Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 319: Song kỳ kiếm khách, chỉ cần tin phục

Chương 319: Song kỳ kiếm khách, chỉ cần tin phụcChương 319: Song kỳ kiếm khách, chỉ cần tin phục
 
 Chương 319: Song kỳ kiếm khách, chỉ cân tin phục
 
 Tô Thần bình tĩnh nhập định, tu hành Thiên Ma Thiền Ấn Pháp.
 
 Nhưng người ở những nơi khác lại không bình tĩnh.
 
 Rất nhiều người biết chuyện tam đại sát tăng vào thành.
 
 Phủ Quận thủ, Văn Dật Phàm và Lục Trầm đang ở bên trong thư phòng.
 
 Văn Dật Phàm là người khởi xướng sự kiện, hắn đương nhiên quan tâm tình huống của tam đại sát tăng.
 
 Hiện giờ tam đại sát tăng lại bị Quan Thất của Kim Phong Tế Vũ Lâu nghiền ép chém giết, Kim Mai Bình còn rơi vào tay Quan Thất.
 
 "Không nghĩ tới Thiên Nhai Các đã sớm phái người đến trấn giữ!"
 
 "Lần này ta tính toán có chút sai lầm, còn tưởng rằng Kim Phong Tế Vũ Lâu không vững đây?"
 
 Văn Dật Phàm trầm giọng nói.
 
 "Hôm nay Kim Phong Tế Vũ Lâu không chỉ có đứng vững, còn giết chết tam đại sát tăng, như vậy ép khí tràng của Thanh Long tự một chút!"
 
 "Nhưng như vậy bọn họ cũng trở thành một thế lực chủ lực đối kháng Thanh Long Tự."
 
 "Văn huynh, có thời gian nên tiếp xúc một chút!"
 
 Lục Trầm đối diện hắn mở miệng nói.
 
 “Cho dù ta không đi gặp bọn họ, bọn họ cũng sẽ tới gặp tal”
 
 Văn Dật Phàm trâm giọng nói.
 
 Hắn là người phát ra tin tức.
 
 Kim Phong Tế Vũ Lâu có thực lực làm sao có thể bỏ qua chứ?
 
 "Thông tri Hách Liên Tiểu Yêu trở vê."
 
 "Tiểu tử này ý thức nguy cơ có chút mạnh! Sau khi ta đi ra ngoài liền vội vàng rời đi."
 
 "Để cho hắn trở về tiếp tục tiếp xúc với Kim Phong Tế Vũ Lâu!"
 
 Văn Dật Phàm nói.
 
 "Chuyện Kim Phong Tế Vũ Lâu cứ buông lỏng trước, ngươi cảm thấy cái chết của Địch Thiên Vân như thế nào, ngươi cho rằng là ai động thủ!"
 
 Lục Trầm nói sang chuyện khác.
 
 "Han là Lý Duy an bài người ra tay."
 
 "Ta còn tưởng rằng Lý Duy không động thủ đây? Thì ra là chờ cơ hội."
 
 "Ta đã xem thường hắn!"
 
 Văn Dật Phàm nói.
 
 Ánh mắt mọi người đều tập trung vào Kim Phong Tế Vũ Lâu và tam đại sát tăng, Lý Duy lại an bài người chém giết Dich Thiên Vân.
 
 Khiến người ta không ngờ tới.
 
 "Lý Duy có thể ngồi ở vị trí Tả bố chính sử nhiều năm như vậy, có thể là một kẻ đơn giản sao!"
 
 "Bất quá, dù hắn không đơn giản thì lại như thế nào, thực lực của hắn nhiều nhất ở Thần phách hợp nhất cảnh, giết hắn dễ như trở bàn tay!"
 
 "Có muốn ta thay ngươi ra tay giết chết hắn không?”
 
 Lục Trâm mở miệng nói.
 
 "Giết hắn rất đơn giản, nhưng giết hắn có thể ta sẽ gặp nguy hiểm."
 
 "Lý Duy ở lại Lĩnh Nam quận là để cân bằng với ta!"
 
 "Trước hết để cho hắn sống thêm một thời gian, chờ ta trở thành tổng đốc chín quận phương bắc giết hắn cũng không muộn."
 
 Văn Dật Phàm nói.
 
 Bên này, Lý Duy đang ngồi trong thư phòng, một mình suy nghĩ.
 
 Hôm nay Tô Thần nói giết chết Địch Thiên Vân, buổi tối hắn liền nhận được tin tức.
 
 "Tô Thần không chỉ có thực lực, còn biết vận dụng thế, cũng không biết giết Địch Thiên Vân như thế nào, ngày mai phải cho người xem kỹ thi thể Địch Thiên Vân."
 
 Lý Duy thâm nghĩ trong lòng.
 
 Hắn muốn từ thi thể Địch Thiên Vân phân tích ra thủ pháp giết người của Tô Thần.
 
 Đương nhiên hiện giờ trong lòng hắn cũng bắt đầu coi trọng Tô Thần.
 
 Có lẽ có thể hợp tác sâu hơn.
 
 "Nhưng lần này tam đại sát tăng Thanh Long Tự chết ở Kim Phong Tế Vũ Lâu, còn mất Kim mai bình, không biết Thanh Long Tự sẽ phản ứng như thế nào."
 
 Lý Duy thì thào nói.
 
 Đêm nay, rất nhiêu người đều không ngủ.
 
 Ngày hôm sau.
 
 Tin tức tam đại sát tăng Thanh Long Tự chết trong tay Quan Thất của Kim Phong Tế Vũ Lâu, Kim Mai Bình rơi vào tay Quan Thất trở thành đề tại nghị luận khắp nơi.
 
 "Quan Thất của Kim Phong Tế Vũ Lâu thật sự mạnh mẽ, một mình chém giết ba người, không có một chút khó khăn."
 
 "Chỉ sợ Quan Thất này là người mạnh nhất Lĩnh Nam quận chúng ta hiện tại."
 
 "Rốt cuộc Thiên Nhai Các phía sau Kim Phong Tế Vũ Lâu là một thế lực ra sao, sao lại mạnh như vậy."
 
 Rất nhiều người xôn xao.
 
 "Ai mà biết được, lúc trước Thiên Nhai Các chưa từng xuất hiện.
 
 "Bất quá dù Quan Thất mạnh mẽ nhưng cũng không thể bảo vệ được Kim Mai Bình, đêm qua năng lực thân kỳ của Kim Bình Mai đã lộ rõ, bị đánh xuyên thấu cổ họng mà vẫn có thể cứu sống."
 
 "Nhất định sẽ có người tiến đến cướp đoạt." Một người nói.
 
 "Lợi hại như vậy, sao một cái bình có thể có năng lực thần kỳ như vậy."
 
 Một số người khó hiểu nói.
 
 "Ai mà biết, bất quá có lời đồn Kim mai bình này lọt ra từ trong bí tàng Đại Sở."
 
 "Không thể nào, có bảo vật như vậy sao Đại Sở còn diệt vong!"
 
 Một số người không tin.
 
 Trong khách điếm.
 
 Tô Thần từ tỉnh lại từ trạng thái nhập định.
 
 Hiện giờ hắn đã tu luyện thành công Thiên Ma Thiền Ấn.
 
 Trong lòng bàn tay có một cỗ khí kình màu đen bắt đầu lưu chuyển, khí kình màu đen linh động giống như sợi tơ, sau đó tụ thành một ấn ký màu đen.
 
 Ấn ký vừa xuất hiện liền có một cỗ khí kình từ trong ấn ký tràn ra.
 
 Tô Thân nắm chặt bàn tay, ấn ký biến mất không thấy.
 
 Tuy rằng uy lực có chút cường hãn, nhưng tiêu hao hơi nhiều, phỏng chừng thi triển hai lần là khí kình trong cơ thể hắn sẽ cạn.
 
 Tô Thần cảm nhận khí kình trong cơ thể mà khẽ cau mày.
 
 Không thể dùng ấn pháp này như thủ đoạn thông thường.
 
 Chỉ có thể làm sát chiêu.
 
 Tô Thân thầm nghĩ trong lòng.
 
 Bây giờ, với thực lực của hắn mà sử dụng Thiên Ma Thiền Ấn tuyệt đối có thể khiến cường giả Thần phách hợp nhất trọng thương.
 
 Vẫn cần tiếp tục tu hành gia tăng thực lực!
 
 Tô Thần xuống khỏi giường.
 
 Hắn rửa mặt sửa soạn một chút liên ra khỏi phòng.
 
 Trong đại sảnh, tiếng nghị luận bàn tán liên tục không dứt, khá náo nhiệt.
 
 Tô Thân không để ý nhiều, gọi chút thức ăn.
 
 Sau đó hắn trở về Sơn Hà Môn.
 
 Lần này xuống núi hắn thu được lợi nhuận gấp bội.
 
 Đạt được Kim Mai Bình, tu luyện thành Thiên Ma Thiền Ấn Pháp, chiếm được khế đất tửu lâu và tiền trang từ Lý Duy, còn nhận được hai tấm thẻ rút thưởng màu cam.
 
 Thu hoạch cực kỳ to lớn nha.
 
 Còn sản nghiệp của Địch Thiên Vân thì chờ bên Lý Duy tiếp nhận xong hắn lại hỏi tới.
 
 Trong Sơn Hà Môn.
 
 Thôi Vũ Hổ đã trở về, bên cạnh hắn còn có hai người, là hai nam tử có đeo trường kiếm.
 
 Hai người này tản ra khí tức cực kỳ sắc bén. "Hai vị đợi chưởng giáo trở về, xin các ngươi thu liễm khí tức bản thân một chút."
 
 "Phải tôn kính chưởng giáo."
 
 Thôi Vũ Hổ mở miệng nói.
 
 Hai người nhìn nhau một cái, trong ánh mắt mang theo một tia chua xót.
 
 Còn có chút phẫn hận khi nhìn về phía Thôi Vũ Hổ.
 
 Tên này chính là một tên điên.
 
 Cũng không biết làm sao mà biết nơi hai người bọn họ sinh ra, hơn nữa còn điều tra được không ít tin tức về bọn họ.
 
 Dùng toàn bộ thôn trang uy hiếp bọn họ gia nhập Sơn Hà Môn.
 
 Hai người cũng biết chưởng giáo Sơn Hà Môn.
 
 Là một người rất trẻ tuổi, vừa mới chấp chưởng Sơn Hà Môn không lâu.
 
 Người như vậy căn bản không thể sinh tôn ở Lĩnh Nam quận hiện giờ.
 
 Khi bọn họ đang suy nghĩ thì Tô Thân bước vào trong đại điện
 
 "Tham kiến chưởng giáo!"
 
 Thôi Vũ Hổ thấy Tô Thần lập tức bái kiến.
 
 Tô Thần nhìn về phía Thôi Vũ Hổ, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
 
 Thôi Vũ Hổ này đã cống hiến cho hắn hai tấm thẻ rút thưởng màu cam.
 
 Không thể bỏ qua công lao.
 
 Sau đó ánh mắt quét qua hai người khác đang đứng trong đại sảnh.
 
 "Còn không đến bái kiến chưởng giáo!"
 
 Thôi Vũ Hổ thấy hai người không hành lễ, sắc mặt trở nên lạnh lùng.
 
 Hai người lập tức bái kiến Tô Thần.
 
 "Chưởng giáo, Khâu Hận Thanh không gia nhập đã bị ta chém giết, hai người này quyết định gia nhập Sơn Hà Môn chúng tal"
 
 Thôi Vũ Hổ sau đó mở miệng nói.
 
 "Song Kỳ kiếm khách!"
 
 Tô Thần nhìn về phía hai người, đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí kình khổng lồ và huyết khí ngút trời áp tới.
 
 Tuy rằng không biết Thôi Vũ Hổ làm như thế nào để cho hai người này gia nhập, nhưng hai người này có vẻ không phục lắm.
 
 Trong Sơn Hà Môn này, chỉ cho phép kẻ tin phục hắn tồn tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận