Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 776: Di Tích

Bởi vì bọn chúng đang chạy tới đoạt nước của đám Tinh Thần Cổ Thụ. Rất rõ ràng, chúng nó không có nước cũng sẽ chết ở chỗ này.
Hơn nữa, chúng nó còn đi gặm những cái cây kia, hấp thu chất dinh dưỡng và năng lượng, còn chém giết lẫn nhau. Chúng nó vô cùng hiếu chiến, dã tâm giết chóc cũng lớn.
Hứa Chỉ lập tức đem toàn bộ chúng nó đuổi đi, còn muốn trực tiếp chụp chết chúng nó.
“Quên đi, cứ để những Tinh Linh đó nhảy nhót thêm một chút ở chỗ này đi, diễn biến thích ứng với môi trường chân không một chút.” Hứa Chỉ nghĩ một lúc, “Chờ đến lúc ta rời đi, lại mang chúng nó đi, dù sao ở đây bọn chúng cũng không thể sống nổi, sẽ bị khát chết.”
Về việc nên an bài những kinh hỉ ngoài ý muốn này như thế nào, đây cũng là một cái vấn đề.
Không thể nghi ngờ, tiềm lực của chúng rất lớn.
Nếu chúng nó gần chỉ cần nước là có thể sinh sống ở trong vũ trụ, thì đã vô cùng cường đại rồi, bởi vì tài nguyên nước trong vũ trụ vẫn còn rất nhiều.
“Hơn nữa, cho dù là hai trái tim của bọn họ có bị tan vỡ, ‘ máu ’ của tuần hoàn bên trong bị rò rỉ thì cũng có thể đi đến một số hành tinh để bổ sung CO2, O2…chỉ cần có được một loại trong đó là có thể chuyển hóa, bổ toàn một lần nữa.” Hứa Chỉ cười cười, “Xem như trước mắt ta đã chế tạo nên một tế bào chủng tộc chân không hoàn mỹ.”
“Nhưng mà, một chuyến lữ hành làm ruộng tùy ý, trở về lại nhiều thêm một đám tiểu gia hỏa, sau khi mang bọn người kia về, nên chăn nuôi ở đâu đây?”
Hứa Chỉ nhàn đến nhàm chán, liền bắt đầu ngồi tại chỗ, nhìn những cây cối kia diễn biến, trêu chọc những Tinh Linh kia, hơn nữa hắn cảm thấy có chút cổ quái, “Từ từ, có đuôi dài, hiếu chiến, thích đánh nhau, còn dùng khí… cảm ứng hơi thở…. Chẳng lẽ là người Saiyan - Chủng tộc chiến đấu huyền thoại đầu tiên trong vũ trụ?”
Hắn duỗi tay, nâng một cái đuôi của một tiểu hài tử lên, “Goku, là ngươi sao?”
Ê ê a a!
Tiểu hài tử kia đáng yêu giãy giụa, ra sức giãy giụa.
Hứa Chỉ nhẹ nhàng thả lỏng, tiểu hài tử kia vội vàng cất bước chạy, chạy tới phía sau một cái hố thiên thạch thật lớn.
“Không đúng, người Saiyan không thể ở sinh tồn trong chân không, có đuôi dài cũng có thể là đế vương vũ trụ, Frieza.” Hắn rảnh rỗi không có việc gì, mặc một chiến giáp, đầu óc suy nghĩ miên man.
Đột nhiên, hắn hơi giật mình, cảm ứng được không gian trong cơ thể, “Không nghĩ tới, Vân Đế người này vậy mà lại mang theo Thiên nhân, cảm ứng được Phần thiên, muốn phản ứng lại đây?”
Hắn do dự một chút, cũng không có ngăn cản, “Dù sao thủ tại chỗ này cũng không thú vị, còn không bằng để bọn họ đi đến sao Thuỷ, một bí cảnh vũ trụ thần bí? Nhìn xem môi trường chân không, xem xem những sinh linh bình thường đó có thừa nhận nổi hay không!”
“Chờ đã.” Trước mắt Hứa Chỉ sáng ngời, nhìn về phía Thái Dương chiếu lên mặt đất đỏ như máu, khắp nơi đều có miệng núi lửa, “Có nên làm một chiến trường thần thoại viễn cổ không đây?”
...
Thế giới quan của thế giới Lục đạo luân hồi, thời đại thần thoại viễn cổ, dù sao cũng nên hoàn thiện rồi.
Nếu như là các sa bàn trong các thế giới trước đây, thì cứ để cho bọn họ tự bổ não là được rồi, cũng không sao cả. Nhưng mà lúc này lại khác, chỉ có những đại năng viễn cổ bị trấn áp dưới địa ngục địa phủ kia đi phổ cập về thế giới quan khoa học thì mới thu thập được tín ngưỡng của bọn họ, rồi sau đó mới có thể hoàn toàn “Sống lại”, trở thành một tồn tại cường đại sống sờ sờ.
Một sự kiện cho dù là giả, sau khi được tán dương một trăm lần cũng sẽ trở thành chân tướng.
“Mà trước mắt càng là như thế, đã có càng nhiều người tin tưởng hơn rồi.”
Thân thể Hứa Chỉ hơi run, ngửa đầu nhìn về phía ánh mặt trời đỏ bừng chói chang buổi xế chiều.
Dưới vũ trụ cô quạnh và cổ xưa, hắn nhìn những người cây nhỏ bé kia đang tung tăng nhảy nhót, từng cây cổ thụ khổng lồ được hình thành, những hố thiên thạch giống như phế tích vậy. Cảnh tượng phảng phất như là tận thế trong thần thoại, phong cách như vậy đúng là không còn gì tốt hơn.
“Dù sao cũng còn phải ngốc trên sao Thủy trong chốc lát, như vậy, liền nhân tiện làm một chút chuyện.”
Hứa Chỉ duỗi tay ra, một khối kim loại đột ngột mọc lên từ mặt đất, văn bia tang thương mà cổ xưa chậm rãi hiện lên, khí thế bàng bạc, phảng phất đã tồn tại vô số năm, tràn ngập cảm giác tang thương của năm tháng.
“Có di tích văn minh viễn cổ nào trên sao Hoả hay không thì ta không biết, nhưng mà di tích sao Thuỷ đã xuất hiện.”


Vân Thiên Giới.
Vân Đế thống nhất Thiên Nhân Đạo đã gần trăm năm, hai giới Phần thiên Phần Đế , Phụng thiên Phụng Đế, đều đã cúi đầu quy thuận.
“Phụng Đế có thể xuyên qua hay không?” Vân Đế hỏi.
Thiên phú của Phụng Đế có liên quan đến không gian, có thiên phú truyền tống đặc thù, rất hiếm có và thần bí, sức chiến đấu cũng thần bí khó lường, thậm chí còn có thể ẩn giấu ở trong không gian, làm cánh tay đôi chân chia năm xẻ bảy, đánh úp lại từ bốn phương tám hướng, rất là quỷ dị.
Nhưng mà lúc này, hắn không thể chống lại vận mệnh phải quỳ xuống.
Bởi vì thiên phú quỳ xuống này thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng lại là khắc tinh của rất nhiều thiên phú nghịch thiên khác.
Mà muốn ngăn cản thiên phú quỳ xuống của Vân Đế, cách duy nhất chính là tâm thần cứng cỏi, không thể bị hắn hạ tâm ma, đánh tan tinh thần của ngươi, mà Vân Đế vừa lúc lại am hiểu nhất là tấn công lòng người!
Lúc này, khắp thổ địa chỉ có một mình Vân Đế là có thể đứng thẳng. Hai người Phần Đế, Phụng Đế có chiến lực tuyệt cao, thậm chí nếu đấu chính diện thì Vân Đế căn bản không phải là đối thủ, lúc này cũng đã phải quỳ xuống.
Bởi vì chỉ cần ở trong lòng có giấu bóng ma, thì vĩnh viễn sẽ không có biện pháp khắc phục.
Phụng Đế nghiến răng nghiến lợi, quỳ rạp xuống đất trả lời: “Đã đả thông thông đạo một lần nữa, chỉ là đầu bên kia dường như có chút quỷ dị. Núi sông của Phần thiên giới, tất cả đều biến mất, bị một loại thực vật đặc thù chiếm cứ, khí tức trong không khí cũng không rõ!”
Không có người nào muốn quỳ xuống trả lời, huống chi hắn đường đường là Thiên nhân Đại Đế của một thế hệ? Tôn nghiêm ở đâu? Hắn cũng hiểu được càng căm hận, càng để ý tôn nghiêm thì tâm ma sẽ càng nặng, càng không có khả năng thoát khỏi hay là dũng cảm đứng lên. Đây là một vòng tuần hoàn không thể giải thoát.
Nguyên lý rất đơn giản, một khi sống lưng đã bị uốn cong sẽ không thể đứng thẳng được nữa.
“Không rõ? Phái lượng lớn chiến sĩ Ngạ Quỷ Đạo mà mấy năm chế tạo ra tiến đến xem sao.”
Vân Đế vung tay lên, quát lạnh nói.
Một vũ khí người hung thần ác sát, cả người cơ bắp vặn vẹo, bước vào trong đường hầm không gian.
Vân Đế lại nói, “Vân Kính, đi giám sát động tĩnh của phương thiên địa bên kia.”
“Vâng!”
Một lão nhân mở miệng, quỳ rạp xuống đất, duỗi tay lên, một tấm gương mỏng hiện ra trước mắt.
Mọi người đều ngưng thần mà nhìn, vô cùng khẩn trương, Thiên nhân Đạo có ba đại giới, lúc này đã mất đi một giới, chuyện này không có khả năng thừa nhận!
Trong ánh phản chiếu của tấm gương mỏng, những Ngạ Quỷ Đạo phái đi đó đang đi tới một mảnh cấy cối xanh tươi quỷ dị. Nhưng chúng mới đi được hai bước thì khuôn mặt đã đỏ lên, gân xanh nổi đầy, thất khiếu đổ máu.
Mỗi một tế bào đều bị nứt vỡ.
Không đến mười mấy giây, chúng chậm rãi ngã xuống trên mặt đất, trực tiếp tử vong, vô cùng quỷ dị.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận