Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 588: Bạch Sầu Phi động, Sở Thiên Đường Sở Thiên Bá

Chương 588: Bạch Sầu Phi động, Sở Thiên Đường Sở Thiên BáChương 588: Bạch Sầu Phi động, Sở Thiên Đường Sở Thiên Bá
 
 Chương 588: Bạch Sầu Phi động, Sở Thiên Đường Sở Thiên Bá
 
 Chương 588: Bạch Sầu Phi động, Sở Thiên Đường Sở Thiên Bá
 
 "Lại bộ mạnh hơn Trấn Phủ Ti
 
 Bạch Sầu Phi nhìn bóng lưng Mộ Dung Khinh Trần rời đi mà híp mắt lại.
 
 Kết cấu của vương triều Đại Chu chủ yếu là chế độ ba tỉnh sáu bộ, địa phương có tổng đốc và quận thủ, trộn lẫn một số bộ phận đặc thù khác.
 
 Lại bộ chính là quan viên chủ quản vương triêu Đại Chu, nắm giữ quyên lợi lớn.
 
 Thế giới này không phải do văn nhân thống lĩnh một phương, là thế giới mà vũ lực quyết định hết thảy, nói cách khác muốn trở thành trọng thần Lại bộ nhất định phải có thực lực và cả văn chương.
 
 Văn nhân thế gian có quyền, đặc biệt còn có vũ lực thì quyền thế càng lớn.
 
 Cho nên nói Lại bộ mạnh nhất Bạch Sầu Phi cũng không hoài nghi.
 
 Vì tránh cho Đại Chu vương triều kiêng ky, Kim Phong Tế Vũ Lâu chỉ thu thập chút tin tức về trọng thần triều đình, không điều tra sâu.
 
 Vậy nên Kim Phong Tế Vũ Lâu thiếu thốn tin tức ở phương diện này.
 
 "Chờ sau khi người của ta đến, phải bắt đầu kế hoạch thẩm thấu, còn phải âm thầm gặp Mộ Dung Phục và Thượng Quan tiên sinh, trù tính bố cục ở Kinh sư."
 
 Bạch Sầu Phi thâm nghĩ.
 
 Kinh sư cường đại ngoài dự liệu của hắn,
 
 Một mình hắn muốn xoay chuyển càn khôn căn bản không được, cho nên cần liên hợp những người khác ở Kinh sư.
 
 Sau đó hắn đi tới cạnh một cái lồng chim.
 
 Lấy một con chim nhỏ màu xám từ trong lông ra, đây là một loài chim đặc sắc ở thế giới này tên là Hôi Hạo, có thể truyền tống tin tức ở khoảng cách ngắn một cách bí ẩn, đương nhiên huấn luyện cũng rất khó.
 
 Nạp Lan Dung Yên mất rất nhiều thời gian mới huấn luyện được.
 
 Bạch Sầu Phi rút tờ giấy trắng ra, chỉ viết hai chữ rồi đưa cho Hôi Hạo chuyển đi.
 
 E là hiện giờ cả người của Kim Phong Tế Vũ Lâu cũng đang bị giám thị cho nên phải dùng phương pháp này thôi.
 
 Dù sao hắn không thể để chuyện Mộ Dung Phục và Thượng Quan Kim Hồng có quan hệ với Kim Phong Tế Vũ Lâu lộ ra.
 
 Ở tổng đường Sở Thiên Đường.
 
 Có nhiều người đang tụ tập, bâu không khí ngưng trọng tràn ngập áp bách vô hình.
 
 "Người của Kim Phong Tế Vũ Lâu giết Tân đường chủ, các ngươi thấy thế nào?"
 
 Tổng đường chủ Sở Thiên Bá ngồi trên ghế thủ tọa hờ hững hỏi, ánh mắt nhìn cỗ thi thể khô quắt bên dưới.
 
 Thi thể mơ hồ, đã không nhìn ra hình dạng vốn có, nhưng từ quần áo và các vật khác có thể biết được than phan cua nguoi nay.
 
 Huống hồ tin tức Tân Chung di ngăn chặn Nạp Lan Dung Yên đã cũng truyên về tổng đường trước đó.
 
 "Tổng đường chủ, Kim Phong Tế Vũ Lâu dám giết đường chủ Sở Thiên Đường chính là tuyên chiến với Sở Thiên Đường."
 
 Đường chủ Thiên Mãng Đường Lục Bưu mở miệng nói.
 
 Lục Bưu cao lớn dũng mãnh, trên cánh tay trần trụi của hắn có một hình xăm cự mãng màu xanh lớn, thân thể tràn ngập huyết khí.
 
 "Ngươi có biết rõ hiện giờ bên trong Kim Phong Tế Vũ Lâu có những nhân vật nào không?”
 
 "Hai người ra tay, một người am hiểu dùng đao, đao còn hút máu, một người dùng quyên.
 
 "Ta kiểm tra thương thế, phán đoán Tần Chung bị một đao chặt đứt hai tay, sau đó bị một một quyên đánh chết, đao pháp cực kỳ sắc bén, nếu như nhắm thẳng Tần Chung thì có thể một đao chém đôi hắn."
 
 "Từ điểm này xem xét, hẳn là trong Kim Phong Tế Vũ Lâu còn có cao thủ Thiên Nhân cảnh khác, các ngươi nói cho ta biết hai người này là ai?"
 
 Sở Thiên Bá nhìn về phía một nam tử mặc cẩm y.
 
 Đường chủ Ngoại sự đường, Đoan Mộc Thanh.
 
 Ngoại sự đường chính là đường khẩu có nhiệm vụ điều tra tin tức bên ngoài, bọn họ muốn đối phó Kim Phong Tế Vũ Lâu cần phải điều tra rõ ràng.
 
 Kinh sư không giống với bên ngoài, không điều tra mà đã ra tay chính là lỗ mãng.
 
 Ở Kinh sư mà hành động lỗ mãng, như vậy kẻ đầu tiên biến mất chính là ngươi.
 
 "Tổng đường chủ, thuộc hạ không điều tra được tin tức về hai người này, hai người này chưa từng ra tay qua, một mực ở trong Kim Phong Tế Vũ Lâu, trong vòng ba ngày thuộc hạ nhất định sẽ điều tra ra."
 
 Nam tử cẩm y Đoan Mộc Thanh lập tức nói.
 
 "Được, ta cho ngươi thời gian ba ngày, không chỉ muốn tra ra tin tức về hai người này, còn muốn tra xem bên trong Kim Phong Tế Vũ Lâu còn cao thủ nào khác hay không."
 
 Sở Thiên Bá trâm giọng nói.
 
 Nghe Sở Thiên Bá nói, Đoan Mộc Thanh lập tức gật đầu: "Thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lực điều tra.
 
 Hắn không từ chối vì biết Sở Thiên Bá không thích người khác phủ định quyết định hắn.
 
 Cho nên hắn chỉ nói cố gắng điều tra rõ ràng trong vòng ba ngày.
 
 "Chuyện này giao cho Đoan Mộc đường chủ làm, các ngươi đều lui xuống, thuận tiện mang thi thể Tần Chung đi, một ngày sau ta sẽ tuyên bố người tiếp nhận vị trí đường chủ của Tần Chung!"
 
 Sở Thiên Bá khoát tay nói.
 
 Mọi người đứng dậy cáo từ rời đi.
 
 Tất cả công việc đều do Sở Thiên Bá phụ trách, có thể nói là nhất ngôn cửu đỉnh.
 
 Sau khi mọi người rời đi thì có một bóng người từ trong góc tối đi ra.
 
 Người này có thân hình gây gò, gương mặt thanh tú, mặc một thân trường sam màu lục, tóc xõa trên vai, khí tức thâm thúy, khí kình hoàn toàn thu liễm làm cho người ta không thể nhìn thấu thực lực của han.
 
 "Ngươi cảm thấy chuyện này thế nào?"
 
 "Tần Chung có chút tự đại, cho dù Dạ Đế và Nhật Hậu rời đi cũng không có nghĩa là bên trong Kim Phong Tế Vũ Lâu không còn cao thủ nào khác."
 
 "Hiện tại người ở Kinh sư không thử ra tay với Kim Phong Tế Vũ Lâu, chúng ta ra tay với Kim Phong Tế Vũ Lâu thật sự hơi lỗ mãng, cũng không công giúp người khác thăm dò."
 
 "Huống hồ chúng ta dựa vào Thất hoàng tử nhưng không bán mạng cho đối phương, nếu Thất hoàng tử không trả được cái giá tương ứng, chúng ta không cần phải nhắm vào Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Người tới mở miệng nói.
 
 Nam tử mặc áo xanh này chính là quân sư của Sở Thiên Bá, Lục Hóa Viễn.
 
 "Đúng là làm chim đầu đàn rồi, chuyện Kim Phong Tế Vũ Lâu ngươi tự mình đi gặp Thất hoàng tử, ta muốn xem thái độ của Thất hoàng tử."
 
 "Nếu hắn cho chúng ta lợi ích tương ứng, sao chúng ta không thể chiến một trận với Kim Phong Tế Vũ Lâu chứ."
 
 Sở Thiên Bá trầm giọng nói.
 
 Chuyện người của Kim Phong Tế Vũ Lâu giết Tân Chung sẽ nhanh chóng lan truyền khắp Kinh sư.
 
 Đối với bọn họ mà nói cũng không phải là chuyện có lợi.
 
 Cho nên cuối cùng bọn họ đều phải va chạm với Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Cho nên nếu Thất hoàng tử có thể cho bọn họ đầy đủ lợi ích, bọn họ nguyện ý làm chim đầu đàn."
 
 "Tổng đường chủ, Kim Phong Tế Vũ Lâu là một thế lực thuộc bắc các Thiên Nhai Các, chúng ta muốn ra tay với Kim Phong Tế Vũ Lâu, không chỉ cần phòng bị Kim Phong Tế Vũ Lâu mà còn phải phòng bị Bắc các phía sau, hoặc có thể nói là toàn bộ Thiên Nhai Các."
 
 "Ta đề nghị tạm thời không nên va chạm chính diện với Kim Phong Tế Vũ Lâu, lấy điều tra là chính."
 
 Lục Hóa Viễn trâm giọng nói.
 
 "Nhưng bọn họ giết người của chúng ta, không cho người trong đường công đạo, chỉ sợ lòng người trong đường sẽ dao động!"
 
 "Người của chúng ta chết trên đường chặn Nạp Lan Dung Yên, chúng ta chỉ cần giết chết Nạp Lan Dung Yên là có thể củng cố lòng người, huống hồ lúc này Nạp Lan Dung Yên ra khỏi thành, e rằng có chuyện quan trọng."
 
 "Không chừng chúng ta sẽ có phát hiện lớn, thuộc hạ gặp Thất hoàng tử xong tự mình dẫn người đi truy tung Nạp Lan Dung Yên!"
 
 "Chờ sau khi ta rời khỏi thành có thể thả tin tức này ra xem phản ứng của Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Lục Hóa Viễn trâm giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận