Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 492: Ban kiếm, xuống núi, Tử Đàn Cung Mạc Vấn Đao, một đao bay đầu (1)

Chương 492: Ban kiếm, xuống núi, Tử Đàn Cung Mạc Vấn Đao, một đao bay đầu (1)Chương 492: Ban kiếm, xuống núi, Tử Đàn Cung Mạc Vấn Đao, một đao bay đầu (1)
 
 Chương 492: Ban kiếm, xuống núi, Tử Đàn Cung Mạc Van Đao, một đao bay đầu (1)
 
 "Chưởng giáo! Giờ lành đến, có thể tiến hành thụ kiếm rồi."
 
 Lúc này Mộ Phong Vân đứng lên khom người nói.
 
 Hoắc Mộc Phong gật đầu.
 
 Lúc hắn gật đầu các trưởng lão khác đều đứng dậy, đưa mắt nhìn ra ngoài điện.
 
 Có bảy người nối nhau đi vào, trong tay bảy người đều cầm một hộp gấm dài.
 
 Bảy người bưng hộp gam đứng trước mặt bảy người đang quỳ rồi mở hộp gấm ra.
 
 Lập tức bảy thanh trường kiếm xuất hiện trước mặt mọi người, bảy cỗ kiếm khí bất đồng từ trong vỏ kiếm lộ ra, chưa ra khỏi vỏ đã có kiếm khí như thế, có thể thấy được bảy thanh trường kiếm này không tâm thường.
 
 "Bảy thanh trường kiếm này chính là thứ mà bổn tọa dốc lòng luyện chế trong thời gian Thiên Sơn Phái phong sơn, bảy thanh trường kiếm xuất thế chính là thời điểm giương danh Thiên Sơn Phái ta."
 
 "Sỉ nhục vì phong sơn phải được rửa sạch khi trường kiếm ra khỏi vỏ."
 
 "Hôm nay bảy người các ngươi tiếp bảy thanh thần kiếm, trở thành đệ tử quan môn của Hoắc Mộc Phong ta, tuân thủ nghiêm ngặt một tín niệm, đó chính là kiếm còn người còn, kiếm gãy người mất."
 
 "Việc đầu tiên các ngươi phải làm khi xuống núi chính là tiêu diệt Quỷ Vực ở tái ngoại."
 
 Hoắc Mộc Phong bình tĩnh nói nhưng trong giọng nói tràn ngập sát phạt.
 
 "Chúng ta chắc chắn không phụ chưởng giáo trọng vọng!"
 
 Bảy người lập tức khom người đồng thanh đáp.
 
 Đồng thời đứng lên tiếp nhận trường kiếm trong hộp gấm.
 
 "Xuống núi!"
 
 Sau khi bảy người nhận lấy trường kiếm, Hoắc Mộc Phong khoát tay nói.
 
 Bảy người không chút do dự xoay người ra khỏi đại điện.
 
 "Hai vị sơn chủ lưu lại, những người khác lui ra trước."
 
 Hoắc Mộc Phong mở miệng nói.
 
 "Tuân lệnh!"
 
 Trưởng lão trong điện nhao nhao hành lễ rồi rời đi.
 
 Trong điện chỉ còn lại có ba người.
 
 "Chưởng giáo, dùng bảy người bọn họ và bảy thanh thần kiếm dẫn dụ đối thủ của chúng ta, có phải cái giá quá lớn hay không?
 
 Nam Sơn Chi Chủ Mộ Phong Vân mở miệng nói.
 
 "Không lớn chút nào, ngươi ngẫm lại xem chúng ta mới khai sơn bao lâu liền phát hiện có người trà trộn vào Thiên Sơn Phái, trong những người này có người cùng theo Thiên Sơn Phái phong sơn, cũng có người gia nhập trong quá trình phong sơn, chuyện nói rõ cái gì, nói rõ đối phương đã sớm theo dõi Thiên Sơn Phái từ lâu!"
 
 "Bây giờ chúng ta khai sơn, e là đối phương sẽ nhanh chóng động thủ, không dẫn ra chúng ta ăn ngủ khó yên!"
 
 Bắc Sơn Chi Chủ Kim Độc Dị ở bên cạnh trâm giọng nói.
 
 Nghe được Bắc Sơn Chỉ Chủ nói, Mộ Phong Vân không nói gì nữa, hắn cũng biết sự tình nghiêm trọng, chỉ là sợ bảy thanh trường kiếm sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
 
 "Phong Vân, địch nhân trong chỗ tối mới là địch nhân đáng sợ nhất, dẫn bọn họ xuất hiện chúng ta mới có thể yên tâm, huống hồ bảy người bọn họ không chỉ là mồi nhử, còn là thợ săn, ta tin tưởng bảy người này sẽ thể hiện uy danh của chúng ta."
 
 Hoắc Mộc Phong mở miệng nói.
 
 Từ trong lời nói của bọn họ có thể biết được chuyện bài bảy người mang theo bảy thanh trường kiếm xuống núi là để dẫn dụ địch nhân xuất hiện.
 
 "Chưởng giáo, Quỷ Vực bị Độc Cô Vô Địch chiếm cứ, hắn là người của Thiên Nhai các, có tin tức từ Kinh sư truyên đến, chuyện này không đơn giản."
 
 Nam Sơn Chi Chủ Mộ Phong Vân nói.
 
 "Không đơn giản thì như thế nào, tin tức Kinh sư truyền đến có nói các chủ bắc các Thiên Nhai Các là võ giả Thiên Nhân cửu nạn và hóa hải, thực lực như vậy còn không đáng để ta kiêng kị."
 
 Hoắc Mộc Phong lạnh giọng nói.
 
 Trong lúc nói chuyện, khí tức của Hoắc Mộc Phong vốn bình thản đột nhiên tăng vọt, một cỗ khí tức kinh người bộc phát.
 
 Chỉ là cỗ khí tức này xuất hiện rất nhanh, biến mất cũng rất nhanh.
 
 Sau đó Hoắc Mộc Phong xoay người nhìn ra ngoài điện:
 
 "Chu đế, người bế quan nhiều năm như vậy có đạt tới phái toái hư không hay không?”
 
 Hiện nay chỉ có một người có khả năng khiến cho hắn kiêng kị, đó chính là Đại Chu vương triều Chu Đế.
 
 Nhưng Chu Đế bế quan không ra, Hoắc Mộc Phong hắn không e ngại bất luận kẻ nào.
 
 Năm đó hắn bại trong tay Chu Đế, thần niệm ngưng tụ ra bị Chu Đế đánh tan, đan điền chỉ hải bị đánh nổ, bất đắc dĩ phải phong sơn.
 
 Hiện giờ thực lực của hắn đã tiến thêm một bước, vốn định rời núi đánh với Chu Đế một trận.
 
 Nhưng Chu đế bế quan nên hắn không có khởi hành tiến đến Kinh sư.
 
 Đương nhiên trong lòng hắn cũng biết mình còn không phải đối thủ của Chu Đế cho nên trong khoảng thời gian này hắn đang ngưng thế, khi thế đạt tới trình độ nhất định hắn sẽ khởi hành tới Kinh sư.
 
 Cảm nhận được khí tức mênh mông từ chưởng giáo, Mộ Phong Vân và Kim Độc Dị đều cảm thấy kích động.
 
 Cẩn thận theo dõi động tĩnh của bảy người bọn họ, chỉ cần đối thủ vừa xuất hiện liền tiêu diệt.
 
 Hoắc Mộc Phong mở miệng nói.
 
 “Tuân lệnh!" Hai người khom lưng rời khỏi đại điện.
 
 Ở Sơn Hà Môn.
 
 Nguyên Tùy Vân xuất hiện trước mặt Tô Thần:
 
 "Chủ thượng, Tử cô nương gửi tin tức tới, người chấp chưởng thất kiếm của Thiên Sơn Phái đã xuống núi, trạm thứ nhất, tiêu diệt Quỷ Vực."
 
 "Tiêu diệt Quỷ Vực, đã thông báo tin tức này cho Độc Cô Vô Địch chưa?"
 
 Tô Thân khẽ cau mày nói.
 
 "Thuộc hạ đã báo tin cho Độc Cô Vô Địch, ta nghĩ Độc Cô Vô Địch cũng đã có phòng bị, bất quá đối phương mang theo bảy thanh vũ khí Khí cấp, chúng ta có nên an bài thêm nhân thủ đến Quỷ Vực hay không."
 
 Nguyên Tùy Vân nói.
 
 "Biết thực lực bảy người kia như thế nào không?"
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 "Thực lực cụ thể thì Tử cô nương không nói cho chúng ta biết, ta nghĩ Độc Cô Vô Địch nhận được tin tức xong sẽ phái người thăm dò thực lực của mấy người này."
 
 Nguyên Tùy Vân nói.
 
 Có tin tức liền báo cho ta biết, tạm thời không cần phái người qua, để Độc Cô Vô Địch tự ứng phó.
 
 "Bất quá trạm thứ nhất của người Thiên Sơn phá là Quỷ Vực, nói cách khác trạm thứ hai có thể là Khánh Thành, điểm này chúng ta phải chú ý, nhắc Bạch Thiên Vũ cẩn thận một chút."
 
 Tô Thần trầm tư nói.
 
 Hiện giờ Quỷ Vực và Khánh Thành đều thuộc về Thiên Nhai Các.
 
 Độc Cô Vô Địch ở tái ngoại, Bạch Thiên Vũ ở Khánh thành.
 
 Đối phương hạ thủ với Quỷ Vực như vậy cũng có thể hạ thủ với Khánh Thành.
 
 Khánh Thành là một trong những con đường nối liền quan nội với tái ngoại.
 
 "Bảo Liễu Sinh Nhất Kiếm và Tiết Y Nhân đến Khánh Thành một chuyến."
 
 Tô Thân phân phó.
 
 "Tuân lệnh, thuộc hạ sẽ đi sắp xếp."
 
 Nguyên Tùy Vân khom người rời khỏi phòng.
 
 "Với bảy người muốn cạy tái ngoại và biên thùy, không có khả năng lắm, hẳn là Thiên Sơn Phái các ngươi còn có hậu thủ!"
 
 Tô Thần thầm nghĩ.
 
 Trong một sơn động rộng lớn, đèn đuốc thiêu đốt chiếu sáng như ban ngày ở Quỷ Vực.
 
 Độc Cô Vô Địch ngồi ngay ngắn trên ghế chính.
 
 Phía dưới hắn, có mấy người đang đứng.
 
 Trong mấy người này, có mấy người là đương đầu của Quỷ Vực lúc trước, chỉ là bây giờ đã trở thành trưởng lão của Quỷ Vực, dốc sức làm việc cho Độc Cô Vô Địch. Độc Cô Vô bich ở kiếp trước là nhân vật hùng bá một phương, thống lĩnh Quỷ Vực căn bản không thành vấn đề.
 
 "Thất kiếm hạ Thiên Sơn, nghe đồn mục đích bọn họ xuống Thiên Sơn là để diệt Quỷ Vực ta, bây giờ Quỷ Vực trở thành đá mài đao cho người ta hạ sơn rồi."
 
 Độc Cô Vô Địch nhìn mọi người nói.
 
 "Vực chủ, quả thật lộ tuyến của bọn họ đang hướng về Quỷ Vực, chúng ta nên phái người chặn đối phương lại."
 
 Một người mở miệng nói.
 
 Người nói chuyện mặc hắc bào, cổ tay áo còn thêu một cái đầu lâu.
 
 Chính là tam đương đầu Quỷ Vực lúc trước tên là Ngô Đào.
 
 "Chuyện này do Ngô trưởng lão đi làm, tìm hiểu thực lực của mấy người này và bảy thanh kiếm trên người bọn họ."
 
 Độc Cô Vô Địch phân phó.
 
 "Điều tra thực lực là một mặt, còn có tin tức vê đặc tính của bảy thanh vũ khí Khí cấp cũng phải nắm giữ."
 
 "Thuộc hạ lập tức đi an bài."
 
 Ngô Đào lĩnh mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận