Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 396: Cường thế, bóp nát cổ họng

Chương 396: Cường thế, bóp nát cổ họngChương 396: Cường thế, bóp nát cổ họng
 
 Chương 396: Cường thế, bóp nát cổ họng
 
 Lạc Thiên Tuyệt nhìn Bạch Cực Chân.
 
 "Ngươi đã biết hắn là đệ tử của Yến Nam Thiên?"
 
 Bạch Cực cũng kinh ngạc không thôi, lắc lắc đầu.
 
 Hắn tiếp xúc với Tô Thần chủ yếu vì coi trọng quan hệ giữa Tô Thần và Kim Phong Tế Vũ Lâu, Mộ Dung Khinh Trần.
 
 Làm sao có thể nghĩ đến Tô Thần sẽ là Thiếu long thủ gì đó.
 
 Tuy rằng kinh ngạc nhưng cũng cảm giác không khó tiếp nhận.
 
 Bạch Sầu phi thân là lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu, sao lại vô duyên vô cớ tiếp xúc với nhân vật như Tô Thần, còn kết minh nữa.
 
 Nếu như nói Tô Thần là Thiếu long thủ, vậy những chuyện khác hoàn toàn có thể nói thông suốt.
 
 Nhưng cho dù Tô Thần là đệ tử Yến Nam Thiên, Thiếu long thủ của Thanh Long Hội cũng không thể giết Địch Tư Nghiên.
 
 Hậu quả khi giết chết Địch Tư Nghiên cực kỳ nghiêm trọng.
 
 “Tô huynh”
 
 Hắn tiến lên muốn thuyết phục.
 
 "Không cần khuyên bảo, hôm nay Địch Tư Nghiên phải chết, ta sẽ tự tay giết chết nàng, mặc kệ nàng là người của ail"
 
 Tô Thần khoát tay nói.
 
 "Lần đầu tiên gặp mặt Dich Tư Nghiên hắn cũng cảm thấy nàng không tệ lắm, không nghĩ tới lần thứ hai gặp mặt lại để cho hắn có cảm giác không đánh chết đối phương thì không được."
 
 Bạch Cực Chân nghe Tô Thần nói cũng không nói gì nữa.
 
 Ánh mắt nhìn về phía Địch Tư Nghiên, Địch Tư Nghiên này tự gây nghiệt, không thể sống.
 
 Lúc này tu vi của Địch Tư Nghiên đã bị hạn chế, nhìn Tô Thần đang sải bước về phía mình mà lòng lạnh toát.
 
 Nàng cảm nhận được sát ý của Tô Thần.
 
 Nhưng cũng cảm thấy vô cùng nhục nhã.
 
 Thân thể đột nhiên vọt về phía Tô Thần.
 
 "Tu vi Thần phách hợp nhất mà muốn giao thủ với ta, cho dù thực lực của ta bị áp chế ở Thiên Nhân nhất nạn cũng có thể giết chết ngươi!"
 
 Địch Tư Nghiên là một người có thiên phú rất cao.
 
 Tô Thần áp chế thực lực của nàng ở Thiên Nhân nhất nạn chính là sự sỉ nhục đối với nàng.
 
 Xoet một cái.
 
 Địch Tư Nghiên thuấn di xuất hiện trước mặt Tô Thần, giơ tay chọc về phía mi tâm Tô Thần. Một ngón tay cực nhanh, còn mang theo âm hàn chỉ khí.
 
 Tô Thần giơ tay, bàn tay biến thành màu xám đen nắm chặt ngăn chặn đầu ngón tay của đối phương.
 
 Địch Tư Nghiên cảm giác được đầu ngón tay như đâm vào một khối thiết bản, cánh tay như muốn gấy.
 
 Thân hình nhanh chóng lui về phía sau.
 
 "Thực lực chỉ có vậy, ngay cả phòng ngự của ta cũng không phá được!"
 
 Tô Thần lại thô bạo phóng về phía đối phương.
 
 "Liệt ma, chiến phủ!"
 
 Cánh tay hắn giơ lên đánh xuống người Địch Tư Nghiên.
 
 Địch Tư Nghiên không dám cứng rắn nghênh đón, thân hình không ngừng lui về phía sau để tránh né một kích của Tô Thần.
 
 Nhưng mà sóng khí cuồng bạo quét qua thân thể làm cho thân thể của nàng lắc lư, trì trệ.
 
 Nàng muốn điều chỉnh thân hình nhưng Tô Thần đã xuất hiện ở trước mặt rồi.
 
 Nắm tay của hắn hạ xuống.
 
 Khí lưu chung quanh như bị nắm đấm tay hấp thu.
 
 Lúc này trên gương mặt xinh đẹp của Địch Tư Nghiên xuất hiện sự kinh hãi, đồng tử đột nhiên co rút lại, da đầu tê dại.
 
 Nhưng khi đối mặt với nguy hiểm, con người đều có phản ứng bản năng.
 
 Cho nên nàng tung ra một chưởng.
 
 "Huyền Âm Hàn Băng Trảm!"
 
 Giờ khắc này Địch Tư Nghiên bộc phát toàn bộ thực lực của mình.
 
 Âm!
 
 Hai cỗ lực lượng va chạm, thân thể Địch Tư Nghiên bị đánh bay ra ngoài.
 
 Miệng phun máu tươi, khí tức uể oải.
 
 Thị nữ nhanh chóng chạy tới nâng Địch Tư Nghiên dậy.
 
 "Thực lực của ngươi có chút không phù hợp với danh tiếng của ngươi!"
 
 Tô Thần nhìn Địch Tư Nghiên, trong ánh mắt tràn ngập sự thất vọng.
 
 Lúc trước hắn cho rằng Địch Tư Nghiên thiên chi kiêu nữ như vậy, cho dù bị áp chế ở Thiên Nhân nhất nạn cũng có thể bộc phát ra chiến lực cường đại hơn.
 
 Nhưng sau khi giao thủ với Địch Tư Nghiên thì nàng lại không phải đối thủ của hắn.
 
 Khí kình bản thân có chút phù phiếm, căn cơ còn không ổn định.
 
 Nhìn thấy biểu cảm của Tô Thần, vẻ mặt Địch Tư Nghiên trở nên dữ tợn.
 
 "Ngươi có bản lĩnh thì giết ta, giết ta ngươi cũng phải chết!"
 
 Au Dương Phi Ưng, ta nhận được Tứ Phương hội các ngươi mời tới dự tiệc, ta chết ở chỗ này, ta nghĩ ngươi cũng biết hậu qual Địch Tư Nghiên quay đầu nhìn về phía Âu Dương Phi Ưng nói.
 
 Hiện giờ ngườ có thực lực cứu nàng chỉ có Âu Dương Phi Ưng.
 
 Âu Dương Phi Ưng nghe Địch Tư Nghiên nói liền nhíu mày.
 
 Sự tình có chút ngoài dự liệu của hắn.
 
 Hắn vốn đến để định càn khôn, không nghĩ tới lại gặp phải một tình huống hiện tại.
 
 Địch Tư Nghiên quả thật không thể chết ở chỗ hắn.
 
 Nhưng Tô Thần cũng không phải kẻ tâm thường.
 
 Cả hai bên đều không phải thế lực mà hắn có thể phớt lờ.
 
 "Hắn đến diệt Tứ Phương hội các ngươi, ngay cả giết địch cũng do dự, Tứ Phương hội nên trực tiếp giải tán đi."
 
 Địch Tư Nghiên lạnh giọng nói.
 
 Nghe vậy, sắc mặt Âu Dương Phi Ưng trầm xuống, lời Địch Tư Nghiên nói là sự thật.
 
 Tô Thần bọn họ đến đây để đối phó với Tứ Phương hội, cho dù Tô Thần là Thiếu long thủ Thanh Long hội thì cũng không thể để cho đối phương rời đi.
 
 Về phần Tô Thần, hắn không để ý Địch Tư Nghiên nói gì.
 
 Hắn chỉ bước từng bước về phía Địch Tư Nghiên.
 
 Nói muốn giết Địch Tư Nghiên, Tô Thần sẽ không để cho nàng sống.
 
 Hắn đưa chuẩn bị nắm lấy cổ họng đối phương.
 
 Đúng lúc này thị nữ bên cạnh Địch Tư Nghiên đột nhiên xuất ra đoản kiếm đẩm thẳng tới cổ họng Tô Thần.
 
 Tốc độ cực nhanh, giống như sao băng.
 
 Bởi vì khoảng cách quá gần, tốc độ quá nhanh cho nên trong lúc nhất thời không ai phản ứng kịp.
 
 Chỉ là khi kiếm của nàng sắp đâm trúng cổ họng Tô Thần.
 
 Một bàn tay trực tiếp bắt lấy đoản kiếm.
 
 Tay không nắm lưỡi kiếm.
 
 Đơn giản thô bạo nắm chặt lấy đoản kiếm rồi đột nhiên dùng sức kéo cả thân thể thi nữ tới, tay còn lại tung ra một quyền.
 
 Một quyên mạnh mẽ đánh vào ngực đối phương.
 
 Bùm!
 
 Nắm tay cứng rắn như sắt giống như thiết côn trực tiếp xuyên thủng lồng ngực thị nữ.
 
 Sau đó thân thể thị nữ bị quăng ra ngoài.
 
 Cánh tay Tô Thần run run, máu tươi bị khí kình hất văng.
 
 Không còn chút máu nào bám lại.
 
 "Tiểu Linh!"
 
 Địch Tư Nghiên nhìn về phía thị nữ nằm trên mặt đất, ngực có lỗ to, thân thể co quắp, hoảng sợ hô to. "Không cần gọi, kết cục của ngươi sẽ không khác bao nhiêu."
 
 Tô Thần tiếp tục bước tới gần Địch Tư Nghiên, quanh thân hắn có một cỗ khí huyết mênh mông tràn ra bao phủ Địch Tư Nghiên.
 
 Hắn muốn bich Tư Nghiên cảm giác được thống khổ, hối hận vì đã nói nhiều như vậy.
 
 "Giết!"
 
 Lúc này, Nghê Lưu Vân bên cạnh Âu Dương Phi Ưng không hề báo trước mà biến mất tại chỗ.
 
 Hắn xuất hiện phía sau Tô Thần, nắm đấm giống như mãnh hổ ập tới.
 
 Âu Dương Phi Ưng truyền âm cho hắn để hắn ra tay thăm dò trước.
 
 Khi nắm tay đến gần Tô Thần nháy mắt thành móng vuốt chộp về phía đầu.
 
 Nhưng đúng lúc này trong tửu lâu đèn đuốc sáng trưng đột nhiên có một đạo hắc quang lướt qua, sau đó Nghê Lưu Vân kêu rên thảm thiết.
 
 Toàn bộ cánh tay hắn ra quyền đã rơi xuống mặt đất.
 
 Vết thương còn chưa kịp chảy máu, có thể thấy được người ra tay đã ra tay với tốc độ nhanh cỡ nào.
 
 Mọi người kinh ngạc nhìn, người ra tay chính là Liên Thành Bích.
 
 Hắn vẫn luôn chú ý Nghê Lưu Vân, khi Nghê Lưu Vân ra tay thân hình hóa thành hắc quang di chuyển tới chỗ Tô Thần, bàn tay hóa thành đao chém rụng cánh tay Nghê Lưu Vân.
 
 Trong lúc mọi người kinh hãi.
 
 Tô Thần đã tới sát người Địch Tư Nghiên, bàn tay nắm lấy cổ họng đối phương.
 
 "Nhớ kỹ kiếp sau, đừng nói quá nhiều, nếu không sẽ chết sớm!"
 
 Bàn tay Tô Thân dùng sức.
 
 Răng rắc!
 
 Trực tiếp bóp nát cổ họng đối phương.
 
 Địch Tư Nghiên ngẹo đầu, không còn hô hấp nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận