Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 199: Ma Quỷ, Yêu Quái, Phật, Tiên, Thần. Hủy Diệt Chữ Vu Để Thành Người!

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy sụp đổ, không ngờ rằng mình lại dùng phương thức này để dung nhập vào trong thế giới Hồng Hoang.
Ngày qua ngày.
Hắn lẻ loi chờ, chờ hai vị kia lại đây chế giễu hắn, kết quả chờ mãi chờ mãi cũng không chờ thấy người nào.
Sáng sớm hôm nay.
Hắn bị giam giữ ở vùng núi, không khỏi cất cao tiếng hát, phảng phất ca dao, vô cùng có tiết tấu:
“Thiên Đồ tranh thần với Đế. Đế sợ uy danh này mà chặt đầu, mai táng núi Trường Sơn, lấy tay nấu canh, lấy chân hầm cháo, lúc nào cũng cầm dao phay mà chém, không cho thi thể bất tử chạy ra ngoài...”
Rầm!
Thanh âm lảnh lót, vang vọng núi rừng.
Lúc này, có một tiều phu người phàm đang đốn củi nghe được ca dao, nhịn không được bèn đi đến.
Tiều phu trẻ tuổi nhìn thấy một đầu sống sờ sờ bị trấn áp ở dưới chân núi, trên núi còn có một tấm lệnh trấn áp màu vàng của Thiên Giới, không kiềm được hoảng sợ, “Ồ, thế nhưng lại có một Cổ Thần mạo phạm thiên điều(giới luật của trời) bị trấn áp tại đây!”
“Ngươi ở trên Thiên Giới phạm phải tội danh gì? Lớn mật như thế, cũng dám tranh thần với đế?” Người tiều phu trẻ tuổi này cầm một thanh rìu đá đốn củi, nhịn không được ngồi xuống, cả người vẫn còn đang run rẩy.
“Ngươi có biết Lôi Thần? Địa Mẫu?”
Hắn từ trong lời nói của tiều phu, nói bóng nói gió, cũng dần dần hiểu ra hai cái người kia cũng cùng tình cảnh này, bản thân căn bản là không thể động đậy!
Mấy ngày trôi qua, thiên địa u ám, lôi trận dần dần nổi lên.
Một Lôi Thần mỏ nhọn có hai cánh màu đen, cầm tạc Thiên Lôi trong tay, bay vùn vụt trên đám mây năm màu rồi giáng xuống lôi điện.
Ầm ầm ầm!!
Đi ngang qua dãy núi Trường Dương. Hắn quay đầu nhìn về phía bầu trời xa xa, không ngừng cười lạnh, “Ha ha a.... Hóa ra là chụp hình ngay lúc đó, Lôi Thần thập phần uy phong lẫm liệt, ngươi lại chỉ là một câu búa đập mông trong tay của Lôi Thần!!”
Mấy tháng lại trôi qua, tiều phu thường xuyên mang đồ ăn đến cho hắn.
“Cổ Thần, ngươi có thể dạy chúng ta pháp thuật được không?”
Một ngày này, tiều phu lại qua đây nhìn cái đầu bị đè ở phía dưới.
“Bên ngoài bộ lạc của chúng ta, có một con Hà Bá tác quái. Hắn là con trai của một Cổ Thần có quyền lực tương đối lớn, ở nhân gian tác oai tác quái, mỗi năm đều muốn chúng ta dâng lên đồng nam đồng nữ. Bộ lạc của chúng ta sống không nổi nữa, ta muốn lật đổ hắn.”
Thiên Đồ bỗng nhiên cười rộ lên, “Có thể! Chỉ cần ngươi tiếp tục cho mang đồ ăn đến cho ta..... Đúng rồi, ngươi muốn học cái gì? Ta sẽ giao cho ngươi âm thầm tu luyện, rồi giết chết nó.”
Tiều phu nói: “Ta muốn học diệu pháp của sự tự do vĩ đại. Khi đó các vị thần trên bầu trời chỉ có thể duy trì trật tự, không thể bắt người làm nô lệ.”
“Muốn học quy luật tự do vĩ đại? Ung dung tự tại trong thiên địa, không bị ước thúc?” Thiên Đồ cười rộ lên, “Vì sao người muốn chọn một con đường gian nan như vậy? Con đường này vô cùng gian khổ, hầu như không có khả năng, ngay cả như vậy, ngươi cũng muốn học sao?”
“Học.” Tiều phu kiên định, “Tộc Cổ Thần nắm giữ quy tắc của thế gian, ức hiếp Nhân tộc, ta muốn bảo vệ quốc gia của chúng ta.”
Thiên Đồ ngây người một lúc, bỗng nhiên nhớ tới thế giới Vu sư, những Vu sư vì chiến thắng Tà Thần mà đồng loạt tự sát, “Thú vị, thật là thú vị. Ngươi muốn ta phản bội, giúp các ngươi chống lại bọn họ sao?”
Lại một ngày trôi qua.
Tiều phu mang theo những dũng sĩ và đàn ông trong bộ lạc đến. Quần áo của tất cả đều tả tơi, đứng ở trước mặt hắn.
“Ta vì ngươi chống lại thần, những người học ta đều có thể sẽ chết, các ngươi xác định muốn học?” Thiên Đồ nói.
Toàn bộ người trong bộ lạc gật đầu.
Thiên Đồ cười rộ lên, “Như vậy, liền tới đi, cắt lấy thịt của ta, tai mắt mũi miệng, bộ phận mà các ngươi thích. Sau đó đem máu thịt của ta dung nhập vào trong máu của các ngươi. Nếu có thể sống sót, thì các ngươi hãy gọi nó là....”
Hắn trầm ngâm một chút, bỗng nhiên ngậm lên một đầu cây gỗ, ở trên mặt đất viết xuống một chữ tiếng Trung thật to:
Vu!
“Chữ này, thanh trên là trời, thanh dưới là đất, trung tâm là Kiến Mộc, trong đó có hai người, ý chỉ nam nữ.... chữ Vu! Trời đất là một cái lồng, người ở trong đó. Sự tồn tại của con người là bị giam trong lồng, bị trời vây, bị đất trói....” (chữ Vu: 巫)
Bell cười lạnh lên, ý vị thâm trường, “Ma quỷ, yêu quái, phật, tiên, thần, phải hủy diệt chữ Vu để thành người!”
“Các ngươi muốn nghịch lại thần sẽ bị máu vĩnh sinh của ta nguyền rủa đời đời kiếp kiếp, gọi là Vu tộc đi.”
Thiên Đồ cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi, dường như có thâm thù đại hận, “Một ngày ngày đó các ngươi phải đánh nát Thiên Lôi, huỷ hoại cây búa kia; chém bỏ Kiến Mộc trên mặt đất, chặt đứt nơi lui tới giữa hai giới, sau đó các ngươi lại trở về cứu ta.”
Tính cách hắn nóng nảy, hoàn toàn bị tức giận đến nổi điên.
Hai người này một người cùng lắm là bị đét mông, một người cùng lắm biến là thành cây cầu. Còn hắn thì lại thảm nhất, thân thể bị trưng bày trên bầu trời. Hắn vừa nhấc đầu là có thể nhìn thấy hình ảnh hắn bị phanh thây phát sóng trực tiếp mỗi ngày.
Vô cùng nhục nhã!!
Cho dù bị nhốt ở chỗ này, cũng phải nghĩ biện pháp làm chết bọn họ mới được.
.....
Qua mấy cái giờ, người chơi chữ đỏ nổi tiếng Bell cũng đi ra. Phát ngôn của hắn trên diễn đàn, liền đưa tới oanh động to lớn.
Đỉnh Chuỗi Thực Vật Bell: “Ha ha ha ha! Ta quả nhiên cũng có được một chức nghiệp, còn cường đại hơn nhiều so với Lôi Thần, đi vào liền trở thành tâm phúc của Tiên thiên Cổ Thần Nguyệt Thần. Quả nhiên thiên địa trong thời kỳ hỗn độn sơ khai, thiên địa muốn vận hành còn cực kỳ khuyết thiếu nhân thủ ( thổi bạo )”
Trong nháy mắt mọi người đều ghen tị đỏ mắt.
Ngay cải người chơi chữ đỏ Bell này cũng có được một thần chức cổ xưa? Nắm giữ quy tắc thiên địa của một phương?
Nhưng mà người chơi này cảm thấy chỉ nói thôi thì không đủ đả kích, do đó liền điên cuồng tung ra hình chụp màn hình, khoe ra cuộc sống sinh hoạt tốt đẹp của mình ở bên trong.
Hình ảnh,
Hình ảnh,
Hình ảnh,
Đỉnh Chuỗi Thực Vật Bell: “Mọi người xem, nhìn thấy ánh trăng hoàn mỹ trên bầu trời không? Ở đó mơ hồ nhìn thấy một thân cây, bên cạnh có một đại hán uy phong đang chặt cây.
Đó chính là ta!
Mọi người còn có thể nhìn thấy, bên cạnh còn có một Nguyệt Thần ôn nhu thiện lương, thường thường lau mồ hôi cho hắn.
Ta đi lên đỉnh cao của nhân sinh! Nói thật thì từ trước tới nay ta chưa từng nghĩ sẽ có cảnh này.
Phải biết rằng kia chính là Nguyệt Thần! Một trong mười ba vị Cổ Thần cổ xưa, thế nhưng lại lau mồ hôi cho tiểu đệ chặt cây, có thể thấy được Nguyệt Thần thiện lương ôn nhu như thế nào. Là thủ hạ làm việc cho nàng thì tiền đồ tuyệt đối vô lượng!”
Lập tức mọi người càng hâm mộ hơn, suy nghĩ một chút liền sướng vô cùng.
Người chơi chữ đỏ này thật đáng chết, rõ ràng chính là đang khoe!
Đi vào, liền đầu quân cho Nguyệt Thần, Nguyệt Thần còn lau mồ hôi cho hắn.
Đỉnh Chuỗi Thực Vật Bell: “Ta lại nói một chút về công việc của ta! Ta phụ trách toàn bộ thức ăn của chúng thần trên Thiên Giới! Đúng, đó chính là đồ ăn của các vị Cổ Thần! Quả thực chính là nắm giữ mạch máu của chúng thần khắp Thiên Giới. Ta thấy ai không vừa mắt thì hoàn toàn có thể lén độc chết hắn!
Về sau các ngươi tiến vào, cần phải cẩn thận một chút, ta sẽ hạ độc ở trong đồ ăn của các ngươi! ( chính là bá đạo như vậy.jpg)”
Con mẹ nó!
Còn muốn hạ độc chúng ta?
Da đầu mọi người hoàn toàn tê dại, đây quả thực quá ghê tởm.
Mà các viện nghiên cứu lớn, thấy được tin tức này, càng cảm thấy đỉnh đầu lại cắm thêm một cây đao, áp lực tăng gấp bội. Đây rõ ràng chính là ra oai, bọn họ lập tức đẩy nhanh các bước nghiên cứu.
“Mẹ nó, lại một người trở thành tồn tại cổ xưa nắm giữ quy tắc thiên địa! ( hâm mộ )””
“Sau này phi thăng, ta phải độ lôi kiếp, đề phòng Lôi Thần làm khó dễ mình. Sau khi phi thăng còn phải lo lắng đề phòng, phòng ngừa chính mình sẽ bị độc chết. Đây quả thật là không có cách nào lăn lộn! ( đáng sợ )”
......
Trong lúc nhất thời, toàn bộ diễn đàn càng thêm sôi nổi, dù sao thì tình thế cũng biến hóa ngoài dự đoán của mọi người.
Manh Muội Muốn Tiến Hóa Thành Rồng: “Ta tới chứng minh sự thật! Khắp thiên hạ đều có thể nhìn thấy hình ảnh Nguyệt Thần, thật đúng là đang cho cả thiên hạ ăn cẩu lương! ( đáng giận )”
Nhất Kiếm Quy Tức: “Đồ ăn ta cũng đã ăn qua, xử lý rất tốt, hơn nữa còn vô cùng trân quý. Nhưng không phải là Cổ Thần bình thường có thể được ăn, ta cũng là bởi vì thời gian trước bị tai nạn lao động nên mới được ăn một ngụm, quả thật tươi ngon, là tuyệt phẩm nhân gian! ( khen thưởng )”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận