ngọc Cốt Yêu Cơ lạnh ngắt, lập tức dừng lại.
 
 Không phải nàng muốn dừng lại mà là nàng cảm nhận được, cho dù mình không dừng lại thì cũng không bắt được Triệu Tiểu Điệp.
 
 "Ngươi là ai?"
 
 Con mắt còn lại của Ngọc Cốt Yêu Cơ nhìn chằm chằm vào người vừa xuất hiện.
 
 Xuất hiện chính là Vệ Trang đã dẫn người đến Giang Nam trước đó.
 
 Lúc này, trong trang viên có từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, Vệ Trang không đến một mình, hắn còn dẫn theo những sát thủ khác, không có người nào có thể sống sót rời khỏi đây.
 
 Lúc này, Triệu Tiểu Điệp cũng nhìn về phía Vệ Trang.
 
 "Đây là Thất long thủ của Thanh Long hội sao?"
 
 Khi nàng đang nghĩ như vậy.
 
 Trên người Vệ Trang tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ và đáng sợ.
 
 Hắn bước từng bước về phía Ngọc Cốt Yêu Cơ.
 
 Mỗi bước hạ xuống, mặt đất đều rung nhẹ, đây là do khí kình phát ra từ dưới chân gây nên.
 
 Sắc mặt Ngọc Cốt Yêu Cơ hơi đổi.
 
 Đối phương khiến nàng phải kiêng dè, nhưng sau đó ánh mắt nàng lóe lên.
 
 "Các hạ là người của Thanh Long Hội, Cực Lạc Cung chúng ta không có thù oán gì với Thanh Long hội các ngươi!"
 
 Ngọc Cốt Yêu Cơ lên tiếng.
 
 "Nhận tiên của người khác, thay người khác tiêu tai, có người bỏ tiền ra muốn mạng của ngươi, cho nên hôm nay ngươi nhất định phải chết!"
 
 Giọng nói của Vệ Trang lạnh nhạt, khí tức trên người càng trở nên mạnh mã.
 
 "Ngươi không có cơ hội đó đâu!"
 
 Ngay khi nói xong, trong tay Ngọc Cốt Yêu Cơ xuất hiện một viên châu.
 
 "Đường Môn Phích Lịch Tử!"
 
 Ở đăng xa, Triệu Tiểu Điệp thấy thứ trong tay Ngọc Cốt Yêu Cơ, sắc mặt thay đổi.
 
 Âm!
 
 Viên Phích Lịch Tử trong tay Ngọc Cốt Yêu Cơ đã ném về phía Vệ Trang phát ra tiếng nổ lớn.
 
 Bản thân nàng ta xoay người, nhanh chóng lao khỏi sân.
 
 Chỉ là khi nàng vừa động, trong làn khói có một bóng người lướt theo.
 
 Triệu Tiểu Điệp trong sân cũng đi theo ra ngoài.
 
 Bóng dáng Ngọc Cốt Yêu Cơ xuất hiện ở sân trước.
 
 Trên mặt đất đã có thêm một số thi thể.
 
 Một số người của Cực Lạc cung trong trang viên tụ tập lại với nhau, ánh mắt kinh hoàng cảnh giác nhìn xung quanh.
 
 Thấy Ngọc Cốt Yêu Cơ lao tới những người này mừng rỡ, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Ngọc Cốt Yêu Cơ, một số người trong lòng giật mình.
 
 "Cản người phía sau lại cho tal"
 
 Ngọc Cốt Yêu Cơ quát lớn.
 
 Chỉ cần kéo dài thời gian một chút nàng sẽ có cơ hội trốn thoát.
 
 Nhóm người vây quanh theo bản năng lao về phía bóng người phía sau Ngọc Cốt Yêu Cơ.
 
 AI
 
 Chỉ là một luông sáng lóe lên, những người này phát ra tiếng kêu thảm thiết, binh khí trong tay rơi xuống đất, hai tay ôm chặt lấy cổ họng, máu tươi phun ra, kinh hoàng bắt đầu ngã xuống đất.
 
 Sắc mặt Ngọc Cốt Yêu Cơ thay đổi, muốn tăng tốc.
 
 Nhưng bóng dáng đột nhiên dừng lại, bởi vì bóng dáng của Vệ Trang đã xuất hiện trước mặt nàng, áo bào trên người không hề thay đổi.
 
 "Giết!"
 
 Thấy vậy, Ngọc Cốt Yêu Cơ biết mình không thể trốn thoát, chỉ có thể liều mạng.
 
 Ánh mắt trở nên tàn nhẫn, bàn chân đạp mạnh xuống đất, lực lượng trong cơ thể bùng nổ, khí kình tuôn trào vỗ một chưởng đánh về phía Vệ Trang.
 
 "Khí thế yếu đi, thực lực cũng yếu đi!"
 
 Trước mặt nàng, Vệ Trang tự lẩm bẩm.
 
 Hắn đã xem qua tư liệu về thực lực của Ngọc Cốt Yêu Cơ, nghe nói sắp ngưng tụ thần thế, nhưng hôm nay gặp mặt hắn có chút thất vọng.
 
 Ban đầu hắn còn muốn mượn Ngọc Cốt Yêu Cơ, xem thử có thể bước ra bước kia hay không? Nhưng giờ khí thế trên người đối phương đã yếu đi.
 
 Khoảng cách không xa lắm, bóng dáng đối phương như tia chớp nháy mắt áp sát.
 
 Lòng bàn tay mang theo hàn khí dày đặc vỗ vào ngực Vệ Trang.
 
 Ngay khi lòng bàn tay đối phương sắp chạm vào ngực hắn.
 
 Tay Vệ Trang cầm trường kiếm chuyển động, một luồng kiếm quang kinh khủng phóng ra.
 
 Kiếm quang che khuất đôi mắt mờ mịt của Ngọc Cốt Yêu Cơ.
 
 Sau đó nàng ta cảm thấy cổ mình đau nhói, muốn xoay đầu nhưng lại thấy một mảnh đen kịt.
 
 Đầu lâu bay lên rồi rơi xuống đất.
 
 Triệu Tiểu Điệp chạy tới thấy cảnh này mà kinh hãi, vừa rồi nàng chỉ thấy Ngọc Cốt Yêu Cơ xông đến trước mặt Vệ Trang, sau đó một luồng kiếm quang kinh khủng phóng ra, đầu lâu của Ngọc Cốt Yêu Cơ rời cổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận