Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 674: Kinh Vô Mệnh ám sát thành công, tình thế thay đổi, tâm thái Kim Phi Hồng thay ở

Chương 674: Kinh Vô Mệnh ám sát thành công, tình thế thay đổi, tâm thái Kim Phi Hồng thay ởChương 674: Kinh Vô Mệnh ám sát thành công, tình thế thay đổi, tâm thái Kim Phi Hồng thay ở
 
 Chương 674: Kinh Vô Mệnh ám sát thành công, tình thế thay đổi, tâm thái Kim Phi Hồng thay đổi
 
 Ngày hôm sau Kinh sư trở lại bình thường.
 
 Biến động tối qua chỉ ảnh hưởng đến một bộ phận người.
 
 Bên trong Sở Thiên Đường, ánh mắt Sở Thiên Bá lạnh lẽo.
 
 Đêm qua một số người Kim Tiền Bang chưa đến Sở Thiên Đường đã bị vây giết.
 
 Tất cả những thi thể này đều được tập trung lại, hôm nay hắn chuẩn bị cho người đưa đến chỗ Kim Phi Hồng của Kim Tiền Bang.
 
 "Bên phu nhân thế nào?"
 
 Sở Thiên Bá mở lời hỏi.
 
 "Bẩm Tổng đường chủ, phu nhân đêm qua bị quấy ray chưa nghỉ ngơi, nên chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi."
 
 Lục Bưu bên cạnh Hắn nói.
 
 Mặc dù những người của Kim Tiền Bang đã bị vây giết, nhưng Sở Thiên Bá vẫn không yên tâm, bảo vệ an toàn cho phu nhân của mình, tập trung bảo vệ.
 
 Tâm thái như vậy cũng khiến đối phương không nghỉ ngơi tốt.
 
 "Để phu nhân nghỉ ngơi cho khỏe! Hôm nay ta sẽ giải quyết mọi chuyện."
 
 Hắn chuẩn bị đi gặp Kim Phi Hồng, Kim Phi Hồng Kim Tiền Bang đang tổ chức nhân thủ, chuẩn bị đối phó với họ Sở Thiên Đường.
 
 Hai bên cần một trận đại chiến để bãi bình chuyện lần này.
 
 Việc này rõ ràng là do kẻ chủ mưu đứng sau, mặc dù Hắn không sợ Kim Phi Hồng. Nhưng cũng không muốn bị người khác lợi dụng.
 
 "Được, vậy ta sẽ nói với phu nhân một tiếng!"
 
 Lục Bưu nhận lệnh đi hướng về phía hậu viện.
 
 Trong hậu viện, một nữ tử trung niên mặc áo tím đang ngồi trong phòng, sắc mặt có chút tiêu tụy.
 
 Đêm qua có chút lo lắng, tinh thần có chút căng thẳng.
 
 Phu nhân của Sở Thiên Bá bị thương lâu năm, không thể tu luyện nữa nên thân thể có chút yếu.
 
 "Phu nhân, trời đã sáng! Đường chủ nói hôm nay giải quyết phiên phức, bây giờ ngài có thể về phòng nghỉ ngơi trước!" Lục Bưu cúi người nói.
 
 "Được"
 
 Nữ tử áo tím gật đầu theo nha hoàn và Lục Bưu di ra khỏi phòng, hướng về phòng riêng của mình.
 
 Sáng sớm thời tiết có chút âm u, như sắp mưa.
 
 Một nhóm người đi trong hành lang sân.
 
 Chỉ là khi sắp ra khỏi hành lang...
 
 Âm! Một bóng người từ dưới hành lang bằng gỗ lao ra, lao ve phía mọi người, vụn gỗ bay tán loạn.
 
 "Bảo vệ phu nhân!" Lục Bưu lên tiếng.
 
 Chỉ là vào lúc này, trong vụn gỗ có một luồng kiếm quang màu xám lao ra cực nhanh, mục tiêu không phải là nữ tử áo tím mà là Lục Bưu.
 
 Xoet.
 
 Hắn ta lên tiếng muốn di chuyển thân mình để bảo vệ nữ tử áo tím thì cổ họng bị đâm thủng.
 
 "Ngươi!"
 
 Lục Bưu hoàn toàn không ngờ tới mục tiêu đầu tiên của thích khách lại là mình.
 
 Sau một kích, bóng người màu xám ngáy mắt xuất hiện trước mặt nữ tử áo tím.
 
 Nữ tử áo tím kinh hãi, kiếm quang không chút lưu tình chém đầu nàng lìa khỏi thi thể.
 
 Sau đó đó có một tấm vải xám trùm lấy đầu nàng, thích khách nhanh chóng vọt vào trong hậu viện.
 
 "AI Phụ nhân!"
 
 Sau khi thích khách áo xám rời đi, một nha hoàn phát ra tiếng kinh hãi.
 
 Trong đại sảnh, Sở Thiên Bá đang chuẩn bị nhân mã đi gặp Kim Phi Hồng bỗng biến sắc.
 
 Thân hình nhanh chóng hướng về phía hậu viện.
 
 Không lâu sau hắn nhìn thấy thi thể không đầu, gương mặt tràn ngập sự giận dữ.
 
 "Người chạy vê hướng nào?”
 
 "Hậu viện."
 
 Một nha hoàn đáp lời.
 
 Khi lời của nha hoàn vừa dứt, Sở Thiên Bá lập tức vỗ ra mấy chưởng, mấy nha hoàn đi theo nữ tử áo tím lập tức tử vong.
 
 Còn hắn thì vọt về phía hậu viện.
 
 Hậu viện là một ao sen.
 
 Khi Sở Thiên Bá xuất hiện ở đây cũng đã có một số người xuất hiện.
 
 "Tổng đường chủ, người nọ nhảy vào ao sen, hẳn là đi theo nội đạo ra khỏi hậu viện."
 
 Một người mở lời.
 
 "Truy đuổi, dọc theo bờ sông truy đuổi, nhất định phải tìm ra hắn cho ta, ta muốn băm hắn thành trăm mảnh!"
 
 Sở Thiên Bá tức giận quát.
 
 Không ngờ phòng bị cả đêm thế mà đối phương lại ra tay vào lúc sáng sớm, khi bọn hắn lơ là.
 
 Hắn có chút chủ quan, còn đối phương quá nhẫn nại.
 
 Cách Sở Thiên Đường không xa, có một bóng xám từ trong sông đi lên bờ, người này không hề dừng lại mà đi hướng về khu vực đông đúc.
 
 Xem xét lộ tuyến có thể thấy đối phương đã tiến hành điều tra tỉ mỉ.
 
 Bên trong Kim Tiền Bang Kim Phi Hồng ngồi nghiêm chỉnh trong đại sảnh.
 
 Dương tổng quản vội vã chạy vào.
 
 "Bang chủ, phu nhân của Sở Thiên Bá đã bị giết."
 
 Dương tổng quản vẻ mặt mừng rỡ nói.
 
 "Thê tử của hắn bị giết? Không phải những người chúng ta phái đi đều bị vây giết sao?"
 
 Kim Phi Hồng sắc mặt bình thản nói.
 
 "Bang chủ, hẳn là Kinh Nhất mà ngài bảo ta chú ý đến ra tay."
 
 Kim Phi Hồng kêu hắn cắn chú ý đến Kinh Vô Mệnh, cho nên hắn vẫn luôn chú ý đến Kinh Vô Mệnh, những người bị Sở Thiên Đường giết không có Kinh Vô Mệnh.
 
 "Vậy thì ta chờ hắn đến gặp ta!"
 
 Kim Phi Hồng trầm giọng nói.
 
 "Ta bảo ngươi đưa thư cho Chân Võ Viện, ngươi đã đưa thư chưa?"
 
 "Bang chủ, thư đã đưa đến nhưng khi ta rời đi có rất nhiều binh lính của Đế Võ Hầu phủ tập trung bên ngoài Chân Võ Viện."
 
 "Người đứng đầu là hai thống lĩnh mạnh nhất dưới trướng Đế Võ Hầu!"
 
 Dương tổng quản mở lời.
 
 "Người của Đế Võ Hầu phủ bao vây Chân Võ Viện? Có chuyện gì xảy ra?"
 
 Nghe vậy, sắc mặt Kim Phi Hồng khẽ đổi.
 
 "Thuộc hạ đã dò la một chút, tối qua có thích khách ám sát Đế Võ Hầu, một tên thích khách chạy vào Chân Võ Viện, Đế Võ Hầu phủ Mục Thiên Hùng dẫn người muốn vào Chân Võ Viện."
 
 "Chân Võ Viện Tư Mã quản sự ra mặt giao thi thể thích khách, nhưng Mục Thiên Hùng muốn dẫn binh lục soát Chân Võ Viện, Tư Mã quản sự nổi giận đánh Mục Thiên Hùng và hàng trăm binh lính trọng thương."
 
 "Sáng nay, Đế Võ Hầu phủ điều động một nghìn người vây quanh Chân Võ Viện, đòi Chân Võ Viện phải cho một lời giải thích, còn muốn vào Chân Võ Viện lục soát."
 
 Dương tổng quản lập tức nói ra những chuyện đã điều tra được.
 
 "Hừ! Đế Võ Hầu thật quá ngông cuồng, thế mà dám để người vây quanh Chân Võ Viện, còn muốn vào lục soát!"
 
 Kim Phi Hồng hừ lạnh một tiếng, hắn cũng là quản sự của Chân Võ Viện.
 
 Đế Võ Hầu vây quanh Chân Võ Viện như vậy khiến trong lòng hắn khó chịu.
 
 Nhưng sau đó ánh mắt trở nên ngưng trọng.
 
 Lúc này Chân Võ Viện xảy ra xung đột với Đế Võ Hầu, vậy thì khi hắn giao thủ với Sở Thiên Bá tạm thời không có người giúp đỡ.
 
 Kim Phi Hồng nhíu chặt mày.
 
 Vùi
 
 Khi hắn đang trầm tư, Kinh Vô Mệnh từ bên ngoài đại sảnh đi vào. "Bang chủ, đây là đầu người ngài muốn, ta mang đến rồi!"
 
 Kinh Vô Mệnh hành lễ với Kim Phi Hồng, sau đó đặt gói đồ trong tay xuống, không mở ra.
 
 "Tốt!"
 
 "Thật sự khiến ta có chút kinh ngạc, ngươi thế mà có thể giết người dưới sự phòng thủ nghiêm ngặt của Sở Thiên Đường."
 
 "Ta đã nói lời thì giữ lời, hôm nay ngươi chính là quản sự thứ sáu của Kim Tiền Bang, Dương tổng quản, ngươi triệu tập năm người khác đến đây, phân chia một số nơi do năm người kia quản lý cho Kinh Nhất, đồng thời thông báo cho toàn bang!"
 
 "Kinh Nhất, ngươi đi nghỉ ngơi trước, tốt nhất là ở lại trong bang, đừng ra ngoài!"
 
 Kim Phi Hồng nói.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Kinh Vô Mệnh hành lễ rồi đi ra khỏi đại sảnh.
 
 "Bang chủ, vậy ta đi triệu tập năm người khác đến đây trước."
 
 Dương tổng quản nói.
 
 "Phải an bài cho Kinh Nhất thật tốt, Chân Võ Viện xảy ra vấn đề, ta cảm thấy có chút không đơn giản, tạm thời không thể giao chiến với Sở Thiên Đường, đến lúc đó cần phải thỏa hiệp, đàm phán đến một giai đoạn nhất định thì giao hắn ra, cho Sở Thiên Bá một lời giải thích!"
 
 Kim Phi Hồng sắc mặt lạnh nhạt nói.
 
 Mặc dù Hắn rất coi trọng Kinh Vô Mệnh, nhưng trong mắt hắn Kinh Vô Mệnh là con cờ có thể hy sinh bất cứ lúc nào.
 
 "Khi nào Thiên Trân và Quý Ngọc trở về."
 
 Kim Phi Hồng mở lời.
 
 Dương Thiên Trân và Lý Quý Ngọc là hai đệ tử của hắn.
 
 "Hai vị thiếu gia dự kiến ba ngày sau sẽ bí mật về Kinh sư."
 
 "Thông báo cho bọn họ cẩn thận một chút, đừng để Sở Thiên Bá có cơ hội."
 
 Kim Phi Hồng khoát tay nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận