Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 116: Ngục Giam Ác Nhân Cốc

Bọn họ đã bị giam giữ trong ngục này hai trăm năm, quá mức tịch mịch, hiện giờ lại có một sinh vật kỳ quái đột nhiên xuất hiện trước mặt, sao có thể không kích động.
Một vu sư già nua, người đã cảm nhận được cái chết cận kề, bỗng nhiên vịn vào song sắt hét to:
“Khối vuông kia! Ngươi có muốn bái ta làm thầy hay không? Ngươi có thể theo học phái vu sư Ouroboros do ta sáng lập! Nếu không phải do Luyện Kim Đại Đế trấn áp chúng ta thì ta đã là vu sư mạnh nhất thời đại này rồi! Ta có thể nghiên cứu tìm ra cách tu luyện thích hợp nhất cho ngươi."
“Ăn nói vớ vẩn!”
Một vị vu sư già khác cũng tựa vào song sắt, giận đến mức mở trừng mắt:
“Rõ ràng lưu phái của ta mới là mạnh nhất! Năm đó không biết có bao nhiêu thiên tài vu sư trẻ tuổi quỳ lạy ngoài cửa, nhưng ta đều từ chối hết. Giờ ngươi được học tập lĩnh vực của ta đã là phúc phận trời ban rồi! Ngươi hãy mau quỳ xuống bái ta làm thầy, ta sẽ miễn cưỡng thu nhận ngươi làm học trò!”
“Hai kẻ chiến bại kia, còn mặt mũi huênh hoang nữa à…”
Mọi người bắt đầu khắc khẩu.
“Thôi không cãi nữa, để ta đi.”
Một nữ yêu bán thú đứng dậy từ trong bóng tối, nhìn các vu sư kia qua song sắt.
Ngay lập tức, xung quanh yên tĩnh hẳn, không ai lên tiếng nữa. Đây là Vương Emery của Vương quốc Bán Thú Nhân, siêu cấp quái vật cực kì khủng bố ở thời kỳ trước.
Chỉ một cái tên 'Emery', đã có thể khiến cho những vu sư truyền kỳ như bọn họ phải chạy mất dép.
Emery run rẩy, đột nhiên nhướng mày lên tiếng:
“Không thì, chúng ta cùng dạy dỗ nó đi. Tất cả chúng ta đều là kẻ thất bại của thời đại trước, bại bởi Luyện Kim Đại Đế, nhưng tri thức của chúng ta không thể để mai một được. Ta cũng muốn xem thử, học trò mà tất cả chúng ta cùng bồi dưỡng có thể trở thành một Luyện Kim Đại Đế thứ hai hay không!”
Mọi người chung quanh nghe vậy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, lộ ra vẻ xấu hổ.
Bọn họ đều là những cường giả đứng đầu của một thời đại mà thiên tài xuất hiện nhiều như mây, nếu không phải có một Luyện Kim Đại Đế chợt nhảy ra giữa đường thì bọn họ đều đã... Nhưng bây giờ, muốn bỏ xuống tôn nghiêm, cùng nhau dạy một người...
Emery tức giận mắng:
“Đã đến lúc này rồi còn chia bè kết phái làm quái gì nữa? Muốn ôm theo vu thuật chui vào lòng đất hết à? Tà Thần xâm chiếm ở bên ngoài, thế giới của chúng ta đang cận kề mối nguy, trong số các vu sư nhất định phải có một Luyện Kim Đại Đế thứ hai, để cứu vớt thời đại đen tối này. Các ngươi còn muốn giữ vu thuật bảo bối của mình đến bao giờ?”
Xung quanh lâm vào trầm mặc, mọi người đều bắt đầu cân nhắc.
Dù bọn họ tranh quyền đoạt lợi đấu đá lẫn nhau, nhưng cũng không phải loại người không tim không phổi. Tà Thần Cthulhu giáng xuống, lập tức biến thế giới này trở về thời đại khủng bố trước kia. Dù là Quân chủ Đại đế Medusa cũng không có cách nào khác, bọn họ nghe được chuyện này từ Charlotte.
Bỗng nhiên có người cười lạnh một tiếng:
“Mấy người không dạy, để ta dạy! Cả đời chúng ta đã bại trong tay Luyện Kim Đại Đế rồi, sống cùng thời đại với hắn là may mắn, cũng là bất hạnh của tất cả mọi người. Nếu học trò của chúng ta, có thể…”
“Dạy! Tâm huyết cả đời của ta, không thể theo ta đi chết được!”
“Trước tiên đừng để nó tu luyện vội! Thể chất đặc biệt như thế này, trên người có thể khắc ma văn thuật thức, chúng ta hoàn toàn có thể lấy thuật thức không gian tinh thần của 'Charlotte' làm cơ sở, dung nhập từng tạo nghệ vu thuật của mỗi người, nghiên cứu ra một loại phục khắc ma văn tập hợp đủ những năng lực của chúng ta, khắc lên trên người nó!”
“Ha ha ha! Chúng ta muốn vượt qua Luyện Kim Đại Đế! Hắn có thể nghiên cứu ra một con đường mới, tại sao chúng ta lại không làm được!”
Một người lên tiếng, rõ là đã già nua nhưng khí phách lại trở nên hăng hái lạ thường.
Phải biết rằng, nơi đây toàn giam giữ những kiêu hùng khủng bố một phương, năm đó dám đứng lên tạo phản chống lại Luyện Kim Đại Đế, các siêu cấp quái vật của những đại phái vu sư, thậm chí còn có Vương của Vương quốc Bán Thú Nhân.
Bọn họ đều già rồi, thọ mệnh chẳng còn được bao nhiêu, có thể tử vong bất cứ lúc nào. Bọn họ đã thất bại, nhưng vẫn muốn để lại chút gì đó trên thế giới này, để chứng minh sự tồn tại của mình.
Qua một năm.
Qua ba năm.
Ở bên ngoài, nhóm Tà Thần đều đã tu luyện đến vu sư cấp hai, thậm chí có người nhanh hơn còn lên được cấp ba.
Nhưng Pandora vẫn là người thường, khi nàng mới tu luyện thì cõi lòng tràn ngập hùng tâm tráng chí, nhưng đến giờ vẫn là người yếu nhất, không bằng cả mấy tên người chơi lười nhác suốt ngày rượu chè bê tha.
“Để nàng tu luyện đi, Tà Thần ngoài kia đã mạnh hơn nhiều, đang ngo ngoe rục rịch hết rồi! Nếu không đến khi đó Tà Thần Cthulhu sống lại, thức tỉnh từ quá khứ thì sao một vu sư cấp ba, cấp bốn có thể ứng phó được với trận hạo kiếp kinh thiên động địa này được…”
“Chưa được, vẫn chưa xong! Chờ chút nữa!”
“Hình thể này, đã là hình chữ nhật, vô cùng kiên cố, như phôi kiếm vậy. Nếu có thể để nó sử dụng tinh thần lực của chính mình, không ngừng tự rèn giũa bản thân trở thành một thanh Thánh kiếm, có lẽ có thể so được với Thánh kiếm Damocles năm xưa!”
“Ngươi điên rồi! Chuyện đó không thể xảy ra được!”
“Chưa chắc! Đã làm thì phải làm đến cùng! Thánh kiếm Damocles là thanh kiếm được Thần ban cho, không ai biết nó được tạo ra từ chất liệu gì, nhưng theo cái nhìn của ta, tài liệu của khối vuông này rất giống những gì được ghi chép lại năm ấy!”
“Luận điệu vớ vẩn! Nói lung tung!”
Đám vu sư cãi nhau inh ỏi.
Thậm chí ngay cả trưởng ngục Charlotte cũng tham gia, đấu khẩu đến mặt đỏ tía tai, ai nấy đều tự cho mình là đúng.
Năm thứ năm, cuối cùng cũng đưa ra được một phương pháp phù hợp, dưới sự chờ mong của tất cả mọi người, Pandora bắt đầu tu luyện. Qua nửa tháng, trong dòng nước mắt xúc động của mình, Pandora chính thức trở thành vu sư cấp một.
Sau năm năm, cuối cùng mình cũng trở thành vu sư cấp một rồi!
Pandora cực kỳ bi thương, thấy hiện thực sao mà phũ phàng.
- Không đúng, không đúng! Vu thuật hệ phong là phải có cảm giác như đang cưỡi mây đạp gió ấy!
Một vị vu sư ngồi xe lăn, hai chân không còn, giận dữ mắng:
“Ngươi thử lại lần nữa đi!”
“Đến chiều thì đến lượt ta dạy, theo ta học thuật luyện kim, ta chính là luyện kim sư mạnh nhất thời kỳ đó đấy!”
“Không được, thế này cũng không được! Nhất mạch vu thuật tinh thần chúng ta, Vĩnh Dạ Chi Đồng, là huyễn thuật tinh thần, ngươi muốn dùng đồng thuật mê hoặc người khác thì trước tiên phải nhìn thấu thần trong lòng, không hề có chút kính sợ mới được!”
Charlotte sống thêm một đời, trở về thời kỳ chính trực tráng niên cũng đang tham gia dạy dỗ, cực kỳ nghiêm khắc.
Nửa tháng sau, trong phòng.
“Cái này tương đương với Tiểu Ngư và Hoa Vô Khuyết Ác Nhân Cốc, tất cả những người mang tuyệt kỹ trên người đều là thầy của ta, những lão quái vật từ hơn hai trăm năm trước dạy ta thuật luyện kim, vu thuật tinh thần, vu thuật nguyền rủa, vu thật bảo vệ…”
Đến khi ta rời núi, khẳng định sẽ khiến thiên hạ chấn động, bảy người chơi chữ đỏ ngoài kia thực sự quá độc ác, ta phải trừng trị bọn họ!
Những kẻ xâm lấn đáng ghét, Tà Thần, ta muốn phong ấn Tà Thần, đuổi ra ngoài... Mà ta hiện tại, cuối cùng đã trở thành vu sư cấp một, chuẩn bị đầy đủ tinh thần lực rồi.
Phan Vũ Tiên nghĩ, nhìn thực vật ở trên mặt bàn.
Đây chính là thời khắc quyết định, hiện giờ phải dùng ma văn mà các lão quái vật xây dựng ở trên khối thân thể vuông của nàng, lấy 'Không gian tinh thần' làm trung tâm, dựng lên vu thuật tâm huyết của các vu sư, xem thử có thể thành công hay không.
“Kéo linh hồn của người vào, hiện giờ cảnh giới của ta còn chưa đủ, chỉ có thể lấy thực vật ra làm thí nghiệm mà thôi.”
Vu sư cấp một như nàng, bắt đầu phát động không gian tinh thần đối với cái cây kia.
Soạt!
Tinh thần của nàng chấn động.
Nhưng chẳng có gì xảy ra cả, linh hồn yếu ớt của thực vật kia vẫn còn đó.
Sắc mặt của các vu sư ngồi xung quanh trở nên trắng bệch, tựa như đã chịu đả kích to lớn. Chẳng lẽ những lão quái vật lừng danh một thời bị phong ấn ở đây, giờ đã mắt mờ tay yếu, nghiên cứu ra một thứ hoàn toàn vô dụng sao?
“Không có khả năng!”
“Sao đến cả linh hồn yếu nhất như vậy cũng không kéo vào được!”
“Dựa vào suy đoán của chúng ta, dù là vu sư cấp một cũng đã đủ mạnh mẽ lắm rồi, sao lại thế này!”
“Làm sai rồi!”
“Nhưng chúng ta sai ở đâu?”
“Không, không phải là không có gì xảy ra.”
Đột nhiên Charlotte nhận ra điều gì, tinh thần lực của nàng cực kỳ nhạy bén.
“Cái cây thì không có gì, nhưng có một hạt cát ở trong chậu cây đã biến mất.”
“Đúng vậy, chẳng lẽ…”
“Mau lên, cảm ứng không gian tinh thần của ngươi đi!”
Trong ngục giam, vô số gương mặt chấn động.
Phan Vũ Tiên sửng sốt, yên lặng cảm nhận không gian tinh thần ở bên trong, vậy mà lại có một hạt cát lặng lẽ trôi nổi.
Không chỉ có tinh thần được vào, mà vật chất cũng tiến vào được sao?
- Đây là... Vu thuật không gian? Ta có thể chứa đựng đồ vật, ta là... Nhẫn không gian?
Phan Vũ Tiên không thể tưởng tượng nổi.
------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận