Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 828: Sống Lại Thật Tốt 1

Keng keng keng!
Bỗng nhiên có tiếng chuông vang lên.
"Giải phóng rồi..."
"Cuối cùng cũng đến ngày nghỉ ngơi..."
Một đám người Bạch Ải rắn chắc dùng thần niệm giao lưu, chỉnh tề rời đi.
Một lát sau, họ đến nhà ăn ăn xong những món đơn sơ, sau đó trở về khu nhà ở cho nô lệ. Bọn họ nhìn một người Bạch Ải đang run rẩy trên giường bệnh, thở dài:
"Bệnh của Zack làm sao vẫn chưa khỏi?"
"Nếu có thể đi bệnh viện thì tốt."
"Bệnh viện của người cao xanh làm sao có thể để tiện dân hạ đẳng như chúng vào?" Một người Bạch Ải to béo cường tráng, làn da ngăm đen thở dài nói.
Người Bạch Ải bị bệnh đều phải dựa vào thân thể mạnh mẽ chống chịu qua đi, không thì sẽ chết.
"Cũng không phải là không thể vào. Nếu được một ít người nhà giàu mua về làm bạn chơi nô lệ thì tốt hơn nhiều, sẽ được đưa bệnh viện xem... Nhưng chúng ta chỉ bị bán vào nhà xưởng làm công nhân dây chuyền sản xuất cơ giới, mạng nào có đáng giá."
"Chúng ta còn tốt. Có người nói, đồng tộc khác ba năm trước bị bán đi đã trở thành giác đấu sĩ, đó mới thực sự là sống không bằng chết."
Mấy người lùn nói tới đây lập tức rùng mình. Những tháng ngày đó thật là khủng bố.
Những năm này, ô tô, máy móc không ngừng xuất hiện. Trí tuệ của người cao xanh quá mạnh mẽ khiến rất nhiều đồ vật khó có thể tưởng tượng xuất hiện. Có người nói rằng, đầu năm nay người thống trị tối cao của người cao xanh, Đại trưởng lão loại hình trí tuệ đã phát minh ra Ngọc Rồng, được gọi là thần lực khủng bố, là thứ có thể khiến người chết mọc ra xương thịt, thực hiện tất cả nguyện vọng.
"Nếu có thể cầu nguyện với Ngọc Rồng thì bệnh của Zach sẽ tốt hơn." Có người lau nước mũi nói.
"Yuri, ngươi đang nằm mơ!" Có người cười ha hả.
Ầm!
Zack trên giường bệnh bỗng run lên bần bật, rồi từ từ mở mắt ra, nhìn trần nhà.
Đập vào mi mắt hắn là một gian phòng nhỏ đơn sơ, có bốn chiếc giường bằng ván gỗ. Bên cạnh có hai chiếc bàn dài, mấy người ngồi trên ghế băng đang tán gẫu. Ngoài cửa sổ là ánh mặt trời chói mắt.
Loảng xoảng loảng xoảng!
"Tuyến chính mới..."
Tia sáng hắt vào trong phòng.
Bên ngoài phòng có âm thang sóng âm điện tử từ đoàn tàu chạy qua.
"Đây là nơi nào? Không phải ta đã chết rồi sao?" Đầu óc Zack có phần mờ mịt.
"Ha ha ha, nói tới Ngọc Rồng, có người nói nó phân tán ra các nơi, đám cách đấu gia đều rục rịch cả lên." Tiếng tán gẫu vẫn tiếp tục.
"Ừ, đúng. Người cao xanh thực sự quá mạnh mẽ. Loại hình chiến đấu của họ mạnh hơn chúng ta, loại hình trí tuệ còn có thể chế tạo các loại máy móc, thậm chí chế ra được Ngọc Rồng có thể thực hiện bất kỳ nguyện vọng nào..." Một giọng nói thoáng có phần quen thuộc.
"Nếu chúng ta cũng có thể trở thành cách đấu gia thì tốt."
Tiếng trò chuyện vang lên.
"Sao có thể có chuyện đó? Chúng ta yếu đuối như vậy, nhiều lắm cũng chỉ có thể đi trường giác đấu của nô lệ làm các lão gia người cao xanh hài lòng một chút.
Người cao xanh?
Ngọc Rồng?
Thế giới tận thế? Virus sinh hóa?
Trong lúc mơ hồ, bộ não Zack bỗng nhiên tràn vào một dòng lũ ký ức khổng lồ và phức tạp, dội rửa mỗi góc trong đầu.
Cảnh tượng tận thế điên cuồng tràn vào.
Hắn nhìn thấy người cao xanh bị tuyệt diệt, cuối cùng lãnh tụ dẫn theo họ lén đi di chỉ người cao xanh đánh cắp huyết thanh virus. Đây là một quyết định chính xác, tuy rất nguy hiểm nhưng lại thành công. Họ không còn sợ thủy triều zombie lây nhiễm phổ thông, người già trẻ nhỏ miễn cưỡng sinh tồn. Họ sống tạm một hồi lâu trong thế giới đổ nát, cuối cùng vẫn gặp phải vua zombie.
Xoạc...
Đầu hắn bỗng nhiên đau như búa bổ, con ngươi co rụt lại vì sợ hãi.
Bạn bè, thủ lĩnh, người già, trẻ nhỏ...
Từng người sống sờ sờ ngã xuống trước mắt mình, vũng máu đỏ tươi chói mắt như vậy.
Đầu óc hắn xoay tròn, bên tai có tiếng gào thét thê thảm, chết chóc.
"Không! Không! Tại sao chỉ còn một mình ta?" Hắn trong ký ức đang kêu rên, quỳ rạp xuống đất, cũng bị lây nhiễm.
Hắn cảm giác giống như có một luồng sức mạnh kinh khủng đang thức tỉnh. Hắn trở nên cao to uy mãnh, có thể đối kháng với vua zombie.
Ầm!
Hắn chìm vào cơn điên cuồng, chém giết tàn khốc, mắt bị máu tươi nhuộm đẫm, không còn nhìn thấy rõ.
Một giọng nói lạnh nhạt bỗng vang lên:
"Thiên phú chiến đấu của họ rất khủng bố, chỉ là trí thông minh không đủ, cho nên bị người cao xanh phát minh ra hệ thống tu luyện trước. Từng bước từng bước dẫn trước, rồi hoàn toàn bị áp chế, không cho ngươi có cơ hội phát triển lên."
Đây là... đây là người nào?
Ai đang nói chuyện.
"Ồ? Tố chất thân thể người Bạch Ải rất mạnh, tiêm xong vắc xin phòng bệnh là có khả năng xuất hiện thể miễn dịch với virus?"
Giọng nói kia vẫn ở đó, giống như đang bình luận về chủng tộc này.
"Nói đến biến thân lại làm ta nghĩ tới Frieza. Tuy không giống, như dưới tình huống dòng chảy thế giới có vô hạn khả năng... Luôn tồn tại một con đường đi về phía bộ tộc Friza."
Rốt cuộc có ý gì?
Phụt!
Một luồng máu phun ra, hắn rơi vụt xuống vực sâu.
"Ta chết rồi..." Zack hoàn toàn nhớ lại hình ảnh trước khi chết. Mình đã biến thân, cùng với giọng nói thần bí kia.
"Giọng nói kia cuối cùng là của ai?"
"Hắn rốt cuộc là ai?"
Zack mờ mịt nhìn xung quanh, không ngờ lại sống lại mười năm trước.
Lúc đó, mình mua vui trong bể khổ giữa đám nô lệ, ước mong về tương lai.
Cho dù lúc đó mình cho rằng đó là năm tháng gian nan nhất, nhưng đối với sự bộc phát của virus zombie sau đó, quả thực như đệ tử gặp sư phụ.
"Các ngươi... các ngươi đều còn sống!" Zack nhìn bạn bè trong phòng mà bật khóc không ngừng. Nếu tất cả còn có thể làm lại, nếu họ đều chưa từng chết...
"Ai ai? Ngươi làm sao thế?"
"Ngươi không thích đàn ông đấy chứ?"
...
Loảng xoảng loảng xoảng!
"Tuyến chính mới!"
Bên ngoài phòng vẫn có tiếng nói truyền tới.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu qua cửa sổ.
Zack cười thỏa mãn.
Nhà ở quen thuộc.
Xưởng sản xuất dây chuyền quen thuộc.
"Quay ngược 201 năm." Hắn cười. Trở lại thế giới trước tận thế mười một năm, ngày đó giống như lần đầu gặp gỡ, ánh nắng tươi sáng chiếu trong nhà xưởng.
"Sống lại thật là tốt."
...
...
Sau mấy tiếng, hắn bắt đầu thu dọn suy nghĩ.
"HIện giờ là năm 01, cách thời điểm virus bộc phát vào cuối năm thứ 12 là mười một năm. Khi đó, cho dù là người cao xanh mạnh mẽ cũng không thể chịu nổi. Tương lai thực quá khủng bố..."
Con ngươi hắn co rút, không kìm nén được nỗi sợ hãi đối với thời đại kia. Đó là tận thế tanh máu thực sự.
Sống cũng là điều xa xỉ.
Trước mắt, hắn nhìn thấy zombie bao vây thành thị, xe cộ chạy dồn dập trong doanh trại của người sống. Người già, phụ nữ, trẻ nhỏ tử vong. Người đẹp của tộc cao xanh chẳng qua là món hàng giao dịch, trải qua vận mệnh bi thảm, thậm chí còn thảm hại hơn đám đầy tớ như bọn hắn.
"Tại đầu năm đầu tiên này, Đại trưởng lão người cao xanh quả nhiên phát minh ra Ngọc Rồng, thế giới không có thay đổi... Một năm này chìm trong cuồng hoan, vì sự thần bí và mạnh mẽ của Ngọc Rồng. Thế nhưng, đó cũng là khi ác mộng bắt đầu. Bởi vì căn cứ vào video được tiết lộ ra khi bộ tộc cánh cứng đỏ náo loạn và xâm lăng, kỹ thuật Ngọc Rồng năm nay căn bản không phải kết quả của người cao xanh, mà là kỹ thuật tới từ vĩ độ thần bí cao cấp hơn!"
"Trong video, năm ấy, một nhân vật bí ẩn nào đó giáng lâm, kết nối với Đại trưởng lão... Kẻ đó nói cho Đại trưởng lão về tận thế trong tương lai, sau đó mới xuất hiện Ngọc Rồng."
"Cuối cùng, vào thời khắc tận thế giáng lâm, sự tồn tại thần bí xuất hiện trong video kia lại xuất hiện, đang nhìn những người tộc lùn trắng còn may mắn sống sót chúng ta."
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận