Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 453: Trấn Phủ Ti, Au Dương Hùng, Thiên Chuy bộ chúng

Chương 453: Trấn Phủ Ti, Au Dương Hùng, Thiên Chuy bộ chúngChương 453: Trấn Phủ Ti, Au Dương Hùng, Thiên Chuy bộ chúng
 
 Chương 453: Trấn Phủ Ti Âu Dương Hùng, Thiên Chuy bộ chúng
 
 Thực lực của Mục Trung Đường là Thiên Nhân thất nạn lạ bị người ta thổi một hơi đánh bay.
 
 Người ra tay có thực lực vô cùng cường hãn.
 
 "Người này hẳn là các chủ của Bắc Các đi!"
 
 Một số người trong bóng tối thâm nghĩ.
 
 Rất nhiều người không nghĩ tới Dạ Đế lại hiện thân ở Trấn Phủ Ti, còn ra tay.
 
 Phốc!
 
 Trong lúc mọi người kinh hãi thì Mục Trung Đường phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Hắn gian nan đứng lên, mắt nhìn chằm chằm Dạ Đế, trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ, thực lực của hắn trước mặt đối phương thật sự không chịu nổi một kích.
 
 Mặc dù nói đối phương có thực lực mạnh nhưng hành vi thế này chính là sỉ nhục hắn, sau hôm nay, e là chức vị phó điện chủ Trấn Phủ Ti của hắn sẽ mất.
 
 Cắt đứt tiền đồ giống như giết phụ mẫu.
 
 Nghĩ tới đây, trong lòng Mục Trung Đường có hận ý bùng lên.
 
 Nhiều khi hận ý có thể lấn át đi sự sợ hãi trong lòng.
 
 "Nơi này là Trấn Phủ Ti, ngươi cũng dám ra tay, nếu hôm nay để cho ngươi rời đi thì mặt mũi Trấn Phủ T¡ sẽ mất hết!"
 
 "Trấn Phủ T¡ Thiên Chuy Bộ hiện thân!"
 
 Mục Trung Đường gầm nhẹ.
 
 "Mục Trung Đường muốn làm gì, hắn muốn vận dụng Thiên Chuy Bộ sao?!"
 
 Nghe được Mục Trung Đường gầm nhẹ.
 
 Đám người đang quan chiến cả kinh.
 
 Lúc này ở lầu các cao nhất trong Trấn Phủ Ti có năm người đang đứng, người cầm đầu thân mặc tử kim trường bào, dáng người khôi ngô giống như hùng sư, khuôn mặt góc cạnh, không giận tự uy.
 
 Đúng là điện chủ Trấn Phủ T¡ Âu Dương Hùng.
 
 Lúc này sắc mặt Âu Dương Hùng có chút khó coi.
 
 Thiên Chuy Bộ chính là một trong ba đại bộ chúng của Trấn Phủ Ti.
 
 Thiên Chuy Bộ là một đám võ giả luyện thể dùng binh khí hạng nặng của Trấn Phủ Ti.
 
 Nhân số quanh năm bảo trì ở ba mươi người.
 
 Một khi ai mà có khí huyết suy yếu sẽ nhanh chóng bị thay thế.
 
 Cùng nhau tu luyện, cùng nhau sinh hoạt, cùng nhau xuất động, có thể đồng thời tiến công, đồng thời hạ chùy, một kích kinh thiên động địa.
 
 Cường giả Thiên Nhân cửu nạn bình thường dụng phải ba mươi người công kích dưới cũng không có năng lực địch nổi, chỉ có thể trốn hoặc bị nện chết. Trấn Phủ Ti cũng không chỉ dựa vào cự đầu cường đại, cự đầu cường đại thôi thì không đủ trợ giúp Chu Đế xử lý chuyện giang hồ.
 
 Mục Trung Đường chính là phó điện chủ Trấn Phủ Ti, có quyền điều động Thiên Chuy Bộ.
 
 "Điện chủ, muốn ra mặt ngăn cản sao?"
 
 Một thanh niên mặc áo trắng mở miệng nói.
 
 Thanh niên vừa mới trở thành một trong năm phó điện chủ Trấn Phủ Ti, thuộc mẫu tộc Cửu hoàng tử, Lý Tự Xuân của Lý gia Giang Bắc.
 
 "Dạ Đế này ngông cuồng như thế, không để Trấn Phủ Ti ta vào trong mắt, để cho Thiên Chuy Bộ ra tay thử xem hắn có vốn liếng ngông cuồng hay không!"
 
 Một người chỉ có một cánh tay mở miệng nói.
 
 Người này chính là môn khách của Thập Nhị hoàng tử, đao khách một tay Diêm Tây Sơn.
 
 Thân hình Diêm Tây Sơn không quá khôi ngô nhưng huyết sát chi khí nông đậm.
 
 Về phần hai người còn lại đầu không nói gì.
 
 Hiện tại hết thảy đều phải xem điện chủ Âu Dương Hùng quyết định thế nào.
 
 Âu Dương Hùng chính là điện chủ tổng điện Trấn Phủ Ti, thực lực ở Thiên Nhân cửu nạn, cũng là cự đầu trong Trấn Phủ Ti.
 
 Có thể ngồi ngang hàng với người phía sau Trấn Phủ Ti.
 
 "Không cần, ta cũng rất muốn xem thực lực của Dạ Đế"
 
 Âu Dương Hùng trầm giọng nói.
 
 Dạ Đế ngông cuồng như thế, quả thật muốn đánh hắn một cái.
 
 Nếu như bị đánh chết vậy chỉ có thể nói Dạ Đế không có thực lực ngông cuồng, tự mình tìm đường chất.
 
 Kim Phong Tế Vũ Lâu phải ngoan ngoãn kẹp mông cút khỏi kinh sư.
 
 Trấn Phủ T¡ hiện giờ đang trong giai đoạn bị động,
 
 Mộ Dung Khinh Trần bị giết, Đan Dương quận chúa bị giết, chuyện Mộ Dung Khinh Trân đã do Tứ hoàng tử xử lý, nhưng còn chuyện Đan Dương quận chúa thì Thất hoàng tử lại muốn Trấn Phủ Ti bọn họ trả lời thuyết phục.
 
 Hiện tại không có manh mối nào, đang trong giai đoạn đau đầu.
 
 Lúc này Bạch Sầu Phi đến Kinh sư là muốn làm gì, gây phiền toái cho hắn sao?
 
 Sau khi Mục Trung Đường gầm lên không lâu.
 
 Từng tiếng bước chân dồn dập nhanh chóng hướng về bên này.
 
 Có huyết sát chi khí nông đậm đập phả tới, ba mươi người trên người mặc trang phục thêu kim chùy xuất hiện.
 
 Trong tay bọn họ đều cầm một thanh ngân chùy,
 
 Trên ngân chùy có vết máu loang lổ, trông có vẻ là đã giết không ít người.
 
 Những người này dáng người cao lớn, cơ bắp giống như rễ cây già. "Thật sự xuất động Thiên Chuy Bộ, đây là muốn nen chết Da Đết"
 
 "Xem ra hôm nay có trò hay để xemI"
 
 Lục Liên Tích nhìn ba mươi người xuất hiện trong Trấn Phủ Ti, không khỏi nói.
 
 "Bây giờ phải xem Dạ Đế phá ba mươi người này như thế nào, Thiên Nhân cửu nạn bình thường gặp phải những người này, muốn rời khỏi không thành vấn đề."
 
 "Nhưng Dạ Đế đang khiêu chiến Trấn Phủ Ti, hắn không thể rút lui, một khi rút lui 【 Kim Phong mưa phùn lâu 】 cũng không cần đặt chân ở Kinh sư nữa!"
 
 Nữ tử váy đen ở bên cạnh nàng nói.
 
 "Ngươi nói xem Dạ Đế có thể ngăn cản Thiên Chuy Bộ sao?"
 
 "Ai mà biết!"
 
 "Bất quá Dạ Đế này thật cuồng ngạo, nếu nhẫn chịu một chút hẳn là có thể lấy được lập sách."
 
 "Đoán chừng là ở bên ngoài cuồng ngạo quen rồi, đến Kinh sư cũng không biết thu liễm!"
 
 Một số người lạnh giọng nói.
 
 "Cũng không phải, ngươi xem sắc mặt Dạ Đế không có chút biến hóa nào kìa, hắn rất tự tin với thực lực của bản thân!"
 
 Một số người quan sát vẻ mặt Dạ Đế, phát hiện Dạ Đế rất lạnh nhạt, không hề dao động.
 
 Lúc này Dạ Đế nhìn vê phía Nhật Hậu, không khỏi mở miệng nói:
 
 "Năm đó ở Thường Xuân đảo, ngươi bố trí [ Đại Chu Thiên Tuyệt Thần Trận ] khiến ta kéo suốt ba canh giờ cũng không thể công phá, ngươi xem ba mươi người Thiên Chuy Bộ này khiến ta mất bao lâu?"
 
 Năm đó Dạ Đế theo đuổi Nhật Hậu, được Nhật Hậu thử thách trên Thường xuân đảo.
 
 Bên Nhật Hậu không dám độc đấu, tập hợp hơn trăm cao thủ toàn đảo bày ra Đại Chu Thiên Tuyệt Thần Trận.
 
 Chỉ cần Dạ Đế có thể phá Tuyệt Thần Trận nàng liền mặc cho Dạ Đế xử trí, nếu trong ba canh giờ không phá được trận này thì để cho nàng xử lý.
 
 Lúc Dạ Đế vượt biển đã mệt mỏi không chịu nổi, hơn nữa tự biết ba canh giờ quá ít.
 
 Mặc dù biết rõ chuyện này không công bằng, nhưng vẫn không buông được, không cách nào cự tuyệt, cuối cùng đánh cuộc thất bại, phải giữ lời hứa, mất đi tự do, bị nhốt ở Thường xuân đảo.
 
 "Thực lực của ba mươi người này không bằng trăm cường giả của ta, nhanh chóng giải quyết đi, chúng ta không đến để làm khỉ cho người ta xeml"
 
 Nhật Hậu mở miệng nói.
 
 Tuy rằng ba mươi người này mạnh nhưng trong mắt Nhật Hậu không là gì cả.
 
 Ánh mắt nàng nhìn về phía lầu các cao nhất trong Trấn Phủ Ti.
 
 Một người trên đó có thực lực không yếu, đáng giá bọn họ ra tay.
 
 "Được!"
 
 Nghe Nhật Hậu nói xong, Dạ Đế bước tới một bước, khí kình khủng bố bộc phát.
 
 Tuy Dạ Đế thích yên tĩnh nhưng một thân công lực quả thật bá đạo vô cùng. Khí kinh cường đại bộc phát giống như gió lốc nổi lên, sau đó khí kình bá đạo như biển rộng mênh mông ép về phía ba mươi tên Thiên Chuy Bộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận