Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 445: Tứ hoàng tử mai phục, thành công

Chương 445: Tứ hoàng tử mai phục, thành côngChương 445: Tứ hoàng tử mai phục, thành công
 
 Chương 445: Tứ hoàng tu mai phục, thành công
 
 Nghe vậy, Thất hoàng tử Lưu Dụ trầm giọng nói:
 
 "Han là đối phương chưa rời khỏi bao lâu, ngươi nhanh chóng phái người phong tỏa Tiểu Tướng tự, nhìn xem không thể tra được gì hay không?”
 
 "Còn nữa, thông báo cho Trấn Phủ Ti, bảo bọn họ tới điều tra, phải cho ta kết quả trong vòng ba ngày."
 
 "Điện hạ, khách hành hương đông đảo, phong tự chỉ sợ không ổn, ta đề nghị tra rõ, người không có hiềm nghi cứ cho rời khỏi trước!"
 
 Thiên Tuệ thiền sư tiến lên nói.
 
 "Vậy dựa theo ý của đại sư!"
 
 Bùi thống lĩnh ngươi làm đi.
 
 Thất hoàng tử mở miệng nói.
 
 Thiên Tuệ thiên sư thấy thế gật đầu với tăng nhân bên cạnh:
 
 "Trợ giúp Bùi thống lĩnh, kiểm tra khách hành hương trong chùa!"
 
 “Tuân lệnh:
 
 Tăng nhân lập tức lĩnh mệnh cùng Bùi Văn bên cạnh Thất hoàng tử dẫn người kiểm tra khách hành hương.
 
 Chẳng qua lúc này Mộ Dung Phục và Tiếu Nhược Yến đã xuống núi.
 
 "Công tử, bây giờ chúng ta làm gì?"
 
 Giết chết Đan Dương quận chúa rồi, thù đã được báo, Tiếu Nhược Yến có chút mê mang.
 
 "Ở lại Kinh sư, chúng ta có thể ngắm cảnh Kinh sư và thưởng thức một số món ngon!"
 
 Mộ Dung Phục mở miệng nói.
 
 Kiếp trước hắn một lòng theo đuổi phục quốc, đánh mất quá nhiều thứ.
 
 Đời này hắn muốn thả lỏng một đoạn thời gian, tìm hiểu tình huống cụ thể của vương triều Đại Chu.
 
 Trong sách cũng chỉ là trong sách, vẫn có chút khác biệt do với hiện thực.
 
 Hống hồ hắn cũng nhìn ra tâm niệm của Tiếu Nhược Yến quá nặng.
 
 Có khả năng sinh ra tâm ma, gây ảnh hưởng xấu đến tu hành võ đạo.
 
 Trên một con đường đi tới khu lăng mộ hoàng gia.
 
 Xe ngựa của Tứ hoàng tử Lưu Long dừng lại.
 
 Mã phu đánh xe cùng với mấy tên hộ vệ đã ngã xuống.
 
 Có hai người xuất hiện trước xe ngựa.
 
 Hai người đều đeo mặt nạ, trong đó người đeo trường thương đứng phía sau một người.
 
 "Tứ hoàng tử, đợi ngươi thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng ra khỏi hoàng thành."
 
 "Hôm nay để cho ta lấy đầu của Tứ hoàng tử." Giọng nói lạnh lẽo của người cầm đầu vang vọng.
 
 "Hừ! Ngươi chính là thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy, chờ ngươi đã lâu!"
 
 Lúc này có một giọng nói trâm thấp từ trong xe ngựa truyền ra, sau đó rèm xe ngựa bị vén lên, chỉ là bàn tay vén rèm thô to, căn bản không giống tay hoàng tử.
 
 Nhìn thấy bàn tay vươn ra, đồng tử trong mắt nam tử đeo mặt nạ đột nhiên co rụt lại.
 
 Một trong năm phó điện chủ của Trấn Phủ Ti, Nhạc Sơn, người này ra khỏi xe ngựa, ánh mắt cảnh giác nhìn hai người đeo mặt nạ.
 
 "Nhạc Sơn, không nghĩ tới trong xe ngựa lại là ngươi.
 
 Xem ra lần này ta bị Tứ hoàng tử tính kế, Tứ hoàng tử đâu?"
 
 Người đeo mặt nạ trầm giọng nói.
 
 "Muốn gặp Tứ hoàng tử, chờ ta bắt được ngươi, ngươi có thể gặp."
 
 Nhạc Sơn hừ lạnh một tiếng.
 
 "Thủ lĩnh, ta ngăn hắn lại, ngươi đi trước!"
 
 Nam tử lưng đeo trường thương mở miệng nói.
 
 "Các ngươi không đi được."
 
 Nhạc Sơn vừa nói vừa nhấc chân giậm mạnh xuống đất, thân thể bắn về phía người đeo mặt nạ, bàn tay nắm chặt, nắm tay bộc phát ra sát khí mãnh liệt, quyên ảnh bao phủ đối phương.
 
 Cuồng phong nổi lên.
 
 Âm!
 
 Lúc này nam tử đeo trường thương xoay người, xuất hiện dưới quyền ảnh của Nhạc Sơn.
 
 Trường thương đâm ra.
 
 Đinh, đinh, đinh!
 
 Trong khoảnh khắc quyền ảnh va chạm với trường thương, phát ra âm thanh kim loại va chạm.
 
 Bùm!
 
 Sau đó những quyền ảnh cùng trường thương này đều hội tụ tại một điểm.
 
 Âm!
 
 Thân hình hai người nhanh chóng tác, bất quá nam tử lưng đeo trường thương lui nhiều bước hơn, tay cầm trường thương run rẩy.
 
 Có thể thấy được hắn không phải là đối thủ của Nhạc Sơn.
 
 Trên bàn tay của Nhạc Sơn có một bộ quyền sáo kim loại phát ra hàn quang.
 
 Đây cũng là nguyên vì sao nắm tay của hắn có thể va chạm với trường thương của đối phương.
 
 "Giết!"
 
 Thế nhưng nam tử lưng đeo trường thương cũng không có e ngại mà quát to một tiếng.
 
 Tiếp tục cầm thương đạp bước, trường thương trong tay giống như lôi đình công kích Nhạc Sơn.
 
 Hừi Nhạc Sơn hừ lạnh một tiếng, bàn tay nắm thành quyền, thân hình của hắn đột nhiên hóa thành một đạo tàn ảnh, đầu tiên tránh né trường thương của đối phương sau đó am ầm ra quyền.
 
 "Thiên Lục Thần Quyên!"
 
 Quyền ảnh nháy mắt biến ảo thành mấy đạo, quyền ảnh bao phủ thân thể nam tử xuất thương.
 
 Nam tử muốn thu hồi trường thương ngăn cản công kích của Nhạc Sơn nhưng tốc độ của Nhạc Sơn nhanh hơn hắn.
 
 Quyền ảnh rơi vào trên thân thể đối phương.
 
 Bùm!
 
 Nam tử trường thương bị quyền ảnh của Nhạc Sơn đánh bay ngược ra ngoài phun một ngụm máu tươi, dùng trường thương trong tay chống đỡ mới có thể ổn định thân hình.
 
 Một kích đắc thủ.
 
 Khí tức xung quanh Nhạc Sơn tăng vọt, giơ tay vỗ vào đầu nam tử cầm trường thương.
 
 Tên thủ lĩnh đeo mặt nạ thấy thế hóa thành ba ảo ảnh xuất hiện trước người nam tử cầm trường thương, vỗ một chưởng.
 
 Âm!
 
 Quyền chưởng va chạm, có không khí bạo liệt vang lên.
 
 Thân thể Nhạc Sơn bị chấn lui.
 
 Tại thời điểm hắn lui thì cánh tay nổ tung, lộ ra xương trắng.
 
 Phốc!
 
 Hắn phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Sau khi phun máu, lồng ngực cũng xuất hiện chỗ lòm hình bàn tay.
 
 Nhất kích tam trọng kình.
 
 Giờ phút này thương thế của hắn còn nặng hơn cả nam tử cầm trường thương.
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long đang ở một chỗ không xa quan chiến.
 
 Bên cạnh hắn cóo hai người, một lão giả mặc trường bào màu nâu, khuôn mặt bình thường, ánh mắt lão giả vẫn luôn chú ý tới thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy.
 
 "Hoàng Tuyên Tam Trọng Kình, Điệp Ảnh Tam Trọng, thực lực tại Thiên Nhân cửu nạn!"
 
 Thấy đối thân hình đối phương biến ảo ba lần, lão giả không khỏi mở miệng nói.
 
 Cạnh lão giả là một đại hán lưng đeo song chùy, thân hình cao lớn, thân hình cao lớn phối hợp cự chùy làm cho người ta có cảm giác áp bách rất mạnh.
 
 Nhưng mắt hắn không lớn.
 
 Điều này nói đại hán là một người có tâm tư kín đáo.
 
 Không có tỷ lệ nghịch với thân hình hắn.
 
 "Ta không theo kịp tốc độ của hắn, hẳn là Mi Ảnh Vô Tướng Bộ của Chung lão có thể đuổi kịp."
 
 Đại hán mở miệng nói.
 
 "Trong thời gian ngắn có thể đuổi kịp, nhưng muốn ngăn cản đối phương thì phải xem khí kình trong cơ thể còn du hay không!"
 
 Lão giả được gọi là Chung lão mở miệng nói.
 
 "Vậy ta sẽ giao thủ với hắn trước!"
 
 Bùm!
 
 Đại hán giậm chân, mặt đất vỡ vụn, thân hình hắn phóng lên không giống như đại bàng tung cánh.
 
 Trên không trung, hai tay đại hán cầm lấy cự chùy oanh kích thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy.
 
 Thân thể và vũ khí ma sát với không khí phát ra tiếng nổ lốp bốp.
 
 Khiến tâm thần người ta không khỏi rung động.
 
 "Cái gì"
 
 Tên đeo mặt nạ vẫn luôn đề phòng chung quanh.
 
 Tứ hoàng tử không có ở trong xe ngựa, nói rõ đối phương bố cục chờ hắn mắc câu, cho nên ngoại trừ Nhạc Sơn ra chắc chắn còn cao thủ khác.
 
 Lực lượng cuồng bạo quét tới.
 
 Đồng tử trong mắt thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy đột nhiên co rút lại, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt lan tràn.
 
 Không có khả năng đón đỡ!
 
 Âm!
 
 Song chùy rơi xuống, mặt đất bị đập ra một cái hố to, bụi đất mù mịt, thủ lĩnh Hoàng Tuyên Bất Quy đứng trước hố to, mắt nhìn hố to mà khóe miệng không khỏi co rút.
 
 Nếu hắn bị đập trúng, cho dù có khí kình, không chết cũng trọng thương.
 
 "Hoàng Tuyên U Minh Chỉ!"
 
 Tránh né một kích xong, thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy lập tức xuất thủ, khí kình từ ngón tay bắn về phía cổ họng đại hán.
 
 Đang!
 
 Nhưng lúc này có một thanh thiết chùy ngăn chặn một kích.
 
 "Song chùy, vòng xoáy!"
 
 Sau khi ngăn trở một kích, song chùy trong tay đại hán vũ động, một cỗ khí kình cuồng bạo từ song chùy lan ra, bao phủ thủ lĩnh.
 
 Hắn muốn dùng lực lượng cường đại áp chế thân thể đối phương.
 
 Đúng lúc này có một bóng người màu xám đột nhiên lao ra, bàn tay giống như cây khô võ về phía lưng thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy.
 
 "Thủ lĩnh cẩn thận!"
 
 Nam tử cầm trường thương thấy thế thân hình đột nhiên lao tới.
 
 Bùm!
 
 Bàn tay lão giả ấn trên người nam tử cầm trường thương.
 
 Thân hình nam tử cầm trường thương bị đánh bay, miệng phun ra máu tươi, sau đó ngã xuống, hình như không còn hơi thở.
 
 "Hóa Ảnh Điệp Ảnh!"
 
 Nhìn thấy cảnh bày, thủ lĩnh Hoàng Tuyên Bất Quy quát khẽ một tiếng, ngăn trở khí kình chung quanh, thân thể hóa thành ba ảo ảnh, nháy mắt biến mất trước mặt bọn họ.
 
 "Trốn! Thật đúng là có thể trốn!"
 
 Đại hán lạnh giọng nói.
 
 Lúc này Chung lão đi tới trước mặt nam tử bị hắn một chưởng đập chất.
 
 Ngón tay điểm tới!
 
 Khu khul
 
 Nam tử cầm trường thương ho khan một trận, khí cơ khôi phục, nhưng hai tay lão giả khẽ động phong tỏa toàn bộ huyệt đạo trên thân hắn, sau đó mang đối phương tới trước mặt Tứ hoàng tử.
 
 "Điện hạ, kế hoạch hoàn thành!"
 
 Lão giả nói.
 
 Mục đích lần này của bọn họ là bắt người bên cạnh thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy.
 
 Có thể trở thành thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy, tất nhiên ngươi kia có nhiều thủ đoạn, không nhất định có thể bắt được, huống hồ nếu đối phương liều mạng còn có thể khiến bọn họ tổn thất.
 
 Cho nên bắt người bên cạnh hắn là hữu dụng nhất, có lợi nhất. Chương 446: Kinh sư phong vân, Tiết Tiếu Nhân chết
 
 Lúc này có một lão giả đứng ở bên khác.
 
 Lão giả râu dài buông xuống trước ngực, lão giả đang nhẹ nhàng nắm râu, ánh mắt đang nhìn về phía trước.
 
 Trong đôi mắt lóe hàn quang.
 
 "Tứ hoàng tử Lưu Long có chút thủ đoạn!"
 
 Lão giả thì thào nói.
 
 Khi hắn vừa nói xong, một con quạ đen đậu hạ xuống trên vai hắn.
 
 Lão giả rút một tờ giấy từ trên bàn chân qua đen ra, nhìn thấy nội dung bên trong, đồng tử đột nhiên co rụt lại, xoay người rời đi, giống như gặp phải đại sự gì.
 
 Sau khi lão giả rời đi.
 
 Chung lão thần bên cạnh Tứ hoàng tử nhìn thoáng về hướng lão giả.
 
 "Chung lão, có người sao?”
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long nói.
 
 "Có khí tức dao động, nhưng hẳn là đi rồi!"
 
 Chung lão mở miệng nói.
 
 Lúc này, phó thống lĩnh Trấn Phủ T¡ Nhạc Sơn nuốt một viên đan dược khôi phục thương thế.
 
 Vừa mới đánh một trận, hắn bị thương không nhẹ.
 
 Bất quá bản thân có khí huyết hùng hậu, sau khi nuốt một ít đan dược, thương thế dần dần ổn định lại.
 
 Lúc này có một con chim hạ xuống đậu trên vai hắn, trên đầu con chim này có một sợi tơ vàng.
 
 "Kim Ti Chuẩn, Kinh sư có đại sự!"
 
 Nhìn thấy chim này, đám người Tứ hoàng tử đều ngẩn ra, biết có đại sự phát sinh.
 
 Nhạc Sơn mở tờ giấy ra, cả kinh nói:
 
 "Đan Dương quận chúa bị giết ở Tiểu Tướng tự, Thất hoàng tử nghiêm lệnh Trấn Phủ Ti tìm ra hung thủ trong vòng ba ngày!"
 
 "Đan Dương quận chúa bị hại?"
 
 Nghe vậy, Tứ hoàng tử Lưu Long cau mày.
 
 "Xem ra có người hi vọng kinh sư không yên tĩnh, thông báo cho Trấn Phủ Ti chuyện ta bị tập kích ngoài thành, ngươi tạm thời trước theo ta đi bái tế Khinh Trần, bái tế xong cùng nhau trở vê Hoàng thành."
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long nói.
 
 Tên thủ lĩnh Hoàng Tuyên Bất Quy kia đã chạy trốn, có khả năng ra tay với Nhạc Sơn lạc đàn cho nên cùng nhau trở về tương đối an toàn hơn.
 
 Chờ Tứ hoàng tử Lưu Long bọn họ trở về trong thành. Kinh sư đã nổi phong vân.
 
 Đầu tiên là công chúa chết, sau đó là Đan Dương quận chúa chết.
 
 Kinh sư tràn ngập lo âu.
 
 Ở Lĩnh Nam quận.
 
 Bởi vì Kinh sư biến hóa cho nên Tô Thần không một chút gợn sóng trở thành võ lâm minh chủ chín quận phương bắc.
 
 Sau khi trở thành võ lâm minh chủ chín quận phương bắc.
 
 Tô Thần bắt đầu yêu cầu các thế lực mà hắn khống chế đưa bí tịch và sách cổ đến Sơn Hà Môn.
 
 Chỉ cho phép những thế lực này lưu lại bản sao.
 
 Bên trong Sơn Hà Môn có một tòa tàng thư lâu khổng lồ.
 
 Bất quá tàng thư lâu không có mở cửa với mọi người.
 
 Tô Thân sa vào trong đó một thời gian.
 
 Sau khi ra khỏi tàng thư lâu, Tô Thần nở nụ cười, mấy ngày nay hắn ở bên trong xem sách đạt được ba tấm thẻ rút thưởng màu cam, năm tấm thẻ màu lam và bốn tấm thẻ màu trắng.
 
 Thu hoạch đầy bồn nha.
 
 Hắn chỉ mới xem một phần nhỏ thôi.
 
 Hắn tin rằng sau khi mình xem hết toàn bộ sẽ nhận được nhiều phần thưởng hơn nữa.
 
 Đương nhiên xem tới một ít công pháp đặc thù thì Tô Thần đặt nó riêng ra, sau này sẽ truyên cho người có cống hiến.
 
 Hít vào một hơi thật sâu, không khí đã không còn rét lạnh như trước.
 
 "Mùa xuân đang đến!"
 
 Tô Thần đi tới một gác mái.
 
 Gác mái này là nơi ở của Ngũ Độc Đồng Tử, không có đệ tử Sơn Hà Môn nào khác.
 
 Bên trong gác mái là Yến Nam Thiên, Đinh Bằng, Thượng Quan Kim Hồng, Bạch Thiên Vũ, Gia Cát Chính Ngã, Kinh Vô Mệnh, A Phi, Lãnh Hối Thiện, Tiêu Thu Thủy.
 
 Nguyên Tùy Vân thì đứng ở một bên.
 
 Về phân Bạch Sầu Phi thì là đã lên đường tới Kinh sư.
 
 Quan Thất và Độc Cô Vô Địch ở Vô Địch Môn tái ngoại, chưa từng trở về.
 
 Tiết Tiếu Nhân đang chấp hành nhiệm vụ hạng nhất, không thể đến.
 
 Tô Thần bước vào trong phòng.
 
 Những người này nhanh chóng đứng dậy, khom người hành lễ với Tô Thần.
 
 Tô Thần ngồi xuống chủ vị.
 
 Ngồi hai bên hắn theo thứ tự là Yến Nam Thiên và Đinh Bằng.
 
 Nhìn những người này, trong lòng Tô Thần có chút kích động.
 
 Những người này là thành viên tổ chức hiện giờ của Tô Thần, cũng là lực lượng của hắn. "Thế giới này rất lớn, các vị có thể thực hiện hoài bão trong lòng."
 
 Tô Thần tập trung những người này lại là muốn cho bọn họ cơ hội ra ngoài.
 
 "Chủ thượng, thuộc hạ chuẩn bị cùng Kinh Vô Mệnh đi tới Kinh sư, tiến vào Kim Tiền bang!"
 
 Lúc Tô Thần ngồi xuống, Thượng Quan Kim Hồng mở miệng nói.
 
 Sau khi Tô Thần quyết định để Bạch Sầu Phi chưởng quản Kim Phong Tế Vũ Lâu liền truyền đạt ý muốn của mình xuống.
 
 Kiếp trước Thượng Quan Kim Hồng chấp chưởng Kim Tiền Bang.
 
 Đối với Kim Tiền Bang, hắn có một phần chấp nhất.
 
 Thế giới này cũng xuất hiện Kim Tiền bang, đây là số mệnh, Thượng Quan Kim Hồng hắn đương nhiên muốn tranh đoạt một chút.
 
 Kinh Vô Mệnh chính là thủ hạ của Thượng Quan Kim Hồng.
 
 Kiếp trước trung thành với Thượng Quan Kim Hồng, cho nên hắn muốn cùng Thượng Quan Kim Hồng đi tới Kinh sư thu hoạch Kim Tiền Bang.
 
 "Tốt, phương diện tiên tài các ngươi có thể liên lạc với Nguyên Tùy Vân, hắn sẽ toàn lực ủng hộ các ngươi."
 
 Tô Thần mở miệng nói.
 
 Lúc trước hắn đã có ý nghĩ như vậy.
 
 Nhưng chín quận phương bắc rung chuyển, lực lượng không thể phân tán.
 
 Hiện giờ chín quận phương bắc đã bình định, Thượng Quan Kim Hồng có thể mưu tính Kim Tiền bang.
 
 Đương nhiên Kim Tiền Bang có thể đặt chân ở Kinh sư, thực lực không tầ thường.
 
 Tuy rằng thực lực của Thượng Quan Kim Hồng và Kinh Vô Mệnh không tệ, nhưng đối mặt với Kim Tiền bang vẫn không đủ nhìn.
 
 Cho nên bọn họ chuẩn bị nghĩ biện pháp gia nhập Kim Tiền bang trước, sau đó mưu đồ từng bước một.
 
 Bất quá dù tới nơi nào thì cũng không thể thiếu một thứ, đó chính là tiền tài.
 
 Tô Thân chuẩn bị ủng hộ tiền tài đầy đủ cho bọn họ.
 
 "Đa tạ chủ thượng!"
 
 Thượng Quan Kim Hồng nói.
 
 "Các ngươi có ý kiến gì không?"
 
 Tô Thân nhìn mấy người nói.
 
 "Chủ thượng, mấy người chúng ta tạm thời không có ý định rời khỏi chín quận phương bắc, ở lại chỗ này trợ giúp chủ thượng hoàn thành thống trị chín quận, thuận tiện củng cố và tăng cường thực lực bản thân."
 
 Lãnh Hối Thiện mở miệng nói.
 
 Lãnh Hối Thiện tiền thân là minh chủ đại liên minh, có thể trở thành minh chủ đại liên minh, thực lực của hắn rất mạnh, nhưng đến thế giới này, thực lực của lại có chút yếu, hắn chuẩn bị tăng cường thực lực một chút rồi mới rời khỏi chín quận phương bắc. Hơn nữa Tô Thần vừa mới ổn định chín quận phương bắc, cũng cần một ít nhân thủ.
 
 Tuy rằng hắn không thể chính diện ra tay, nhưng có thể âm thầm ra tay.
 
 Những người khác có cùng suy nghĩ của hắn.
 
 Trước khi Tô Thần đến bọn họ đã thống nhất ý kiến.
 
 "Được!"
 
 Tô Thần gật gật đầu.
 
 Hắn cho rằng ngoại trừ Thượng Quan Kim Hồng ra, sẽ có thêm người muốn ra ngoài tự mình lang bạt.
 
 Không nghĩ tới không có ai khác.
 
 Bất quá ngẫm lại thì những người này cũng không phải loại người có dã tâm lớn mạnh.
 
 Tạm thời ở lại chín quận phía bắc đối với bọn họ mà nói cũng là chuyện tốt.
 
 Lúc này Ngũ Độc Đồng Tử đột nhiên tiến vào, sắc mặt rất khó coi.
 
 "Chủ thượng, bên Kim Phong Tế Vũ Lâu truyền đến tin tức, Tiết Tiếu Nhân bị hai người thần bí đuổi giết đến chết, bên Kim Phong Tế Vũ Lâu đang điều tra hành tung của người thần bít"
 
 Ngũ Độc Đồng Tử cầm mật tín trong tay, trực tiếp trình lên.
 
 Tô Thần ngẩn ra.
 
 Hắn không phải không nghĩ tới chuyện nhân vật mình triệu hoán ra sẽ chết, nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
 
 Dù sao giang hồ này to lớn, ngay cả bản thân hắn cũng có thể chết mà.
 
 Cầm lấy mật tín từ tay Ngũ Độc Đồng Tử, Tô Thần xem qua rồi đưa cho Yến Nam Thiên phía dưới, sau đó mở miệng nói:
 
 "Xem ra là có người bất mãn với Thanh Long hội nha?"
 
 Hắn vừa mới trở thành võ lâm minh chủ chín quận phương bắc.
 
 Đối phương giết đường chủ của bọn họ, đây chính là đang thị uy và khiêu khích.
 
 Lúc này sắc mặt Yến Nam Thiên cũng không dễ coi lắm, Thanh Long Hội chín quận phương bắc do hắn chưởng quản, đối phương giết Tiết Tiếu Nhân chính là đang tuyên chiến với hắn.
 
 Lúc này Gia Cát Chính Ngã lên tiếng:
 
 "Chủ thượng, nhiệm vụ lần này của Tiết Tiếu Nhân là giết gia chủ Điền gia Điền Mục ở Tụ Bắc quận."
 
 Gia Cát Chính Ngã trợ giúp Yến Nam Thiên xử lý một ít việc nên biết đối tượng Tiết Tiếu Nhân muốn giết là ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận