Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 90: Phá hư, trở nên gay gắt (2)

Chương 90: Phá hư, trở nên gay gắt (2)Chương 90: Phá hư, trở nên gay gắt (2)
 
 Chương 90: Phá hư, trở nên gay gắt (2)
 
 "Ngươi đứng lại, tin tức này không thể bán bừa bãi, Hàn Nguyệt giáo không phải đơn giản như ngươi nghĩ, tốt nhất không nên đắc tội với các nàng."
 
 Liễu Vô Mi nói.
 
 "Hiểu rồi, ta sẽ không ra mặt, ta là người ngốc như vậy sao?"
 
 Tô Thần cười nói, nói xong liền trở vê mật thất rồi rời đi.
 
 Sau khi Tô Thần rời đi, Liễu Vô Mi rơi vào trâm tư.
 
 "Đây là Tô Thân mà ngươi muốn đưa vào trong cung."
 
 Lúc này một nam tử có thân hình cao lớn mặc áo đen từ bên ngoài đi vào.
 
 Nam tử có bộ dạng bình thường, nhưng ánh mắt lại tựa như một dòng u tuyền, có thể nhiếp hồn đoạt phách, giọng nói khàn khàn trầm thấp.
 
 "Tam sư huynh, sao ngươi lại đến Khánh Thành?"
 
 "Sư tôn sợ ngươi không chiếm được Huyết Ma Hoa cho nên phái ta tới trợ giúp ngươi."
 
 "Bất quá vừa mới nghe được tin tức, ta cảm giác chúng ta có thể buông tha Huyết Ma Hoa."
 
 "Hàn Nguyệt giáo giao thủ với người của Bắc Trấn Phủ Ti, người tới tất nhiên là cao thủ."
 
 "Chúng ta ra tay, có thể có đi mà không có về."
 
 Nam tử áo đen trâm giọng nói.
 
 Từ trong lời nói của hắn có thể thấy được cũng rất kiêng ky người Hàn Nguyệt giáo.
 
 "Đối thủ còn chưa hiện thân ta liền e ngại, làm sao có thể?"
 
 "Nếu như có cơ hội vẫn muốn cướp đoạt một trận, ta đã ở Khánh Thành quá lâu,
 
 "Ở thêm một thời gian nữa, ta thật sự không theo kịp các ngươi."
 
 Liễu Vô Mi thở dài nói.
 
 Nghe được lời Liễu Vô Mi nói, nam tử áo đen lộ vẻ trầm tư.
 
 "Đã như vậy thì ngày mai ta cùng với ngươi đi một chuyến!"
 
 Nam tử áo đen mở miệng nói.
 
 Phía bên kia.
 
 Tô Thần ra khỏi mật thất không có lập tức trở về Tô phủ mà đi tới Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Hắn muốn thương lượng với Lăng Thiên Hà một chút, làm thế nào để tối đa hóa lợi ích trong chuyện này.
 
 Trấn Phủ T¡ Diêm Ngọc tạm thời còn không thể xảy ra chuyện, cho nên Liệt Tín tạm thời chưa thể chết được.
 
 Hắn âm thầm đi tới Kim Phong Tế Vũ Lâu nói toàn bộ mọi chuyện cho Lăng Thiên Hà, để cho hắn nghĩ biện pháp bán tin tức cho Liệt Tín. Sau khi tin tức bán ra, song phương khẳng định sẽ kịch chiến, đến lúc đó chắc chắn có tử thương, coi như là mình đòi chút công đạo cho nguyên chủ.
 
 Ở Tô phủ.
 
 Lúc Tô Thần trở về thì Phúc bá đã tiến lên nói:
 
 "Thiếu gia, hình như Tử Hàn Nguyệt đã rời đi."
 
 "Rời đi."
 
 Tô Thân khẽ nhíu mày.
 
 "Chẳng lẽ bọn họ nhận ra gì đó? Hay là vốn có ý định rời đi từ trước?"
 
 Tô Thần thầm nghĩ.
 
 "Lưu ý một chút, nếu như trở về liền đến thông báo cho ta."
 
 Tô Thần phất tay nói.
 
 Tử Hàn Nguyệt có trở về hay không đã không còn quan trọng nữa, bên này hắn đã an bài xong.
 
 Hắn muốn đại chiến ngày mai trở nên thật kịch liệt.
 
 Chỉ có kịch liệt mới có thể khiến nhiều người chết hơn.
 
 Trong phủ thành chủ.
 
 Đèn đuốc sáng trưng, Kim Phong Tế Vũ Lâu Lăng Thiên Hà suốt đêm tiến đến phủ thành chủ.
 
 Nói với thành chủ Trình Dương, muốn gặp người giao dịch cùng hắn.
 
 "Xem ra Lăng lão đệ biết bọn họ là ai?"
 
 Trình Dương nhìn Lăng Thiên Hà rồi nói.
 
 "Chính là bởi vì biết được cho nên mới cảm giác sự tình có chút lớn."
 
 Lăng Thiên Hà trầm giọng nói.
 
 Hắn muốn dùng tin tức đổi lấy đủ lợi ích.
 
 "Lăng lão đệ nắm giữ manh mối quan trọng, xem ra Kim Phong Tế Vũ Lâu chuẩn bị ra khỏi Khánh Thành.”
 
 Trình Dương nhẹ giọng nói.
 
 "Trình đại nhân, chúng ta chỉ lăn lộn ăn thêm chút cơm mà thôi, mặc kệ Khánh Thành như thế nào thì nơi đây vẫn luôn là căn cơ của Kim Phong Tế Vũ Lâu chúng ta."
 
 "Ở chỗ này còn cần sự ủng hộ của đại nhân ngươi."
 
 Lúc Lăng Thiên Hà nói chuyện.
 
 Trong tay xuất hiện một tấm ngân phiếu đưa tới trước mặt Trình Dương.
 
 Trình Dương chính là thành chủ Khánh Thành, Kim Phong Tế Vũ Lâu ở Khánh Thành còn cần đối phương chiếu cố, cho nên nhất định phải xử lý tốt.
 
 Trình Dương nhìn ngân phiếu trong tay Lăng Thiên Hà.
 
 Một vạn lượng, đồng tử đột nhiên khẽ động.
 
 "Lăng phó lâu chủ yên tâm, đây là việc ta nên làm, sau này Kim Phong Tế Vũ Lâu phát triển tốt ở quận phủ cũng cần giúp đỡ lão hủ một chút."
 
 Trình Dương tiếp nhận ngân phiếu, nhẹ giọng nói.
 
 Nếu như Kim Phong Tế Vũ Lâu dựa vào Bắc Trấn Phủ Ti, đối với hắn mà nói cũng là một trợ lực.
 
 Đây là thế giới võ giả, thành chủ tuy rằng nắm quyền nhưng nếu không khống chế được thế lực giang hồ, thành chủ này sớm muộn gì cũng xong đời.
 
 Hai người trò chuyện với nhau một lúc.
 
 Sau đó Nhạc lão một thân cẩm bào từ ngoài cửa bước vào.
 
 "Lăng phó lâu chủ đêm khuya đến đây, chẳng lẽ là tra được tin tức chúng ta muốn."
 
 Nhạc lão nhìn Lăng Thiên Hà rồi nói.
 
 "Đúng vậy, chúng ta không chỉ tra được tin tức của Tử Hàn Nguyệt, còn tra được một tin tức rất trọng yếu."
 
 "Ta muốn gặp Diêm Tam thiếu còn có Liệt Tín Liệt đại nhân."
 
 Lăng Thiên Hà thấp giọng nói.
 
 Nghe vậy, con ngươi Nhạc lão đột nhiên co rụt lại, nhìn chằm chằm Lăng Thiên Hà.
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu quả nhiên không tâm thường, ngươi đi theo tai"
 
 "Trình Dương đại nhân, ta dẫn Lăng phó lâu chủ đi gặp mấy người Diêm thiếu trước."
 
 Nhạc lão hơi hành lễ với với Trình Dương.
 
 "Hai vị đi thong thải!"
 
 Trình Dương đáp lễ, hắn cũng không định đi theo.
 
 Đôi khi biết càng nhiều thứ thì bản thân sẽ càng nguy hiểm, có thể không tham dự vẫn nên không tham dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận