Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 502: Thần Ngày Đó

Đế quốc năm 181, ngày 24 tháng 7, sáu giờ lẻ bảy phút, người Ishdar vĩnh viễn sẽ không quên thời khắc này, người cha của khoa học nhân loại Levis, đã chết già, an tường qua đời.
Thần linh siêu cổ đại tới gặp tiên sinh Levis lần cuối cùng.
“Văn minh của chúng ta được Thần linh siêu cổ đại khẳng định.”
“Điều này cũng có nghĩa, con đường mà tiên sinh Levis mở ra cho chúng ta tại tương lai xa xôi sẽ không yếu hơn văn minh nhân loại siêu cổ đại đã từng rực rỡ kia!”
“Nhưng loài người chúng ta đã gặp phải tổn thất nặng nề nhất từ trước tới nay!”
Trước truyền hình, những phát thanh viên đang thông báo.
Tin tức, truyền thông, báo chí, phủ ngập trời.
Ngày đó, rất nhiều người ngồi trên ghế salông đối diện với tivi, trong lòng nổi lên cảm giác cô đơn, trống rỗng chưa từng có, giống như đã mất đi vật tín ngưỡng và sùng bái. Cảm giác đó rất nhạt, nhưng chất chứa sự mất mát đầy khó chịu, giống như một loại báu vật mà ngươi cho rằng nó sẽ vĩnh viễn làm bạn đột nhiên biến mất.
Ầm ầm ầm!
Đó là tiếng chuyển động độc nhất của động cơ máy.
Toàn thể thành phố máy móc nhân loại chớp mắt xuất hiện rất nhiều xe đua của tộc theo phong cách nổi loạn khắp đầu đường cuối ngõ. Họ lao đi như bão táp trong thành phố, ngoài núi sông, trên thảo nguyên bao la, giống như từng ngôi sao băng, như muốn dùng phương thức đó để giải phóng cảm xúc hậm hực trong người.
Gió gào thét bên tai.
Cảnh sắc xung quanh nhanh chóng chạy ngược, như đang đua cùng thời gian.
“Tiên sinh Levis sống trên đời gần hai trăm năm! Ngài sống qua bảy đời người luân chuyển, có thể xưng là Thần linh chân chính, còn là nhà khoa học tuyến đầu của nhân loại, vẫn luôn bảo vệ chúng ta.”
"Thế giới này không có Thần! Khoa học vô cùng kiên định nói cho chúng ta rằng không tồn tại Thần, nhưng bây giờ đã có rồi! Thần của chúng ta, tinh thần của người Ishdar chúng ta, tên nó là Khoa Học, cũng chính là Levis!”
“Trước kia, chúng ta là xã hội nguyên thủy. Tiên sinh Levis đã dẫn chúng ta vào thời đại khoa học kỹ thuật, làm cho xã hội phong kiến nguyên thủy biến được giá trị của điện, để chúng ta làm ra máy vi tính, mạng Internet, máy móc, tivi… Ngài đã đẩy mạnh vô số thời đại văn minh.”
"Không có Levis, chúng ta vẫn đang ở xã hội nguyên thủy.”

Rất nhiều nhà khoa học với mái tóc bạc già nua, sống lưng của các lĩnh vực khoa học kỹ thuật lớn, đi ra khỏi phòng thí nghiệm. Họ không quan tâm tới lời khuyên can của trợ thủ mà đi thẳng tới nhà để xe, khoác trên mình bộ áo choàng trắng của nhà nghiên cứu khoa học ngồi trên chiến xa máy móc, trở thành một thành viên của tộc nổi loạn trên đường. Họ phóng như bay trên đường núi cao chót vót, trên núi sông và ruộng đồng.
Những nhà khoa học này gần như đã phát điên.
Cũng giống như người dân thành thị bình thường, thời khắc này, hầu như toàn bộ thế giới đều là tộc nổi loạn. Thành phần trí thức, người giàu, bác sĩ, giáo sư, không hỏi họ tên, bằng vai nhau chạy như bay đi, trút bỏ hết nỗi niềm, thỏa thích bộc phát.
Người Ishdar thực là một chủng tộc kỳ lạ. Họ đời đời ở cạnh dung nham, điều đó cũng khiến rất nhiệt tình với rèn đúc và chế tạo máy móc. Nhiệt huyết, lãng mạn, giàu cảm xúc, cực kỳ hiếu khách, đầy cảm tính, nhưng lại có cả sự lý tính và bình tĩnh mà nhà khoa học nên có. Điều này làm cho họ có vẻ hết sức đặc biệt.
Dựa theo cao độ của nền văn minh khoa học, họ đã sớm thoát ly khỏi các loại động cơ gắn máy cấp thấp, xe cộ đầy đường. Nhưng có lẽ, đó là văn hóa nổi loạn lưu hành của họ. Họ vẫn lưu hành rất nhiều xe đua đường phố. Chiến xa máy móc ma năng khiến văn minh của họ hình thành một loại phong cách khoa học viễn tưởng Cyberpunk. Trên các kiến trúc đường phố đều là những đường ống kim loại dày đặc, đèn đóm rực rỡ, vô số chiến xa máy móc tinh xảo và hiện đại chạy như bay.
Ngồi xe gắn máy lao vun vút trên đường núi, một cảm giác nghi ngờ sâu sắc khảm vào cõi lòng của mọi nhà khoa học thiên tài đương đại:
"Chúng ta thật sự có thể gánh vác tương lai của người Ishdar sao?”
“Lãnh tụ tinh thần một thời đại đã rời đi, người Ishdar chúng ta liệu có sa đọa vì thế không?”
Tiên sinh Levis, một người đã có thể ảnh hưởng đến tinh thần của cả một thời đại.
Như vậy sau đó thì sao?
Nội tâm người Ishdar trống rỗng.
Họ là một chủng tộc cực đoan mà nhiệt huyết, sinh ra cạnh dòng dung nham. Thời khắc này, không ngờ vì để giải tỏa cơn khuấy động trong lòng mà bao nhiêu người gia phát rồ. Họ gây chiến.
“Lần trước tiến vào miền đất dung nham, tiên sinh Levis dẫn dắt một nhóm người già mà không chết. Hiện giờ, tiên sinh Levis đã qua đời… Những lão già chúng ta cũng bằng lòng chết sống cùng tiên sinh Levis!”
Có người trẻ tuổi muốn tham dự.
"Người trẻ tuổi phải trông vào tương lai, đây là tư cách chỉ người già mới có!”
Một cuộc chiến tranh trực tiếp bùng nổ.
Người Ishdar đề ra một quyết định điên cuồng. Họ không quan tâm đến sự tồn vong và lợi ích được mất của loài người, họ phản công thẳng tới miền đất dung nham cổ đại.
Thánh Đế Michael gầm lên:
“Loài người khốn kiếp! Các ngươi điên rồi! Cá ngươi đang tự tìm diệt vong!”
Nó gào thét:
“Chuyện này căn bản không có lợi cho cả đôi bên chúng ta!”
Nó liên tục mở chủ đề trên Weibo, tuyên ngôn hòa bình và chính nghĩa:
“Các ngươi cho rằng các ngươi vô địch rồi à? Dung nham cổ đại có mười ba khu vực lớn, mà đại vực Tường Đá bọn ta có bảy tồn tại mạnh mẽ ngang ngửa với ta! Các ngươi tấn công lãnh thổ của ta, cá chết lưới rách với ta, các ngươi cũng sẽ chết!”
“Miền đất dung nham cổ đại, ta chỉ chiếm một góc nhỏ bé. Thế giới bên ngoài rất lớn, chủng tộc nhân loại các ngươi cũng cực kỳ nhỏ bé giống như ta!”
Con cự long màu vàng không ngừng lên tiếng.
Nó nhìn những chiếc xe máy chiến đấu của nhân loại đang điên cuồng tấn công, khắp trên trời lẫn dưới đất. Thật khó tưởng tượng chủng tộc này rốt cuộc đã phát rồ phát điên đến mức nào? Đúng là một đám điên không nói lý lẽ.
“Ta bằng lòng đàm phán!” Michael cất tiếng.
Người Ishdar vẫn đang phát động chiến tranh, ngọn lửa cháy hừng hực.
"Ta đồng ý kết minh! Chúng ta kết minh!" Michael lại lên tiếng.
Người Ishdar vẫn không đáp lời. Họ trầm mặc, như thể đang thai nghén một ngọn núi lửa lặng lẽ phun trào.
"Kết minh! Ta đồng ý kết minh!” Michael gào thét.
Ngày sau, “Biên niên sử Ishdar” ghi chép thời khắc khó tưởng tượng này.
Trận chiến tranh này là tai nạn trước nay chưa từng có của nhân loại. Nhân khẩu hiện đại của người Ishdar giảm đi tận bốn phần mười. Mà những người già thế hệ trước gần như đều tử trận, chôn thây nơi tiền tuyến của chiến trường.
Xã hội đô thị hiện đại này hầu như chỉ còn lại người trẻ tuổi ở hậu phương.
Theo thời gian trôi đi, các nhà khảo cổ học ở đời sau khi khảo sát cổ đại căn bản không thể tìm được căn nguyên của một cuộc chiến tranh ảnh hưởng đến toàn bộ chủng tộc, hầu như tuyệt diệt này là gì. Cự long khiêu khích người Ishdar, hoặc là xảy ra xung đột gì đó, là mồi lửa châm ngòi chiến tranh khốc liệt?
Người đời sau chỉ có ghi chép rất mơ hồ đối với văn minh dung nham viễn cổ đầy đáng sợ ở thời đại Thượng cổ này. Thậm chí, họ tìm kiếm rất lâu mới tìm được một đoạn văn “Thần Ngày Đó”, nghĩ rằng đó chính là nguyên nhân bùng phát toàn bộ chiến tranh:
"Nếu hôm nay Thần chết đi, vậy người Ishdar sẽ sinh tồn đến ngày đó thì ngưng - Tự thuật lại cuộc đời của Thần với bọn chúng. Chúng ta sẽ dùng tâm trạng đầy tự hào, bằng mị lực mạnh mẽ của khoa học kỹ thuật, giảng giải một cách trực quan về câu chuyện về vị Thần của chúng ta.”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận