Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 362: Xuất sư chưa thắng, thân chết trước

Chương 362: Xuất sư chưa thắng, thân chết trướcChương 362: Xuất sư chưa thắng, thân chết trước
 
 Chương 362: Xuất sư chưa thắng, thân chết trước
 
 Đao khí nhanh chóng sắc bén, Huyết Bạo cảm nhận được đao của Bạch Thiên Vũ sắc bén và nguy hiểm.
 
 Hắn muốn thu hồi bàn tay của mình nhưng đã chậm một bước, ánh đao chợt lóe.
 
 "Không!"
 
 Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, bàn tay phải của hắn bị Ma đao chặt đứt.
 
 Bất chấp bàn tay bị chặt đứt, Huyết Bạo nhanh chóng lui về phía sau, hơn nữa còn di hình hoán ảnh, biến hóa vị trí.
 
 "Đi thôi!"
 
 Huyết Bạo lập tức quát to thông báo cho Sở Mãnh rời đi.
 
 Thực lực của Bạch Thiên Vũ không giống với những gì bọn họ dò xét.
 
 Thực lực tuyệt đối ở Thiên Nhân cảnh.
 
 Đao pháp sắc bén, vũ khí ít nhất cũng ở Khí cấp.
 
 Vũ khí Khí cấp trong tay cường giả Thiên Nhân cảnh sẽ phát ra uy lực bất phàm.
 
 Huống hồ hiện tại hắn đã bị đối phương chặt đứt một bàn tay, thực lực giảm mạnh.
 
 Cứ tiếp tục như vậy bọn họ không thể rời khỏi nơi này.
 
 Cho nên mới trực tiếp xoay người bỏ chạy.
 
 "Đi đâu!"
 
 Bạch Thiên Vũ kéo đao, chân đạp mạnh xuống đất.
 
 Bùm!
 
 Thân hình của hắn như mũi tên lao nhanh về phía Huyết Bạo kia, lại chém ra một đao, đao khí sắc bén chém thẳng về phía đối phương.
 
 Đao khí chưa tới thì hàn quang đã tới.
 
 Thân hình Huyết Bạo bị ngăn cản chỉ có thể trở tay đón đỡ.
 
 Bàn tay phải đã mất chỉ có thể dùng tay trái.
 
 "Thiên Sát Huyết Ti Chưởng!"
 
 Từng luồng huyết khí giống như tơ tằm vọt về phía ma đao, hy vọng có thể ngăn cản một đao của Bạch Thiên Vũ.
 
 Sở Mãnh chuẩn bị đứng dậy nhìn thấy tình huống này lập tức nhấc chân đạp mạnh, thân hình bay lên không, sau đó đánh về phía sau Bạch Thiên Vũ.
 
 Chỉ là Bạch Thiên Vũ như cảm ứng được.
 
 Thời điểm Sở Mãnh đánh ra một chưởng thì thân hình của hắn chuyển động tránh né, còn chưởng lực thì hướng về phía Huyết Bạo.
 
 Âm! Bàn tay của Huyết Bao va chưởng lực của Sở Mãnh va chạm.
 
 Thân hình Huyết Bạo khẽ động.
 
 Trong nháy mắt có tia đao khí hung sát xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
 
 Xi!
 
 Một đao lóe lên, trên trán hắn xuất hiện một đường tơ máu.
 
 "Ngươi. . …
 
 Huyết Bạo muốn nói thêm gì đó nhưng còn chưa nói xong thì thân thể đã tách thành hai nửa.
 
 Máu tươi chảy đầy mặt đất.
 
 Sở Mãnh thấy đồng bạn bị giết, hai mắt đỏ lên, khí huyết toàn thân bắt đầu thiêu đốt, nhắm thẳng tới Bạch Thiên Vũ mà tung quyền.
 
 Nắm tay tràn ngập huyết khí.
 
 "Huyết Sát Du Long!"
 
 Quyền ra có huyết long nhằm về phía Bạch Thiên Vũ.
 
 Trốn thì trốn không thoát rồi cho nên hắn chỉ có thể thừa dịp Bạch Thiên Vũ chém ra một đao chưa kịp ứng phó mà ra tay.
 
 Ngay khi huyết long sắp va chạm với Bạch Thiên Vũ thì thân thể Bạch Thiên Vũ xoay chuyển, bàn tay nắm đao chém ra vô số đao trong nháy mắt.
 
 Đao quang giống như một thác nước đổ về phía nắm tay đầy khí huyết.
 
 Huyết long trên nắm tay bị chém tan.
 
 Nhưng ánh đao không dừng lại mà vẫn bổ vào trên người Sở Mãnh.
 
 Thân thể Sở Mãnh giống như Huyết Bạo kia, bị phân thành hai nửa.
 
 Tràng diện máu tanh rung động.
 
 Một ít võ giả vốn muốn xem náo nhiệt thấy kết quả này kinh hãi không thôi.
 
 Bọn họ biết Bạch Thiên Vũ, trên tư thu được thì thực lực của Bạch Thiên Vũ ở Luyện Phách cảnh.
 
 "Đây đâu phải là cường giả Luyện Phách cảnh, cường giả Thiên Nhân nhất nạn và Thiên Nhân nhị nạn liên thủ lại chết sau mấy đao, sao có thể là Luyện Phách!"
 
 Một số người thầm nghĩ.
 
 Đương nhiên có người cũng nhìn ra một ít manh mối.
 
 Huyết Bạo và Sở Mãnh có chút xem thường Bạch Thiên Vũ, bị Bạch Thiên Vũ nắm lấy cơ hội phế bỏ một người trước rồi giết người còn lại.
 
 Thủ đoạn bất phàm, thực lực càng bất phàm hơn.
 
 Kim Phong Tế Vũ Lâu Khánh Thành cũng mạnh.
 
 "Kim Tiền bang thoáng cái tổn thất hai người, không biết vị bang chủ vừa mới tiến vào Lĩnh Nam quận kia có cảm tưởng gì?"
 
 "Ta rất tò mò, vì sao Kim Tiền bang lựa chọn đối phó Kim Phong Tế Vũ Lâu?"
 
 Một số người không hiểu. Một bên làm sinh ý tiên trang, một người làm sinh ý tình báo.
 
 Hình như không có xung đột lợi ích với nhau.
 
 Nhưng lại động thủ, hơn nữa thoáng cái đã mất hai cao thủ Thiên Nhân cảnh.
 
 Lần này náo nhiệt rồi.
 
 Bởi vì đối với Kim Tiền Bang mà nói đây chính là một sự sỉ nhục lớn.
 
 Rất nhanh, trên bầu trời Lĩnh Nam quận có mấy con bồ câu bay hướng về các nơi, xem ra lan truyền tin tức bên này.
 
 "Tìm thợ may khâu thi thể hai người đưa đến tiền trang của Kim Tiền bang ở Lĩnh Nam quận!"
 
 Bạch Thiên Vũ phân phó cho Lăng Thiên Hà cách đó không xa.
 
 Lúc này hai chân Lăng Thiên Hà có chút mềm nhữũn, lúc trước Bạch Thiên Vũ chỉ là Luyện Phách cảnh, sau đó lại bước vào Thân phách hợp nhất, bây giờ bước vào Thiên Nhân cảnh.
 
 Còn lấy thực lực Thiên Nhân nhất nạn chém giết hai tên cao thủ Thiên Nhân cảnh Kim Tiền bang.
 
 Trán hắn toát ra mồ hôi, không tự chủ được mà lau một cái.
 
 "Tuân lệnh!"
 
 Lăng Thiên Hà cố nén kinh hãi trong lòng, bắt đầu chỉ huy người quét dọn vết máu và thi thể bên ngoài.
 
 Bạch Thiên Vũ quay về hậu viện Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 "Một đao của Bạch huynh rất hung hãn!"
 
 Hướng Ứng Thiên nhìn Bạch Thiên Vũ đi vào, nói.
 
 "Là đao pháp mà chủ thượng truyền thụ!"
 
 Giang hồ nơi này không giống với giang hồ trước đây của chúng ta, võ học cường đại hơn rất nhiều.
 
 "Gần đây ta cũng đang quan sát thêm đao pháp, xem xem có thể tăng cường uy lực một đao này hay không."
 
 Bạch Thiên Vũ nói.
 
 "Bạch huynh, hẳn là sẽ không có ai đến đối phó ngươi nữa, ta trở về Kim Phong Tế Vũ Lâu Lĩnh Nam quận trước!"
 
 "Nếu chủ thượng không có an bài gì khác, ta sẽ đi tới khu Tây Lăng.
 
 Gặp lại saul"
 
 Hướng Ứng Thiên mở miệng nói.
 
 "Vậy thì không giữ Hướng huynh nữa."
 
 Bạch Thiên Vũ cũng không giữ Hướng Ứng Thiên lại.
 
 Sau khi Hướng Ứng Thiên rời đi không bao lâu, Lăng Thiên Hà tiến vào trong tiểu viện.
 
 "Lâu chủ, đã xử lý thi thể xong, chúng ta cũng điều tra ngoại động bí tàng, có cần truyền tin tức ngoại động ra ngoài hay không?”
 
 Lăng Thiên Hà nói.
 
 "Truyền đi." Bạch Thiên Vũ gật đầu.
 
 Trong đầu không khỏi nhớ tới Mạnh Thần Thông.
 
 Một khi toàn bộ tin tức được truyền ra thì Mạnh Thần Thông sẽ gặp xui xẻo.
 
 Lúc này trong một ngọn núi ở bên ngoài Lĩnh Nam quận thành.
 
 Mạnh Thần Thông đang ngồi xếp bằng trong một sơn động, sắc mặt tốt hơn, thương thế trên người cũng khôi phục không ít, nhưng cánh tay mất đi khiến thực lực của hắn giảm nhiều.
 
 "Đao nô, không biết hiện tại ngươi thế nào?”
 
 "Ta nghĩ hẳn là ngươi không thể rời khỏi Lĩnh Nam quận đi."
 
 "Không thể tự tay giết ngươi thật đáng tiếc!"
 
 Mạnh Thần Thông thì thào nói.
 
 "Thì ra Mạnh Thần Thông ngươi trốn ở chỗ này!"
 
 Khi Mạnh Thần Thông đang lẩm thì có một giọng nói truyền đến.
 
 Sau đó một nam tử mặc trường bào màu xám tro xuất hiện bên ngoài sơn động.
 
 Người tới có tướng mạo bình thường, nhưng khi Mạnh Thần Thông nhìn thấy người này thì lại ngẩn ra.
 
 "Phó môn chủ Thiên Quyên môn Hoắc Phong!"
 
 Hắn vừa dứt lời, người áo xám liền giơ bàn tay phải rồi nắm chặt tay, sau đó thân hình hướng về phía trước hóa thành một hắc ảnh.
 
 Xil
 
 Tốc độ ra quyền quá nhanh.
 
 Nắm tay xuất hiện trước mặt Mạnh Thần Thông.
 
 Mạnh Thần Thông không nghĩ tới người này vừa xuất hiện liền ra tay.
 
 Hắn nâng tay trái lên, âm sát chi lực ngưng tụ trong lòng bàn tay đánh ra một chưởng, âm sát chi khí nồng đậm tuôn trào.
 
 Âm!
 
 Quyên kình của hắn bị nắm tay đối phương đánh tan.
 
 Cuối cùng nắm tay đối phương va chạm với bàn tay của Mạnh Thần Thông.
 
 Mạnh Thần Thông bị chấn đến bay ngược, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
 
 "Thực lực không có tăng lên!"
 
 Nhìn thấy Mạnh Thần Thông bay ngược, sắc mặt Hoắc Phong thay đổi.
 
 "Còn tưởng rằng ngươi chiếm được công pháp tốt từ bí động kia, thực lực gia tăng đây? Không nghĩ tới không thay đổi chút nào, khiến ta rất thất vọng, giao đồ vật trong bí động ra đây ngươi có thể an toàn rời di
 
 Hoắc Phong nhìn Mạnh Thần Thông rồi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận