Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 413: Kiếp nạn của Tất Kình Thiên, nữ sát thủ tới

Chương 413: Kiếp nạn của Tất Kình Thiên, nữ sát thủ tớiChương 413: Kiếp nạn của Tất Kình Thiên, nữ sát thủ tới
 
 Chương 413: Kiếp nạn của Tất Kình Thiên, nữ sát thủ tới
 
 "Thế nào, chúng ta bắt được Mộc Thanh Tuyết, không chỉ có thể hưởng thụ một trận mà còn có thể đạt được Thiên Sơn Tuyết Liên hoặc đan dược, quá có lời."
 
 Lôi Hưng Xuyên thấy Độc Cô Vô Địch trầm tư, tiếp tục nói.
 
 "Thật sự muốn một chưởng đánh chết ngươi."
 
 Sâu trong con ngươi Độc Cô Vô Địch có sát khí chợt lóe lên rồi biến mất.
 
 Sắc mặt hắn lại trở nên ngưng trọng.
 
 "Nói như vậy, đến lúc đó chúng ta có thể sẽ bị người Thiên Sơn phái vây giết!"
 
 Độc Cô Vô Địch ngưng trọng nói.
 
 "Bắt Mộc Thanh Tuyết rồi ta cũng không có ý để cho nàng sống sót rời đi, Mộc Thanh Tuyết chết rồi thì có ai biết là chúng ta làm đâu?"
 
 Lôi Hưng Xuyên nói.
 
 "Chuyện ra tay với Mộc Thanh Tuyết, ta không đồng tình lắm."
 
 Độc Cô Vô Địch lắc đầu nói:
 
 "Độc Cô huynh có chút lòng dạ đàn bà, đây chính là cơ hội tốt, một khi bỏ qua muốn tìm cơ hội thế này rất khó khăn."
 
 "Ta thấy bây giờ chúng ta có thể lên đường, âm thầm đến Tử Đàn cung, tin tưởng với thực lực của ta và ngươi, vô thanh vô tức mang Mộc Thanh Tuyết đi là chuyện hoàn toàn có thể làm được."
 
 Lôi Hưng Xuyên hưng phấn nói, muốn tới Tử Đàn cung ngay bây giờ.
 
 Không hề có bộ dáng kiêng ky Thiên Sơn Phái lúc trước.
 
 Có thể nói có đôi khi rượu là liều thuốc tâm linh tốt nhất, gia tăng sự can đảm.
 
 Bụp!
 
 Lúc này Độc Cô Vô Địch vỗ một chưởng vào vai Lôi Hưng Xuyên.
 
 Một cỗ khí kình chảy vào trong cơ thể Lôi Hưng Xuyên xua tan men rượu.
 
 Lôi Hưng Xuyên nhanh chóng tỉnh táo.
 
 "Uống chút rượu liên xúc động!"
 
 Lôi Hưng Xuyên khôi phục tinh thần, không khỏi nói.
 
 "Xúc động mới có thể gia tăng thực lực, tuy ta không đồng ý ra tay với Mộc Thanh Tuyết, nhưng có thể ra tay với Tất Kình Thiên."
 
 "Tất Kình Thiên là đệ tử của Nam Sơn Chi Chủ Thiên Sơn Phái, địa vị không tâm thường, nếu ta và ngươi bắt được hắn, có lẽ có thể thu hoạch được nhiều Thiên Tuyết Đan hơn."
 
 "Nói thật, mặc dù ta chỉ có tu vi Thiên Nhân nhất nạn nhưng có một loại bí thuật, có thể bộc phát thực lực vượt qua Thiên Nhân nhất nạn, hẳn là bắt Tất Kình Thiên không khó."
 
 Độc Cô Vô Địch mở miệng nói. "Như vậy sao?"
 
 Qua lại với Độc Cô Vô Địch một đoạn thời gian rồi.
 
 Lôi Hưng Xuyên cũng hiểu biết đôi chút vê Độc Cô Vô Địch, đây là một nhân vật kiêu hùng, có thể tin tưởng.
 
 "Nếu đã như vậy, ta tự mình điều tra hành tung của Tất Kình Thiên, Độc Cô huynh cứ chờ tin tức của ta.
 
 Lôi Hưng Xuyên nói.
 
 "Được!"
 
 Độc Cô Vô Địch gật đầu, sau đó hai người nói chuyện phiếm vài câu.
 
 Một lát sau Độc Cô Vô Địch trở về nơi ở của mình.
 
 "Phải báo cáo chuyện này cho chủ thượng."
 
 Độc Cô Vô Địch thầm nghĩ.
 
 Sau đó lập tức dùng phi điểu truyên thư cho Tô Thần, báo cáo tin tức vừa mới nhận được cho Tô Thần biết.
 
 Đêm khuya, ở Sơn Hà Môn.
 
 Tô Thần xem tin tức Thôi Vũ Hổ mang đến, có chút lo lắng.
 
 "Mộc Thanh Tuyết bị giam lỏng ở Tử Đàn cung nên không thể phát tin tức cho ta."
 
 "Thiên Sơn phái Tất Kình Thiên hẳn là nhắm đến Cửu U Hàn Mạch của Mộc Thanh Tuyết."
 
 "Cần tìm cơ hội giải quyết hắn."
 
 Trong miệng Tô Thần thì thào nói.
 
 Lúc này có một con chim từ ngoài cửa sổ bay vào đáp trên vai hắn.
 
 Tô Thần lấy mật thư buộc ở chân chim ra.
 
 "Mật thư Độc Cô Vô Địch gửi cho ta?"
 
 Thần sắc Tô Thần khẽ động.
 
 Độc Cô Vô Địch vừa mới gửi thư cho hắn, sao bây giờ lại gửi thêm mật thư?
 
 Mở mật thư xem nội dung bên trong, mắt Tô Thần lóe sát ý.
 
 "Hắn vốn đang tìm cách đối phó với Tất Kình Thiên, không ngờ Lôi Hưng Xuyên lại trực tiếp đứng ra."
 
 "Nhưng Lôi Hưng Xuyên và Tất Kình Thiên đều phải chết, hai người này vừa chết thì Thiên Sơn phái và Quỷ Vực sẽ đối đầu nhau, đến lúc đó cũng có thể nhìn một chút thực lực của Thiên Sơn phái."
 
 Tô Thần nhẹ giọng nói.
 
 Sau đó đi tới trước bàn viết một chữ có thể, cuộn mật thư đặt vào ống trúc rồi cột lên chân chim.
 
 Lúc này ở ngoài sơn môn Sơn Hà Môn.
 
 Có một bóng người nhẹ nhàng rơi vào trên chạc cây, ánh mắt nhìn về phía Sơn Hà Môn.
 
 "Nơi đó chính là Sơn Hà Môn, không biết sau khi giết Tô Thần, Đan Dương quận chúa có thể thả đệ đệ ta hay không?” Bóng người trên chac cây nhẹ giọng nói.
 
 Giọng nói có chút trong trẻo nhưng lại mang cảm giác lạnh lùng.
 
 Dưới ánh trăng chiếu rọi có thể thấy rõ hình dáng của người này.
 
 Một thiếu nữ tuổi tác ước chừng mười chín hai mươi, trong tay cầm một thanh trường kiếm, mặc một bộ trang phục màu đen, hoa dung nguyệt mạo.
 
 Không chan chờ bao lâu, nữ tử nhanh chóng lướt về phía Sơn Hà môn.
 
 Rất nhanh đã xuất hiện trước sơn môn.
 
 Nàng ánh trăng mờ ảo trực tiếp lẻn vào Sơn Hà Môn.
 
 Đệ tử thủ môn căn bản không nhận ra bóng đen này.
 
 Nữ tử dường như biết rõ Tô Thần đang ở đâu nên tới thẳng chỗ Tô Thần.
 
 Thân hình giống như chim yến xuyên qua nóc nhà.
 
 Đi theo lộ tuyến tránh né chỗ Nguyên Tùy Vân ở.
 
 Chốc lát sau nàng đã xuất hiện trước sân biệt viện của Tô Thần.
 
 "Căn cứ theo tin tức mà Đan Dương quận chúa cung cấp, Tô Thần đang ở trong viện này, hi vọng Nguyên Tùy Vân không có ở đây, nếu không thì ta không giết được hắn."
 
 Nữ tử thầm nói.
 
 Nàng nhanh chóng nhảy vào trong sân.
 
 Sau đó xuyên qua núi giả đi tới trước thư phòng của Tô Thần.
 
 Lúc này Tô Thân đang ở trong thư phòng khẽ cau mày.
 
 "Có người tới, còn mang theo sát ý!"
 
 Bất quá không cho ta cảm giác nguy hiểm, người tới có thực lực không quá Thiên Nhân tam nạn.
 
 Tô Thần thầm nói.
 
 Tinh thần lực của Tô Thần nhạy bén dị thường.
 
 Huống hồ đang là đêm khuya, chỉ có gió nhẹ cùng ánh trăng, cảm quan càng thêm linh mẫn.
 
 Sắc mặt hắn không thay đổi, đứng dậy đi ra khỏi thư phòng.
 
 Nữ tử vừa xuất hiện không lâu, còn chưa tìm được cơ hội ra tay đã nhìn thấy Tô Thần đi ra từ trong thư phòng.
 
 Thấy thế, nữ tử thần sắc ngẩn ra.
 
 Nhanh chóng đuổi theo.
 
 Tốc độ của Tô Thần không nhanh không chậm đi hướng về động phủ bế quan tu luyện.
 
 "Vốn muốn giết chết ngươi, suy nghĩ sau đó nên rời khỏi như thế nào?
 
 “Nhưng ngươi lại tới nơi này.
 
 Nữ tử đi theo Tô Thần thâm nghĩ.
 
 Bỗng nhiên có một giọng nói trâm thấp vang lên bên tai nàng.
 
 "Theo ta lâu như vậy, hẳn là nên hiện thân rồi!" Nghe được giọng nói này, đồng tử nữ tử co rụt lại, trở nên khẩn trương.
 
 "Mình bị phát hiện!"
 
 Nghĩ tới đây, nàng cũng không tránh né nữa mà từ chậm rãi đi ra từ chỗ tối.
 
 Nhìn thấy khuôn mặt nữ tử, Tô Thần hơi ngẩn ra, nhưng lập tức lạnh lùng nói:
 
 "Nói cho ta biết là ai sai ngươi đến, ta lưu ngươi toàn thây!"
 
 Nghe Tô Thần nói, nữ tử giậm chân một cái lao nhanh tới, thân hình đối phương như hòa làm một với ánh trăng, biến mất không thấy.
 
 Bái
 
 Đột nhiên một đạo kiếm quang xuất hiện trước mặt Tô Thần, đâm thẳng tới cổ họng hắn.
 
 Ra tay cực nhanh.
 
 Tô Thần giật mình, Tế Vũ Đao xuất hiện trong tay, thân đao trực tiếp ngăn trở mũi kiếm của đối phương.
 
 Nhưng lực lượng mũi kiếm truyền đến vẫn khiến Tô Thần lùi lại.
 
 Sau khi lùi mấy bước Tô Thần mới ổn định thân hình.
 
 Trong mắt có chút kinh hãi.
 
 Vừa rồi nếu như không phải tinh thần lực của hắn cường đại, một kiếm mượn ánh trăng thi triển này có khả năng đâm trúng cổ hắn rồi.
 
 Đương nhiên cho dù đâm trúng cũng không thể xuyên thủng cổ họng, bởi vì bây bây giờ thân thể của hắn như kim thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận