Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 496: Lý Niệm Của Chủng Tộc

Bởi vì là người thanh niên trước mắt này đã khiến cho Thần nhân loại Levis bắt đầu bước lên con đường thăm dò và nghiên cứu Thần học?
Bởi vì người thanh niên trước mắt này chính là bóng ma trong cuộc đời nghiên cứu của Levis?
Levis tiên sinh, gọi hắn là: Thần?
Có thể là chính là Thần linh trong truyền thuyết?
Toàn bộ diễn đàn Weibo đã hoàn toàn nổi điên!
“Thì ra Levis tiên sinh vẫn luôn nghiên cứu con đường khoa học lại bỗng nhiên chuyển sang tìm kiếm thần học, thăm dò lĩnh vực thần học, là bởi vì phát hiện ra một chuyện đáng sợ. Lúc đang nghiên cứu góc nào đó của lịch sử loài người, thì phát hiện ra người thanh niên không thể tưởng tượng được này?”
“Trời ạ! Chuyện này cũng quá ly kỳ rồi! Có lẽ là do ta sáng quên ăn bánh mì! Kết quả đói đến hoa mắt! Xuất hiện ảo giác!”
...
Lúc này, ngay cả Thánh Đế Michael cũng đang tỏ vẻ kinh ngạc cảm thán trên Weibo: “Nhân loại các ngươi đang lập quỷ kế gạt ta sao? Cho rằng ta sẽ mắc mưu sao! Chuyện này không có khả năng! Ta căn bản không tin! Nhưng mà... tạm thời vẫn nên nhìn một chút.”
Bất kỳ người nào thất một màn như vậy trên TV thì nội tâm đều phảng phất như bị nắm lấy, không thở nổi.
Giờ phút này, toàn bộ đế quốc loài người cực kỳ yên tĩnh, yên lặng chờ đợi người đàn ông thần bí kia mở miệng.
Hứa Chỉ nhìn Levis đang run rẩy, lại nhìn camera và đài truyền hình xung quanh, vẫn bình tĩnh như cũ. Hắn cảm thấy đây chỉ là một đối tượng nói chuyện phiếm buổi chiều trà mà thôi, từ Caroline đổi thành Levis, chỉ đơn thuần là thay đổi một người.
Hắn đã sớm có thói quen này.
Hứa Chỉ chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt hoảng loạn của vị lão nhân đầu bạc này, “Làm người thông minh nhất nhân loại, ở trong mắt Levis ngươi, Thần là cái gì? Ngươi định nghĩa Thần là cái gì?”
Bên kia màn hình, Levis lâm vào trầm tư.
Môi của vị lão nhân cũng phát run, cả người hắn dường như đang ở trong trạng thái cực kỳ căng chặt, cũng không đáp lại, có lẽ đang tự hỏi, cho chính mình một đáp án, đáp án mà mình thăm dò cả đời.
Hứa Chỉ cũng không sốt ruột, mà là quay đầu, nhìn về phía đám người đang kích động đến muốn ngất kia, “Các ngươi cho rằng, Thần là cái gì?”
“Hỏi chúng ta sao?” Cả đám đều ngẩn ra.
Bọn họ trực tiếp sợ tới sắp ngất xỉu, đây chính là đối mặt với sự dò hỏi của một vị có thể là thần vĩ đại đó!!
Có người trong số bọn họ trực tiếp ngã xuống trên mặt đất, đầu óc của phần lớn người ở đây đều đã trống rỗng, không biết nên nói cái gì cả.
Mà trong đó, có một người đàn ông lực lưỡng xăm hình lại dũng cảm đứng ra, hắn đúng là có dũng khí mà người thường không có được. Cả người hắn phủ phục quỳ rạp xuống đất, đôi tay giơ lên cao, làm một cái động tác tôn giáo kỳ lạ, lớn tiếng nói:
“Thần vĩ đại! Ta tin tưởng thần có tồn tại! Ta là tín đồ thành kính của giáo phái Dung Nham ở vùng Kamienica! Cổ xưa tương truyền rằng trên mặt đất có vô số Thần Thú, thời đại kỷ nguyên có hai đại thần linh, Thần cự thú Finba và Thần nhân loại Moniz.
Finba là tổ tiên của toàn bộ loài thú, Moniz là tổ tiên của toàn bộ loài người.
Thời đại cổ xưa, Thần linh Monis ở nơi dung nham —— Fodirgas, dùng dung nham tạo ra con rối hình người, sáng tạo nên con người cổ xưa nhất.
Thần linh là vĩnh hằng,
Thần linh là không thể tiêu diệt,
Thần linh mang đến cho mọi người trên mặt đất sinh mệnh, trí tuệ, mang đến cho chúng ta đồng ruộng phì nhiêu và toàn bộ thế giới và cho chúng ta quyền lựa chọn tương lai! Đối với tai nạn trước mặt, thần linh sẽ buông xuống phù hộ chúng ta!”
Phát cuồng hô to, tràn ngập cuồng tín và tôn sùng.
“Đây là định nghĩa của các ngươi đối với Thần linh?”
Hứa Chỉ nhìn xung quanh tiệm trà sữa, có vô số TV và truyền thông cũng đang lẳng lặng suy nghĩ một chút, dưới cái nhìn chăm chú của đài truyền hình toàn thế giới, hắn lại mở miệng lần nữa.
“Nếu đây là định nghĩa của các ngươi thì ta sẽ thực hiện định nghĩa của các ngươi.... Nếu như các ngươi tin tưởng Thần thì Thần sẽ tồn tại, sẽ hiện ra sức mạnh siêu nhiên to lớn, phù hộ chúng sinh, hơn nữa còn ban cho các ngươi lực lượng... Nếu các ngươi không tin vào Thần thì ta sẽ rời đi.”
Hứa Chỉ lẳng lặng nhìn Levis ở đầu bên kia.
Trận trận thảm họa này, quyền lựa chọn ở trong tay bọn họ.
Nếu bọn họ lựa chọn tin tưởng thần linh thì mình sẽ ra tay giải quyết trận tai nạn này, hơn nữa sẽ mượn cơ hội này để dẫn đường, thuận thế làm cho bọn họ đi lên con đường siêu phàm...
Đương nhiên, lựa chọn là ở bọn họ, mà không phải là chính mình.
Hứa Chỉ lẳng lặng nhìn Levis, “Nhân loại, nói cho ta biết lựa chọn của các ngươi là gì.”
Soạt!
Toàn bộ thế giới nháy mắt oanh động, vô số người đều cảm thấy sôi trào.
“Vậy mà thật sự là Thần sao!”
“Trời ạ, Thần tới cứu vớt chúng ta, có thể đánh bại cự thú! Thần linh là bất khả chiến bại!”
Levis vẫn đang trầm mặc như cũ.
Toàn bộ đài truyền hình và truyền thông thế giới đều đang điên cuồng tiếp sóng, hô hấp của vô số người ngồi ở trước TV đều trở nên dồn dập.
Mà một bên khác của vùng đất khởi nguyên Dung Nham.
Trong một cái hang động, có một con cự long màu vàng phát ra hơi thở khủng bố cũng đang ngồi xem ở trước máy tính.
Đột nhiên, Levis ngẩng đầu, đôi mắt bỗng nhiên cháy lên ngọn lửa, “Ngài hỏi ta.... định nghĩa về Thần linh, ta đã tìm được định nghĩa của ta. Theo ta thì Thần linh chính là sinh linh có được lực lượng cường đại, có người so sánh thì mới có Thần tồn tại. Nếu trên thế giới này, mỗi người đều là Thần, như vậy sẽ không có Thần. Nếu mỗi người đều là người bình đẳng, không có người nào có lực lượng siêu việt hơn thì sẽ không có Thần....”
“Ngươi đang khinh nhờn Thần linh!”
Người đàn ông cao lớn kia bỗng nhiên gầm nhẹ, cả người kích động đến tột đỉnh, bỗng nhiên lao lại đây.
Mà Kenny nhanh chóng móc ra gậy kích điện, thân thủ nhanh nhẹn chợt lóe, tựa như là đặc công vậy, đánh trúng bụng dưới của hắn, toàn bộ cơ thể của người đàn ông cao lớn ngã xuống trên mặt đất.
“Xin lỗi, Thần linh vĩ đại.” Kenny lui về sau, ưu nhã đứng ở bên cạnh, hơn nữa còn nói với đám người không dám vọng động bên cạnh và các đài truyền hình lớn nhỏ: “Lựa chọn của lão sư chính là lựa chọn của Viện nghiên cứu siêu cấp của chúng ta! Cũng là lựa chọn của loài người chúng ta! Chúng ta vĩnh viễn sẽ không nghi ngờ người đàn ông trí tuệ gần với Thần nhất —— Levis!”
Hứa Chỉ cũng không để ý sự rối loạn ở xung quanh, vẫn chỉ là lẳng lặng nhìn Levis như cũ, lại lần nữa chờ đợi lựa chọn của hắn.
Levis bỗng nhiên đứng lên, đôi mắt của lão nhân tóc trắng cống hiến cả đời cho khoa học này rực lửa, dường như đã phá vỡ được ma chướng ở trong lòng, “Thời niên thiếu ta đã từng lông bông, nhưng luôn có ba đại tôn chỉ đối với mục đích ban đầu khi thành lập Viện nghiên cứu siêu cấp.”
“Khoa học, vô Thần!”
“Khoa học, không mê tín!”
“Khoa học, những vật không thể giải thích chỉ là do hiện tại không thể giải thích!”
Xung quanh cũng vì điều này mà nín thở.
Levis đột nhiên bước một bước về phía trước.
“Theo ta… Cái gọi là Thần linh chính là văn minh cuối cùng của con người thời tiền sử!”
Hắn nhìn chằm chằm Hứa Chỉ, nhìn vào vị tồn tại cổ xưa không biết này.
Hắn tiếp tục phát biểu suy đoán hợp lý của hắn dựa theo khoa học, như là đang đọc diễn văn đối với các đài truyền hình lớn vậy.
“Bởi vì một nền văn minh khủng bố rồi cũng sẽ gặp phải tai họa đại tuyệt diệt, văn minh tiền sử xán lạn kia cũng sẽ bị hủy diệt. Thời tiền sử của bọn họ có được nền văn minh mà chúng ta không thể tưởng tượng được, có được lực lượng vượt quá suy nghĩ... Cuối cùng, người còn sống sót sẽ kéo dài giống loài.”
“Không thể phủ nhận rằng hắn có thần lực khủng bố ngập trời. Đó là thứ mà khoa học kỹ thuật hiện đại trước mắt của chúng ta chưa thể đạt tới! Không thể lý giải!”
“Nhưng theo ta, văn minh khoa học kỹ thuật của người Ishdar chúng ta trong tương lai cũng sẽ phát triển mạnh mẽ như thời tiền sử! Chúng ta không cần thờ phụng thần, tìm kiếm con đường của bọn họ hay là trở thành một phiên bản khác của bọn họ. Bởi vì một ngày kia, người Ishdar chúng ta sẽ có một nền văn minh thuộc về chính thời đại của chúng ta, mỗi người đều có thể thành Thần!”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận