Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 8083: Ra tay là chết, một đao hai mạng

Chương 8083: Ra tay là chết, một đao hai mạngChương 8083: Ra tay là chết, một đao hai mạng
 
 Chương 803: Ra tay là chết, một đao hai mạng
 
 Trong một tiểu viện hẻo lánh trong rừng núi.
 
 Là nơi ở của bốn người Yến Thập Tam, Diệp Cô Thành, Phó Hồng Tuyết, Tây Môn Xuy Tuyết.
 
 Sau lần Tây Môn Xuy Tuyết ra tay trước đó, bọn họ liền bế quan tại đây, chuẩn bị cho việc vây giết Đế SƯ.
 
 Mặc dù đã biết mục tiêu của Tà Minh là Chân Võ Uyển nhưng chuyện này không liên quan đến bốn người bọn họ.
 
 Bọn họ chỉ có một việc, chính là ra tay với Đế sư.
 
 Xem thử vị lão sư của Chu Đế này có thực lực mạnh đến mức nào.
 
 Âm!
 
 Ngay lúc này, cửa viện bị đập vỡ.
 
 Tống Luân Hồi đeo mặt nạ, hai cánh tay toàn là máu xuất hiện trong viện.
 
 "Yến huynh cứu tai"
 
 Tống Luân Hồi hướng về một gian phòng trong viện hô to.
 
 Hắn biết đó là phòng của Yến Thập Tam.
 
 Vừa dứt lời, hai bóng người từ cánh cửa bị hắn đập vỡ đi vào.
 
 "Tống Luân Hồi, không ai có thể cứu được ngươi!"
 
 Một người trong số đó lạnh lùng mở miệng.
 
 Chỉ là khi lời hắn vừa dứt.
 
 Từ trong gian chính tiểu viện có một người bước ra, toàn thân mặc đồ đen, bên hông đeo một thanh trường đao màu đen, ánh mắt lạnh lùng, từng bước đi về phía viện.
 
 Chính là Phó Hồng Tuyết đã chữa khỏi chân.
 
 Hắn lạnh lùng nhìn hai người cầm đao kia.
 
 "Ra tay là chết!"
 
 Giọng nói lạnh lùng, lộ ra sát ý.
 
 "Chúng ta chỉ giết Tống Luân Hồi, các hạ muốn xen vào sao?"
 
 Một người trong số đó lạnh lùng nhìn Phó Hồng Tuyết.
 
 Phó Hồng Tuyết không nói gì, lời hắn đã nói xong, chỉ cần đối phương ra tay thì hắn sẽ rút đao.
 
 Thấy Phó Hồng Tuyết không trả lời, hơn nữa sát ý trên người hắn nông đậm, bọn họ biết, Phó Hồng Tuyết muốn xen vào chuyện này.
 
 Bước chân di chuyển, trong nháy mắt biến thành một tàn ảnh, xuất hiện trước mặt Phó Hồng Tuyết, trường đao trong tay lập tức chém ra.
 
 "Lo chuyện bao đồng, vậy cũng phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không."
 
 Trường đao bộc phát ra lưu quang màu đen. "Thần thế, Thiên Mãng Nhất Đao!"
 
 Tiếng quát khẽ, theo sát đao khí màu đen bao phủ Phó Hồng Tuyết.
 
 "Đao khí của bọn họ có vấn đề!"
 
 Tống Luân Hồi thấy vậy lập tức nói.
 
 Vừa rồi hắn giao thủ với đối phương, lúc giao thủ trường đao của đối phương liền bùng phát ra một luồng đao khí xông vào kinh mạch của hắn, làm chấn thương kinh mạch của hắn.
 
 Rất kỳ lại
 
 Sắc mặt Phó Hồng Tuyết vẫn lạnh lùng.
 
 Khi đối phương ra đao.
 
 Trường đao rrong tay hắn cũng chém ra. Ánh đao màu trắng giống như xé rách màn đêm đen kịt, trực tiếp chém nát đao mang màu đen kia.
 
 Cuối cùng hai thanh trường đao va chạm vào nhau.
 
 Âm!
 
 Không có khí kình bùng phát ra, chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục, người ra tay bị chấn động lùi lại mấy bước, ánh mắt ngưng trọng nhìn Phó Hồng Tuyết.
 
 Đối phương ra tay, chém nát đao mang của hắn, còn chấn hắn lui, thực lực hoàn toàn ở trên.
 
 "Cùng ra tay, giết hắn trước!"
 
 Tên này nói với người cầm đao còn lại.
 
 Hai người cùng lúc nhìn về phía Phó Hồng Tuyết, trên người bùng phát ra hai luồng đao ý.
 
 Đao ý lạnh lùng vô tình tràn ngập sát ý.
 
 Phó Hồng Tuyết cảm nhận được đao ý này, đôi mắt hơi động, hắn rất quen thuộc với đao ý này, đầy thuần túy.
 
 Đao ý của hắn Phó Hồng Tuyết cũng là đao ý tử vong thuần khiết như vậy.
 
 Bị hai luông đao ý này kích thích, trên người Phó Hồng Tuyết cũng xuất hiện một luồng đao ý lạnh lẽo.
 
 Chỉ là đao ý của hắn mạnh hơn hai người kia rất nhiều.
 
 Cảm nhận được đao ý trên người Phó Hồng Tuyết, ánh mắt hai người cầm đao ngưng tụ.
 
 "Hợp!"
 
 Đao ý của hai người bọn họ vậy mà hợp lại làm một.
 
 Hơn nữa bước chân cùng di chuyển, thân hình đồng thời bạo xạ, động tác cực kỳ nhất trí, biến thành một tàn ảnh, xuất hiện trước mặt Phó Hồng Tuyết chém ra một đao.
 
 Hai luông đao mang trong nháy mắt hợp lại.
 
 Thiên địa chỉ còn một đạo hắc mang khổng lồ chia đôi.
 
 Mắt Phó Hồng Tuyết lóe tinh quang.
 
 Hắn nắm chặt trường đao trong tay, dùng sức, sau đó vung trường đao.
 
 Hơi thở tử vong lạnh lẽo từ trường đao trong tay hắn bùng phát va chạm với một đao hợp lực của hai người kia. Âm!
 
 Hai luông đao mang va chạm.
 
 Khí kình cuồn cuộn tản ra bốn phía.
 
 Những gian nhà xung quanh lắc lu một trận.
 
 Sau khi khí kình tan hết.
 
 Thân hình hai người ra tay bị chấn lùi, ánh mắt kinh hãi nhìn Phó Hồng Tuyết.
 
 Một kích hợp lực của hai người vậy mà bị một đao của Phó Hồng Tuyết chấn lui.
 
 "Ngươi vậy mà không bị ảnh hưởng bởi đao khí của chúng tai"
 
 Ánh mắt hai người mang theo kinh ngạc.
 
 Phó Hồng Tuyết không nói gì, vừa rôi đao mang va chạm, hai luông khí kình của đối phương truyên vào cánh tay, tiến vào cơ thể nhưng Phó Hồng Tuyết tu luyện Thiên Địa Âm Dương Đại Bi Phú có Thiên Di Địa Chuyển Đại Di Huyệt, đã dời khí kình xâm nhập ra ngoài.
 
 "Luồng đao khí kỳ lạ kia không có tac dụng đối với ta." Phó Hồng Tuyết lạnh lùng nói.
 
 Thấy vậy, hai người nhìn nhau, xoay người chuẩn bị chạy trốn.
 
 Nhưng lúc này Phó Hồng Tuyết đã dời bước, thân hình quỷ mị xuất hiện ở cửa viện.
 
 "Ra tay là chết!"
 
 "Các ngươi không thể rời khỏi đây."
 
 Phó Hồng Tuyết ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người nói.
 
 "Giết!"
 
 Hai người thấy vậy, chân đạp mạnh, trường đao trong tay lại bùng phát đao mang màu đen quét về phía Phó Hồng Tuyết.
 
 Sát khí tràn ngập.
 
 Đối phương không muốn để bọn họ sống rời đi.
 
 Vậy thì bọn họ sẽ toàn lực liều mạng.
 
 Phó Hồng Tuyết bước chân, thân hình biến mất tại chỗ tránh thoát một kích của hai người.
 
 Bản thân Phó Hồng Tuyết có khinh công rất lợi hại.
 
 Hiện tại hắn chữa khỏi chân què, thân pháp trở nên lợi hại hơn nữa.
 
 Sau một kích, thân hình hắn lắc một cái, biến thành một đạo lưu quang phóng phía hai người.
 
 Sau đó một đạo đao quang lóe lên.
 
 Mặc dù đao quang rất ngắn nhưng lại cực nhanh, vượt qua cả mắt thường.
 
 Xì! Xil
 
 Người ra tay còn đang giơ trường đao nhưng nửa người trên và nửa người dưới của bọn họ đã bị một đao chém rời.
 
 Bọn họ nhìn về phía ngực mình.
 
 Ánh mắt mang theo sự khó tin. Bọn họ bị người ta dùng một đao chém ngang lưng.
 
 Phụt!
 
 Máu tươi từ vết thương phun ra.
 
 Ánh mắt hai người trở nên vô thần, trường đao trong tay rơi xuống đất, thân hình cũng ngã xuống mặt đất.
 
 Trong viện, Tống Luân Hồi nhìn thấy cảnh này mà vô cùng kinh ngạc.
 
 Hai người chính diện một kích trọng thương hắn cứ bị Phó Hồng Tuyết dùng một đao chém giết như vậy.
 
 Đương nhiên Tống Luân Hồi hắn là thích khách, bản lĩnh chính diện có hạn.
 
 Mặc dù trước đó hắn biết Phó Hồng Tuyết là Thanh Long Hội tứ long thủ nhưng hắn lại cho rằng thực lực của Phó Hồng Tuyết ở dưới Yến Thập Tam, hiện tại nhìn lại, không phải.
 
 “Thanh Long Hội thật sự cường đại!"
 
 Hắn chỉ có thể thầm nghĩ như vậy.
 
 "Xử lý thi thể, nói cho chúng ta biết lai lịch của bọn họ!”
 
 Tiếng Phó Hồng Tuyết vang lên bên tai Tống Luân Hồi.
 
 Lúc này Tống Luân Hồi mới hoàn hồn.
 
 Nhìn thi thể trên mặt đất rồi tiến lại tra xét, cẩn thận tra xét một phen sau, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
 
 Trong tay xuất hiện Hóa thi phấn xử lý thi thể hai người. Bắt lấy hai thanh trường đao đi vào trong đại sảnh.
 
 Trong đại sảnh, Yến Thập Tam đang đứng dựa vào một cây cột.
 
 Diệp Cô Thành và Tây Môn Xuy Tuyết ngồi đối diện nhau, trước mặt có một bàn cờ.
 
 Phó Hồng Tuyết khoanh chân ngồi ở một chỗ.
 
 Cảnh tượng khiến Tống Luân Hồi có chút kinh ngạc.
 
 "Tứ long thủ, có thể hai người này đến từ Thiên Giám Ti, gân đây sát thủ được mời tham gia vây giết Đế Sư bị giết nhiều, có thể chính là bọn họ ra tay!"
 
 Tống Luân Hồi nói.
 
 "Người Thiên Giám Ti sao?”
 
 "Thời điểm này ra tay, còn chỉ phái hai người như vậy, muốn ra tay với chúng ta ra?"
 
 Phó Hồng Tuyết nhíu mày.
 
 Hai người kia chỉ có đao khí hơi kỳ quái, không phải cường giả Ngưng Thần cảnh đỉnh, nếu không cũng sẽ không bị hắn một kích chém giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận