Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 372: Quan Thất, Thái Hư chân nhân

Chương 372: Quan Thất, Thái Hư chân nhânChương 372: Quan Thất, Thái Hư chân nhân
 
 Chuong 372: Quan That, Thai Hu chan nhan
 
 Từ hôm nay về sau, uy thế của Kim Phong Tế Vũ Lâu ở chín quận phương bắc sẽ càng mạnh hơn.
 
 Hắn có quan hệ tốt đẹp với Kim Phong Tế Vũ Lâu thì các thế lực ở Lĩnh Nam quận sẽ dám mạo hiểm mà ra tay.
 
 Cũng làm cho người ta biết một ít lực lượng của hắn.
 
 Lúc này có một cỗ xe ngựa lớn từ xa chạy đến.
 
 "Xin mời!"
 
 Bạch Sầu Phi mời Tô Thần vào xe ngựa, Hướng Ứng Thiên cũng lên xe.
 
 Về phân Nạp Lan Dung Yên, Bạch Sầu Phi nhìn thoáng qua nàng rồi cũng gọi lên xe ngựa.
 
 Xe ngựa đi về phía trước, biến mất ở trước mặt mọi người.
 
 “Kim Ngọc Lăng của Kim Tiền Bang bị giết chết rồi, chuyện này có chút lớn!”
 
 Một số người nhanh chóng lan truyền chuyện vừa mới phát sinh.
 
 Bên trong xe ngựa.
 
 Bạch Sầu Phi và Ứng Thiên đồng thời hành lễ với Tô Thần:
 
 "Bái kiến thiếu chủiI
 
 “Cái gì?”
 
 Nạp Lan Dung Yên nhìn thấy hai người hành lễ mà kinh hãi, nàng không nghĩ tới Tô Thần lại là thiếu chủ của Thiên Nhai Các.
 
 “Chúng ta đã gặp qua cho nên không cần kinh ngạc!”
 
 Tô Thần bình thản nói.
 
 “Bái kiến thiếu chủ!”
 
 Nạp Lan Dung Yên vội vàng ổn định tinh thần, hành lễ với Tô Thần.
 
 Lần trước Tô Thần gặp mặt nàng còn che mặt, lần này không có nghĩa là đã tán thành nàng.
 
 Nạp Lan Dung Yên cảm thấy vui vẻ.
 
 “Nhiều thế lực như vậy xuất hiện ở Lĩnh Nam quận, chắc chắn có nguyên nhân mà chúng ta không biết.”
 
 “Có thể không liên quan nhiều đến bí tàng Đại Sở đâu.”
 
 Tô Thần mở miệng nói.
 
 Lĩnh Nam quận chỉ là một địa phương nhỏ ở vương triều Đại Chu, tuy rằng có thể có liên quan đến bí tàng nhưng cũng không nên đưa tới sực chú ý của nhiều thế lực và cường giả như vậy.
 
 Hẳn là còn nguyên nhân nào khác.
 
 “Kim Phong Tế Vũ Lâu cần ra sức thêm.”
 
 Tô Thần phân phó. Sau đó đưa mắt nhìn về phía Hướng Ứng Thiên.
 
 “Khu Tây Lăng, Hướng sứ giả có tính toán gì không?”
 
 Hướng Ứng Thiên muốn đi khu vực Tây Lăng, thế lực giang hồ ở Tây Lăng không quá nhiều nhưng lại rất phân tán, nhiều tiểu môn phái.
 
 "Ta sẽ trở thành võ lâm minh chủ ở khu vực Tây Lăng trong vòng một tháng!"
 
 Hướng Ứng Thiên nói.
 
 Kiếp trước Hướng Ứng Thiên chính là minh chủ võ lâm, quyền thế ngập trời.
 
 Hắn không muốn trở thành người chấp chưởng phân lâu Kim Phong Tế Vũ Lâu, hắn muốn dưới một người trên vạn người.
 
 Cho nên hắn muốn trở thành võ lâm minh chủ khu vực Tây Lăng, một người thống lĩnh tất cả các thế lực ở Tây Lăng.
 
 “Được!”
 
 Tô Thần gật gật đầu.
 
 Kim Phong Tế Vũ Lâu và Thanh Long Hội một sáng một tối
 
 Thanh Long hội ở trong bóng tối nên nhiều thành viên có thể ẩn núp, không cần phân biệt quá rõ ràng.
 
 Nhưng Kim Phong Tế Vũ Lâu lại không giống, thành viên phải rõ ràng, phân biệt vai trò, chức vụ.
 
 Dù sao nhân vật hắn triệu hoán ra đều là hào kiệt một phương, ai mà chịu phục tùng người khác chứ?
 
 Cho bọn họ thời gian phát triển, thực lực đều có thể nhất phi trùng thiên.
 
 Đương nhiên lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu chín quận phương bắc sẽ là Bạch Sầu Phi.
 
 Phân lâu Kim Phong Tế Vũ Lâu trong chín quận đều sẽ do Bạch Sầu Phi quản lý.
 
 Vương triều Đại Chu chia làm mười hai khu.
 
 Chín quận phương bắc chỉ là một trong số đó.
 
 Nói cách khác sẽ có ít nhất mười hai vị lâu chủ.
 
 Có thể nói là Tô Thần bố cục rất lớn.
 
 Một khi Kim Phong Tế Vũ Lâu, Thanh Long Hội trải rộng mườ hai khu mười hai khu vực, như vậy một khi phong vân nổi lên, thiên hạ đều biết.
 
 Khi đó cho dù vương triêu Đại Chu cũng phải kiêng ky hắn.
 
 Đương nhiên hiện giờ Tô Thần có thể hoàn toàn nắm giữ chín quận phương bắc đã không tệ rồi.
 
 Lúc này, ở Kim Phong Tế Vũ Lâu,
 
 Khí tức trên người Quan Thất bành trướng, đối diện với Thái Hư chân nhân.
 
 “Ngươi dùng Kim mai bình ba lần, e là ma khí đã ăn mòn thần trí của ngươi rồi.”
 
 "Nếu như ngươi lại vận dụng, không bao lâu nữa sẽ bị ma khí hoàn toàn ăn mòn, đến lúc đó hóa thành một kẻ chỉ biết giết chóc!"
 
 Thái Hư chân nhân nhìn Quan Thất nói.
 
 Thực lực của Quan Thất ở Thiên Nhân lục nạn! Quan Thất ra tay với hắn bị hắn đánh trọng thương ba lần, nhưng lại dùng Kim Mai Bình nhanh chóng khôi phục thương thế.
 
 “Thái Hư chân nhân, hôm nay ngươi tới áp chế ta, coi như đã đối địch với Thiên Nhai các.”
 
 “Ngươi không sợ mình không thể rời khỏi chín quận phương bắc sao?”
 
 Quan Thất lạnh giọng nói.
 
 Hắn sử dụng Kim Mai Bình căn bản là không chịu tác dụng phụ, cho nên hắn không thèm để ý thương thế trên người.
 
 Nhưng ba lần ra tay đều bị đối phương dùng một kích trọng thương, chênh lệch quá lớn.
 
 “Ngươi uy hiếp lão phul”
 
 Nghe được lời Quan Thất nói, sắc mặt Thái Hư chân nhân trâm xuống.
 
 “Không phải uy hiếp, ngươi ra tay đã đại biểu ngươi không rời đi được!”
 
 Huống hồ Lĩnh Nam quận không phải là nơi mà các ngươi nên xuất hiện.”
 
 Quan Thất lạnh giọng nói.
 
 “Chẳng lẽ các ngươi muốn độc chiếm vật kia sao? Đó cũng không phải là vật mà các ngươi có thể độc chiếm!”
 
 Thái Hư chân nhân đáp lời.
 
 Lòng Quan Thất khẽ động, qua lời Thái Hư chân nhân có thể biết được đối phương vì thứ gì đó mà đến.
 
 “Vật kia chúng ta nhất định phải có, sẽ không để cho những người khác đạt được.”
 
 Quan Thất trầm giọng nói.
 
 “Dựa vào các ngươi mà muốn một mình đạt được Cửu Ẩn Long Mạch, các ngươi đúng là cuồng ngạo.”
 
 Ánh mắt Thái Hư chân nhân trở nên lạnh lgo, xuất hiện sát ý.
 
 “Ta có thực lực!”
 
 Mặc dù Quan Thất không biết Cửu Ẩn Long Mạch là gì nhưng hai chữ long mạch đã thể hiện thứ này không đơn giản.
 
 Những thứ không đơn giản chủ thượng đều muốn lấy.
 
 Cho nên phải thuộc vê Thiên Nhai Các.
 
 “Ngươi thật sự quá càn rỡ, hôm nay lão phu liền giết ngươi!”
 
 “Kim Mai Bình có thể giúp ngươi khôi phục, nhưng giết ngươi rồi thì nó vô dụng.”
 
 Thái Hư chân nhân bước tới một bước.
 
 Giờ khắc này khí kình của hắn bắt đầu tăng vọt.
 
 Âm!
 
 Một cỗ khí thế khổng lồ bộc phát ra, vách tường chung quanh trực tiếp sụp đổ.
 
 Hắn nháy mắt xuất hiện trước mặt Quan Thất tung ra một quyền.
 
 Ánh mắt Quan Thất trở nên hung ác, trong nắm tay tràn ngập kiếm khí. Cũng tung ra quyền!
 
 Âm!
 
 Hai cỗ lực lượng va chạm, thân thể Quan Thất bị đánh bay ngược ra ngoài va vào vách tường.
 
 Vách tường phía sau sụp đổ, bụi đất bay mù mit.
 
 Khu khul
 
 Tiếng ho khan từ trong bụi đất truyền đến.
 
 Sau đó Quan Thất từ trong phế tích đi ra, thân thể đầy vết thương, trái tim trong cơ thể cũng đã có vết rách.
 
 Khóe miệng có máu tươi chảy ra, tay hắn đè chặt ngực mình.
 
 Một cỗ năng lượng từ trong Kim mai bình tràn ra lưu chuyển qua vết thương và trái tim Quan Thất, đang cấp tốc khôi phục thương thế của hắn.
 
 "Không có một quyền đánh nát ngươi, thân thể của ngươi và chân khí hộ thể thật sự không tâm thường!"
 
 “Bất quá cũng không có gì hơn, bổn tọa tiễn ngươi một đoạn đường!”
 
 Thái Hư chân nhân giận dữ nói, vừa rồi hắn muốn một quyền đánh thủng trái tim Quan Thất.
 
 Làm cho đối phương không có biện pháp sử dụng Kim mai bình khôi phục.
 
 Nhưng đối phương lại vượt qua được một kích của hắn.
 
 “Ta rất muốn nhìn xem ngươi có thể ngăn cản một kích kế tiếp hay không!”
 
 Thái Hư chân nhân nhìn Quan Thất nói.
 
 “Ta còn chưa thual”
 
 Quan Thất buông tay, khí tức trên người tăng vọt, tóc dựng lên, vô số kiếm khí màu đen tràn ngập quanh thân hắn.
 
 Oanhl
 
 Hắn đánh ra một quyền!
 
 Vô số kiếm khí màu đen bắn về phía Thái Hư chân nhân.
 
 “Sắp chết mà còn giấy giụal”
 
 Thái Hư chân nhân hừ lạnh một tiếng tung chưởng.
 
 “Thiên Hư bí điển, Khí kình quy sào.”
 
 Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một cỗ lực hút khổng lồ.
 
 Kiếm khí màu đen bắn tới bị hắn hút vào lòng bàn tay sau đó bóp nát, bản thân bước thẳng tới Quan Thất.
 
 Thực lực của hai người có sự chênh lệch quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận