Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 592: Giết người, đoạt bảo, giá họa

Chương 592: Giết người, đoạt bảo, giá họaChương 592: Giết người, đoạt bảo, giá họa
 
 Chương 592: Giết người, đoạt bảo, giá họa
 
 Chương 592: Giết người, đoạt bảo, giá họa
 
 Bên trong mật khố lúc này.
 
 Thượng Quan Kim Hồng đang đứng trước mặt một lão giả mặc trường bào màu xám tro.
 
 Sắc mặt lão giả xanh mét nhìn Thượng Quan Kim Hồng trước mặt, cắn răng lớn tiếng nói:
 
 "Ngươi không phải Tần Xuyên, ngươi là ai? Ngươi hạ độc ta lúc nào, vì sao ta không nhận ra, không có khả năng.
 
 "Nói quá nhiều!"
 
 Khí tức của Thượng Quan Kim Hồng bộc phát, chân giậm mạnh, v6 một chưởng công kích lão giả áo xám.
 
 "Thiên Nhân thất nạn, với thực lực của ngươi mà đòi giao thủ với lão phu!"
 
 "Cho dù lão phu trúng độc vẫn có thực lực Thiên Nhân bát nạn!"
 
 Lão giả rống giận một tiếng, bàn tay ngưng tụ khí kình màu đen tung một chưởng nghênh đón công kích của Thượng Quan Kim Hồng.
 
 Lực lượng đáng sợ từ trong lòng bàn tay hắn bộc phát, có tiếng nổ vang lên.
 
 Bùm!
 
 Bàn tay hai người va chạm, thân thể Thượng Quan Kim Hồng bị chấn lui, chân đạp liên tục mấy bước mới ổn định thân thể.
 
 Thấy Thượng Quan Kim Hồng bị đánh lui, ánh mắt lão giả áo xám trở nên dữ tợn, thân hình chợt lóe vọt tới.
 
 Tốc độ của hắn cực nhanh, giơ bàn tay chộp lấy đầu Thượng Quan Kim Hồng.
 
 Hắn muốn tháo đầu Thượng Quan Kim Hồng xuống.
 
 Chỉ là lúc bàn tay tới gần Thượng Quan Kim Hồng.
 
 Mắt Thượng Quan Kim Hồng lóe hàn quang, có ánh sáng kim sắc từ bàn tay hắn bắn ra.
 
 Lão giả giơ bàn tay vỗ vào luồng sáng kim sắc.
 
 Trong khoảnh khắc bàn tay va chạm với luông sáng, luồng sáng đột nhiên tách làm hai.
 
 Một luồng sáng va chạm với bàn tay.
 
 Một luồng sáng khác nháy mắt va vào cổ họng hắn.
 
 Răng rắc!
 
 Khớp xương nơi cổ họng đối phương đứt gấy.
 
 Luồng sáng va chạm với bàn tay lão giả bị chấn ngược ra rồi lại quay vòng bắn vào vị trí trái tim đối phương, chấn đoạn tâm mạch.
 
 "Ngươi!" Lão giả áo xám dùng chút khí lực còn sót lại nói một chữ rồi ngã xuống đất.
 
 Thượng Quan Kim Hồng thu hồi kim hoàn móc ra một bình Hóa Thi Thủy đổ lên thân đối phương, thân thể đối phương nhanh chóng hóa thành một bãi nước. Thượng Quan Kim Hồng tìm tới vị trí để Bổ Nguyên Đan.
 
 Sau đó lấy đan dược bỏ vào trong ngực, lấy thêm một ít đan dược và bảo vật khác đóng gói mang đi.
 
 Các bảo vật có kích thước quá lớn không thích hợp vận chuyển.
 
 Khi hắn ra khỏi mật khố, Kinh Vô Mệnh đã đứng ở cửa chờ, hai thi thể thủ vệ đã được xử lý.
 
 Song phương gật đầu, Kinh Vô Mệnh rời đi, Thượng Quan Kim Hồng cũng vậy.
 
 Sau khi Thượng Quan Kim Hồng ra khỏi Kim Tiền Bang, có tiếng hò hét từ trong Kim Tiền Bang truyền ra, chỉ là Thượng Quan Kim Hồng đã đi xa.
 
 "Có người giả mạo Tần trưởng lão, maul”
 
 Một đám thủ vệ nhanh chóng chạy ra bên ngoài.
 
 Có người tiến về phía Thiên Vân tiền trang, muốn báo chuyện mật khố bị cướp cho bang chủ.
 
 Ngu phu nhân cũng theo đám người đi ra.
 
 Nàng há hốc mồm, vừa mới tiến vào Kim Tiền bang liền nghe được tiếng hét, vậy là bên Thượng Quan Kim Hồng đã lấy được đồ.
 
 "Trong Kim Tiền Bang có nội ứng của Thượng Quan Hạc này."
 
 Hai mắt Ngu phu nhân sáng ngời.
 
 Nàng không có đi tìm Thượng Quan Kim Hồng mà là theo người Kim Tiền Bang đi đến chỗ Kim Ngọc Đình.
 
 Nàng muốn xem Kim Ngọc Đình chết như thế nào.
 
 Bên ngoài Thiên Vân tiền trang.
 
 Bạch Sầu Phi và Mộ Dung Phục đang ở trong một gian khách điếm nhìn đường phố bên ngoài qua ô cửa sổ.
 
 Bọn họ ở đây chờ Kim Ngọc Đình.
 
 "Ta tập kích giết chết Kim Ngọc Đình, ngươi ngăn cản những người khác."
 
 Mộ Dung Phục nói.
 
 Kim Ngọc Đình phải chết trong tay hắn.
 
 Đương nhiên hắn sẽ sử dụng tuyệt học của Sở Thiên Bá, Thiên Diệt Tuyệt Hôn Chưởng.
 
 "Thực lực lực của Tần Xuyên ở Thiên Nhân thất nạn, ta có thể ngăn cản hắn, muốn giết hắn có chút khó, ngươi giết chết Kim Ngọc Đình xong nhanh chóng cùng ta liên thủ giết chết Tân Xuyên!"
 
 Bạch Sầu Phi nói.
 
 Bạch Sầu Phi cùng một cảnh giới với Tần Xuyên, hơn nữa nghe đồn Tần Xuyên có nội kinh thâm hậu và am hiểu côn pháp, hắn không chắc mình có thể nhanh chóng bắt được.
 
 "Được!"
 
 Mộ Dung Phục gật đầu.
 
 "Bọn họ tới rồi!"
 
 Bạch Sầu Phi nhìn ve phương xa nói.
 
 Lúc này có một chiếc xe ngựa đang đi tới. Đúng là xe ngựa của Kim Ngọc Đình.
 
 Xe ngựa dừng lại bên ngoài Thiên Vân tiền trang.
 
 Kim Ngọc Đình một thân kim y xuống khỏi xe ngựa, bên cạnh hắn là Tần Xuyên.
 
 Tần Xuyên có gương mặt lạnh lùng, mặc trường bào màu xám, bên hông có một thanh đoản côn màu đồng, đoản côn có cơ quan, có thể phóng dài trong nháy mắt.
 
 Hắn theo sát phía sau Kim Ngọc Đình.
 
 Tần Xuyên đi theo để bảo vệ Kim Ngọc Đình.
 
 Đương nhiên Kim Tiền Bang đều giao hảo với các thế lực lớn trong Kinh sư, không có thế lực nào nguyện ý gây khó dễ cho Kim Tiền Bang.
 
 "Chưởng quỹ Thiên Vân tiền trang đang đợi."
 
 “Chúng ta đi vào!"
 
 Kim Ngọc Đình gật đầu, đang chuẩn bị cất bước thì bỗng có một bóng người lướt nhanh đến, trường kiếm trong tay giống như linh xà tập kích.
 
 "Muốn chết!"
 
 Tần Xuyên lao ra, trường côn trong tay phóng dài nghênh đón người cầm trường kiếm.
 
 Trường côn va chạm với trường kiếm.
 
 Đang!
 
 Mà ngay tại thời điểm trường côn của hắn va chạm với trường kiếm thì có một người khác vọt tới, không có dùng thân pháp, hoàn toàn dùng tốc độ thân thể và sự bá đạo xuất hiện trước mặt Kim Ngọc Đình.
 
 Người này nâng bàn tay đánh ra một chưởng, bàn tay to rộng mang theo một cỗ khí tức khổng lồ, một chưởng đập vào lồng ngực Kim Ngọc Đình.
 
 Kim Ngọc Đình có mặc bảo y, phần lớn chưởng lực bị cản trở nhưng hắn lại cảm giác được một cỗ chưởng lực thô bạo xuyên thấu hộ giáp.
 
 Bùm!
 
 Kim Ngọc Đình thân bay ngược ra xa, ngực lún xuống, chết thảm tại chỗ.
 
 AI
 
 Nhìn thấy tình hình này, một số người Kim Tiền Bang phát ra tiếng rống kinh hãi.
 
 Sắc mặt Tần Xuyên đại biến, trường côn trong tay run lên đánh văng trường kiếm của Bạch Sâu Phị, hắn xoay người muốn tới xem tình huống của Kim Ngọc Đình.
 
 Nhưng Bạch Sầu Phi sẽ không bỏ qua cơ hội, trường kiếm trong tay giống như ngón tay xuất hiện một tia sấm.
 
 Tia sét truyên qua côn đồng lan đến bàn tay khiến Tần Xuyên tê rần.
 
 Xil
 
 Nháy mắt này, trường kiếm của Bạch Sầu Phi đã đâm thủng cổ họng đối phương.
 
 "Đi thôi" Sau đó hai người thi triển thân pháp vọt vào một hẻm nhỏ biến mất khỏi tâm mắt của mọi người.
 
 Từ lúc giết người đến lúc rời đi, thời gian cực kỳ ngắn ngủi.
 
 Một lúc sau mới có người khôi phục tinh thần.
 
 "Không tốt, nhị bang chủ bị giết!"
 
 Đám người xem kịch ở xa xa nghe hô mới tản đi.
 
 Sau đó là nhiêu người Kim Tiền Bang nhanh chóng đi hướng về bên này, đến nơi chứng kiến hai cỗ thi thể đều kinh hãi không thôi.
 
 Một tên trưởng lão xuất hiện bên cạnh Kim Ngọc Đình kiểm tra vết thương.
 
 Hắn nhận ra dấu tay trên ngực Kim Ngọc Đình.
 
 "Là Thiên Diệt Tuyệt Hôn Chưởng!"
 
 "Tuyệt học của Sở Thiên Bái"
 
 Trưởng lão này kinh ngạc hô to, trên mặt tràn ngập phẫn nộ.
 
 "Sở Thiên Đường, các ngươi dám động thủ với Kim Tiền bang chúng ta."
 
 Tên trưởng lão này gầm nhẹ.
 
 Thiên Diệt Tuyệt Hồn Chưởng là tuyệt học của Sở Thiên Bá.
 
 Không phải Sở Thiên Đường, còn có thể là ai làm.
 
 Ngu phu nhân đi theo trong đám người thấy cảnh này mà sửng sốt, nàng không nghĩ tới Kim Ngọc Đình sẽ chết dưới Thiên Diệt Tuyệt Hôn Chưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận