Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 271: Phượng Hoàng Nhớ Cố Hương

Trở thành Hỗn Nguyên Thánh Nhân cần năng lượng vô cùng khổng lồ. Có lẽ, nàng ở bên trong Long Mạch của toàn bộ thế giới Hoang Cổ, trong các đại triều đình, điên cuồng ăn tiền hoa hồng từ bổng lộc, qua vài trăm năm, thật sự có khả năng làm được.
Một đám người lập tức mắng to Âu Hoàng.
“Người so với người đúng là tức chết. Luyện Kim Đại Đế, Tốc Độ Xe Akina người ta tranh đến ngươi chết ta sống với các người chơi chữ đỏ, cũng không có được cơ duyên nghịch thiên như vậy.... Mà Manh Muội cái gì cũng không làm, mỗi một thời đại đều ngồi ở trên sóng triều, vừa tiến đến đã đứng trên đỉnh của thời đại khai thiên lập địa, trở thành Địa Mẫu. Hiện tại chỉ cần nằm mấy trăm năm lại trở thành ân sư của Thiên Đạo, đột phá Thiên Đế, còn có cơ duyên trở thành Hỗn Nguyên Thánh Nhân? ( vô cùng đau đớn )”
“Mẹ bán phê! Chưa bao giờ nghe thấy! Ta mới chỉ nghe qua ba con đường để chứng đạo Thánh Nhân là ‘ công đức thành thánh ’, ‘ trảm tam thi thành thánh ’, ' lấy lực chứng đạo thành thánh ’, căn bản chưa từng nghe qua pháp môn thành Thánh Nhân là lấy Âu chứng đạo!”
“Người chơi hưu nhàn mạnh nhất trong lịch sử, nàng ngay cả một người cũng chưa từng giết qua, ngay cả đánh cũng chưa từng.... u Hoàng Manh Muội!”
“Cẩu kế hoạch, ngươi lăn ra đây cho ta! Ngươi đây là phân phối giá trị may mắn: 9999 đi? Ngươi mẹ nó có phải là mơ ước sắc đẹp của Manh Muội hay không! Thấy sắc nảy sinh lòng tham?”
“Kế hoạch trò chơi, nếu ngươi yêu cầu thì cũng có thể tìm ta py một chút, người ta cũng là một Manh Muội đáng yêu! ( ngượng ngùng )”
Rất nhiều người đều kích động.
Điều này cũng quá khoa trương rồi, nỗ lực không thành công, ngược lại là cá mặn đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Manh Muội Lấy Cầu: “Ha ha ha, phía trên chắc là đau mắt rồi! Các người ghen ghét Manh Muội đại đại nhà tôi, mấy người có biết Manh Muội chúng ta nỗ lực bao nhiêu không? (tức giận )”
“Thiểm cẩu đi tìm chết!”
Vô số người càng thêm vô cùng đau đớn.
Hứa Chỉ cũng xem đến có chút mơ hồ, “Lúc này thật sự hoàn toàn không liên quan đến ta, chẳng lẽ là thân mang đại khí vận?”
Thế sự khó liệu, chính Hứa Chỉ cũng không nghĩ tới sẽ phát triển thành như vậy.
Hắn sắp xếp lại chuyện này một chút.
“Người này, là một u Hoàng, dựa theo như vậy mà phát triển thì thật sự có khả năng sẽ trở thành Thánh nằm thứ nhất trong lịch sử. Tuy rằng nàng yếu, nhưng không có ai dám động thủ với nàng, cướp đoạt cơ duyên chứng đạo của nàng. Dù sao Manh Muội là người mang công đức, khi làm Kiến Mộc đã từng phù hộ chúng sinh mấy trăm năm, hiện tại còn là ân sư của Thiên Đạo, ai dám động thủ với nàng chứ?”
Tùy ý phát triển, thực sự có khả năng sẽ trở thành Hỗn Nguyên Thánh Nhân tối cao trong thiên địa.
“Người chơi thứ nhất trở thành Hỗn Nguyên Thánh Nhân sao?” Hứa Chỉ thật sự không biết nói gì, cảm thấy chuyện này phát triển quá ly kỳ. Người chơi trên diễn đàn hiện tại nhìn náo nhiệt như vậy, tạm thời không biết nên đi xử lý thế nào.
Không có bên nào khiến hắn bớt lo.
Chuyện gì cũng đều điên cuồng làm, vừa mới xử lý xong bên Đế Kỳ, bên này lại bắt đầu đau đầu.
Nếu là người chơi chữ đỏ khác thì quả thực không có khả năng để cho bọn họ thành Thánh được, nhưng người chơi bình thường thì nên ngăn cản hay không đây?
Hiện tại ngăn được một lần, nhưng tương lai thì sao?
Phải nhân lúc còn sớm định ra một cái chương trình mới được.
Hứa Chỉ nhíu mày, “Nếu sau khi người chơi đạt đến thành tựu Hỗn Nguyên Thánh Nhân thì sẽ phát sinh chuyện gì?”
Giọng nói của Phó Não Trí Tuệ truyền đến:
“Trong hệ thống Trùng tộc của chúng ta có phân chia ra trình tự năm gen, tương ứng với năm cấp bậc sinh mệnh. Hỗn Nguyên Thánh Nhân là sinh mệnh cấp hai, là biến chất, một khi thành Thánh thì người chơi này sẽ hoàn toàn hóa thành sinh mệnh của Trùng tộc, thân thể trong hiện thực sẽ bị phụ thuộc.”
Hứa Chỉ hỏi: “Thân thể trong hiện thực là phụ thuộc, chính mình ở trong sa mới là bản thể? Nói cách khác chính là đảo lộn chủ yếu và thứ yếu, thân thể trong hiện thực tử vong cũng không phải là chân chính tử vong, mà thân thể Thánh Nhân trong sa bàn chết thì sẽ là chân chính tử vong?”
Phó Não Trùng Sào trả lời: Đúng vậy.
Hứa Chỉ lý giải ý tứ của nó.
Hắn nghĩ một lát, “Trước cứ mặc kệ đã, dù sao cũng chỉ là có khả năng, khoảng cách để trở thành một Hỗn Nguyên Thánh Nhân vẫn là vô cùng xa xôi. Hơn nữa, tài năng trước mắt của Manh Muội, ta cảm thấy còn chưa thể gánh được năng lực của một Thánh Nhân, nó yêu cầu tiêu phí rất nhiều năng lượng của thế giới. Danh ngạch Thánh Nhân này cần phải suy nghĩ cặn kẽ đã.”
Lúc này, Phó Não Trùng Sào bỗng nhiên nói: “Có một tình thế khẩn cấp, yêu cầu Mẫu Hoàng Trùng tộc xử lý một chút.”
“Tình thế khẩn cấp gì.” Hứa Chỉ đứng lên, đi vào tủ lạnh lấy ra một chai Phượng Hoàng linh trà, uống cũng đã lâu vậy rồi, dư lại thật sự không nhiều lắm, chỉ còn lại có bảy chai, vẫn phải để dành mà uống.
Giọng nói của Phó Não Trùng Sào lại truyền đến: “Mẫu Hoàng, thỉnh xem Phượng Hoàng linh trà mà người đang uống.”
Hứa Chỉ ngây ra một lúc, chậm rãi cúi đầu.
Giây tiếp theo, hắn nháy mắt liền sởn tóc gáy!
Trên chai nước khoáng đựng Phượng Hoàng linh trà này thế nhưng vô thanh vô tức xuất hiện trận pháp Đạo Văn màu đen to cỡ nắp bình, hoa văn tinh tế tự nhiên, tinh diệu cổ xưa, ý nghĩa vô cùng, phảng phất ẩn chứa chí lý của thiên địa.
Phó Não Trí Tuệ trả lời:
“Đây là do Phượng Hoàng sáng lập nên không gian Truyền Tống Trận. Bằng cách này có thể tiến hành định vị không gian, vượt qua không gian mà đến!”
Hứa Chỉ: “......”
Cho nên, nàng thế nhưng đã định vị tới tủ lạnh nhà ta....
Phó Não Trí Tuệ lại giải thích lần nữa: “Tọa độ vô cùng ngẫu nhiên nhưng xác suất rất lớn, sẽ định vị tới những đồ vật có quan hệ với hơi thở bản thân, cho nên...”
“Ta hiện tại đã hiểu rồi, cho nên, Phượng Hoàng định vị trên nước tắm của nàng?” Hứa Chỉ hiểu rõ, cầm chai Phượng Hoàng linh trà lên, nhịn không được lại uống một ngụm, làm dịu thần kinh một chút, “Nhưng mà vẫn còn tốt, nàng cũng chưa định vị đến trong bụng ta.”
Nhưng chuyện lo lắng lúc trước vẫn đã xảy ra. Lúc ấy chỉ là lừa nàng, để cho nàng tự lực cánh sinh xuyên qua thế giới. Nhưng Phượng Hoàng lại nghiên cứu vô cùng nhiệt tình, lại thật sự nghiên cứu ra được, không hổ là người sáng lập ra hệ thống không gian.
Soạt.
Hứa Chỉ vung tay lên, tinh thần dao động lưu chuyển, xóa đi trận pháp định vị trên chai nước khoáng này.
Hắn chậm rãi đem ánh mắt nhìn về phía Phượng Hoàng bên kia.
Lúc này, nội không gian của Phượng Hoàng có hoa thơm chim hót, có vô số trùng cá điểu thú, là một tiên cảnh cực kỳ yên tĩnh duy mĩ.
Trước một nhà tranh cổ phong, trên bãi cỏ xanh biếc, cạnh bàn gỗ, có một nữ tử ăn mặc cổ trang đầu đội một đóa hoa tươi ngồi, lộ ra thần sắc mừng rỡ, “Ta đã thành công, định vị được một mảnh không gian khác.”
“Quả nhiên, lý luận của ta không có sai, nội không gian của chúng ta được mở ra cùng với bên trong của một thời không hoàn toàn mới khác, chỉ là tọa độ lối vào lại ở trong cơ thể chúng ta mà thôi.”
“Nếu sau khi chúng ta tiến vào không gian, đem tọa độ lối vào không gian sửa đổi thì sẽ thế nào? Sau khi chúng ta ra khỏi không gian thì sẽ ở nơi nào?”
Đây là một môn học cần tri thức rất khủng bố.
Rất có thể sẽ xuất hiện ở một địa điểm mà không biết được chiều không gian, thậm chí có thể bị cuốn trôi ở trong không gian, hoàn toàn bị lưu vong
------
Bạn cần đăng nhập để bình luận