Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 566: Tử Thần Vĩnh Sinh

“Khó trách! Khó trách…” Đầu óc Triệu Thi Nhu trống rỗng.
Đây chính là chân tướng lịch sử sao?
Nàng nhắm mắt, mí mắt run rẩy, hàng mi dài giật giật.
“Thật đáng thương… văn minh cổ đại kia tự xưng là Thần tộc, nhưng lại giới hạn chính tộc nhân của mình thành Thần… Đây chính là khuyết điểm thứ ba. Nếu một chủng tộc và văn minh giới hạn ở cấp bảy, họ tất nhiên sẽ bị tương lai đào thải. Đó cũng là tính tất yếu của thời gian.”
Hứa Chỉ cười nhạt.
“Ba điều khiếm khuyết này khiến quỷ sát nhân sinh ra, kẻ cầm kiếm nổi lòng riêng, văn minh vĩnh viễn dừng ở cấp bảy… Mỗi nhân tố trí mạng một khi bùng phát đều sẽ diệt vong… Thậm chí, khi thời gian trôi đi, mỗi phân đoạn đều sẽ xuất hiện sai lầm.
Chúng ta bị hủy diệt là điều tất nhiên sao?
Ngay từ lúc ban đầu, hình thái xã hội hạnh phúc hoàn mỹ chính là con đường sai lầm hay sao?
Triệu Thi Nhu hít sâu một hơi, rất khó tưởng tượng chân tướng lại tàn nhẫn như vậy.
“Ba vấn đề này đã đủ để trí mạng, Caroline vẫn suy nghĩ biện pháp giải quyết. Nàng ta đã mang theo đoàn cố vấn và các nhà khoa học, nhưng căn bản không hề có cách giải quyết. Trong thôi diễn của nàng, hủy diệt dường như là tất nhiên. Cùng với thời gian trôi đi, ở một đoạn thời gian nào đó, chỉ cần một trong ba khuyết điểm kia bùng phát thì sẽ hủy diệt trong nháy mắt.”
Hứa Chỉ nói:
“Nàng là một người cực đoan. Nếu người Ishdar tất nhiên hướng về phía tử vong, vậy nàng sẽ dùng phương thức gì để cứu lại cái chết của người Ishdar?”
Vì vậy, nàng nghĩ tới một kế hoạch khủng bố: “Kế hoạch bảo tồn văn minh vĩnh viễn”, cũng gọi là “Kế hoạch Thần tộc vĩnh sinh”.
Khi người Ishdar đối mặt với hủy diệt, phương án cuối cùng này sẽ được khởi động… Nàng vốn cho rằng, thời điểm bùng phát sẽ là ở đời kế tiếp của Melvina … nhưng không ngờ lại tới sớm như vậy.”
Triệu Thi Nhu nghe đến đây, từng làn sóng xung kích khủng bố đánh vào nàng.
Không ngờ dưới tòa núi băng ẩn giấu bí mật lớn như vậy.
Vị Thần linh siêu cổ đại này tận mắt chứng kiến hưng suy của nền văn minh người Ishdar, giống như chỉ bình tĩnh đứng đó, bàng quan nhìn dòng lũ lịch sử.
Đây chính là Thần linh sao?
Mỗi thời đại thương hải tang điền, mà bản thân đứng ở trên cao lạnh nhạt theo dõi, vĩnh viễn tồn tại.
Trước đây nàng vẫn bị động tu luyện, bây giờ bỗng nhiên có phần mong muốn trở nên mạnh hơn.
"Người Ishdar một khi vì ba vấn đề kia mà đi về hướng hủy diệt, ‘Kế hoạch Thần tộc vĩnh sinh’ sẽ được khởi động, thực hiện kéo dài Thần tộc. Vậy đó rốt cuộc là kế hoạch gì?” Triệu Thi Nhu vừa nghe đến cái tên này đã cảm thấy đáng sợ, giống như là suy nghĩ của một người điên.
Hứa Chỉ cười, hỏi ngược lại:
"Ngươi cảm thấy, một văn minh, một chủng tộc có khả năng tồn tại vĩnh cửu không?”
Triệu Thi Nhu ngây người. Đây là một vấn đề liên quan đến sự vĩnh hằng của văn minh. Nàng suy nghĩ một lát rồi cung kính trả lời:
“Một văn minh không thể trường tồn vĩnh cửu, sẽ luân phiên thay thế, hủy diệt, phát triển, đó là lẽ tất nhiên…”
"Đúng đấy…”
Hứa Chỉ thở dài cảm thán, lại lạnh nhạt nói:
“Loại ý nghĩ mơ mộng hão huyền này không thể thực hiện được! Từ một khắc bắt đầu đó, Caroline đã biết trên thế giới này không thể có xã hội hoàn mỹ và hạnh phúc thực sự. Đó chỉ là giấc mộng đẹp… Đúng, trừ khi sống trong mơ. Không bằng hãy mơ một giấc đẹp đi. Trong mơ thì cái gì cũng có, cái gì cũng tồn tại!”
Sống trong giấc mơ…
Toàn thân Triệu Thi Nhu run lên, da gà nổi toàn thân.
Hứa Chỉ tiếp tục bước đi trong vùng đổ nát, hỏi:
“Không có một văn minh nào có thể tồn tại vĩnh hằng, giống như không có một sinh mệnh nào có thể tồn tại mãi vậy… Mà sinh mệnh, ngươi cảm thấy có thể dùng cách gì để sống mãi?”
Triệu Thi Nhu lại trầm mặc, đôi mắt lóe lên vẻ kiên định:
“Vĩnh sinh? Hẳn là không tồn tại sinh mệnh có thể tồn tại mãi mãi, không chết già thì cũng bị giết chết. Sống mãi thực sự hẳn là một loại hình thái khác. Ví như một người chết thật sự, hoặc là mọi người quên đi người đó, không nói về người đó, người đó sẽ chết thật… Tiên sinh Levis sống sót ở một ý nghĩa nào đó, bởi vì ông ấy vĩnh viễn sống trong lòng chúng ta, sống trong mỗi góc ký ức của chúng ta.”
Hứa Chỉ than thở:
“Đúng. Khi người chết được ghi nhớ, khi văn minh được sử sách ghi chép, sống trong ký ức của người khác, sống trong giấc mộng của người khác, đó cũng là một loại vĩnh sinh.”
Sống ở trong ký ức?
Triệu Thi Nhu trầm mặc, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện cực đoan mà khó tin.
Hứa Chỉ bỗng cười nhạt:
“‘Kế hoạch Thần tộc vĩnh vinh’căn bản không thể vĩnh sinh, đó là một nghịch biện. Bởi vì chỉ cần người còn sống thì sẽ bị giết chết, bị phá hủy. Có lẽ chỉ khi Thần tộc chết đi… thì mới có thể hướng tới vĩnh sinh.”
Triệu Thi Nhu trợn mắt:
“Phương án đối phó với tuyệt diệt văn minh cuối cùng, ‘Kế hoạch Thần tộc vĩnh sinh’ là… Tử Thần vĩnh sinh?”
...
Người sống sẽ chết.
Chỉ có Thần đã chết, Tử Thần, mới có thể đi về hướng vĩnh sinh chân chính.
Lập luận rất hoang đường, thậm chí cực kỳ thiếu logic, nhưng Triệu Thi Nhu rùng cả mình, trầm mặc, run rẩy.
Chỉ có Tử Thần mới có thể Vĩnh Sinh…
Sống trong mơ, sống trong ký ức…
Đây là phương án cuối cùng đối phó với tuyệt duyệt của người Ishdar…

Các ý tưởng đụng chạm với nhau, tập hợp lại một chỗ, đầu óc của nàng dần trở nên rõ ràng. Nàng nảy sinh một ý nghĩ khó mà tin nổi.
“‘Kế hoạch Thần tộc vĩnh sinh’ thực ra là phương thức lấy cái chết để thực hiện một loại vĩnh sinh khác… Nhưng nhìn như là một kế hoạch cứu vớt loài người, thực ra đây là một loại phương pháp thành Thần đặc biệt do các nhà khoa học người Ishdar nghiên cứu ra đúng chứ?” Triệu Thi Nhu kích động.
Hứa Chỉ nhìn về phía nàng.
"Ta nên đoán được từ lâu mới phải! Người Ishdar không thể từ bỏ mong muốn bước vào cấp tám! Họ nhất định đã ngấm ngầm nghiên cứu không ngừng, muốn dùng phương thức nào đó để thành Thần, để giữ gìn cân bằng… Đây là một pháp môn thành Thần đặc biệt. Não của chúng ta là một cái máy tính, trong đó có thể viết chương trình, có thể chế ra trò chơi mạng… Mạch điện, thẻ nhớ, có thể hội tụ thành cả một thế giới…”
Triệu Thi Nhu đi qua đi lại trong khu đổ nát, không ngừng đi, không ngừng suy nghĩ. Đôi mắt nàng ngày càng sáng ngời:
“Nếu ta không đoán sai, trong đầu Sakura Đại Đế hiện đang là một thế giới trò chơi online, một trò chơi trực tuyến chân thực giống như ‘Cách mạng máy móc’. Bên trong đó có thể sinh tồn vô số tộc nhân người Ishdar… Đây chính là chỗ tránh nạn trong kế hoạch cuối cùng!”
Hứa Chỉ cười.
Khoa học kỹ thuật người Ishdar phát triển đến hiện tại, trò chơi giả lập trực tuyến đã không thể tách biệt là thực tế hay giả lập được nữa. Nó cực kỳ chân thực, thậm chí khiến người ta không thể cảm nhận được sự giả tạo.
"Thực sự là ý nghĩ quá điên cuồng! Để cho một người Ishdar đáng tín nhiệm thành Thần, thành lập điểm trú ẩn trong đầu, kéo dài văn minh người Ishdar!”
Triệu Thi Nhu tiếp tục suy nghĩ:
“Với đầu não của nàng, thành lập một ‘Thế giới trò chơi trực tuyến’, thu nhận người may mắn sống sót vào ở lại, trở thành điểm trú ẩn, bắt đầu sống trong trí nhớ của nàng, thành một phần trong ‘Giấc mộng’ của nàng. Trong xã hội mơ mộng kia hoàn toàn triệt tiêu bất kỳ mầm họa nào, có thể thực hiện xã hội hoàn mỹ… Quê hương lý tưởng quả thực chỉ tồn tại trong mơ!”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận