Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 804: Tống Luân Hồi, đà chủ Thanh Long Hội

Chương 804: Tống Luân Hồi, đà chủ Thanh Long HộiChương 804: Tống Luân Hồi, đà chủ Thanh Long Hội
 
 Chương 804: Tống Luân Hồi, đà chủ Thanh Long Hội
 
 "Gần đây người bị giết không ít, bất quá đều không phải cường giả Ngưng Thần đỉnh."
 
 "Chỉ là Thiên Giám Ti tương ứng thanh lý một ít người mà thôi, bất quá ta không hiểu, bọn họ làm như vậy có ý nghĩa gì.
 
 Tống Luân Hồi trầm giọng nói.
 
 So với mấy người Yến Thập Tam, Tống Luân Hồi biết nhiều chuyện hơn.
 
 Hắn không nghĩ tới mình sẽ trở thành mục tiêu thanh lý.
 
 "Cuộc vây giết Đế Sư này có nhiều điểm nghi hoặc, ta cảm thấy chúng ta đang trở thành quân cờ của người khác."
 
 Tống Luân Hồi trầm giọng nói.
 
 "Quân cờ hay không không sao cả, chúng ta giết người, bị người giết cũng rất bình thường, chỉ cần giết chết Đế Sư, Tà Minh bọn họ liền cần phải lấy ra Lạc thần châu ra."
 
 Phó Hồng Tuyết rất bình tĩnh nói.
 
 So với những người khác.
 
 Bốn người bọn họ tới đây chính là vì giết Đế Sư, muốn nhìn xem thực lực của cường giả đỉnh tiêm ở Đại Chu vương triều.
 
 Đương nhiên bọn họ cũng biết lần này kế hoạch của Tà Minh nhằm vào Chân Võ Uyển.
 
 Bất quá kế hoạch của Tà Minh không có quan hệ với bọn họ.
 
 Mục tiêu của bốn người bọn họ chỉ có Đế Sư.
 
 Nghe được lời của Phó Hồng Tuyết, Tống Luân Hồi sững sờ.
 
 Hắn không nghĩ tới Thanh Long Hội tứ long thủ Phó Hồng Tuyết sẽ như vậy xem trọng chuyện này.
 
 Nhưng lại không có cách nào phản bác.
 
 Tà Minh mời bọn họ, bọn họ có thể không tới nhưng đã tới, đã tới thì không sợ hãi sinh tử.
 
 Đương nhiên, trong đó có rất nhiều người đều nghĩ đến thừa nước đục thả câu.
 
 Nghĩ đến thừa cơ giết chết Đế Sư, danh tiếng vang xa.
 
 Chỉ cần bọn họ tham dự chuyện này.
 
 Bọn họ liền nổi danh ở giang hồ Đại Chu.
 
 Bất kể là sát thủ gì, có tổ chức hay không có tổ chức đều hy vọng thanh danh lan xa.
 
 Không có thanh danh thì ai tìm ngươi giết người.
 
 Về phần sát thủ vô danh tiểu tốt thì không ai tìm rồi.
 
 Tìm sát thủ cũng phải nhìn danh tiếng.
 
 Danh tiếng bản thân chính là chứng nhận thực lực.
 
 "Lần này làm phiền các vị, ta sẽ rời khỏi nơi này, hẳn bọn họ sẽ không tới quấy rầy bốn vị."
 
 "Công phu ân núp của ngươi không tệ, không biết có ý định trở thành một vị Đà chủ của Thanh Long Hội ta không?”
 
 Phó Hồng Tuyết nhìn Tống Luân Hồi nói.
 
 Phó Hồng Tuyết là Thanh Long Hội tứ long thủ, chiêu binh mãi mã cho Thanh Long Hội cũng là một trong những chức trách.
 
 Mặc dù Tống Luân Hồi là cường giả trong biển ngưng thần ẩn núp không tệ, là cao thủ ẩn nấp giết người, gia nhập Thanh Long Hội cũng không tệ.
 
 Nếu là trước kia, Tống Luân Hồi gia nhập Thanh Long Hội có thể trở thành Đường chủ.
 
 Nhưng hiện tại lại không được, chỉ có thể trở thành một trong những Đà chủ.
 
 "Gia nhập Thanh Long Hội?”
 
 Tống Luân Hồi sững sờ, gân đây hắn nhưng được tin tức.
 
 Thanh Long Hội nhị long thủ Lý Tâm Hoan xuất hiện ở Giang Nam, một chiêu phi đao lấy mạng Vô Thương Phạm Thiên Diệt.
 
 Vô Thương là một trong ba đại tổ chức sát thủ Giang Nam, Phạm Thiên Diệt là thủ lĩnh Vô Thương, thực lực không thể nghi ngờ, nếu không Vô Thương cũng không thể có danh tiếng như vậy.
 
 Một đao giết chết Phạm Thiên Diệt, có thể thấy được sự cường đại của Lý Tâm Hoan.
 
 Tống Luân Hồi tiếp xúc với Thanh Long Hội cũng biết được tổ chức này thật sự mạnh.
 
 Đặc biệt là khi biết Yến Thập Tam chỉ là một trong Thập đại Kiếm tôn, hắn càng chấn kinh.
 
 Nếu chỉ nghe nói hắn sẽ không tin, nhưng hắn đã nhìn thấy, còn tiếp xúc.
 
 Diệp Cô Thành và Tây Môn Xuy Tuyết, hai người cũng là Thập đại Kiếm tôn.
 
 Bọn họ có kiếm đạo siêu cường, tuyệt đối là cường giả Ngưng Thần cảnh đỉnh.
 
 Có thể gia nhập Thanh Long Hội, đối với Tống Luân Hồi hắn mà nói là một cơ duyên lớn, nhưng hắn có tổ chức sát thủ Luân Hồi Đạo của mình, cứ gia nhập Thanh Long Hội như vậy hắn không cam lòng.
 
 "Gia nhập Thanh Long Hội là cơ hội của ngươi, ngươi nên nắm bắt."
 
 Lúc này, Yến Thập Tam mở miệng nói.
 
 Nghe được lời của Yến Thập Tam, trong lòng có chút do dự Tống Luân Hồi, không còn do dự nữa, lập tức gật đầu đáp ứng.
 
 "Ta nguyện ý dẫn dắt Luân Hồi Đạo của ta gia nhập Thanh Long Hội, trở thành một vị Đà chủ của Thanh Long Hội."
 
 Tống Luân Hồi rất có khí phách, hắn đáp ứng gia nhập Thanh Long Hội còn nguyện ý đưa tổ chức sát thủ do mình thống lĩnh sáp nhập Thanh Long Hội.
 
 "Tốt, sau hôm nay, ngươi chính là một vị Đà chủ của Thanh Long Hội ta."
 
 Phó Hồng Tuyết nói.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
 
 "Tứ long thủ, ta nghe lệnh của ai? Phụ trách khu vực nào?”
 
 Tống Luân Hồi quan tâm hỏi.
 
 "Ngươi chỉ nghe lệnh của ta, ngoại trừ Giang Nam, chín quận phương bắc ngươi đều có thể lựa chọn, bởi vì những địa phương này Thanh Long Hội còn chưa an bài nhân thủ."
 
 Phó Hồng Tuyết mở miệng nói.
 
 "Ta muốn phụ trách khu vực Hoa Nguyên!"
 
 Tống Luân Hồi nói.
 
 "Khu vực Hoa Nguyên, nơi đó hình như có người của Thiếu Long thủ. Ta bẩm báo Thiếu Long thủ sau, chờ Thiếu Long thủ trả lời."
 
 Phó Hồng Tuyết trầm tư một lát sau nói.
 
 "Bẩm báo Thiếu Long thủ?"
 
 Nghe được câu này, sắc mặt Tống Luân Hồi hơi động.
 
 Bẩm báo và thương lượng nhưng là hai từ.
 
 Bẩm báo nhưng là cấp dưới đối với trên.
 
 Phó Hồng Tuyết là Thanh Long Hội tứ long thủ nhưng lại phải bẩm báo Thiếu Long thủ.
 
 Điều này làm cho trong lòng hắn có chút nghi hoặc và kỳ lạ.
 
 Thiếu Long thủ Tô Thần của Thanh Long Hội, hắn biết, người bắt lấy Trang Toàn Cơ, giết Trang Minh Phàm, chiếm đoạt Trang gia tiền trang.
 
 Bên ngoài truyền văn người này tâm ngoan thủ lạt, làm việc không từ thủ đoạn.
 
 Phó Hồng Tuyết tựa hồ nhìn ra đối phương nghi hoặc, mở miệng nói: "Thiếu Long thủ không chỉ là Thiếu Long thủ, đối với hắn tôn kính ngươi sẽ có chỗ tốt."
 
 Phó Hồng Tuyết không có nói nhiều.
 
 Nhưng lại rõ ràng chỉ ra Tô Thần không tâm thường.
 
 "Chẳng lẽ Tô Thiếu Long thủ là?"
 
 Tống Luân Hồi trong lòng nghĩ.
 
 Thế giới này có người ở trên Thiên Môn.
 
 Truyền nhân của một ít thế lực mạnh mẽ từ Thiên Môn thỉnh thoảng sẽ xuất hiện ở nơi này.
 
 Có lời đồn đại đệ tử của Uyển chủ Chân Võ Uyển Thiên Quân Mặc chính là một trong số đó.
 
 Lan Nguyệt Hầu nổi danh với Thiên Quân Mặc cũng vậy.
 
 Ước chừng ám chỉ của Phó Hồng Tuyết, cũng là như vậy.
 
 Phải nói có đôi khi, người mình não bổ và tưởng tượng đều là vô cùng.
 
 "Thuộc hạ chờ hồi âm của Thiếu Long thủ."
 
 Tống Luân Hồi nói.
 
 Lần này hắn cũng không cần đi, cũng không cần sợ Thiên Giám Ti.
 
 Ở nơi này cùng bốn người cùng chờ đến mười lăm trăng tròn là được.
 
 Lúc này, ở Chân Võ Uyển.
 
 Trong một tiểu viện yên tĩnh.
 
 Một tên hắc y nhân nhanh chóng đi vào một gian phòng. "Tổng quản."
 
 Hắc y nhân đi vào phòng, hướng về phía người đang ngồi trên ghế trong phòng chắp tay hành lễ.
 
 Người ngồi trên ghế, chính là Tân Cự Nguyên của Chân Võ Uyển.
 
 "Đã điều tra rõ ràng người ra tay là ai chưa?"
 
 Tần Cự Nguyên ngữ khí rất bình đạm hỏi.
 
 "Theo manh mối điều tra, hẳn là người của Thiên Giám Ti ra tay? Bất quá bọn họ không đụng đến cường giả Trong biển ngưng thần đỉnh, xem ra chỉ là cảnh cáo một phen."
 
 Người tới cung kính đáp.
 
 "Có chút kỳ quái, Tiết Bình Sinh lại ra tay vào lúc này?"
 
 "Chẳng lẽ tin tức Chu Đế đột phá vào đêm trăng tròn là tin tức giả?"
 
 Tần Cự Nguyên nhíu mày nói.
 
 "Han không phải giả, gần đây rất nhiều cường giả trong triều đều đã tụ tập ở hoàng cung."
 
 "Nhiều cường giả tụ tập như vậy, khẳng định là vì bảo vệ an toàn cho hoàng cung."
 
 Người tới trầm giọng nói.
 
 "Hy vọng sự tình sẽ như vậy? Tiếp tục điều tra."
 
 "Còn Thiết Trung Đường và Yêu Nguyệt của Thiên Nhai Các gần đây có động tĩnh gì không?”
 
 Nói đến Thiên Nhai Các, trong mắt Tần Cự Nguyên liền lộ ra một cỗ sát ý âm hàn, một cánh tay của hắn chính là do người của Thiên Nhai Các làm.
 
 "Thiết Trung Đường vẫn không ra khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu, Yêu Nguyệt cũng không ra khỏi Kim Tiền Bang, sự tình của Kim Tiên Bang đều do Thượng Quan Kim Hồng xử lý."
 
 Sau khi tiếp quản Kim Tiền Bang, Thượng Quan Kim Hồng liền khôi phục lại diện mạo của mình, thống lĩnh Kim Tiền Bang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận