Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 785: Phật Quang 1

“Khụ khụ khụ…”
Một người trong đó chơi vội vàng ho khan.
Hắn bỗng nhiên có chút sởn tóc gáy, toàn thân nổi cả da gà, khịt khịt chóp mũi. Đây sẽ không phải là một trò chơi kinh dị đi?
Thật sự là càng nghĩ càng thấy ớn!
Càng nhai hàm nghĩa trong đó thì lại càng nổi da gà.
Hắn vội vàng nhìn lên tấm biển, đi qua đi lại đánh giá chữ viết, cười to nói, “Các anh em! Sao các ngươi lại đột nhiên không nói lời nào vậy? Cái giả thiết này có vẻ như rất thú vị, trăm năm trên bầu trời, một ngày dưới lòng đất, mang đến cảm giác ăn nhập rất sâu…không hổ là tổ chế tác trò chơi. Bọn họ thiết lập bối cảnh thế giới quan trong trò chơi, sau đó không ngừng lan rộng, đổi mới tam quan qua từng màn, quá kính bạo! Quả thực vô cùng khéo léo!”
“Đúng vậy, đúng vậy….Bối cảnh những quả trứng phục sinh của thần thoại Trung Quốc được dung nhập một cách hoàn mỹ vào trong trò chơi võng du lục đạo luân hồi!”
Một người chơi khác cũng vội vàng nói, lấy lại tinh thần, nhanh chóng chụp hình, cười lớn một tiếng, “Thần siêu cấp đã được mở! Phía trước mẹ nó đều chỉ là làm nền, đúng là quá sức tưởng tượng… Nếu như phát ra ngoài cho bọn họ biết được miếu cổ thần bí trong phó bản này có Hán tự cổ đại, nhất định bọ họ sẽ cả kinh đến rớt hàm!”
Vài người vội vàng trêu chọc.
Bạch Tiểu Quân liếc mắt nhìn bọn họ một cái, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, cũng gật gật đầu.
Chỉ cần là thông minh, đều cảm thấy công nghệ đen của game ảo trực tuyến này không thể chế tạo bằng khoa học kỹ thuật hiện đại được… Nếu như là mấy trăm năm sau, nhân loại phát triển đến trình độ như thời đại võng du của người Ishdar, khi đó mà xuất hiện loại giả thuyết bối cảnh võng du này thì mọi người chỉ biết khen ngợi một tiếng tinh diệu. Nhưng mà hiện tại…
Trong lòng bắt đầu có chút xuýt xoa.
“Các huynh đệ, chúng ta sắp xếp lại suy nghĩ một chút! Chuẩn bị công lược phó bản!”
Mấy người Bạch Tiểu Quân không hề do dự, nhưng cũng không vội mà tiến vào cổ miếu thần bí.
Dù sao phía trước đã có một đám tiểu quái chặn đường, cho nên nếu tiến vào cổ miếu thì rất có thể là sẽ một Boss vô cùng khó khăn cho cửa phó bản cuối cùng, sẽ có nguy cơ gì đây? Sẽ có địch nhân không biết gì đây? Cũng không rõ ràng lắm, trước khi hạ phó bản thì đoàn đội nhất định là phải thương lượng, sắp xếp lại tình báo một chút, nếu chơi không tốt thì có thể bị diệt cả đoàn.
Chỉ là hai chữ “Địa Tạng”, thật sự đã khiến cho tâm thần bọn họ không yên.
Bọn họ cũng không dám lập tức chụp hình phát ra bên ngoài, tìm kiếm trợ giúp. Những tên gia súc khác đều đang cạnh tranh tiến độ phó bản, nếu như biết bọn họ lén trộm gà, vậy không phải là sẽ nháo lên sao?
“Chúng ta chỉ có thể tự công lược! Đầu tiên, dựa theo giả thiết trước mắt của bối cảnh trò chơi đang hướng về phía hoa Hán tự ‘ Địa Tạng ’ cổ đại kia… Người chơi chúng ta, A Tu La Đạo không phải là nhóm đầu tiên buông xuống thế giới này!” Mấy người Bạch Tiểu Quân ngồi xổm xuống, cầm một cây gậy ngắn, vẽ trên mặt đất xám trắng.
Bạch Tiểu Quân vẻ mặt nghiêm túc phân tích:
“Ở kỷ nguyên thần thoại viễn cổ trước đây, thậm chí xa hơn thời đại của Tuyệt Vô Thần, cũng đã từng có một ‘người chơi’ Trái Đất tiến vào mảnh thế giới này từ mấy ngàn năm trước, phi thăng sau đó đến thế giới này…Nơi này cũng chính là Tiên giới, Phật giới trong truyền thuyết truyền thống của Trung Quốc chúng ta…hẳn là gọi như vậy đi.”
Mọi người sôi nổi gật đầu.
Phân tích theo thiết lập bối cảnh thì quả thật là như thế.
“Bọn họ đến từ Trái Đất, sau khi phi thăng, trở thành đại năng viễn cổ…sau đó không biết đã xảy ra chuyện gì, chư thần ngã xuống….Bọn họ vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng gặp phải bất hạnh, lại qua không biết bao lâu, khả năng chính là đến thời đại của Tuyệt Vô Thần…”
Mọi người gật gật đầu.
“Như vậy, nếu suy luận theo bối cảnh như vậy thì 5000 năm thần thoại xưa của chúng ta cũng quá khủng bố rồi… Ví dụ như vị ‘ Địa Tạng ’ trước mắt này có khả năng chính là một người Trái Đất từ ngàn năm trước, bước vào con đường cổ Thái Dương, tiến vào lục đạo luân hồi. Hiện tại, chỗ này đã xuất hiện mấy vạn năm, hàng trăm triệu năm lịch sử thần thoại, và để lại cho chúng ta di tích viễn cổ…”
“Như vậy, Trương Tam Phong? Thích Ca Mâu Ni có tồn tại hay không? Lão Tử đi về phía Tây từ Hàm Cốc Quan? Nhân Tổ Viêm Đế Hoàng Đế? Một vị Thiên Tôn xuất thân từ thần thoại Trái Đất?”
Hô hấp của bọn họ hoàn toàn trở nên dồn dập, mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Tốc độ chảy thời gian không giống nhau, dẫn đến có khả năng lớn là đang còn nhiều điều thần bí chưa được biết đến.
Bọn họ cho rằng giả thiết lục đạo luân hồi trước đây đã đủ kinh diễm! Không thể tưởng tượng được, bối cảnh cốt truyện quả thực rất xuất sắc, hoàn hoàn tương khớp… Nhưng mà lúc này chỉ là một góc của núi băng mà thôi!
“Như vậy, những tồn tại thượng cổ đó sau khi rời khỏi Trái Đất, đặt chân lại đây lại biến mất thế nào, tại sao không sống tới ngày nay? Hay là đã bị trấn áp ở nơi nào đó, chỉ còn lại tàn hồn….”
Sau khi đẩy đám mây mù ra, vốn tưởng rằng sẽ thấy được chân tướng lịch sử, nhưng không ngờ đó lại là vũng mây đen dày đặc hơn nữa!
Bọn họ nhìn cổ miếu thần bí, hai chữ “Địa ngục” như đâm vào tim.
Không có nền văn minh nào có thể so với nền văn minh mà bản thân mình quen thuộc.
Lúc trước, bọn họ rất cảm động với Tuyệt Vô Thần, nhưng cũng gần như chỉ là cảm động, kính nể nhân vật như vậy thôi, đấu tranh vì thế giới của chính mình… Nhưng mà lúc này, bọn họ phát hiện trước Tuyệt Vô Thần càng là lịch sử xa xôi, một vị tồn tại mơ hồ của thần thoại Trung Quốc đã khiến bọn họ nổi một thân da gà, cảm giác dung nhập vào như dân bản xứ vậy.
Thân thể của vài người run run, nghị luận sôi nổi…
“Trò chơi này rất đặc biệt… Nó xứng đáng là trò chơi ảo vượt thời đại đầu tiên! Được xưng cuộc sống thứ hai, đã kết hợp một cách hoàn mỹ giữa 5000 năm thần thoại lịch sử Trung Quốc với bối cảnh thế giới võng du… mang đến cảm giác rất khoa trương!”
“Nhưng mà thần thoại 5000 năm đã bị bóp méo như vậy, có lẽ đã bị người khai mở!”
“Nhưng mà trò chơi này quả thực quá tốt!”
“Thiết lập bối cảnh quả là kinh diễm chết đi được!”
Mấy người cũng chỉ cười cười, về phần là thật hay là giả, vẫn phải từ từ tìm ra, âm thầm chôn ở trong lòng.
Bọn họ sửa sang lại một phen, lại bắt đầu nghiêm túc tìm hiểu cổ miếu. Vài người mặc đồ hộp thiếc, tiến vào theo trình tự, đem Bạch Tiểu Quân vây quanh. Bởi vì hắn mới là trung tâm của đội ngũ, không có hắn cảm ứng “Khí” thì cho dù có đả thông phó bản, cũng không thể trở về. Bọn họ nhất định sẽ chết ở chỗ sâu trong A Tỳ địa ngục.
Bọn họ dọc theo cổ miếu tiến vào cửa lớn.
Hai bên là những ngọn đèn đồng đơn độc, có chút phong cách của động Đôn Hoàng Mạc Cao. Trên vách tường là những bích họa hoa văn màu, chỉ là nó đã bị năm tháng vô tận phong hóa không thành bộ dáng, lấy đi sắc thái, chỉ còn bụi bặm. Trong không khí tràn ngập thần lực không rõ, mới làm lưu giữ được hình ảnh này.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận