Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 662: Hôm nay ngươi không thể đi, ta sẽ tiễn ngươi trước

Chương 662: Hôm nay ngươi không thể đi, ta sẽ tiễn ngươi trướcChương 662: Hôm nay ngươi không thể đi, ta sẽ tiễn ngươi trước
 
 Chương 662: Hôm nay ngươi không thể đi, ta sẽ tiễn ngươi trước
 
 "Đúng!"
 
 Nghe Phong Lang Cư nói, Quan Ngự Thiên thẳng thắn gật đầu.
 
 Mắt Phong Lang Cư lóe hàn quang, hắn nhìn về phía năm người ngồi trước mặt Bộ Vân Tiêu.
 
 "Ngươi ta tranh đấu sẽ để người khác được lợi, Quan Tổng sứ muốn như vậy sao?"
 
 "Tối qua bọn họ đều đã bị ta thu phục!"
 
 Quan Ngự Thiên nhìn Phong Lang Cư nói.
 
 "A, thần thế tối qua xuất hiện trong thành là của các hạ, theo ta biết đó không phải thần thế của các hạ?"
 
 Phong Lang Cư nhìn về phía Quan Ngự Thiên, mày hơi nhíu lại.
 
 Lúc này, ánh mắt Hoa Ly Nguyệt đứng bên cạnh lấp lóe, sự việc hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng, nàng không ngờ Quan Ngự Thiên âm thầm bố cục như vậy.
 
 Thu phục được đám người dưới trướng Bộ Vân Tiêu, muốn độc chiếm toàn bộ Thiên Hạ Minh, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Trang Toàn Cơ, Trang Toàn Cơ cũng vô cùng kinh ngạc.
 
 Chuyện xảy ra hiện tại đã vượt quá nhận thức của nàng.
 
 Bây giờ nàng phải làm là không nói gì, chỉ cần nhìn, tránh bị liên lụy mà chết thảm.
 
 Nhìn thấy sự thay đổi của Trang Toàn Cơ, sắc mặt Hoa Ly Nguyệt mới hơi khá hơn một chút, nhưng tình cảnh hiện tại của nàng lại không tốt.
 
 Nàng là người của Nam Hải Thương Hội, coi như là một phe với Độc Cô Bắc Đẩu.
 
 Một khi đánh nhau, nàng sẽ khó xử.
 
 "Thần thế tối qua không phải Quan Tổng sứ thi triển mà là ta!"
 
 Lúc này có một giọng nói lạnh lùng vang lên.
 
 Mọi người nhìn ra bên ngoài sảnh thì thấy Nhan Âm Tuyệt mặc một bộ đồ đen bước vào, phát ra uy áp mạnh mẽ.
 
 Thấy Nhan Âm Tuyệt, sắc mặt Phong Lang Cư ngưng lại, hắn không nhận ra người xuất hiện nhưng biết là cao thủ.
 
 "Nhan Âm Tuyệt, thê tử của Bộ Vân Tiêu!"
 
 Độc Cô Bắc Đẩu đứng bên cạnh hắn nhìn thấy người xuất hiện, sắc mặt đại biến.
 
 "Thê tử của Bộ Vân Tiêu!"
 
 "Các ngươi hợp mưu tính toán chúng tal"
 
 Lúc này sắc mặt Phong Lang Cư trâm xuống, sự việc đã hoàn toàn đảo ngược.
 
 "Không phải hợp mưu, chỉ cần ta giết các ngươi, Nhan phu nhân sẽ hoàn toàn trung thành với ta, cho nên hôm nay các ngươi phải chết ở đây."
 
 Quan Ngự Thiên lạnh lùng nói.
 
 "Thật không ngờ phu nhân của Bộ Vân Tiêu lại là một cao thủ." Phong Lang Cư ngưng trọng nhìn Nhan Âm Tuyệt.
 
 "Quan Tổng sứ, ta có thể tự tay giết Độc Cô Bắc Dau hay không?”
 
 Nhan Âm Tuyệt nhìn Độc Cô Bắc Đẩu, trong mắt mang theo sát ý lạnh lẽo.
 
 Sắc mặt Độc Cô Bắc Đẩu thay đổi.
 
 "Quan Ngự Thiên, ta chính là thế tử của Đại tướng quân phủ, ngươi muốn đối nghịch với Độc Cô gia chúng ta sao?"
 
 Độc Cô Bắc Đẩu nhìn Quan Ngự Thiên trầm giọng nói.
 
 "Đừng lấy Độc Cô gia uy hiếp ta, cho dù Độc Cô Vi Ngã ở trước mặt ta, ta muốn giết ngươi vẫn sẽ giết."
 
 Quan Ngự Thiên hừ lạnh một tiếng, một cỗ khí thế cuồng bạo từ trên người hắn bùng phát áp về phía Độc Cô Bắc Đẩu.
 
 Khí thế hung mãnh.
 
 Độc Cô Bắc Đẩu vừa nói xong không kịp phản ứng, toàn thân như gánh Thái sơn.
 
 Âm!
 
 Đầu gối không tự chủ được quỳ xuống mặt đất.
 
 Nền đá răng rắc vỡ tan.
 
 "Thế thúc, cứu tai"
 
 Khí thế mạnh mẽ áp chế khiến Độc Cô Bắc Đẩu kinh hãi.
 
 Vừa rồi hắn vận chân khí muốn chống lại nhưng căn bản không thể vận chuyển được, nên vội vàng cầu cứu Phong Lang Cư.
 
 "Quan Ngự Thiên, ngươi khinh người quá đáng!"
 
 "Vô Gian Ma Quyên."
 
 Thấy cảnh này, sắc mặt Phong Lang Cư thay đổi đánh ra một quyền, quyên kình mạnh mẽ chấn tan khí thế của Quan Ngự Thiên.
 
 "Quan Ngự Thiên, ngươi là cường giả Ngưng Thần vậy mà lại dùng thần thế áp chế tiểu bối, có phần quá đáng rồi!"
 
 Phong Lang Cư giúp Độc Cô Bắc bau đánh tan khí thế áp bách rồi nhìn Quan Ngự Thiên nói.
 
 "Xem ra ngươi có át chủ bài!"
 
 Quan Ngự Thiên không nhìn Độc Cô Bắc Đẩu mà nhìn Phong Lang Cư.
 
 Hắn vẫn luôn chú ý đến thần thái của Phong Lang Cư, mặc dù đối phương có chút kinh ngạc nhưng đối mặt với tình huống này lại không hề hoảng hốt, có thể thấy đối phương có át chủ bài.
 
 "Hôm nay chúng ta nhận thua, sau này Thiên Hạ Minh thuộc về Thiên Nhai Các các ngươi!"
 
 "Ngươi thấy thế nào?"
 
 Đấn lúc này bọn họ đã thua, mặc dù có át chủ bài nhưng đã thua, không cần nói thêm nữa, có thể bảo vệ được tính mạng mình rời khỏi mới là chuyện quan trọng nhất.
 
 "Ta rất muốn để các ngươi rời đi, nhưng phải trách các ngươi còn có chút giá trị, không giết các ngươi thì mấy người Nhan phu nhân sẽ không cam tâm tình nguyện giúp ta làm việc." "Tất nhiên còn có Độc Cô thế tử đã làm sai một chuyện!"
 
 "Không sợ làm nhiêu chuyện sai, chỉ sợ làm chuyện sai đối với người mình không nên động."
 
 Quan Ngự Thiên nhìn Độc Cô Bắc Đẩu nói.
 
 Độc Cô Bắc Dau lồm cồm đứng dậy, ánh mắt âm trâm, nghe Quan Ngự Thiên nói, hắn không hiểu ý trong lời nói của đối phương.
 
 "Nhan phu nhân, ta áp chế Phong Lang Cư, hắn không thể ra tay, ngươi có thể giết Độc Cô Bắc Dau rồi!"
 
 Quan Ngự Thiên nói với Nhan phu nhân.
 
 "Đa tạ, Quan tổng sứ!"
 
 Nhan Âm Tuyệt nhếch miệng, thân hình vọt đến trước mặt Độc Cô Bắc Đẩu, bàn tay thành trảo chụp xuống.
 
 Phong Lang Cư thấy vậy muốn ra tay.
 
 Nhưng Quan Ngự Thiên nháy mắt dùng khí thế khóa chặt hắn, dường như chỉ cần hắn động, Quan Ngự Thiên sẽ một chưởng đánh tới.
 
 "Quan Ngự Thiên, ngươi!"
 
 Thấy vậy, sắc mặt Phong Lang Cư âm trầm như muốn nhỏ nước, trong giọng nói mang theo sự giận dữ.
 
 Thân hình đột nhiên bước ra, chân khí cường hãn như từ trong cơ thể hắn bùng phát như bão táp, uy áp bao trùm toàn bộ đại sảnh.
 
 "Nơi này không phải là nơi ngươi có thể ngang ngược!"
 
 Cảm nhận được khí thế của hắn, Quan Ngự Thiên tỏ vẻ khinh thường, cười lạnh một tiếng, một cỗ khí thế khủng bố chấn tan uy áp, đồng thời phản kích ập tới Phong Lang Cư.
 
 Khí thế không ngừng áp chế khí kình mà Phong Lang Cư bộc phát.
 
 Hai cỗ lực lượng hình thành phong bạo khuếch tán ra xung quanh.
 
 Một số người nhanh chóng lui về phía sau, bàn ghế và một số người không kịp né tránh bị đánh bay ngược ra ngoài, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
 
 Còn bàn ghế thì hóa thành một đống đổ nát.
 
 Nhan Âm Tuyệt vốn là cường giả Ngưng Thần, khí thế của hai người không gây ảnh hưởng lớn đối với nàng.
 
 Nàng vươn bàn tay thon thả sắc bén về phía Độc Cô Bắc Dau.
 
 Độc Cô Bắc Đẩu kinh hãi không thôi, trán đổ mồ hôi như mưa.
 
 Không còn sự ngạo mạn trước đó là vì hắn cảm nhận được nguy hiểm, vội vàng muốn trốn tránh nhưng đột nhiên cảm thấy cánh tay phải đau nhói.
 
 Xoetl
 
 Bàn tay của Nhan Âm Tuyệt rơi vào cánh tay phải của hắn, trực tiếp xé rách cánh tay phải!
 
 AI
 
 Tiếng kêu thảm thiết phát ra từ miệng Độc Cô Bắc Dau. Máu không ngừng chảy từ chỗ tay cụt.
 
 Đôi mắt đẹp của Nhan Âm Tuyệt sắc lạnh, nàng không giết chết Độc Cô Bắc Đẩu ngay lập tức, nàng muốn để cho hắn cảm nhận được nỗi đau.
 
 Chỉ là lúc này Phong Lang Cư trâm mặt, tay nắm lại thành quyền.
 
 Hắn không ra tay với Quan Ngự Thiên mà tung một quyền về phía Độc Cô Bắc Đẩu.
 
 Âm!
 
 Chỉ nghe thấy một tiếng rên rỉ rồi sau đó là một tiếng kêu thảm thiết.
 
 Ngực của Độc Cô Bắc bau trực tiếp bị nắm tay Phong Lang Cư đấm thủng, bay ngược ra ngoài đập vào cột, máu chảy đầm đìa, trong mắt tràn ngập sự khó tin.
 
 Lúc này đại sảnh nghị sự trở nên yên tĩnh.
 
 "Hôm nay ngươi không thể thoát được, để tránh cho đau khổ, ta tiễn ngươi đi trước!"
 
 Phong Lang Cư trầm giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận