Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 679: Chân Võ Uyển Thạch Hàn Châu, ta tin vào kiếm của ta

Chương 679: Chân Võ Uyển Thạch Hàn Châu, ta tin vào kiếm của taChương 679: Chân Võ Uyển Thạch Hàn Châu, ta tin vào kiếm của ta
 
 Chương 679: Chân Võ Uyen Thạch Hàn Châu, ta tin vào kiếm của ta
 
 Rất nhanh, tin tức Lạc Nhất Hồng chết đã truyền đến tổng bộ Kim Tiền Bang.
 
 Dương tổng quản nhanh chóng dẫn người xuất hiện tại phủ của Lạc Nhất Hồng.
 
 Điều tra nguyên nhân cái chết của Lạc Nhất Hồng.
 
 Nhìn thấy trạng thái tử vong của Lạc Nhất Hồng, đồng tử của Dương tổng quản đột nhiên co lại.
 
 Đầu bị đập vỡ, máu thịt mơ hồ, không nhìn ra do vũ khí gì gây ra nhưng có thể biết được hai bên đầu của hắn bị đập vào cùng một lúc.
 
 Đối phương không sử dụng vũ khí thông thường, tốc độ và lực lượng đều rất mạnh,
 
 Thực lực của Lạc Nhất Hồng ở Thiên Nhân cửu nạn.
 
 Từ dấu vết tại hiện trường, Lạc Nhất Hồng đã giao thủ với đối phương, vì vậy toàn thân chắc chắn có khí cương phòng thân.
 
 Trong tình huống này mà vẫn có thể đập vỡ đầu từ hai bên, có thể thấy người ra tay không phải kẻ tâm thường
 
 Sau đó lại đến trước thi thể bị Long Phượng Kim Hoàn cắt vỡ yết hầu, vết cắt không thô.
 
 "Vũ khí là vòng kim loại sao?”
 
 Từ vết thương trên thi thể, Dương tổng quản đưa ra kết luận.
 
 Võ giả giang hồ sử dụng vòng không ít, nhưng có thể giết chết võ giả như Lạc Nhất Hồng thì trong trí nhớ của hắn không có.
 
 "Giữ gìn cẩn thận thi thể của Lạc quản sự, đưa đến tổng bang, đợi bang chủ trở về rồi điều tra."
 
 Địa vị của Lạc Nhất Hồng ở Kim Tiền Bang không bình thường.
 
 Hắn nắm giữ nhiều tiền trang và khu vực nhất, một khi chết đi, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Kim Tiền Bang.
 
 Nhưng trong lòng Dương tổng quản cũng có chút lo lắng.
 
 Hắn cảm thấy Kim Tiên Bang và Sở Thiên Đường đã bị người ta để mắt tới.
 
 Sở Thiên Bá của Sở Thiên Đường bị giết, Lạc Nhất Hồng cũng chết theo, nếu không phải do người của Sở Thiên Đường làm thì chỉ có thể nói có một kẻ chủ mưu đứng sau ra tay.
 
 "Hy vọng đừng để mắt tới tai"
 
 Dương tổng quản thầm nghĩ.
 
 Theo tình hình hiện tại, hắn cũng có khả năng trở thành mục tiêu bị giết.
 
 Mọi thứ vẫn phải cẩn thận.
 
 Kiểm tra lại một lần nữa, Dương tổng quản rời khỏi phủ của Lạc Nhất Hồng.
 
 Thi thể của Lạc Nhất Hồng và thi thể còn lại nhanh chóng được đưa đến Kim Tiền Bang.
 
 Cái chết của Lạc Nhất Hồng nhanh chóng truyền đến tai những người khác.
 
 Những người này nhanh chóng tăng cường phòng bị.
 
 Thượng Quan Kim Hồng trở về phủ, sau khi nhận được tin tức cũng nhanh chóng sắp xếp người ở xung quanh phủ của mình.
 
 "Ngươi bị thương rồi!"
 
 Du phu nhân nhìn Thượng Quan Kim Hồng nói.
 
 "Không sao, hồi phục một chút là được, nhưng nếu không phải Lạc Nhất Hồng không mang theo bút phán quan, ta muốn giết hắn còn phải trả giá thêm."
 
 Thượng Quan Kim Hồng nói.
 
 Vừa rồi hắn đã giao thủ với Lạc Nhất Hồng.
 
 Trong tay Lạc Nhất Hồng không có cây bút phán quan nổi danh của hắn, có lẽ thường ngày ở trong phủ hắn không có thói quen mang theo bút phán quan, hoặc cho rằng mình ở trong phủ sẽ không bị ám sát.
 
 "Bước tiếp theo, chúng ta sẽ đi như thế nào!"
 
 "Bước đó không đi nữa, đợi Kim Phi Hồng trở về, xem hắn làm thế nào, bây giờ ngươi cần tìm cho ra hai đệ tử của Kim Phi Hồng, bọn hắn không thể bước vào Kinh sư."
 
 Thượng Quan Kim Hồng nói.
 
 Nếu hai người này bước vào kinh sư, trở về Kim Tiền Bang, thì người được lợi nhất từ việc giết Lạc Nhất Hồng chính là hai người bọn họ.
 
 Bên Thượng Quan Kim Hồng có thể không nhận được bất kỳ lợi ích nào.
 
 "Chân Võ Uyển và bên Đế Vũ Hầu thế nào? Đế Vũ Hầu mạnh mẽ lục soát Chân Võ Uyển, Chân Võ Uyển hẳn phải có động thái chứ."
 
 Thượng Quan Kim Hồng mở lời.
 
 "Vài quản sự chủ trì mọi việc bên ngoài của Chân Võ Uyển đã tụ họp, còn tụ họp lại để nói chuyện gì, thì tạm thời chưa có ai biết."
 
 Nghe vậy, Thượng Quan Kim Hồng hơi nhíu mày, mở lời hỏi: 'Chân Võ Uyển không có nhân vật nào khác xuất hiện?”
 
 "Những nhân vật khác của Chân Võ Uyển không xuất hiện, nhưng trước đó dò la được khi Đế Vũ Hầu lục soát Chân Võ Uyển, bên trong Chân Võ Uyển có hai cỗ thần thế bộc phát, hai cỗ thân thế này bộc phát không lâu thì Đế Vũ Hầu liền dẫn người rời đi."
 
 Du phu nhân nói với Thượng Quan Kim Hồng tin tức đã dò la được.
 
 "Hai cỗ thần thế, vậy thì bên trong Chân Võ Uyển có ít nhất có hai cường giả Ngưng Thần."
 
 "Thật sự không đơn giản."
 
 Thượng Quan Kim Hồng nói.
 
 Lúc này ở Chân Võ Uyển.
 
 Trong một nghị sự đường yên tính
 
 Năm nam tử mặc đủ loại trường bào ngôi nghiêm chỉnh bên trong.
 
 Trong đó có Tư Mã Vân đã ra tay với thống lĩnh Mục Vân Hùng dưới trướng Đế Vũ Hầu ngày hôm qua.
 
 Lúc này sắc mặt hắn âm trâm, mở lời nói: "Mấy vị, Đế Vũ Hầu lục soát Chân Võ Uyển của chúng ta, rõ ràng là không coi Chân Võ Uyển của chúng ta ra gì, các vị nói xem nên làm thế nào với chuyện này?” "Đế Vũ Hầu muốn mượn Chân Võ Uyển của chúng ta để cho Độc Cô Vi Ngã xem sự cường thế của hắn."
 
 "Chỉ là hắn chọn nhầm mục tiêu rồi, không phải Độc Cô Vi Ngã đã treo thưởng giá trên trời để lấy mạng hắn sao? Vậy thì lấy mạng hắn nhận tiên thưởng."
 
 Sau khi Tư Mã Vân lên tiếng, một nam tử trung niên bên phải hắn lên tiếng.
 
 Người này mặc trường bào màu đỏ sam, tóc đen nhánh, gương mặt tái nhợt, đôi mày hơi nhíu lại, tràn đầy vẻ uy nghiêm, đôi môi mỏng mím thành đường cong lạnh lùng, từ đó có thể thấy đối phương không phải kẻ hiền lành gì.
 
 Hắn là một trong những quản sự của Chân Võ Uyển, cũng là đường chủ của Thiên Thánh Đường ở Kinh sư.
 
 Dù Thiên Thánh Đường có chữ Thánh trong tên nhưng lại làm sinh ý buôn người, dưới trướng nắm giữ khoảng ba phần thanh lâu ở Kinh sư.
 
 "Lấy mạng hắn e là khó, năm năm trước Đế Vũ Hầu đã bước vào trong biển ngưng thần, thần thế của hắn vô cùng bá đạo, trừ phi tổng quản ra tay, nếu không thì những người chúng ta liên thủ cũng chưa chắc giết được hắn."
 
 Một lão giả tóc trắng gầy gò trầm giọng nói.
 
 "Cúc lão đánh giá cao Đế Vũ Hầu rồi, hiện giờ Kim bang chủ đã bước vào trong biển ngưng thần, Thạch huynh bên kia có thể trực diện giao thủ với Ngưng Thần bình thường, ba chúng ta liên thủ có thể giao chiến với cường giả Ngưng Thần!"
 
 "Ta không tin Đế Vũ Hầu có thể ngăn cản được."
 
 Đường chủ Thiên Thánh Đường lên tiếng nói.
 
 "Không phải Đế Vũ Hầu chỉ có một mình sao?"
 
 "Huống hồ bên Kim bang chủ cũng gặp phải phiền phức, vừa rồi lúc ta đến đã nhận được tin tức, tổng đường chủ của Sở Thiên Đường đã chết, chết dưới kiếm của một cao thủ kiếm đạo Ngưng Thần.
 
 "Ta nhớ phu nhân của Kim bang chủ cũng chết dưới tay một cao thủ kiếm đạo, xét từ điểm này, hẳn là cùng một người."
 
 "Đế Vũ Hầu mạnh mẽ lục soát Chân Võ Uyển của chúng ta, Kim bang chủ cũng gặp phải chuyện như vậy, các vị cho rằng hai chuyện này không có chút liên quan nào sao? Ta cảm thấy có người đang nhắm vào Chân Võ Uyển chúng ta."
 
 Khi lão giả tóc trắng nói chuyện, hai mắt hắn lóe hàn quang.
 
 Nghe lão giả tóc trắng nói, bốn người còn lại đều im lặng.
 
 "Ta đề nghị trước tiên tìm kẻ giết người, xem hắn có liên quan đến Đế Vũ Hầu hay không, cũng coi như giúp Kim huynh báo thù, giải quyết xong tên sát thủ rồi lấy mạng Đế Vũ Hầu."
 
 "Dù sao Đế Vũ Hầu ở Kinh sư, chúng ta muốn ra tay với hắn cũng rất khó."
 
 Sau khi im lặng một hồi lão giả tóc trắng mới nói.
 
 "Đa tạ Cúc lão!"
 
 Kim Phi Hồng cảm tạ.
 
 "Chuyện này giao cho ta làm, ta cũng rất muốn gặp cao thủ kiếm đạo." Một trong năm quản sự khác mở lời.
 
 Người này mặc trường bào đen, trong tay ôm một thanh trường kiếm, ánh mắt tuy lười biếng nhưng kiếm ý phát ra từ trong cơ thể lại rất khủng bố.
 
 Kiếm đạo cường giả thích đối mặt với kiếm đạo cường giả.
 
 "Người này là cường giả Ngưng Thần, không đơn giản, ngươi phải cẩn thận, phát hiện ra lập tức thông báo cho chúng ta, tốt nhất là cùng nhau ra tay!"
 
 Lão giả tóc trắng mở lời.
 
 "Yên tâm, tuy ta chưa bước vào trong biển ngưng thần nhưng kiếm của ta không thua kém cường giả trong biển ngưng thần, ta có thể giao thủ với hắn một hai hiệp."
 
 Lúc nam tử nói lời này, trên mặt đã không còn vẻ lười biếng mà tràn ngập tự tin.
 
 Hắn tin vào thanh kiếm trong tay mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận