Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 530: Huyết Tôn phẫn hận, Lý Trầm Chu bạo quyền

Chương 530: Huyết Tôn phẫn hận, Lý Trầm Chu bạo quyềnChương 530: Huyết Tôn phẫn hận, Lý Trầm Chu bạo quyền
 
 Chương 530: Huyết Tôn phan hận, Lý Trâm Chu bạo quyền
 
 Tô Thân đến đây vì Hoắc Mộc Phong, chắc chắn sẽ không để cho Hoắc Mộc Phong còn sống rời đi.
 
 "Tô Thần muốn tới chỗ Cổ Tam Thông và Hoắc Mộc Phong giao thủ, chẳng lẽ bên kia xuất hiện biến số gì!"
 
 Thấy Tô Thần rời khỏi, Tử Hàn Nguyệt khẽ nhướng mày.
 
 Đương nhiên trong lòng nàng cũng kinh ngạc vạn phần.
 
 Vừa rồi bốn bóng người mang Tô Thần rời đi có tốc độ quá nhanh.
 
 "Trách không được hắn dám tiến đến, thì ra có cao thủ bảo hội"
 
 Tử Hàn Nguyệt rất muốn đi theo xem nhưng lại không thể, nàng còn phải nhìn chằm chằm bên này.
 
 Lúc này, Huyết Tôn đang gặp phiên toái.
 
 Người của Thanh Long Hội không chịu liên hợp với Huyết Tôn vây giết Kim Độc Di.
 
 Chỉ để mình Huyết Tôn đối mặt.
 
 Lúc này Kim Độc Dị chuyển hóa tất cả phẫn nộ thành công kích đối với Huyết Tôn, huyết quang trong tay càng nồng đậm hơn, không ngừng công kích, công kích mãnh liệt cuông bạo khiến Huyết Tôn không có cơ hội thở dốc.
 
 Huyết khí hai người bộc phát hình thành sóng khí ma sát với không khí phát ra âm thanh như sóng biển vỗ vào đá.
 
 Sắc mặt Huyết Tôn trở nên âm trầm.
 
 Hắn không nghĩ tới mình vưa ra tay thì người của Thanh Long Hội lại thu tay.
 
 Trong đôi mắt hắn tràn ngập sát ý.
 
 "Có cơ hội, ta nhất định phải giết các ngươi!"
 
 Trong lòng gào thét nhưng cũng chỉ có thể toàn lực ứng phó Kim Độc Di.
 
 Bùm! Bùm! Buml
 
 Huyết Tôn không ngừng lui về phía sau, thực lực của hắn vẫn kém hơn Kim Độc Dị một chút.
 
 "Huyết Tôn, ngươi phản bội sư môn, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi!"
 
 Kim Độc Dị lạnh lùng nói, liên tục áp sát, hai tay hóa thành trảo, khí kình huyết sắc ngưng tụ trên các ngón tay, giống như lưỡi đao sắc bén cắt tới những vị trí yếu hại của Huyết Tôn.
 
 Đối mặt với công kích sắc bén của Kim Độc Dị, Huyết Tôn không ngừng chuyển hóa khí kình gia tăng phòng ngự.
 
 Dựa vào khí kình phòng ngự, hắn có thể chống đỡ được công kích mãnh liệt của Kim Độc Di.
 
 Bên Lý Trâm Chu có vẻ rất kịch liệt, tên thái thượng trưởng lão áo đen Lư Khánh Sinh sử dụng kiếm.
 
 Kiếm pháp tên là Nhất Tự Hàn Sương Kiếm!
 
 Kiếm xuất như hàn sương, nhanh mà băng hàn đến cực điểm.
 
 Công kích của hai người không có kinh thiên động địa nhưng lại sắc bén dị thường.
 
 "Lý Trầm Chu, ta không tin quyền thế của ngươi có thể mãnh liệt trong thời gian dài như vậy, để ta xem quyền thế của ngươi còn kiên trì được bao lâu!"
 
 Lư Khánh Sinh tránh né một quyền của Lý Trâm Chu, thân hình xoay chuyển, dùng ánh mắt dữ tợn nhìn Lý Trâm Chu.
 
 Hắn lên tiếng nhưng Lý Trâm Chu không lên tiếng, tiếp tục ra quyền.
 
 Dưới nắm đấm của Lý Trâm Chu, Lư Khánh Sinh không ngừng di chuyển thân hình, bất giác toát ra chút mồ hôi.
 
 Quyền thế của Lý Trâm Chu quá mạnh, cho dù thân pháp của hắn không tệ nhưng cũng không dám có chút sơ suất.
 
 Huống hắn muôồn tìm ra sơ hở trong quyền kình của Lý Trâm Chu để tung một kích sắc bén nhất.
 
 Hắn đã đối cứng với Lý Trâm Chu vài chiêu nhưng cảm giác được khí kình trong cơ thể đối phương hùng hậu, hơn nữa quyên thế bá đạo hung mãnh.
 
 Cứng rắn va chạm với đối phương vài lần khiến hắn tiêu hao quá nhiều khí kình, hơn nữa một cỗ lực lượng phản chấn cường đại để cho lực lượng trong cơ thể hắn dao động.
 
 Cho nên hắn thay đổi phương thức công kích.
 
 Lợi dụng khoảng cách xuất kiếm, trong kiếm mang theo hàn khí, dùng hàn khí ảnh hưởng hành động của Lý Trầm Chu.
 
 Nhìn thấy Lý Trầm Chu không nói gì mà tiếp tục ra quyền.
 
 Lòng Lư Khánh Sinh khẽ động.
 
 Hắn tránh né một trận, kiếm quang từ bên phải lóe lên, bàn tay trái mang theo một cơn lốc hàn khí đánh tới.
 
 "Thiên Sơn Băng Phách Chưởng!"
 
 Kiếm quang chợt tắt, tay trái tung chưởng.
 
 Bàn tay va chạm với nắm đấm của Lý Trâm Chu.
 
 Một cỗ hàn khí cường đại tuôn về phía nắm đấm của Lý Trâm Chu.
 
 Bùm!
 
 Thân hình Lư Khánh Sinh bị chấn lui về phía sau, tay trái không ngừng run rẩy nhưng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lý Trâm Chu.
 
 Lúc này trên cánh tay ra quyền của Lý Trầm Chu xuất hiện một tang hàn băng.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
 
 "Là lúc này!"
 
 Lư Khánh Sinh bị chấn lui, hai mắt lóe hàn quang nở nụ cười tàn nhẫn.
 
 Trường kiếm trong tay phát ra tiếng ong ong nhỏ, hắn bay lên không vung một kiếm.
 
 Kiếm quang hóa thành bạch quang bao phủ Lý Trâm Chu.
 
 "Cơ hội ngươi chờ cũng là cơ hội mà ta muốn tìm!"
 
 Khi thân hình Lư Khánh Sinh bay lên không trung.
 
 Quyên kình trên cánh tay Lý Trâm Chu tăng vọt đánh vỡ hàn băng. Chân hắn đạp đất thật mạnh, mặt đất lún xuống, vô số đá vụn bắn lên nghên đón kiếm quang.
 
 Bùm! Bùm! Buml
 
 Kiếm quang va chạm kịch liệt với đá vụn.
 
 Lý Trâm Chu khom người cất bước, quanh thân xuất hiện một cỗ khí lưu.
 
 Khí lưu quanh thân hắn va chạm với không khí tạo ra từng tiếng nổ to.
 
 Tiếng nổ kích thích thính giác của Lư Khánh Sinh.
 
 Để cho đầu hắn ong ong trong một khắc, kiếm quang và đá vụn va chạm lại để cho hắn không thể thấy rõ động tác của Lý Trâm Chu.
 
 Chờ hắn thấy rõ tình hình thì đã cảm giác hơi thở tử vong cận kề.
 
 Nắm đấm của Lý Trâm Chu đã đến.
 
 Đồng tử Lư Khánh Sinh phóng đại, lông tơ cả người dựng thẳng lên.
 
 "Không tốt!"
 
 Quyền kình hung mãnh bao phủ, một luồng khí lưu bọc lấy thân thể hắn.
 
 Hắn theo bản năng thu trường kiếm lại muốn ngăn cản một quyền của Lý Trâm Chu.
 
 Bùm!
 
 Trường kiếm rút vê va chạm với nắm đấm, hắn cảm giác được lực lượng cực lớn từ trường kiếm truyền lại tay mình.
 
 Trường kiếm bị chấn dội vào ngực hắn.
 
 Quyền lực mạnh mẽ thông qua thân kiếm tiến vào trong cơ thể.
 
 Âm!
 
 Thân thể Lư Khánh Sinh bị chấn bay ra ngoài.
 
 Xi Xil
 
 Hắn phun ra một ngum máu tươi.
 
 "Ngươi thua, kẻ thua phải chết!"
 
 Tiếng Lý Trầm Chu xuất hiện bên tai hắn.
 
 Sau đó trong con ngươi hắn là bóng dáng Lý Trâm Chu.
 
 Lý Trâm Chu lại nâng tay lên, lần này nắm đấm của Trầm Chu không còn mãnh liệt như trước, chỉ có sự thư thái.
 
 Quyền thế khổng lồ ngưng tụ, quyền thế không chỉ áp lên thân thể Lư Khánh Sinh mà còn áp lên cả tâm thần của hắn.
 
 Lư Khánh Sinh vừa mới bị thương, đã không thể ngăn cản quyền thế của Lý Trâm Chu.
 
 Nắm đấm rơi xuống trực tiếp nện vào lông ngực, lực lượng cường đại xuyên thấu qua làn da đánh thẳng nội tạng, kinh mạch, tâm mạch và nội tạng đều bị chấn nát.
 
 Bề ngoài thân thể Lư Khánh Sinh không có chút biến hóa, ánh mắt tràn ngập sự kinh hãi nhìn chằm chằm Lý Trầm Chu.
 
 Ngoại trừ kinh hãi còn có cả hoảng hốt và khó tin. Lý Trâm Chu là cao thủ sắp ngưng thần, hắn cũng vậy, thế nhưng hắn lại chết dưới nắm đấm của Lý Trâm Chu.
 
 Bùm!
 
 Thân thể Lư Khánh Sinh ngã trên mặt đất.
 
 Lư Khánh Sinh ngã xuống làm cho đám người quan chiến cả kinh.
 
 "Cho dù ta và ngươi cùng cảnh giới thì dưới quyền của ta ngươi cũng phải chết!"
 
 Lý Trâm Chu bá đạo nói.
 
 Cảnh này để cho lòng Kim Độc Dị đang giao thủ cùng với Huyết Tôn run lên.
 
 Tốc độ ra tay của Kim Độc Dị cũng chậm lại một chút.
 
 Huyết Tôn phát giác được tình hình chiến đấu bên Lý Trầm Chu cũng kinh ngạc không kém, dẫn đến bỏ qua cơ hội phản công Kim Độc Di.
Bạn cần đăng nhập để bình luận