Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 640: Liễu phủ, Thất tuyệt diệt sinh thảo

Chương 640: Liễu phủ, Thất tuyệt diệt sinh thảoChương 640: Liễu phủ, Thất tuyệt diệt sinh thảo
 
 Chương 640: Liễu phủ, Thất tuyệt diệt sinh thảo
 
 Chu đại môn chủ đây là muốn động thủ với Vô Cấu sơn trang.
 
 "Nghĩa phụ, nếu như Thiên Huyết Ngọc Thiền đang ở Vô Cấu sơn trang, như vậy Kiều Phong đến đây chỉ sợ là nhận lời Liên Thành Bích trợ giúp đối kháng với chúng ta."
 
 "Hơn nữa xem xét thời gian thì Kiều Phong không phải vội vàng đến, hắn đã sớm lên đường, e là sự tình không đơn giản!"
 
 Người lên tiếng chính là nghĩa tử thứ mười hai trong mười hai nghĩa tử, La Minh Huy.
 
 La Minh Huy dáng vẻ trẻ trung, nhưng giọng nói lại trâm tĩnh.
 
 "Ngoại trừ Kiều Phong, còn có một người què chân xuất hiện ở Vô Cấu sơn trang, chúng ta không có bất kỳ tin tức gì ve người nọ, nhưng đối phương và Kiêu Phong được Liên Thành Bích tiếp đãi, thực lực tuyệt đối không thấp"
 
 La Minh Huy tiếp tục nói.
 
 "Ha ha, lão Thập Nhị ngươi vẫn bình tĩnh như cũ."
 
 Chu đại môn chủ cười to, cao hứng nói:
 
 "Cho dù đối phương và Kiều Phong ở tầng thứ Hóa Hải, chúng ta cũng có thể bắt được."
 
 "Thiên Hùng Môn ta có thể trở thành một trong các thế lực trấn thủ Tô Thành, không chỉ có mình ta là cường giả Hóa Hải."
 
 "Còn có hai người, thêm Lý thúc của các ngươi sẽ có bốn cường giả Hóa Hải."
 
 "Ngoại trừ bốn người chúng ta, Liễu Mục Sinh của Xích Nhật Điện cũng sẽ ra tay, mục đích của hắn rất đơn giản, Vô Cấu sơn trang ngoại trừ Lý Nhất Mai, còn lại gà chó không tha."
 
 Chu đại môn chủ cao giọng nói.
 
 Giang hồ cũng không chỉ đánh đánh giết giết, còn cần mưu đồ.
 
 "Nghĩa phụ, chẳng lẽ Liễu Mục Sinh còn chưa từ bỏ ý định với Lý Nhất Mai, thật sự là si tình mà, chỉ là Lý Nhất Mai chướng mắt hắn."
 
 Nghe vậy lão đại cười to nói.
 
 "Đại ca, huynh đừng nói trước mặt hắn, nếu không hắn sẽ giết huynh."
 
 Lão Tam mở miệng nói.
 
 "Được rồi, hiện tại các ngươi dẫn người vây quanh Vô Cấu sơn trang đi, ta và Liễu Mục Sinh hội hợp đi tới Vô Cấu sơn trang, ta muốn xem Liên Thành Bích dựa vào đâu mà dám trộm Thiên Huyết Ngọc Thiền của ta”
 
 Chu đại môn chủ vuốt đầu trọc nói:
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Nghe mệnh lệnh, mười hai nghĩa tử hắn bắt đầu hành động, đệ tử Thiên Hùng Môn nhanh chóng tụ tập.
 
 Chu đại môn chủ và Lý Mộ Hàn, còn có hai lão giả áo đen gầy gò cùng nhau đi tới Liễu gia.
 
 Liễu gia là hào môn thế gia ở Tô Thành, dựa lưng một trong tứ đại gia tộc Giang Nam, Nam Cung thế gia.
 
 Tuy rằng khu vực Giang Nam có nhiều thế lực giang hồ nhưng chủ đạo vẫn là hào môn thế gia.
 
 Tứ đại gia tộc Giang Nam bất kể là ở tiền triều hay hiện tại đều chưa từng suy bại qua, thực lực cường thịnh.
 
 Liễu gia có thể dựa lưng vào Nam Cung thế gia, có thể thấy được nội tình cũng không tâm thường.
 
 Đương nhiên đại công tử Liễu gia cũng là đại đệ tử của điện chủ một trong hai điện ở khu vực Giang Nam, Xích Nhật Điện.
 
 Liễu phủ nằm trên một con đường tương đối lâu đời ở Tô Thành.
 
 Bên trong tường cao một sân vườn rộng lớn.
 
 Cây cối um tùm, lầu các san sát, rất nhiêu hành lang uốn khúc và tường đỏ gạch ngói, có bóng cá bơi lội trong hồ nước, có rừng trúc thấp thoáng.
 
 Trong một tiểu lâu, có một nam tử mặc trường bào cẩm y, bên hông đeo đai lưng bằng ngọc đang đứng ở lầu hai, ánh mắt nhìn về nơi xa.
 
 Người này chính là Liễu Mục Sinh, đại công tử Liễu gia.
 
 "Công tử!"
 
 "Mấy người Chu đại môn chủ đã đến ngoài phủ."
 
 Một người hầu bên cạnh Liễu Mục Sinh mở miệng nói.
 
 "Được, ta biết rồi!"
 
 Liễu Mục Sinh khoát tay nói.
 
 Người hầu khom người rời khỏi tiểu lâu.
 
 "Thiên sinh âm huyết, Lý Nhất Mai ngươi có được huyết dịch như vậy nhất định phải thuộc về ta, hôm nay ta sẽ mang ngươi vào Liễu phủ, dùng máu của ngươi tưới Thất tuyệt diệt sinh thảo."
 
 "Thất tuyệt diệt sinh thảo một thành thục phối hợp với Thất Tuyệt Diệt Sinh Kinh, ta có thể bước vào tầng thứ Hóa Hải."
 
 Liễu Mục Sinh tỏ vẻ hưng phấn và tàn nhẫn.
 
 Liễu Mục Sinh xếp thứ năm trong đám thiêu trẻ tuổi ở khu vực Giang Nam, có thể nói là hạng người thiên tư trác tuyệt.
 
 Trước đây hắn vẫn theo đuổi Lý Nhất Mai, trong mắt người ngoài là kẻ si tình.
 
 Nhưng không ai nghĩ tới mục đích của hắn là đạt được âm huyết trên người Lý Nhất Mai.
 
 Loại huyết dịch này có thể xúc tiến quá trình sinh trưởng của Thất tuyệt duyệt sinh thảo, chuyện Lý Nhất Mai mang âm huyết cũng do hắn vô tình phát hiện.
 
 Vậy nên mới bám mãi không buông, muốn cưới nàng.
 
 Cưới nàng rồi hắn có thể thu lấy huyết dịch của Lý Nhất Mai bất kỳ lúc nào để bồi dưỡng Thất tuyệt diệt sinh thảo, tăng cường thực lực.
 
 Liễu Mục Sinh thu lại nụ cười, xoay người rời khỏi tiểu lâu.
 
 Bên ngoài trang viên. Liễu Mục Sinh nhìn thấy Lý Mộ Hàn ở bên cạnh Chu đại môn chủ.
 
 "Không nghĩ tới Lý phó thống lĩnh cũng tới, như vậy xem ra đã xác nhận bảo vật của Chu đại môn chủ do Liên Thành Bích trộm rồi?"
 
 Liễu Mục Sinh mở miệng nói.
 
 Đã có thể xác định Thiên Huyết Ngọc Thiền đang ở Vô Cấu sơn trang.
 
 "Vê phần có phải Liên Thành Bích trộm hay không thì không rõ, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là sau hôm nay, Vô Cấu sơn trang sẽ biến mất, Liên Thành Bích sẽ chết."
 
 Lý Mộ Hàn mở miệng nói.
 
 Trong lời nói có thâm ý khác.
 
 Trong mắt hắn có thể không phải do Liên Thành Bích trộm lấy mà có thể là do Liễu gia đại công tử trước mắt âm thầm ra tay.
 
 Đại công tử Liễu gia trong mắt người ngoài tao nhã lịch sự.
 
 Nhưng người hiểu rõ đều biết Liễu Mục Sinh có thủ đoạn bất phàm, làm người cũng ác tâm, cũng không phải là một kẻ dễ ở chung.
 
 Thủ đoạn vu oan giá họa này thật sự có thể là bút tích của Liễu Mục Sinh.
 
 Liễu Mục Sinh không nói gì.
 
 Thiên Huyết Ngọc Thiền của Chu đại môn chủ bị đánh cắp không liên quan gì đến hắn.
 
 Trong lòng hắn còn có chút tò mò, sao Liên Thành Bích kia dám trộm Thiên Huyết Ngọc Thiền của Chu đại môn chủ, chẳng lẽ muốn so với Liễu Mục Sinh hắn.
 
 Tuy rằng Lý Nhất Mai gả cho Liên Thành Bích, nhưng Liễu Mục Sinh vẫn không từ bỏ theo đuổi Lý Nhất Mai.
 
 Hắn cho rằng mình đã gây áp lực cho Liên Thành Bích.
 
 Xe ngựa chở năm người đi ra ngoài thành.
 
 Lúc này, trong thành lại tràn ngập tiếng nghị luận.
 
 "Mười hai nghĩa tử của Thiên Hùng Môn dẫn người đến Vô Cấu sơn trang, xem ra đúng như lời đồn, muốn điều tra Vô Cấu sơn trang đầu tiên."
 
 Nạp Lan Dung Yên đứng bên cửa sổ trầm giọng nói.
 
 "Nhìn bộ dạng của bọn họ hẳn không phải là lục soát mà là muốn động thủ."
 
 Lãnh Hối Thiện trầm giọng nói.
 
 "Xuất động nhiều người như vậy, là muốn hủy diệt Vô Cấu sơn trang."
 
 Bạch Thiên Vũ tiếp lời.
 
 Kiếp trước Lãnh Hối Thiện và Bạch Thiên Vũ đều là đại lão thống lĩnh một phương.
 
 Nghe vậy, Nạp Lan Dung Yên ngẩn ra.
 
 "Vậy chúng ta có cần đến giúp không?"
 
 Nạp Lan Dung Yên nói.
 
 "Hai người Kiều bang chủ và Phó Hồng Tuyết có thể xử lý tốt chuyện này." "Hôm nay, sau lần giao thủ này, thanh danh Vô Cấu sơn trang sẽ vang dội, đến lúc đó chúng ta lại đến Vô Cấu sơn trang bái phỏng, thành lập liên lạc, như vậy sẽ trông tự nhiên hơn."
 
 Lãnh Hối Thiện mở miệng nói.
 
 "Chúng ta không ra tay nhưng có thể đi tiếp ứng một chút, thuận tiện quan sát bọn họ chiến đấu."
 
 Lãnh Hối Thiện nói tiếp.
 
 Quan sát cường giả giao thủ bọn họ mới có thể cảm giác được áp lực lớn hơn, gấp rút tu luyện tăng cường thực lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận