Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 404: Năm Tháng Ma Hợp

Trong Hắc Vụ Sâm Lâm, một đoàn xe đang chậm rãi đi về phía trước.
Sheila đang ôm một quyển truyện ký về các đại nhân vật Quân chủ Đại đế của các triều đại, ngồi ở trên đỉnh của xe ngựa nhàm chán ngáp một cái. Nàng mới mười bốn tuổi, cả người ngăm đen, cái mũi thấp, môi dày, làn da màu nâu đậm, mặt đầy tàn nhang của tuổi dậy thì, di truyền dung mạo của cha là Mohank. Diện mạo của cha mẹ bình thường, là gương mặt điển hình cho phía nam Vương quốc Aaron, hoàn toàn không phải là mỹ nhân làn da trắng nõn mà nàng mong đợi.
Nàng đi theo thương đội của phụ thân, không ngừng du tẩu, đầu cơ trục lợi từ hàng hóa đặc sản của các đại thành trấn.
Hắc Vụ Sâm Lâm, trước kia thì người phàm như bọn họ cũng không dám tới. Trong rừng rậm sẽ có rất nhiều ma thú chạy ra, cướp sạch thương đội. Nhưng hiện tại trên cơ bản đã không còn, nghe nói chúng đều đã đáp lại lời triệu hoán của Ma Thần khởi nguyên vĩ đại, tiến đến thế giới Hoang Cổ.
Điều này khiến cho mặt đất Ma Dược hiện tại ít đi rất nhiều nguy cơ, cơ hồ đã hóa thành thế giới của người thường.
“Không chỉ có những ma vật đó, mà cả các Quân chủ Đại đế của các triều đại, nhân vật trong lịch sử thần thoại cũng xuất hiện, rất nhiều cường giả đều đi đến thế giới Hoang Cổ kia.” Vẻ mặt của Sheila đầy khát khao, cầm sách nhìn lên không trung.
Xe ngựa chạy được một đoạn thì bắt đầu dừng lại nghỉ ngơi, nổi lửa nấu nướng, mấy đội viên cầm nguyên liệu nấu ăn bắt đầu nấu nướng.
“Xin hỏi, nơi này có thể chế biến nguyên liệu nấu ăn không? Ta muốn mượn một chút gia vị.” Một thanh niên tóc đen mắt đen đi ra, khiêng theo một cây dây leo to lớn màu đen còn đang không ngừng nhúc nhích.
“Ngươi ngươi ngươi ngươi...” Sheila quay đầu vừa nhìn thì giọng nói liền phát run, ngón tay chỉ vào người thanh niên này, không khống chế được chính mình.
Người này vậy mà lại đi ra từ Hắc Vụ Sâm Lâm kia.
Đó là mảnh đất tử vong! Mảnh đất tử vong!!!
Hắc Vụ Sâm Lâm tuy rằng đã không còn ma thú di chuyển, nhưng vẫn như cũ là một mảnh đất tử vong! Ma thực không thể di động vẫn còn sống ở bên trong, nghe nói đoạn thời gian trước đây có tiểu đội chức nghiệp giả cấp bốn tiến vào Hắc Vụ Sâm Lâm để tìm bảo vật, kết quả liền bỗng nhiên biến mất! Đó chính là chức nghiệp giả cấp bốn! Còn nhớ rõ một đống người nhà của đám chức nghiệp giả kia đã khóc rất thảm thiết!
Nàng vừa thấy vậy thì sắc mặt hoàn toàn trở nên xanh lét.
Trời ạ! Thứ hắn đang cầm là cái gì? Đó là ma thực? Hắn lại muốn ăn ma thực! Hắn là đồ tham ăn sao! Cái gì cũng có thể ăn!
Đó chính là một phần Ma Dược, một phần thân thể của Ma Thần khởi nguyên vĩ đại, người đàn ông này vậy mà lại muốn ăn luôn? Thật khó hiểu! Ma dược có thể ăn sống, trở thành nguyên liệu nấu ăn? Đây tuyệt đối không phải là nhân loại, chắc không phải là ma vật hình người trong truyền thuyết đấy chứ?
Nàng run bần bật.
Chúng ta sao lại đụng tới thứ đồ chơi này chứ, không phải đều nói là đang mộ binh lên tiền tuyến hết rồi sao?
Nàng càng nghĩ càng sụp đổ, cứng họng, sợ tới mực ngực phập phồng kịch liệt, tâm lý hoảng sợ đến nói không nên lời, thấp thỏm lo âu.
“Ta tên là Messiah, là một lữ nhân yêu mỹ thực đi ngang qua đây, vô cùng yêu tự do và thích tìm hiểu phong thổ dân tình. Tiểu bằng hữu, có thể cho mượn chút gia vị để nấu nướng được không?” Hứa Chỉ nhìn tiểu cô nương này, có chút nghi hoặc. Lúc mình làm Messiah cũng thường xuyên ăn cái đồ chơi này mà, thời đại đã thay đổi rồi sao?
“Đã xảy ra chuyện gì!”
Lúc này, bên cạnh có một số đội viên đoàn xe vọt tới, trong đó đi đầu hình như là phụ thân của tiểu cô nương này, một người râu quai nón, cầm một thanh đoản trượng màu bạc tinh xảo, cẩn thận đi tới.
“Cha! Hắn muốn mượn gia vị, nướng ma thực để ăn!” Sheila kêu to lên.
Sau khi Mohank nghe xong, trong lòng chấn động. Lúc nhìn người thanh niên này thì sắc mặt biến hóa mấy lần, gọi một đội viên bên cạnh lại, trầm giọng nói: “Giúp vị Messiah tiên sinh này nấu nướng một chút.”
Mấy người bên cạnh vội vàng tiếp nhận ma thực một cách thật cẩn thận, sau đó đặt ở trên bếp than.
Mohank dũng cảm kêu to lên, “Mọi người không cần phải hoảng, vị tiên sinh này cũng không có ác ý, yên tĩnh một chút.”
Mohank tựa hồ rất có uy vọng, trong nháy mắt xung quanh đã ồn ào lên, hò hét láo nháo, không còn sợ hãi nữa… Mấy người ngồi xuống xung quanh lửa trại, nướng đồ ăn, đưa thêm gia vị.
Hứa Chỉ nhìn hắn, cũng chỉ cười một cái. Có lẽ, đã nhận ra chính mình là ai?
Năm đó bản thân mình tiêu sái chu du thiên hạ, làm việc theo cảm tính. Nếu người ven đường có ngẫu nhiên gặp được thì cũng sẽ chiêu đãi mỹ thực và rượu ngon, nhưng thật ra hắn cũng sẽ ban cho họ một số cơ duyên...
Nếu không, cũng sẽ không lưu lại tục danh “Quân chủ Đại đế yêu thích dạo chơi và rượu ngon”.
Mohank là người có râu quai nón, cánh tay đầy lông. Hắn ngồi xuống ở bên cạnh, hào khí vạn trượng, đưa một gia vị mới qua, “Messiah là tên giả đúng không?”
Không đợi Hứa Chỉ trả lời, hắn mở ra cuốn sách của con gái ở bên cạnh, một cuốn sách nói về các Quân chủ Đại đế của các thời đại, sau đó chỉ vào bức họa của vị Quân chủ Đại đế thứ nhất, nghiêm túc nói:
“Quân chủ Đại đế Messiah yêu thích dạo chơi và rượu ngon, chính là Quân chủ Đại đế đầu tiên của thời đại Ma Dược! Là vị Đại đế cổ xưa thần bí nhất, truyền thuyết và lịch sử ghi lại về hắn cũng ít nhất… Chức nghiệp của ngươi là chức nghiệp ẩn mỹ thực gia đúng không? Là truyền thừa mà hắn lưu lại?”
Hứa Chỉ ngạc nhiên.
Ta cũng đã nói ta là Messiah, người này vậy mà lại không dựa theo lẽ thường để ra bài?
Ta đã một ngàn năm không tới thế giới Vu sư, thân phận bức vương Messiah năm đó của ta đã lành lạnh rồi sao!
Trên thực tế, một ngàn năm quả thực là rất lâu.
Trừ khi là thần linh, còn lại sẽ không có vị Quân chủ Đại đế nào có thể sống lâu như vậy. Cho dù là ngủ đông cũng không thể chống đỡ, cường đại đi chăng nữa thì cũng phải biến thành quỷ hồn tiến vào Minh Giới thì mới có thể sống tạm cho đến bây giờ, huống hồ Hứa Chỉ còn bảo trì được thân thể lúc tuổi trẻ.
Trong ngàn năm nay, hệ thống Ma Dược có 173 loại chức nghiệp, hiện tại có chức nghiệp học giả nghiên cứu, bình quân mỗi năm sáu năm thì ra đời một loại chức nghiệp mới. Trong đó, có mười bảy loại chức nghiệp ẩn tàng đứng đầu, mỹ thực gia đứng hàng thứ mười ba!
Mỹ thực gia, nghe nói là chức nghiệp ẩn tàng cường đại được phát triển dựa theo sự nghiên cứu của Quân chủ Đại đế Messiah trong truyền thuyết. Đây là một truyền thừa bí ẩn, nhóm mỹ thực gia đều tự xưng là hậu nhân của Quân chủ Đại đế Messiah.
Nhưng Hứa Chỉ lại hiểu rõ, đây không phải do hắn nghiên cứu phát minh ra.
Mà là trong lịch sử dài lâu, do thiên tài của thời đại nào đó nghiên cứu ra, rồi lấy danh nghĩa của hắn.
Dù sao thì trong ngàn năm lịch sử dài lâu, có rất nhiều ghi chép đều bị đánh rơi, hoặc là trở nên biến chất trong lời truyền miệng của mọi người. Chân tướng sớm đã biến mất ở trong những năm tháng dài đằng đẵng.
Giống như là Gilgamesh.
Đây là một vị anh hùng cổ xưa, được xưng là người đàn ông mạnh nhất trong lịch sử nhân loại. Trong sách sử có ghi lại hắn như một vị Thần, nếu không thì cũng sẽ không dám khiêu chiến với Thần Sáng Thế, phá vỡ bàn tay để đạt được máu vĩnh sinh.
Thử hỏi, nếu không phải Thần linh thì làm sao có năng lực cắt vỡ bàn tay của Thần Sáng Thế chứ?
Dù cho là thần thì cũng cực kỳ không thể tưởng tượng rồi! Ở trong nhận thức của mọi người, Gilgamesh tất nhiên là một vị Thần cực kỳ cường đại.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận