Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 433: Thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy, ủy thác giết Tứ hoàng tử

Chương 433: Thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy, ủy thác giết Tứ hoàng tửChương 433: Thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy, ủy thác giết Tứ hoàng tử
 
 Chương 433: Thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy, ủy thác giết Tứ hoàng tử
 
 "Muốn thành đại sự, khó tránh khỏi phải bỏ qua một ít thứ"
 
 Người đeo mặt nạ như cảm giác được sắc mặt ảm đạm của nam tử đeo trường thương, mở miệng nói.
 
 "Thuộc hạ muốn đi xem?"
 
 Nam tử lưng đeo trường thương nói.
 
 "Mật thám của Trấn Phủ T¡ ẩn nap đầy ở đó, với trình độ nhạy như mũi cẩu của bọn họ, chỉ cần ngươi tới gân, bọn họ sẽ tìm được ngươi!"
 
 "Ngươi cùng ta ở chỗ này chờ tin tức là được."
 
 Người đeo mặt nạ nói xong xoay người đi vào trong phòng.
 
 "Làm việc cẩn thận, mới có thể giảm thiểu nguy hiểm của bản thân đến mức tối thiểu."
 
 Nam tử đeo trường thương không cam lòng, nhưng lại không dám vi phạm mệnh lệnh của người đeo mặt nạ.
 
 "Thật ra có một việc thuộc hạ không hiểu?"
 
 Nam tử lưng đeo trường thương nói.
 
 "Nói xem, bổn tọa giúp ngươi giải đáp."
 
 Người đeo mặt nạ ngồi xuống, mở miệng nói.
 
 "Những người đó muốn đối phó Tứ hoàng tử, trực tiếp ủy thác chúng ta giết Tứ hoàng tử không phải được rồi, tại sao muốn chúng ta giết Mộ Dung Khinh Trần!"
 
 "Lưu Long là một trong chín hoàng tử giám quốc Đại Chu, giết chết hắn tuyệt đối sẽ khiến cho thế cục vương triều Đại Chu thay đổi, những người đó không muốn Kinh sư náo động cho nên chỉ giết Mộ Dung Khinh Trần, không trực tiếp giết Lưu Long."
 
 "Vê phần lúc sau bọn họ muốn làm như thế nào, ta cũng không rõ ràng lắm."
 
 "Bất quá điều này đối với sự trở về của Hoàng Tuyên chúng ta mà nói, có ý nghĩa trọng đại!"
 
 Người đeo mặt nạ trầm giọng nói.
 
 Hoàng Tuyền Bất Quy Nhân ra tay giết Mộ Dung Khinh Trần.
 
 Tuy rằng bên Đại Chu vương triều không có công bố là ai ra tay, nhưng một ít người có tâm đã biết được do người của Hoàng Tuyền Bất Quy làm.
 
 Hiện giờ danh hiệu của bọn họ đã truyền khắp Đại Chu.
 
 Tin rằng không bao lâu nữa Hoàng Tuyền Bất Quy sẽ uy chấn vương triêu Đại Chu lần nữa.
 
 Đó cũng là lý do bọn họ tái hiện.
 
 Đúng lúc này trước một biệt viện bình thường ở Kinh sư.
 
 Nam tử cầm đầu đám người Trấn Phủ Ti một quyên đánh mở cửa viện.
 
 "Giết! Không lưu người sống!" Nguoi phia sau han, nhanh chong vot vao trong san.
 
 Xil
 
 Lúc này một đạo kiếm quang lóe lên, một nữ tử mang theo vài nam tử áo đen cầm kiếm xuất hiện.
 
 "Giết!"
 
 Trường kiếm trong tay nữ tử giống như sấm sét giết về phía nam tử cầm đầu.
 
 "Hoàng Tuyền Bất Quy, một đám người đã bị chôn ở trong bùn đất mà cũng dám giết người ở Kinh sư!"
 
 Nam tử cầm đầu hừ lạnh một tiếng nâng hai bàn tay lên.
 
 Trong khoảnh khắc này trên hai tay nam tử xuất hiện một đôi quyền sáo màu vàng.
 
 Hàn mang lấp léo, hắn trực tiếp chộp tới trường kiếm của đối phương.
 
 Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã bắt được.
 
 Keng kengl
 
 Quyền sáo va chạm với trường kiếm tóe lửa.
 
 Nữ tử xuất kiếm thấy trường kiếm của mình bị bắt, ánh mắt biến đổi muốn rút trường kiếm về.
 
 Nhưng bản thân nàng lại bị một cỗ lực lượng cực lớn kéo đi.
 
 Khi thân thể nàng bị kéo về phía đối phương, đột nhiên có ba luồng hàn mang từ trong miệng vọt ra bắn tới mặt nam tử.
 
 Bàn tay còn lại của nam tử chộp lấy ba luồng hàn này.
 
 Sau đó bàn tay đảo ngược, ba luồng hàn mang bắn vào trên mặt nữ tử.
 
 Nữ tử phát ra một tiếng kêu thảm thiết sau đó tắt thở.
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long không muốn người sống, hắn cũng không cần lo lắng mình quá tay.
 
 Trong sân, những người áo đen khác đều bị mấy người Trấn Phủ Ti vậy giết, không bao lâu, toàn bộ người áo đen đã bị chém chất.
 
 Đương nhiên bên Trấn Phủ T¡ cũng có thương vong nhất định.
 
 "Lục soát, nhìn xem có manh mối gì không!"
 
 Nam tử cầm đầu mở miệng nói với vài người không ra tay phía sau.
 
 Mấy người này nhanh chóng tiến vào bên trong.
 
 Thời điểm người Trấn Phủ Ti kéo thi thể ra bên ngoài.
 
 Có một người mặc đồ đen, mặt được che bằng vải đen, đội nón lá chậm rãi bước lên lầu các.
 
 AI
 
 Cảm nhận được động tĩnh.
 
 Người đeo mặt nạ cùng với nam tử đeo trường thương đồng thời đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa lầu các.
 
 "Hai vị không cần khẩn trương?"
 
 Người đội nón lá mở miệng nói, thanh quản bị đè thấp, không rõ giọng thật.
 
 "Các hạ lại có nhiệm vụ gì muốn giao cho chúng ta sao?" Người đeo mặt nạ mở miệng nói.
 
 "Lần này muốn các ngươi giết Tứ hoàng tử, bất quá không thể giết ở Kinh sư, cần giết ở bên ngoài!"
 
 Người tới mở miệng nói.
 
 Nghe lời này, hai mắt người đeo mặt nạ có hàn mang chợt lóe, gương mặt dưới mặt nạ thay đổi.
 
 Lúc nãy nói đến chuyện giết Tứ hoàng tử, bên hắn còn phủ định.
 
 Hiện tại đối phương vừa đến đã nói muốn giết Tứ hoàng tử.
 
 Để cho hắn biết suy đoán của mình sai rồi.
 
 Đối phương giết Mộ Dung Khinh Trân làm cho người bên ngoài nghĩ rằng có người đang suy yếu thế lực của Tứ hoàng tử Lưu Long, làm cho người ta nghĩ nội bộ hoàng trữ tranh đấu.
 
 Nhưng bây giờ lại muốn giết Tứ hoàng tử, lật đổ mọi suy đoán trước đó.
 
 Có thể đối phương không phải là người trong hoàng thất.
 
 "Giá cả giết Tứ hoàng tử không giống cái giá để giết một vị công chúa!"
 
 Người đeo mặt nạ Diêm Vương trầm giọng nói.
 
 Tuy rằng suy đoán sai lầm nhưng chuyện này không phải là chuyện mà bọn họ cần quản, bọn họ chỉ thu tiền giết người.
 
 "Năm vạn lượng hoàng kim, trong đó đặt cọc một vạn hai sẽ đưa đến ngoài thành, các ngươi xác định địa phương đi!"
 
 Người tới mở miệng nói.
 
 "Gấp đôi, lần này tiền đặt cọc cần tăng tám phần.
 
 Còn nữa, chúng ta chỉ ra tay ba lần, sau ba lần không giết được Tứ hoàng tử chúng ta cũng sẽ không ra tay nữa, không trả tiền đặt cọc."
 
 Người đeo mặt nạ mở miệng nói.
 
 "Có thểt"
 
 Người tới không cò kè mặc cả mà lập tức gật đầu.
 
 "Ngày mai các ngươi có thể ra khỏi thành!"
 
 Nói xong, người đội nón lá nhanh chóng rời đi.
 
 Nhìn người đội nón là rời đi, người mang mặt nạ rơi vào trâm tư.
 
 Hắn muốn biết mục đích của đối phương khi muốn giết Tứ hoàng tử?
 
 "Thủ lĩnh, bên cạnh Tứ hoàng tử có cao thủ bảo vệ, chúng ta muốn ám sát hắn rất khó."
 
 Nam tử đeo trường thương trâm giọng nói.
 
 Tiếng của hắn cắt đứt dòng suy nghĩ của người đeo mặt nạ.
 
 "Mặc kệ những chuyện này, ngày mai ngươi tự mình dẫn người ra ngoài thành vận chuyển hoàng kim, sau khi vận chuyển đi rồi nhanh chóng sai người ta phân tán!"
 
 "Hơn nữa ngươi cũng không cần trở về, lần này ám sát Tứ hoàng tử do ta tự mình xuất thủ, chỉ cần giết chết Tứ hoàng tử, Hoàng Tuyền Bất Quy chúng ta có thể trở thành tổ chức sát thủ đệ nhất vương triều Đại Chu." Nói tới đây, ánh mắt người đeo mặt nạ trở nên nóng bỏng.
 
 "Thủ lĩnh, ngươi không thể tự mình xuất thủ, chúng ta không rõ thực lực của cao thủ bên cạnh Tứ hoàng tử, nếu không ta giúp thủ lĩnh thăm dò trước."
 
 Nam tử lưng đeo trường thương nói.
 
 "Thăm dò chính là tự sát, nếu như ta không thể thành công ngươi cứ tùy tiện tìm hai người ám sát là xong."
 
 Người đeo mặt nạ lắc đầu nói.
 
 "Thủ lĩnh, nếu không chúng ta truyền tin để đại trưởng lão đến đây."
 
 Nam tử đeo trường thương vẫn có chút lo lắng.
 
 "Điệp Ảnh Tam Trọng Công của ta đã luyện tới đại thành, không giết được đối phương thì thoát đi cũng không có vấn đề gì."
 
 Người đeo mặt nạ tự tin nói.
 
 "Thủ lĩnh, ngươi luyện Điệp Ảnh Tam Trọng Công đến đại thành, như vậy cho dù bên cạnh đối phương có cao thủ Thiên Nhân cửu nạn cũng có thể rời đi."
 
 Nam tử đeo trường thương cảm thấy kinh ngạc, sau đó là vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận