Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 925 - Lời Chào Đối Với Thời Đại. 2




Xoạt xoạt!
Bỗng nhiên sấm sét lại lóe lên.
Khí tức hương hỏa chậm rãi hội tụ thành một vị Tể tướng tay cầm quan bài, mặc quan phục màu đen. Ánh mắt của vị lão nhân này rất sắc bén, khí chất nho nhã kinh người, dường như chỉ cần nhẹ nhàng quát một tiếng đã có thể quỷ thần dịch tích.
"Mấy vị thần thế lực Ma Giới các người đến thì có ích lợi gì? Đến tìm cái chết à? Đây là thần Hoang Cổ của chúng tôi, là vị thần tối cao đã mở ra thế giới của chúng tôi, tuyệt không cho người ngoài nhúng chàm! " Hồ Nhân Nông của vương triều Đại Chu lạnh lùng mở miệng, cùng một bị tuyệt đại thần nữ cụt tay ngồi trên một thanh kiếm lưu ly, lơ lửng trên không trung.
Phía sau hai người bọn họ là hai ba vị thần của riêng mình, theo thứ tự là thần linh của vương triều Đại Chu và vị chưởng môn Thục Sơn nào đó.
"Nữ tử kia là ai? "
Sắc mặt của bọn người Tiên Huyết Đế khẽ thay đổi, lập tức cảm thấy khí tức của cô rất khủng bố, rất khó giải quyết.
Một Hồ Nhân Nông thôi đã rất đáng sợ rồi, lại còn có một người nữa?
"Nàng là nữ đế phàm nhân đầu tiên năm đó, kinh tài tuyệt diễm, Liễu Ôn Kiếm... Quả nhiên chưa có chết, năm đó còn âm thầm tu luyện võ đạo và sống tiếp. " Một tiếng nói yếu ớt truyền đến.
Bách Hiểu Sanh hiện thân, hắn mang theo hai vị thần linh, đây là một thế lực quái đản.
Người của hắn ít, nhưng lại không e ngại tử vong.
Hoa!
Bỗng nhiên, một giọng nói nhu hòa như có như không vang lên khắp thiên địa, giọng nói thanh thúy êm tai, vô cùng ôn nhu động lòng người.
"Khó có thể tưởng tượng được, tồn tại các phương vậy mà đều buông xuống vào lúc này, muốn nhặt thi hài của... Đạo Quân, nhưng cuối cùng không phải là đã đặt chân đến một bước kia sao? "
Sắc mặt của đám người hoàn toàn thay đổi.
Ngay cả Minh Thổ Đại Đế, tồn tại cổ xưa của thế giới hợp đạo đều đã đến rồi sao?
Chỉ thấy, Elemin đắm mình trong thần quang mà đi tới, toàn thân được bao quanh bởi pháp tắc tử vong và gợn sóng, giống như thần linh cổ xưa giáng thế, bao trùm cả thần ma trên chín tầng trời.
Nàng cũng không nhìn chăm chú vào đám người.
Nàng nhìn về bóng ảnh đang ẩn giấu thân thể ở thời không nào đó, yếu ớt nói: "Cấp chín, ngươi đến cùng vẫn còn rất xa? Ngươi luôn luôn thản nhiên với vạn vật bên ngoài, một lòng cầu đạo, không hỏi ngoại vật. Nhưng ngay cả ngươi đều chưa từng bước vào đã gặp phải đại nạn trước mắt, như vậy, ta sẽ càng thêm không có cơ hội. "
Đám người triệt để trầm mặc!
Vị tồn tại này rõ ràng đã hợp đạo, cao cao tại thượng, chưởng quản thiên địa một phương, hiện tại, lại muốn đoạt một mảnh thiên địa khác? Thậm chí là không cho những vị thần mới thăng cấp như bọn họ một cơ hội nào?
Như này đúng là quá tham lam, đã có lục giới rồi, nhưng một người còn muốn hợp đạo thống trị hai mảnh thế giới?
Đồng thời, nếu như vị thần linh này đến, vậy thì người kia....
Ầm ầm!
Lại một Ma Thần kinh khủng xuất hiện từ trong hư không.
Nàng hiển lộ thân hình, khổng lồ như ngọn núi, thân thể áp sập cả vùng không gian. Tóc dài như rắn đen đang bay loạn cuồng bạo, ánh mắt thì lạnh lẽo.
Nàng càng thêm lãnh khốc, không thèm nhìn vào những vị thần mới này, để bọn hắn tùy ý tức giận mặt đỏ tới mang tai. Ánh mắt nàng rơi xuống trên người Đạo Quân đã từng giao thủ với mình ở thế gian.
"Là tồn tại mạnh nhất trên thế giới này, cuối cùng cũng phải nói lời chào. Cấp chín, đúng là quá đáng sợ. Đây nhất định sẽ là một con đường nhuốm máu, không biết sẽ phải mai táng bao nhiêu hài cốt của thần linh đây, mấy trăm, mấy ngàn? Cuối cùng sẽ chất đầy thành đống, còn kém xa việc ta tiến hành theo chất lượng. Các ngươi cười ta ngu xuẩn, ta cười các ngươi đi được quá nhanh quá sớm...."
"Sợ là khi ta đi tới Thượng Thần cấp tám thì các ngươi còn chưa đột phá nổi Thượng Thần cấp tám, hoặc là... đã tử vong! "
Nàng bỗng nhiên nở nụ cười xinh đẹp, đẹp đến mức kinh tâm động phách, nhưng gương mặt dần trở nên lạnh lùng, "Còn không bằng học hỏi ta, dừng lại tại cảnh giới căn cơ lâu hơn một chút, rèn luyện phải cường đại, phải tìm tòi đến cực hạn trong từng cảnh giới, như vậy mới có cơ hội đột phá kia cấp chín trong cõi u minh kia. "
Lúc này, Địa Mẫu Thanh Đằng và Thiên Đạo cũng đi tới.
"Medusa, ngươi bây giờ cười rất vui vẻ, nhưng chẳng mấy chốc sẽ đến lượt Elemin, đến lúc đó xem ai sẽ bảo vệ ngươi lúc ngươi ngủ say? Còn không bằng đi theo ta. "
Manh Muội hiện tại đã phát đạt.
Sáng lập thế giới Hương Hỏa và Quy Khư, còn không biết thỏa mãn, lại muốn chấm mút thêm một giới.
Sau lưng nàng lúc này còn có bọn người Lôi Đế, đồng thời còn kêu to với Phan Tuyết Tiên bên trong nữ Võ Thần Cung, "Các tỷ muội bên trong, không nên chiến đấu một mình, liên thủ cùng ta, chiếm lấy mảnh thế giới này! "
Vẫn chưa có người nào biết chân tướng.
Ngay cả mấy người Manh Muội đều không được Phan Tuyết Tiên thông báo.
Bọn hắn đều cho là Đạo Quân sắp ngã xuống, cho nên muốn tranh đoạt thân thể của nàng, nhập vào thức hải để điều khiển thân thể đáng sợ và bất khả chiến bại này.
Tất cả những người đứng đầu đều đến.
Sẽ không ai lựa chọn bỏ qua cho thế giới Cửu Thiên rộng lớn vô ngần này.
Đây là một vùng đất có thể so với mười mấy thế gian!
Chuyện này đủ để ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn bộ thế giới siêu phàm, hình thành giới thứ sáu.
Nếu như nói một giây trước, tất cả mọi người của thời đại này vẫn đang còn hòa bình bởi vì thời đại, tiến vào trần nhà, đồng tâm hiệp lực nghĩ cách đột phá đến thế giới bên ngoài và tìm kiếm thế giới mới. Nhưng lúc này kịch biến giữa tam giới đã xảy ra ——
Bởi vì đại nạn của Đạo Quân buông xuống.
Chiếm được trước rồi lại nói.
Ầm ầm!
"Mấy vị thần cũ đã nắm trong ta thế giới một phương, hợp đạo quy tắc, vốn nên cao cao tại thượng, lại còn muốn độc quyền thời đại, hợp nhất giới. Mấy vị thần mới như chúng ta nên liên thủ như thế nào đây? " Bách Hiểu Sinh cười cười, nhìn về phía Tiên Huyết Đế và Hồ Nhân Nông, lại nhìn về phía Thần Mỹ Mộng đứng tách ra một mình một phương.
Không có địch nhân vĩnh viễn.
Bọn hắn đã từng liên thủ chèn ép quái đản, toàn bộ thế giới đều hận không thể tiêu diệt, thế nhưng là lúc này....
"Như vậy thì liên thủ đi, Thượng Thần bọn hắn quá mạnh, chúng ta liên thủ có thể tranh một chuyến. " Tiên Huyết Đế cười nói, hắn luôn luôn quả quyết trước giết chóc, do đó đã trực tiếp đồng ý.
Mấy người đứng đầu tam giới, người nào cũng là yêu nghiệt và quái vật đỉnh cấp. Tất cả mọi người gần như đều đã đến đây, khí tức va chạm lẫn nhau, chỉ chờ đến thời khắc Đạo Quân hoàn toàn chết đi.
Bỗng nhiên.
Bỗng nhiên.
"Ô ô ô~~~"
Cuồng phong bắt đầu gào thét, từng tia chớp trắng như tuyết xé toạc bầu trời đầy nắng, giống như có vô số cây cột màu trắng bạc đang chèo chống bầu trời.
Giống như một chùm tên trắng tinh khiết đâm rách mây đen, chiếu rọi toàn bộ vũ trụ.
"Đạo Quân đã đến thời khắc cuối cùng, dị tượng này của thiên địa!?... Mạnh đến mức năng lượng tràn lan, có loại cảnh tượng thần thoại kinh khủng này tượng sao? "
Có vị thần ngẩng đầu thì thầm.
Chênh lệch với Thượng Thần cũng rất là to lớn, không có ai biết vị Đạo Quân cổ lão này rốt cuộc đã đi được bao nhiêu bước trên con đường cấp chín và đã mạnh đến trình độ nào.
Keng keng keng...
Một trận vù vù như có như không truyền đến từ không trung, khuếch tán đến bốn phương tám hướng.
Trên toàn bộ thế giới, mỗi một bách tính, người tu hành, đều có thể nghe thấy âm thâm như có như không này, phảng phất như tiếng vang của sơn cốc, tiên nhân ngâm xướng, thần ma ca tụng. Nó mang theo bi ai, hóa thành vô số gợn sóng vỡ vụn, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy đang ở trong một lễ rửa tội nào đó.
Người lắng nghe, cảnh giới bắt đầu đột phá trong mơ hồ. Bọn họ như được thiên địa tạo hóa, đây là cách mà một vị Thần chí cao quay về.
"Không một tiếng động, mạnh đến loại trình độ này sao? "
Medusa ngẩng đầu lên, làn da toàn thân phát ra ánh sáng ảm đạm, lộ ra một tia khó có thể tin được, "Lúc tử vong, có hiện tượng pháp tắc, chỉ sợ đã tiếp xúc sâu với pháp tắc lĩnh vực của cấp chín rồi. "
"Nhưng cuối cùng, biểu tượng của một thời đại cũng phải bỏ mạng, một thời đại đột nhiên thay đổi, một thời đại cường thịnh. "
Manh Muội nhìn chằm chằm vào bầu trời.
Nàng gần như đã quên mình tới đây bao lâu rồi. Tuổi thọ của nàng đã dài đằng đẵng, mặc dù ngủ say chiếm đa số, nhưng không thể nghi ngờ là vị thần cổ xưa nhất, là Kiến Mộc trời sinh, là một sinh từng nghe Đạo Quân giảng đạo.
"Nàng tử vong, ta đã tiên đoán được thời đại sẽ thay đổi, thế sự xoay vần. " Manh Muội thở dài, nói.
Đúng lúc này.
Bọn hắn cảm nhận được rõ ràng, có một cỗ khí tức nào đó đã biến mất.
Dị tượng của thiên địa cũng lập tức kết thúc!
Trong lòng của tất cả mọi người mơ hồ đều cảm thấy đau xót, một tồn tại cổ lão cường đại biến mất, nội tâm trống rỗng, có một loại bi thương không thể hiểu được.
Tất cả mọi người đều biết.
Đạo Quân...
Đã hoàn toàn chết đi.
"Bắt đầu! "
Nhưng có người không kịp cảm khái, đã xuất thủ.
Đúng lúc này.
Hô!!
Gió bỗng nhiên dừng lại.
Một cỗ khí tức huyễn hoặc khó hiểu bỗng nhiên buông xuống; hóa rắn, ngưng đọng toàn bộ thế giới.
Tất cả mọi thứ xung quanh lập tức dừng lại.
Hạt cát, gió nhẹ, dòng nước, côn trùng, hoa cỏ động vật, còn có các loại thanh âm khác.
Tất cả mọi người đều dừng lại tại khoảnh khắc này, không gian phảng phất như bị ngưng đọng.
Tất cả thần linh, Bách Hiểu Sanh, Thần Mỹ Mộng, Liễu Ôn Kiếm, Hồ Nhân Nông, Tiên Huyết Đế đều nổi cả da gà. Trên mặt mũi viết rõ sự kinh ngạc, căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì. Đây lại là dị tượng gì khi tử vong nữa vậy.
Manh Muội khẽ giật mình, con mắt sáng như tuyết, "Mỗi khi thời đại thay đổi, cũ mới giao nhau, ta vậy mà thiếu chút đã quên mất, trước mắt chẳng phải là..."
Cả người nàng giật mình một cái, "Quá mạnh ! Công đức của Đạo Quân quá mức khổng lồ, đồng thời còn phụng mệnh khai thiên lập địa. Cho nên hiện tại, ngay cả vị kia đều giáng xuống để tiễn đưa lần cuối cho nàng sao? Loại dị tượng thiên địa đặc biệt này... mới là vinh quang vô thượng! "
"Là Thần. " Medusa khẽ nhếch miệng, trên mặt lộ vẻ vui mừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận