Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 755: Thần thế, Huyết kiếm minh nhân, Thần thế, Kim cương bất hoại

Chương 755: Thần thế, Huyết kiếm minh nhân, Thần thế, Kim cương bất hoạiChương 755: Thần thế, Huyết kiếm minh nhân, Thần thế, Kim cương bất hoại
 
 Chuong 755: Than the, Huyet kiem minh nhan, Than the, Kim cuong bat hoai
 
 Trong sân, mùi máu tanh nồng nặc, Quan Thất cũng không đứng vững, hắn bị thương không nhẹ nên ngồi xếp bằng trên mặt đất.
 
 Kim Mai Bình xuất hiện trong tay.
 
 Một luồng năng lượng tiến vào cơ thể Quan Thất chữa lành vết thương.
 
 Một lát sau, sắc mặt Quan Thất trở nên ngưng trọng.
 
 Lần khôi phục vết thương này thế mà tiêu hao hơn một nửa năng lượng của Kim Mai bình.
 
 "Xem ra thực lực tăng lên thì năng lượng tiêu hao sẽ lớn hơn, sau này không thể hoàn toàn dựa vào Kim Mai Bình rồi."
 
 Quan Thất tram tư.
 
 Lúc này có ba bóng người xuất hiện trong sân.
 
 Chính là Thành Thị Phi, Thượng Quan Hải Đường và Quy Hải Nhất Đao.
 
 Nhìn hai thi thể trên mặt đất.
 
 Sắc mặt ba người biến đổi.
 
 "Ta không sao, đã thành công ngưng tụ thần thế, bước vào cảnh giới Ngưng Thần, đối phương là ai?"
 
 Quan Thất giao thủ với đối phương nhưng lại không biết đối phương là người nào.
 
 "Thiết Huyền và Hà Đạo Sinh Phái Côn Luân, bọn họ ra tay với Đông các chúng ta, Các chủ và Phó các chủ bị năm cường giả Ngưng Thần cảnh ngăn cản."
 
 Thượng Quan Hải Đường vẫn luôn điều tra tình hình Phái Côn Luân, cho nên biết thân phận của hai người này.
 
 "Phái Côn Luân, không ngờ lại là bọn họ ra tay trước, Các chủ và Phó các chủ có thực lực không tâm thường, không cần chúng ta giúp đỡ, chúng ta trước tiên dọn dẹp những người khác!"
 
 Quan Thất đứng dậy.
 
 Đối phương tấn công như vậy, không chỉ có mấy người này.
 
 E rằng chuyện này là nguy cơ lớn nhất mà Đông các Thiên Nhai Các gặp phải.
 
 Bên ngoài Thiên Sơn.
 
 Bốn người mặc trường bào Phái Côn Luân, phía sau là mấy trăm đệ tử Phái Côn Luân.
 
 "Han là chưởng giáo đã kéo chân Cổ Tam Thông, Chu Vô Thị, giết, hôm nay diệt Đông các Thiên Nhai Các."
 
 Bốn người đứng đầu khẽ quát.
 
 Ngay sau đó thân hình xông lên, hướng về phía trong núi mà đi.
 
 "Kẻ nào, dám xông vào Thiên Nhai Các ta!"
 
 Đệ tử đang canh giữ mở miệng kinh hô.
 
 Phụt!
 
 Âm! Đệ tử này bỗng phun máu tươi phun ra, ngực bị đối phương đánh một chưởng, cả người bay ngược ra ngoài.
 
 Những đệ tử khác thấy vậy, sắc mặt đều biến đổi.
 
 Trong nháy mắt, một tín hiệu phát ra.
 
 "Địch tập! Chúng ta không phải đối thủ, rút lui!"
 
 Những đệ tử Thiên Nhai Các khác, nhanh chóng lui về phía sau.
 
 Nhưng tốc độ của bọn họ rõ ràng không đủ, bốn người ra tay thân hình hóa thành tàn ảnh, xuất hiện trước mặt mấy đệ tử này, trong tay chưởng ảnh biến động.
 
 Âm! Âm! ẦmI
 
 Vài người bỏ chạy đều bị đánh trúng, thân thể bay ngược ra ngoài.
 
 Lúc này, những đệ tử khác của Thiên Nhai Các đã biết được tình hình.
 
 Trong lúc nhất thời, tiếng chuông vang lên, một số đệ tử Thiên Nhai Các xuất hiện, hợp lực tấn công đối phương.
 
 Tuy rằng không địch lại nhưng vẫn liều chết chiến đấu.
 
 Ngoài đại điện.
 
 Cổ Tam Thông và Chu Vô Thị hai người nghe thấy tiếng chuông truyên đến, sắc mặt trở nên âm trầm.
 
 Phái Côn Luân đây là tiến quân rầm rộ.
 
 "Xem ra Phái Côn Luân các ngươi phái không ít người tới."
 
 Cổ Tam Thông nhìn Nguyên Hư Tử lạnh lùng nói.
 
 "Đã ra tay thì đừng nương tay, không biết Đông các Thiên Nhai Các còn có bao nhiêu cao thủ đây?"
 
 Nguyên Hư Tử bình đạm nói.
 
 Hắn muốn thăm dò tình hình của Đông các Thiên Nhai Các.
 
 Sau khi Thiên Nhai Các chiếm cứ Thiên Sơn chỉ có một số cao thủ xuất hiện, hắn muốn từ trong lời nói của Cổ Tam Thông biết thêm tin tức.
 
 “HU
 
 Cổ Tam Thông chỉ hừ lạnh một tiếng bước tới.
 
 Âm!
 
 Lực lượng khủng bố từ trên người hắn bùng nổ, thân hình bắt đầu biến đổi, chân khí toàn thân cuồn cuộn, chân khí cuồng bạo điên cuồng ập tới mấy người.
 
 Năm người Nguyên Hư Tử thấy vậy không khỏi kinh ngạc.
 
 Hắn không ngờ Cổ Tam Thông này lại ra tay trước.
 
 Ánh mắt nhìn về phía lão giả tóc bạc áo đen bên cạnh.
 
 "Để lão phu đến lĩnh giáo một chút thực lực của Các chủ Đông các Thiên Nhai Các."
 
 Lão giả bước ra, trong đôi mắt âm lãnh lóe tinh quang.
 
 Chiến tích của Cổ Tam Thông, Các chủ Đông các Thiên Nhai Các, chính là giao thủ với chưởng giáo Thiên Sơn Phái Hoắc Mộc Phong, lần đầu tiên giao thủ hai người bất phân thắng bại. Công pháp cụ thể không lan truyền nhiều, chỉ biết thần thế của đối phương là kim thân bao phủ, uy lực không rõ.
 
 Tuy rằng không biết thực lực của Cổ Tam Thông nhưng bọn họ so sánh với Hoắc Mộc Phong.
 
 Thực lực của Hoắc Mộc Phong năm đó mạnh hơn Nguyên Hư Tử.
 
 Nhưng Hoắc Mộc Phong từng bị Chu Đế đánh bại, thực lực trở về đỉnh cao thì nhiều nhất cũng chỉ đánh bại Nguyên Hư TỬ.
 
 Có thể đánh bại hắn thì Cổ Tam Thông cũng mạnh hơn Nguyên Hư Tử một chút.
 
 Đương nhiên hôm nay không phải là khiêu chiến giang hồ, mà là chém giết giữa các thế lực.
 
 Bọn họ vây giết Cổ Tam Thông và Chu Vô Thị.
 
 Lúc hắn bước ra.
 
 Nam tử sắc mặt lạnh lùng bên cạnh bước chân di chuyển, trên người xuất hiện một luồng ánh sáng màu máu, mái tóc cũng trở nên đỏ rực trông vô cùng chói mắt, mắt hắn phát ra hàn quang nhìn chằm chằm nhìn Cổ Tam Thông, một tay đặt ở thắt lưng chạm vào chuôi nhuyễn kiếm.
 
 "Chỉ có hai người các ngươi ra tay sao? Ta thấy các ngươi có thể cùng nhau ra tay!"
 
 Cảm nhận được hơi thở của mình bị khóa chặt, sắc mặt Cổ Tam Thông không chút thay đổi, ngược lại còn điên cuồng nói.
 
 Nghe được lời Cổ Tam Thông nói, sắc mặt hai người trở nên lạnh lùng, Cổ Tam Thông này thế mà lại coi thường bọn họ.
 
 "Tìm chết. Thiên Tiếu Long Ngâm!"
 
 Lão giả tóc bạc áo đen gầm lên một tiếng, khí lãng khủng bố phát ra từ trong miệng hắn tụ thành một luồng khí lãng cuộn cuộn ập về phía Cổ Tam Thông.
 
 Trong luồng khí lãng này còn xen lẫn công kích tinh thần sắc bén nhắm vào não hải của Cổ Tam Thông.
 
 Ngay lúc tiếng gầm thấp xuất hiện.
 
 Nam tử họ Từ nắm chặt bàn tay trên thắt lưng.
 
 Xoetl
 
 Một thanh nhuyễn kiếm màu máu xuất hiện trong tay hắn.
 
 "Cổ Tam Thông, người giết ngươi, Từ Hùng!"
 
 Người nam tử lạnh lùng gầm lên một tiếng, tiếp đó trong nháy mắt ra tay.
 
 "Vútl"
 
 Tàn ảnh ở tại chỗ, thân hình đã bay lên không chém ra một kiếm.
 
 "Thần thế, Huyết kiếm minh nhân!"
 
 Từ Hùng biết rõ thực lực của Cổ Tam Thông cho nên vừa ra tay liền dùng thần thế, trong nháy mắt kiếm quang giống như ánh sao màu máu chém tới Cổ Tam Thông, phối hợp với công kích sóng âm của lão giả tóc bạc,
 
 Hắn tin tưởng, Cổ Tam Thông không có cơ hội sống.
 
 "Thần thế, Kim cương bất hoại!" Chỉ là khi trường kiếm chém tới trước mặt Cổ Tam Thông, Cổ Tam Thông quát khẽ một tiếng, toàn thân phát ra ánh sáng màu vàng chói lọi.
 
 Kiếm khí sắc bén như sao băng chém lên thân thể hắn phát ra tiếng kim va chạm.
 
 "Không ổn!"
 
 Nam tử ra tay biến sắc, hắn không ngờ một kiếm của mình thế mà lại không phá vỡ được phòng ngự của đối phương.
 
 Có dự cảm không ổn nên thân hình nhanh chóng lui về phía sau.
 
 Thật sự là đến nhanh, lui cũng nhanh.
 
 "Muốn đi, dễ dàng như vậy sao?"
 
 Cổ Tam Thông nói xong há to miệng, đột nhiên hút một hơi, không khí xung quanh bị hút vào trong miệng.
 
 Gầm!
 
 Tiếp đó hắn gam lên một tiếng. Khí lãng khủng bố trong nháy mắt bùng nổ, giống như mưa to gió lớn ập về phía Từ Hùng.
 
 "Không ổn!"
 
 Từ Hùng lại biến sắc.
 
 Trên người xuất hiện huyết sát chi khí nông đậm, huyết sát chỉ khí tràn vào trong trường kiếm.
 
 Hắn vung kiếm, trước tiên phải bổ đôi khí lãng.
 
 Kiếm khí và khí lãng va chạm sinh ra lực phản chấn cường đại, toàn bộ thân hình bị luồng lực lượng này chấn động bay ngược ra ngoài.
 
 Thân hình rơi xuống mặt đất, lui ve phía sau mấy bước mới ổn định được thân hình, trên mặt khó coi vô cùng
 
 Một kích của mình không giết được đối phương, còn bị tiếng gâm của đối phương chấn lui.
 
 "Chỉ với chút thực lực này mà muốn vây giết ta!"
 
 "Để các ngươi biết thực lực của Cổ Tam Thông ta như thế nào?"
 
 Cổ Tam Thông cười lớn xông tới, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt lão giả tóc bạc, nắm tay chuyển thành màu vàng, hung hăng nện về phía đầu của đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận