Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 284: Đưa Vị Tú Nhân Này Ra Ngoài Không Gian (Thượng)

Nội thiên địa là một mảnh rau dưa rộng lớn.
Trung tâm là một đèn bổ sung ánh sáng cho thực vật, phát ra quang mang sáng ngời mà ôn hòa, chiếu rọi ba thế giới nhỏ tăm tối đang vây quanh nó.
Mà ba cái thế giới nhỏ kia đều được bao phủ bởi một thảm cỏ xanh mướt. Không gian nhỏ chỉ có hai mươi mét khối đã được dựng lên những cái giá đỡ để cho những cây dây leo xanh biếc leo lên, nở hoa kết quả.
Cô cô cô!!
Trên cỏ, từng con Gà Đưa Ma đang kêu, nhảy nhót tung tăng đầy khắp núi đồi, nhìn vô cùng sinh động.
Trong ba nông trường này, Hứa Chỉ đặc biệt tách ra một khoảng riêng để trữ vật, bên trong là nước tương, muối, diêm, nước khoáng.... và một loạt gia vị phòng bếp.
“Trong cơ thể ta là một khung cảnh trang trại hoa quả, thực hiện môi trường sinh thái nông thôn tự cấp tự túc! Sau này sẽ không cần đi ra ngoài để mua gạo nữa, vườn trái cây nhà ta đã có thể tự cung cấp ăn uống cho chính mình rồi.”
Hứa Chỉ nhìn về phía bên cạnh, “Achilles” đang ăn thức ăn cho chó trong chậu. Đây là một con chim có sinh mệnh hỗn hợp, là một trong những chiến lực mạnh nhất trong tương lai mà hắn đã rất kỳ vọng.
“Chỉ là, bên này ta tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, Manh Muội bên kia còn đang âm thầm bày mưu tính kế cải cách.....Bên Đế Kỳ cũng còn mấy ngày nữa mới có thể tiến hóa ra, không bằng ta nhân dịp này mở ra bản thử nghiệm tiếp theo. Dù sao thế giới mới của Đế Kỳ cũng sắp được mở ra, yêu cầu giống loài mới, nhìn xem đợt nhân tài tiếp theo sẽ thế nào đây.....” Hứa Chỉ ngồi ở trên ghế, lên kế hoạch tương lai cho hai sa bàn.
Hắn bỗng nhiên duỗi tay, lấy ra một con Gà Đưa Ma từ trong không khí trống rỗng.
Cô cô cô cô???
Hứa Chỉ nhanh nhẹn bỏ đầu, nhổ lông chim, ảnh lửa trong tay lưu chuyển, hơi nướng chín.
Giờ phút này, trên sa bàn nhỏ 30 mét vuông, một đám người chơi đang tiến hóa sinh vật, cũng đang nhìn Tạo Vật Chủ ngồi trên ghế phía xa kia, quan sát hắn mọi lúc, sợ có nhiệm vụ che giấu gì đó.
“Ngọa tào! Tạo Vật Chủ gần nhân từ quá rồi! Không đi bắt Gà Đưa Ma mà vung tay lên tự tạo thành Gà Đưa Ma từ trong không trung”
“Trời ạ! Tốc Độ Xe Akina cuối cùng cũng được cứu rồi!!”
Trong 30 mét vuông, núi sông đều thu nhỏ, một đám sinh vật hình thù kỳ quái đều hiếu kỳ tụm lại tốp năm tốp ba thành một đống, không ngừng khe khẽ thì thầm, hô to gọi nhỏ lên.
“Yêu cầu cần mẫn một chút.”
Hứa Chỉ không để ý đến bọn họ, mỗi lần mình ăn cái gì đều có thể khiến bọn chúng kinh ngạc. Hắn ngồi ở trên ghế duỗi tay ra.
Xôn xao!
Trong không gian bên trong, một lọ thì là mở ra, bột phấn hóa thành dải lụa, từng đợt nhè nhẹ bay ra, phảng phất như những tia sáng huỳnh quang bao phủ ở trên thân Gà Đưa Ma đã được nướng đến khô vàng.
“Wow! Đây lại là loại ma pháp gì? Thật xinh đẹp! Điểm thêm từng đốm nhỏ, giống như ma pháp thiếu nữ rơi trên người của Gà Đưa Ma vậy, thoạt nhìn Gà Đưa Ma lại càng thêm mỹ vị!”
“Món ăn tỏa sáng sao? Ta muốn học!!”
Một đám người vô cùng đau đớn, đỏ mắt đến không được, đây cũng quá soái rồi!
Hứa Chỉ sớm đã thành thói quen, ăn một ngụm Gà Đưa Ma, rất vừa lòng, nhẹ nhàng cắn nước sốt từ bốn phía, tươi ngon vô cùng. Hắn cảm thấy mình vẫn là nên tận hưởng cuộc sống như này thì tốt hơn, nhưng mà giây tiếp theo nhìn về phía sa bàn thì sắc mặt nháy mắt đã cứng đờ!
“Ha ha ha, cửa hàng nguyên liệu ma pháp‘ Mộc Mộc Không Nói Lời Nào ’ chính thức khai trương! Tới rồi, tới rồi! Mỹ thực mà Sáng Thế Thần yêu thích nhất —— Gà Đưa Ma! Có các loại khẩu vị, một phần chỉ có 500 sa tệ từ cộng đồng Vu sư!!”
Trong không gian đột nhiên có một thực vật hình người hình thù kỳ quái dựng lên một cái lều gỗ nhỏ ở ven đường, bày quán nướng, phía sau hắn là từng con Gà Đưa Ma đang bị trói, đang kêu chích chích.
Tuy rằng, gần đây đại lão Tốc Độ Xe Akina đều vắng mặt, nhưng mà giống loài mà hắn lưu lại thì mọi người đều cực kỳ thân thiết giúp hắn nuôi dưỡng, vô cùng yêu quý, không cho nó bị diệt sạch.
Xôn xao!
Trong lều gỗ, lửa đỏ than hồng khiến toàn bộ bếp đá đều đỏ bừng. Một con Gà Đưa Ma đã bị bỏ đầu đang xoay tròn ở trên than đỏ, nướng đến đỏ bừng, phát ra mùi thịt béo ngậy, thoạt nhìn đúng thật là một món gà nướng mỹ vị cực phẩm.
“Ngọa tào! Có đại lão tiến hóa ra gia vị luôn rồi sao?”
Mọi người đều sợ ngây người.
Tuy rằng Gà Đưa Ma đúng thực là mỹ vị được người tán thưởng, đã trở thành món ngon thường được thưởng thức định kỳ theo quá trình tiến hóa của các loài ở trong sa bàn. Mỗi một người chơi đều sẽ nuôi nó để ăn, nhưng bọn hắn ăn đều là nguyên vị, không có gia vị thêm vào khiến cho sinh hoạt của bọn họ đều giống như người nguyên thủy vậy.
“Đây là một người tàn nhẫn! Chính mình cực khổ đến hói đầu lại chỉ để tiến hóa thành gia vị, cải thiện cuộc sống!”
Mọi người không khỏi quay đầu nhìn lại, nhìn chăm chú với ánh mắt kính nể.
“Tới, lấy một phần!”
Một con bạch tuộc màu hồng phấn đi ngang qua ven đường.
“Ngươi muốn hương vị gì? Có vị cay, vị tỏi nhuyễn, vị sữa chua, vị nước tương, vị đậu phụ thối.....” Thực vật hình người kia cũng hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ có khách nhanh như vậy.
“Lấy một phần Gà Đưa Ma vị cay, khi nào đi đến cộng đồng Vu sư sẽ chuyển khoản cho ngươi.” Bạch tuộc kia mở miệng.
“Được rồi, một phần vị cay, xin chờ một lát.” Thực vật kia bình tĩnh cúi đầu, ở trên mặt đất rút ra một cái rễ cây màu đen, chậm rãi dùng tay xé xuống một mảnh da chân.
Tê lạp!
Hắn xé thành mảnh nhỏ, đem những mảnh da chân bỏ ở trên Gà Đưa Ma, một mùi hương cay xộc mũi truyền đến, khiến người muốn ăn.
Bạch tuộc:???
Mặt hắn nháy mắt liền đen lại.
Ngươi làm gì đó? Ngọa tào!! Ngươi lại nghiêm túc xé xuống từng tầng vết chai trên chân như vậy, còn rắc ở phía trên, ngươi là biến thái sao!
“Vị cay của ta là giống loài tiến hóa dựa theo rễ cây, đương nhiên là phải chôn ở trong bùn đất dưới chân rồi. Đây cũng là vì duy trì hương vị luôn tốt nhất!” Vẻ mặt thực vật kia vô tội, chỉ vào chân của mình, “Hai chân của ta là rễ cây.”
Hắn chỉ vào cánh tay xoắn ốc giống như tép tỏi của mình, “Tay của ta là vị tỏi nhuyễn.”
Sau đó lại giơ tay, chỉ vào dây leo ở trên đầu mình, “Vị nước tương.”
Mọi người nhìn hắn, lập tức khiếp sợ.
Đây là thực vật mà cả người gánh cả ngũ vị sao?
Bạch tuộc cảm thấy nhức đầu, nhìn vị đầu bếp kỳ ba này rồi lại nhìn vào phần gà nướng vị cay này, không biết có nên hạ miệng hay không, bỗng nhiên mở miệng, “Vị cay này hình như còn có mùi thơm của mạch nha.”
“Người lành nghề nha.” Thực vật hình người kia phảng phất như gặp được tri âm, đôi mắt sáng như tuyết, thao thao bất tuyệt giải thích: “Đây là vị cay ta tự nghĩ ra, có chút tương tự với mù tạt và ớt còn kèm theo hương mạch nha, đậu phộng, bảo đảm ngươi sẽ phải trầm trồ khen ngợi.”
“Thật là thơm quá, ta nhịn không được, mặc kệ có phải chân hay không!” Bạch tuộc kia vừa nghe xong, ngửi mùi hương liền nhịn không được.
Vị này trong hiện thực là một người ăn nhiều, nghe thấy hương vị như vậy thì thật sự nhịn không được, quá mức mê người, lập tức lấy lại đây ăn một miếng, vừa mới nếm một chút liền cảm động đến lệ rơi đầy mặt!
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận