Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chuong 180: Tu Han Nguyet Diem Ngoc, phan tich (2)

Chuong 180: Tu Han Nguyet Diem Ngoc, phan tich (2)Chuong 180: Tu Han Nguyet Diem Ngoc, phan tich (2)
 
 Chương 180: Tử Hàn Nguyệt, Diêm Ngọc, phân tích (2)
 
 "Đây là chuyện của các ngươi, nhưng nếu như Trường Hận cung Lĩnh Nam quận mà biến mất, ta nghĩ mấy người các ngươi cũng không cần sống nữa."
 
 "Chuyện này các ngươi tự mình xem mà làm, ta không giúp được các ngươi."
 
 Tô Thần lạnh lùng cắt ngang.
 
 Huống chỉ hắn còn chưa hiểu rõ lệnh bài trong tay mình đại biểu cho cái gì?
 
 Mộ Dung Khinh Trân chỉ cho mình một tấm lệnh bài, để mình đến đây điều tra.
 
 Rõ ràng là có chút bất thường, nàng ta muốn làm gì?
 
 Tô Thân bên cần phải hiểu rõ về tấm lệnh bài mà mình đang giữ.
 
 Bên ngoài thành.
 
 Trong một thôn trang.
 
 Diêm Ngọc, thống lĩnh Bắc Trấn Phủ T¡ Lĩnh Nam quận xuất hiện trong một tòa tiểu viện giữa thôn.
 
 Hắn cửa tiểu viện ra tiến vào.
 
 Tử Hàn Nguyệt mặc một thân áo tím đang ở trong phòng khách nhìn ra sân, nhìn thấy Diêm Ngọc từ ngoài cửa tiến vào, sắc mặt nàng cũng không có một chút biến hóa nào.
 
 "Diêm thống lĩnh, ngươi tới rồi, mời ngồi!"
 
 Tử Hàn Nguyệt đưa tay ra dấu mời Diêm Ngọc ngồi xuống.
 
 "Chuyện kinh sư bên kia là do Hàn Nguyệt giáo các ngươi làm sao?”
 
 "Muốn tìm người thay thế ta, chẳng lẽ không sợ ta truyền tin tức ra ngoài, hoàng thất rất coi trọng bí tàng tiền triều.
 
 Diêm Ngọc mở miệng nói.
 
 "Diêm thống lĩnh, chuyện này ta không biết, chúng ta vẫn hợp tác vui vẻ!"
 
 "Chuyện này là mấy người Pháp vương làm ra, hiện giờ hai đại Pháp Vương đã chết, Lĩnh Nam quận cũng loạn rồi, ngươi có ở đây hay không cũng không có ảnh hưởng quá lớn."
 
 "Lần này ta mời Diêm thống lĩnh đến đây chủ yếu là vì chuyện của Lăng Nguyệt kiếm phái."
 
 Tử Hàn Nguyệt mở miệng nói.
 
 Không có ai ngờ tới Thánh nữ Tử Hàn Nguyệt của Hàn Nguyệt giáo lại có liên hệ với thống lĩnh Bắc Trấn Phủ T¡ Diêm Ngọc.
 
 Trên thực tế, nếu ngẫm lại sẽ cảm thấy rất bình thường.
 
 Tử Hàn Nguyệt ở Lĩnh Nam quận nhiều năm như vậy mà không bị người của Bắc Trấn Phủ Ti phát hiện, có vẻ hơi bất thường.
 
 Hiện giờ hai người gặp mặt thì tất cả đã quá rõ ràng.
 
 "Hiện tại chỉ cân Lăng Nguyệt kiếm phái bị hủy diệt thôi, không biết bên Tử cô nương nghĩ như thế nào?” Diêm Ngọc tram giọng nói.
 
 "Lăng Nguyệt kiếm phái nhất định sẽ bị hủy diệt, nhưng ta muốn biết rốt cuộc bọn họ có tin tức gì không."
 
 Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 "Chuyện này ai mà biết được đây?
 
 Ta luôn cảm giác chuyện này có chút kỳ lạ, chuyện xảy trong phủ Thái tướng mà lại có thể bị lan truyền ra ngoài, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi."
 
 Huống hồ chẳng lẽ đám người Lăng Nguyệt kiếm phái không biết tầm quan trọng của [Kim Mai Bình], còn dám phái người đến chỗ phủ Thái tướng."
 
 "Cho nên ta vẫn cảm giác Lăng Nguyệt kiếm phái có khả năng chỉ là mồi nhử."
 
 Diêm Ngọc trâm giọng nói.
 
 Nghe được lời Diêm Ngọc nói, Tử Hàn Nguyệt trầm ngâm.
 
 Sau đó nàng nhẹ giọng nói:
 
 "Mồi nhử sao? Ngươi nói là có người đang đặt mồi nhử, vậy bọn họ đang câu ai đây?"
 
 Tuy rằng ta không biết là ai đang câu cá nhưng người câu cá nhất định là người biết được Kim Mai Bình đang ở đâu."
 
 Diêm Ngọc rất khẳng định nói.
 
 "Lần này ngươi hẹn ta tới đây hẳn là có chuyện cần ta trợ giúp đi."
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Diêm Ngọc nói.
 
 "Bên Kinh sư có một vị tiểu hầu gia sắp tới quận phủ, ta muốn ngươi giúp ta giải quyết hắn."
 
 Diêm Ngọc mở miệng nói.
 
 "Ngươi nói là Hách Liên Xuân Thủy?"
 
 Nghe vậy, ánh mắt Tử Hàn Nguyệt ngưng tụ.
 
 "Là hắn, hắn không phải là người của các ngươi, một khi hắn tiếp nhận Bắc Trấn Phủ Ti Lĩnh Nam quận, ta nghĩ sẽ có ảnh hưởng đối với kế hoạch của ngươi!"
 
 Diêm Ngọc trâm giọng nói.
 
 "Hách Liên Xuân Thủy, trong thế hệ trẻ của kinh sư, nhưng là tuấn kiệt trẻ tuổi rất được chú ý, giết chết hắn, Trấn Nam Hầu chỉ sợ sẽ đuổi giết chúng ta."
 
 "Cho dù ta đồng ý, người trong giáo cũng sẽ không đồng ý."
 
 "Trong giáo không đồng ý thì ta cũng không điều được cao thủ tới, không giết được Hách Liên Xuân Thủy."
 
 Tử Hàn Nguyệt trầm giọng nói.
 
 "Chuyện này không phải muốn Hàn Nguyệt giáo các ngươi ra tay, ta muốn ngươi nghĩ biện pháp thông qua Kim Phong Tế Vũ Lâu làm chuyện này."
 
 Diêm Ngọc mở miệng nói.
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu, ngươi cho rằng bọn họ sẽ ra tay giết Hách Liên Xuân Thủy sao? Bọn họ nên biết Hách Liên Xuân Thủy là ai?"
 
 Tử Hàn Nguyệt lắc đầu nói.
 
 "Chỉ cân đưa ra đầy đủ lợi ích, Kim Phong Tế Vũ Lâu sẽ ra tay."
 
 "Đương nhiên chẳng lẽ ngươi không muốn nhìn xem Kim Phong Tế Vũ Lâu có dám ra tay với Hách Liên Xuân Thủy hay không sao?"
 
 Diêm Ngọc nhìn Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 Kim Phong Tế Vũ Lâu liên tục giết chết hai đại Pháp Vương của Hàn Nguyệt Giáo.
 
 Khiến cho thanh thế Hàn Nguyệt giáo giảm mạnh, Hàn Nguyệt giáo sẽ không buông tha chuyện này.
 
 Đây cũng là nguyên nhân Diêm Ngọc đến đây.
 
 "Có thể diệt trừ Hách Liên Xuân Thủy đối với ngươi mà nói cũng có lợi, Trấn Nam Hầu có thể đoán là ngươi an bài người ra tay, sẽ ra tay với ngươi.
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Diêm Ngọc nói.
 
 "Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta lại lựa chọn Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu có thù với ta, ngươi nói ta sẽ tìm kẻ thù giết con để bàn chuyện giết người sao?"
 
 "Chỉ cân bọn họ hoài nghi ta liên xuất thủ đối phó Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Diêm Ngọc tram giọng nói.
 
 "Tốt một mũi tên trúng hai con chim."
 
 "Ta muốn suy nghĩ chuyện này một chút, cho dù mời Kim Phong Tế Vũ Lâu, e là cũng phải trả một cái giá rất lớn."
 
 Tử Hàn Nguyệt trầm giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận