Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 483: Vũ khí Khí cấp đỉnh, An Khánh Hầu

Chương 483: Vũ khí Khí cấp đỉnh, An Khánh HầuChương 483: Vũ khí Khí cấp đỉnh, An Khánh Hầu
 
 Chương 483: Vũ khí Khí cấp đỉnh, An Khánh Hầu
 
 Sau khi Phong Vân Thương rời đi.
 
 Sắc mặt Phong Thượng An trong phòng khách trở nên ngưng trọng.
 
 Trâm tư một lát, Phong Thượng An rời khỏi phòng khách.
 
 Một lúc sau hắn đi tới một không gian trong lòng đất, nơi này có một lò lửa cao chừng một trượng.
 
 Ở trên lò lửa có một phôi đao màu vàng sậm đang bị ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt.
 
 "Hôm nay rèn luyện lần cuối cùng, vũ khí Khí cấp đỉnh có thể thành hình, nhiệm vụ của ta xem như hoàn thành."
 
 Phong Thượng An nhìn trường đao trong lò lửa mà thì thào nói.
 
 Lúc nói chuyện, hắn cởi áo trên người lộ ra da thịt màu đồng cổ.
 
 Âm ầm aml
 
 Lục phủ ngũ tạng trong cơ thể hắn bắt đầu vận chuyển, máu toàn thân lưu động phát ra tiếng nổ vang, theo huyết khí từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, cả người giống như nham thạch.
 
 Hắn giơ tay hút lấy một thiết chùy cách đó không xa, huyết khí khổng lồ lưu chuyển trong lòng bàn tay truyền vào thiết chùy, sau đó trực tiếp đánh tới phôi đao.
 
 Dùng huyết khí rèn luyện vũ khí.
 
 Từng chùy từng chùy nối tiếp nhau.
 
 Theo thời gian trôi qua, trường đao dần dần thành hình, mơ hồ lộ ra sự sắc nhọn.
 
 Âm!
 
 Một búa cuối cùng rơi xuống.
 
 Bàn tay Phong Thượng An giơ lên cắt vào tau còn lại, một luông máu tươi trào ra tưới vào trên trường đao.
 
 Trường đao hấp thu máu tươi của Phong Thượng An.
 
 Một tia sáng màu đỏ sậm từ thân đao lóe lên, ánh sáng từ hỏa diễm đều bị át đi.
 
 Phong Thượng An đưa tay nắm lấy thanh đao, khí kình trong tay tràn vào trong đó.
 
 Trường đao phát ra tiếng ong ong chấn động linh hồn, toàn lực quán chú khí kình, trường đao phát ra ánh sáng màu đỏ sậm, trường đao phát ra một cỗ khí tức khủng bố.
 
 Không chỉ có khí tức sắc bén mà còn có một dao động làm cho người ta sợ hãi.
 
 Thu hồi khí kình, màu đỏ sậm trên thân trường đao nhanh chóng biến mất.
 
 Phong Thượng An móc ra một bình đan dược nhanh chóng đổ vào trong miệng, huyết khí bản thân bắt đầu khôi phục, gương mặt tái nhợt cũng hồng hào đôi chút.
 
 Hắn đi tới bàn đá bên cạnh, trên bàn đá có một vỏ đao màu vàng sậm, bê mặt khắc một ít văn tự kỳ dị, nhìn qua không hoa lệ nhưng phối hợp với văn tự phía trên lại trở nên thần bí.
 
 "Có thanh vũ khí này, có đủ khí huyết hoặc khí kình, Thiên Nhân thất nạn như ta cũng có thể chém giết võ giả mới vào Thiên Nhân cửu nạn."
 
 "Đáng tiếc tài liệu quá trân quý, chỉ có thể chế tạo một thanh!"
 
 Phong Thượng An thở dài nói.
 
 Người rèn đao cũng yêu đao, nhưng thanh đao này không thuộc về hắn.
 
 Cắm đao vào trong vỏ đao, sau đó Phong Thượng An dùng vải bố bên cạnh bọc lại.
 
 "Trước khi tiễn ngươi rời đi, có lẽ có thể thấy uy lực của ngươi một lần."
 
 Phong Thượng An nhẹ giọng nói.
 
 Hắn giống như dự cảm được gì đó?
 
 Ở hậu viện, có một bóng người xuất hiện bên cạnh Mộ Dung Khinh Trần.
 
 "Phong Vân Thương rời khỏi Phong gia trang đi tới An Khánh Hầu phủ."
 
 "Còn có Phong Thượng An hẳn là đi rèn đao, tính toán thời gian thì hôm nay sẽ rèn xong."
 
 "Chúng ta có nên vào mật thất dưới lòng đất điều tra một chút hay không?”
 
 Người tới nhẹ giọng nói.
 
 "Điều tra rõ ràng bên Phong Vân Thương, ta muốn biết vì sao Phong Vân Thương lại tiếp xúc với An Khánh Hầu."
 
 "Không cần điều tra không gian mật thất kia, miễn cho lộ ra sơ hở, trọng điểm của chúng ta là tam minh chủ kia, ta rất muốn nhìn xem tam minh chủ kia rốt cuộc là ai?"
 
 Mộ Dung Khinh Trân trâm giọng nói.
 
 Mục đích nàng đến Phong gia trang chính là vì Tà Minh, lúc trước nàng tra được Phong gia trang có quan hệ với Tà Minh, gia chủ Phong gia Phong Thượng An đang luyện đao cho tam minh chủ."
 
 Hơn nữa Phong gia có thể là một trong những thành viên của Tà Minh.
 
 Cho nên nàng mới tới nơi này, ngoài mặt tránh né một số chuyện nhưng trên thực tế chính là muốn điều tra tam minh chủ.
 
 "Các ngươi phải theo dõi chặt chẽ, có động tĩnh chúng ta liền động thủ, tóm lấy Phong gia trang."
 
 Mộ Dung Khinh Trần nói.
 
 "Tuân lệnh!"
 
 Người áo đen nhanh chóng thối lui.
 
 Sau khi người áo đen rời đi, Mộ Dung Khinh Trân khẽ cau mày.
 
 "Lúc này, An Khánh hầu tìm Phong Vân Thương vì chuyện gì?"
 
 Mộ Dung Khinh Trân thầm nghĩ.
 
 Ở An Khánh Hầu phủ.
 
 Bên trong một gian thư phòng.
 
 Đàn hương lượn lờ thấm đẫm lòng người, An Khánh Hầu ngồi ngay ngắn trước án, xem một ít tin tức về Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 An Khánh Hầu còn rất trẻ, tuổi chừng ba mươi, hắn là An Khánh Hầu đời thứ hai. Ở phía dưới hắn một nữ tử mặc áo tím đang cung kính đứng.
 
 "Không có một chút tin tức về Dạ Đế và Nhật Hậu?”
 
 An Khánh Hầu nhìn nữ tử áo tím trước mặt nói.
 
 Trong lời nói của An Khánh Hầu mang theo một tia âm nhu.
 
 "Hồi bẩm Hầu gia, tin tức về Dạ Đế quá ít, nhưng căn cứ theo thuộc hạ điều tra, Dạ Đế và Nhật Hậu không ở trong thành."
 
 Nữ tử áo tím nói.
 
 "Đây là sợ có người động thủ với bọn họ sao?”
 
 An Khánh Hầu hừ lạnh một tiếng.
 
 "Vậy có thể lôi kéo Bạch Sầu Phi của Kim Phong Tế Vũ Lâu hay không?"
 
 An Khánh Hầu rút ra một phần tư liệu, chính là tư liệu về Bạch Sầu Phi.
 
 "Bạch Sầu Phi là đến từ Thiên Nhai Các, muốn lôi kéo rất khó, ta đang tiếp cận trợ thủ của hắn là Nạp Lan Dung Yên, nhìn xem có thể lôi kéo hay không."
 
 Nữ tử áo tím nói.
 
 "Nạp Lan Dung Yên!"
 
 An Khánh Hầu lại rút ra một phần tư liệu, xem tin tức về Nạp Lan Dung Yên, lông mày khẽ động.
 
 "Trước mắt cứ tiếp xúc trước, không nên lôi kéo tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
 
 Ta bảo ngươi thông báo cho Phong Vân Thương, hắn đã tới chưa?"
 
 An Khánh Hầu thả tư liệu xuống rồi nói.
 
 "Đã an bài người đi mời, phỏng chừng một canh giờ nữa sẽ đến."
 
 "Chỉ là hình như chúng ta và Phong Vân Thương không có qua lại gì, sao Hầu gia lại muốn gặp hắn?”
 
 Nữ tử áo tím nghi hoặc nói.
 
 "Chỉ muốn hợp tác với hắn ta chút thôi. Chờ hắn đến thì báo cho ta, ta muốn ở một mình."
 
 An Khánh Hầu khoát tay nói:
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Nữ tử áo tím khom người rời khỏi thư phòng.
 
 An Khánh Hầu, đứng dậy đi ra ngoài cửa sổ.
 
 Một cơn gió lạnh yếu ớt thổi vào từ bên ngoài.
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu, các ngươi cắt đứt tài lộ của ta, để cho mưu kế của ta xuất hiện sai lâm, các ngươi nói xem ta nên thu thập các ngươi thế nào đây?"
 
 An Khánh Hầu trầm giọng nói.
 
 Kim Ngọc Lăng dùng danh nghĩa Kim Tiền Bang mở tiền trang ở chín quận phương bắc thật ra đều do hắn sai sử.
 
 Kim Ngọc Lăng là một trong những túi tiền của An Khánh Hầu.
 
 Nhưng người của Kim Phong Tế Vũ Lâu lại giết Kim Ngọc Lăng, dẫn đến hắn không chỉ không thể bố trí tiền trang ở chín quận phương bắc mà còn tổn thất một nguồn tiền tài quan trọng."
 
 Hôm nay Kim Tiền Bang đã không còn ủng hộ, hắn tổn thất rất lớn.
 
 An Khánh hầu là một hầu gia có thực quyền, trong tay có đất phong, trong đất phong có tư binh.
 
 Tư binh tiêu hao, Kim Phong Tế Vũ Lâu chặt đứt tài lộ, hắn làm sao có thể buông tha Kim Phong Tế Vũ Lâu?
 
 Xoay người ngồi trở lại ghế, An Khánh Hầu lấy ra một phong thư.
 
 Nội dung trên bì thư chỉ có một hàng chữ.
 
 "Phong gia trang có vũ khí của ta, nếu có thể mang tới, có thể tiến hành hợp tác."
 
 "Không biết vũ khí này rốt cuộc là cái gì? Tại sao muốn ta đi lấy?"
 
 An Khánh Hầu thì thào nói.
 
 Đây cũng là mục đích hắn tìm Phong Vân Thương, hắn muốn biết chút chuyện, hắn luôn cảm giác chuyện này có chút kỳ quặc.
 
 Nhưng hợp tác với đối phương cũng là điều mà hiện tại hắn bức thiết cần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận