Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 1028 - Bí thuật, huyết tế, Ma thần trận



Chương 1028 - Bí thuật, huyết tế, Ma thần trận




“Hàn khí thật cường đại!”
“Vừa mới nhận được tin tức, Yêu Nguyệt dùng một chiêu đóng băng Hoạ Bình Thiên.”
“Thật sự ngoài dự liệu, cường giả của Thiên Nhai Các cũng nhiều thật!”
Tiết Bình Sinh trầm giọng nói.
“Bọn họ chỉ là phó các chủ, hiện tại Thiên Nhai Các chỉ mới xuất hiện các chủ của Đông các và Bắc các!”
“Cổ Tam Thông, các chủ Đông Các, tuy đã từng xuất thủ, nhưng mà cũng không thể hiện được bao nhiêu thực lực!”
“Dạ Đế trước đó có xuất hiện, thực lực bình thường, vẫn chưa đạt đến cảnh giới Ngưng Thần.”
“Thực lực của Thiết Trung Đường so với Dạ Đế mạnh hơn rất nhiều!”
“Không biết vì sao chỉ phái phó các chủ Bắc các đến?”
Mộ Dung Khinh Trần ở bên cạnh lên tiếng.
Khi nói chuyện, ánh mắt lại nhìn về phía Cốc Thần Thông.
Cốc Thần Thông chưa từng xuất thủ, xem tình hình này, có lẽ thực lực của Cốc Thần Thông còn mạnh hơn Yêu Nguyệt và Thiết Trung Đường.
“Thiên Nhai Các, Tây Các sao?”
Tiết Bình Sinh thầm nhủ.
Dù sao trước đó Nhậm Thiên Hành của Tây các đã chém giết kiếm chủ Thánh Kiếm hồ, phá Thiên Môn rời đi.
Sau đó Cốc Thần Thông xuất hiện, càng thêm cường thế chiếm giữ Thánh Kiếm hồ.
Có thể thấy Tây các của Thiên Nhai Các này không hề đơn giản.
“Ầm!”
Lúc này, viện thủ cuối cùng của Đại Phụng tự đã chết trong tay Thiết Trung Đường.
Nhất thời bầu không khí trở nên ngưng trọng.
Bên kia.
Tên hòa thượng khôi ngô kia cùng thư sinh tay cầm quạt xương hợp đối kháng Yêu Nguyệt.
Chỉ là thần sắc hai người vô cùng ngưng trọng.
Bởi vì Yêu Nguyệt trước mặt bọn hắn lúc này, khí tức càng lúc càng khủng bố.
Không khí xung quanh bọn hắn dưới luồng khí tức này bắt đầu xuất hiện băng sương.
Chân khí trong cơ thể hai người có dấu hiệu khó vận chuyển.
Oanh!
Đúng lúc này
Đột nhiên một cỗ lực lượng vô hình ập tới Yêu Nguyệt.
Yêu Nguyệt nhìn về một hướng.
Cố Thiên Hồn mặc cẩm bào bước ra.
“Thật không ngờ, người ra tay lần này lại là người Thiên Nhai Các, ta còn tưởng rằng Tiết Bình Sinh muốn tự mình ra tay đây?”
Cố Thiên Hồn nhìn về phía Tiết Bình Sinh ở đằng xa.
“Ta chỉ cần mang đầu ngươi trở về là được!”
Tiết Bình Sinh nhìn Cố Thiên Hồn nói.
“Mang đầu ta? Ngươi nghĩ ta ở Đại Phụng tự nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lại không có chút chuẩn bị nào sao?”
Ánh mắt Cố Thiên Hồn lạnh lẽo.
Khi hắn nói chuyện, trên người xuất hiện một cỗ lực lượng vô hình ba động, cỗ lực lượng này quét về phía toàn bộ quảng trường.
“A!”
Trong quảng trường.
Tăng nhân Đại Phụng tự khi bị cỗ ba động vô hình này bao phủ đột nhiên ôm đầu gào thét thảm thiết.
Theo tiếng kêu thảm thiết của bọn hắn.
Làn da trên người hắn bắt đầu biến đổi, trở nên đỏ tươi, sắc mặt cũng dữ tợn vô cùng.
Trong mắt không còn chút thần sắc nào, chỉ còn lại ánh sáng khát máu như dã thú.
“Những năm này, tuy ta không khống chế bọn chúng, nhưng lại hạ một loại huyết độc trong người bọn chúng, một khi bị ta dẫn động, bọn chúng sẽ biến thành dã thú khát máu!”
“Giết!”
Hắn quát khẽ, hướng về phía Cốc Thần Thông mà đi.
Thiết Trung Đường, Yêu Nguyệt hắn đều đã chứng kiến.
Nhưng Cốc Thần Thông đột nhiên xuất hiện, hắn không biết thực lực đối phương ra sao.
Phải thử một chút mới được.
“Hừ!”
“Đã biến thành dã thú, vậy thì diệt trừ hết đi!”
Cốc Thần Thông khẽ nói, bàn tay liền nâng lên.
Ầm ầm!
Khí lưu xung quanh hội tụ vào lòng bàn tay.
Rồi sau đó ban tay liền giơ cao vỗ ra.
Chưởng kình hóa thành vô số đạo kiếm khí.
Kiếm khí như mưa bão nháy mắt bao trùm tất cả các tăng nhân trên quảng trường.
Xuy xuy xuy!
Chỉ trong nháy mắt, tất cả các tăng nhân đều bị mưa kiếm xuyên thủng thân thể, ngã xuống đất.
Máu tươi từ trong cơ thể bọn họ ào ạt chảy ra.
Mặt đất trong nháy mắt hóa thành biển máu.
“Kiếm khí thật đáng sợ!”
Nhìn thấy cảnh này, đồng tử Cố Thiên Hồn co rụt lại.
Hắn không ngờ đối phương lại là một cao thủ kiếm đạo.
“Đây chắc hẳn không phải là tuyệt chiêu của ngươi, ta rất muốn biết thủ đoạn của ngươi là gì?”
Cốc Thần Thông nhìn Cố Thiên Hồn,
Oanh!
Trong lúc Cốc Thần Thông nói chuyện.
Thân hình Yêu Nguyệt không hề dừng lại mà xuất hiện trước mặt hai người kia.
Lòng bàn tay vươn ra đánh một chưởng đánh về phía thư sinh quạt xương.
Tốc độ cực nhanh.
Sắc mặt thư sinh biến đổi, quạt xương phát ra khí kình.
Trong khoảnh khắc khí kình bắn ra, vô số đạo hàn mang xuất hiện.
Hàn mang xuyên qua khí kình tấn công gương mặt Yêu Nguyệt.
Hàn mang này có thể xuyên qua cương khí, quả nhiên không tầm thường.
Oanh!
Ngay lúc này, tên hòa thượng ra tay, sắc mặt dữ tợn, chân khí hỏa diễm bùng lên lao thẳng tới Yêu Nguyệt.
Hắn giơ tay đánh ra một chưởng, lòng bàn tay giống như một quả cầu lửa khổng lồ.
Yêu Nguyệt xoay người tránh hàn mang phóng tới.
Nhưng lúc này thư sinh lại tiến lên một bước, quạt xương đánh về phía các huyệt đạo trên người Yêu Nguyệt.
Quạt xương va chạm chấn tan khí kình.
Hai thân ảnh phối hợp tạo cho người ta cảm giác Yêu Nguyệt đang rơi vào thế hạ phong.
“Vạn Hóa, băng phong!”
Ngay lúc này, Yêu Nguyệt quát khẽ một tiếng.
Tâm mạch trong cơ thể khẽ động.
Xung quanh thân thể xuất hiện một luồng hàn khí khủng bố, cường đại gấp mấy lần so với hàn khí trước đó.
Hàn khí đáng sợ trong nháy mắt bao trùm lấy hai người.
Hai người còn chưa kịp đến gần Yêu Nguyệt đã bị hàn khí bao phủ.
Nháy mắt biến thành tượng băng.
Sau khi đóng băng hai người, Yêu Nguyệt liên tiếp đánh ra hai chưởng!
Bành!
Hai người bị đóng băng trong nháy mắt nổ tung.
Chưa kịp kêu lên thảm thiết đã biến thành thịt nát.
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Cố Thiên Hồn ngưng tụ.
“Trong cơ thể ngươi có huyết mạch chi lực!”
Hắn nhìn Yêu Nguyệt trầm giọng hỏi.
Chỉ là Yêu Nguyệt không để ý đến hắn mà đứng sang một bên.
“Chỉ còn lại mình ngươi, xuất chiêu đi, để chúng ta mở mang tầm mắt, nếu không, ngươi sẽ không còn cơ hội!”
Cốc Thần Thông nhìn Cố Thiên Hồn nói.
“Các ngươi muốn xem, vậy ta sẽ cho các ngươi xem, bất quá, ta còn phải cảm tạ các ngươi!”
Khóe miệng Cố Thiên Hồn lộ ra một tia cười lạnh.
“Trường sinh bí thuật, huyết tế, Ma Thần!”
Lúc này, Cố Thiên Hồn quát khẽ một tiếng,
Trong tay kết ấn, một đạo chân khí lưu chuyển trong lòng bàn tay hắn, sau đó một chưởng ấn xuống mặt đất.
Trong lúc chân khí này tuôn ra.
Trên mặt đất bên ngoài đại điện Đại Phụng Tự, có từng đạo huyết sắc phù văn hiện lên.
Những phù văn này vừa xuất hiện liền bắt đầu hấp thu máu tươi chảy trên mặt đất.
Theo dòng máu trên mặt đất bị phù văn không ngừng hấp thụ.
Có từng đạo quang trụ màu máu phóng lên.
Khí huyết tràn ngập đất trời.
“Ừm!”
Tiết Bình Sinh nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt ngưng tụ.
Mộ Dung Khinh Trần nhìn về phía Tiết Bình Sinh.
“Là một loại bí thuật của Trường Sinh Hội, tên là Ma thần trận, không ngờ hắn lại bố trí trong Đại Phụng Tự.”
Tiết Bình Sinh không khỏi nhìn về phía Cốc Thần Thông.
Cốc Thần Thông nhìn cột máu phóng lên trời, mắt lóe tinh quang.
“Ầm!”
Trong lúc cột máu kia phóng lên trời.
khí tức trên người Cố Thiên Hồn phát sinh biến hóa, mơ hồ có dấu hiệu vượt qua Ngưng Thần cảnh.
Bước chân hắn khẽ động, thân thể đáp xuống giữa quảng trường.
Lúc bước chân đáp xuống, từng luồng lực lượng màu máu bao phủ lấy thân thể hắn.
“Khí huyết này không chỉ có thể tăng lên thực lực của ta, còn có thể ảnh hưởng đến Thiên Môn!”
“Đây chính là át chủ bài của ta!”
“Ta xem ngươi ngăn cản thế nào!”
“Ma Thần Dung Thân! “
Cố Thiên Hồn quát khẽ một tiếng.
Ầm ầm!
Phù văn màu máu trên mặt đất hóa thành một hư ảnh màu máu khủng bố, hư ảnh này cao tới trăm trượng.
Vừa xuất hiện, thiên địa như chùng xuống.



Bạn cần đăng nhập để bình luận