Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 255: Lấy Thân Hợp Đạo

Kế hoạch thả Đế Kỳ bay vào trong vũ trụ, xem như đã hoàn thành bước đầu.
Thế giới sa bàn thứ ba “Lưu lạc trái đất” đã ra đời.
Khi Hứa Chỉ trở lại vườn trái cây cũng đã sắp hoàng hôn. Hắn nhanh chóng đi tắm rửa, sau đó nhìn vào thế giới Hoang Cổ đã trôi qua mấy canh giờ.

Mặt đất là một mảnh hỗn độn.
Khắp nơi là máu thịt và hài cốt máu chảy đầm đìa, tất cả đều là do Đạo Trường Sinh lưu lại. Phần còn lại của thân thể, của chân tay bị cụt, hắn không ngừng tái sinh, sau đó trong chém giết lưu lại máu thịt đã bị đánh nát, máu thịt quá nhiều khiến cho mảnh đất này có chút quỷ dị.
Đạo Trường Sinh vẫn hôn mê như cũ, vẫn duy trì tư thế người khổng lồ đội trời đạp đất chống đỡ bầu trời.
Mà thế giới trong cơ thể, một Chuẩn Đế đã kiệt sức. Sau vài ngày, Thiên Đế cũng dần bắt đầu khôi phục thể lực, chậm rãi đứng lên.
“Sao lại thế này?”
“Chúng ta không nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài...”
“Đạo Thiên Đế không hề chết, hẳn là đang hôn mê!”
Phàm nhân xung quanh đều kêu rên, tiếng khóc truyền đến mang theo sự sợ hãi hoảng loạn, có người nhịn không được nói nhỏ.
Mà Manh Muội và người chơi khác cũng hít sâu một hơi, “Chín động thiên, ẩn chứa toàn bộ linh hồn của hắn đã vỡ vụn mất bốn cái, gần một nửa linh hồn đã không còn, đã cơ hồ tự đánh mất mình, thậm chí sắp chết!”
Vậy làm sao bây giờ?
Mọi người đều có chút kinh hoảng thất thố.
Đạo Trường Sinh chiến đấu đến kiệt lực, đã gần như sắp chết.
Tuy rằng nói có chín khiếu, nhưng trên thực tế vỡ nát hơn một nửa thì liền hoàn toàn mất đi bản thân, khuyết thiếu ký ức, cảm xúc, công pháp, ý thức, chỉ còn lại tàn hồn khuyết thiếu không đầy đủ. Hơn nữa vẫn đang không ngừng vỡ nát như cũ, trong trọng thương sẽ dần đi về phía tử vong...
Hắn đã mất đi bản thân, không thể tỉnh lại nên sẽ không có khả năng tiến hành tự cứu!
Đây cũng chính là lý do mà Đế Kỳ mặc kệ Đạo Trường Sinh. Hắn rõ ràng biết Đạo Trường Sinh đã gặp phải đại nạn, chín khiếu thì bị nát mất bốn khiếu, chỉ còn lại tàn hồn, không thể thức tỉnh, chờ đợi hắn chỉ có thể là tử vong.
“Hắn sắp chết, không có khả năng sẽ thức tỉnh lại, trừ phi, có thể tu dưỡng lại linh hồn của hắn.” Thanh Đế bỗng nhiên mở miệng.
“Nhưng phải tu dưỡng như thế nào đây? Ba hồn bảy phách, đã nát gần nửa.” Giọng nói của Đoạn Thiên Đế vạn phần ngưng trọng.
Linh hồn của một người đã nát thì làm sao để bù lại?
Đây là chuyện không tưởng.
Lúc này, Thanh Đế lần thứ hai mở miệng, chỉ vào không trung, “ Cửu Trọng Thiên, đã nát mất bốn trọng, thiếu bốn linh hồn trọng thiên..... Nhưng hiện tại chỉ có thể lấy thân hắn hóa thiên địa, đây là cơ hội duy nhất để cứu hắn..... Chúng ta đại khái có thể ổn định lại bốn trọng thiên kia. Nếu linh hồn bên trong hắn đã vỡ nát thì chúng ta có thể ở trong thân thể hắn, dùng nguyện lực của chúng sinh, để cho chúng sinh khẩn cầu hắn sống lại.... Lấy cái này mạnh mẽ đưa lên trên bầu trời, bù đắp bốn linh hồn trọng thiên kia cho hắn, tu dưỡng ba hồn bảy phách!”
Để cho chúng sinh khẩn cầu hắn sống lại?
Mượn dùng nguyện lực của chúng sinh hóa thành hương hỏa, tu sửa linh hồn của hắn?
Mọi người đều hung hăng trợn mắt.
Linh hồn như là một nén nhang, không ngừng phát ra hương hỏa. Nguyện lực của hương hỏa là năng lượng mà linh hồn phát ra, xét về ý nghĩa nào đó thì cũng coi như là một loại linh hồn. Nhưng đây là ba hồn bảy phách hoàn toàn mới, dù chỉ bổ sung một nửa linh hồn của hắn, nhưng Đạo Trường Sinh vẫn sẽ là hắn sao?
“Chỉ còn lại phương pháp này, nếu không nhanh lên thì chúng ta có muốn cũng không kịp!”
Thanh Đế nhìn trời, giọng nói mang theo sự phức tạp đến cực hạn.
“Linh hồn của hắn đã thiếu mất gần một nửa, tập hợp nguyện lực chúng sinh trên đại địa cầu nguyện, bổ sung linh hồn cho hắn. Có lẽ sự tồn tại của hắn sẽ lột xác, sẽ không còn là một sinh linh, mà là một sinh mệnh linh hồn được hội tụ lại từ nguyện lực của chúng sinh. Có thể chân chính gọi hắn là... Đạo, Thiên Đạo!
Như vậy thì chỉ có thể tu bổ linh hồn cho hắn thôi...
Mọi người hít sâu một hơi.
Đoạn Thiên Đế nói: "Chưa bàn đến khi ấy có phải chính bản thân hắn hay không, nhưng chung quy lại vẫn hơn là chết! Hắn không thể chết được, trong Kim Thân Bàn Cổ chứa thiên địa vô tận, cực kỳ quan trọng đối với thế giới Hoang Cổ này của chúng ta!"
"Được!" Trảm Thần Thiên Đế lập tức đồng tình, Đạo Trường Sinh vạn lần không thể chết. Nếu như hắn chết rồi thì tâm huyết của bọn họ cũng sẽ tan thành mây khói!
"Nếu vậy thì hãy để cho chúng sinh cầu nguyện, cầu cho Đạo Trường Sinh sống lại, để hắn hóa thân thành Thiên Đạo, chấp chưởng Cửu Thiên!"
"Nếu là như thế, Thiên Đình hiện tại đã vỡ rồi, nên thành lập một Thiên Đình và Cửu Trọng Thiên mới, từng đời Thiên Đế sẽ cai quản thiên hạ... Mà trên đó, khi có Thiên Đạo thì sẽ tồn tại trong bóng tối. Thiên Đạo được hình thành từ nguyện lực của chúng sinh, đương nhiên là phải không mưu lợi, cho nên có thể phế truất bất kỳ bạo quân Thiên Đế nào."
Những người ở đây có trí thông minh tuyệt đỉnh đến thế nào?
Chỉ trong nháy mắt, đã vẽ ra được toàn cảnh, cứ thế mà thiết lập nên cương thống của thiên địa!
Con người luôn có ham muốn và ích kỷ riêng còn Thiên Đạo thì lại vô tư. Nếu như có Thiên Đạo trong bóng tối âm thầm cai quản Thiên Đình, quản chế thế giới vạn vật, thì sẽ không bao giờ xuất hiện một độc thủ phía sau màn như Long Hoằng Đế Kỳ một lần nữa.
"Chư vị Thiên Đế, bắt đầu vá trời!"
Một vị Thiên Đế bước ra, sau khi khôi phục lại tu vi liền bay lên trời.
Bọn họ đến những nơi bị phá hủy nghiêm trọng, kích thích từng mảnh vỡ không gian, sửa lại không gian bị hư tổn.
Cùng lúc đó, một giọng nói sang sảng vang giữa Thiên Giới: "Chúng sinh thiên hạ, cầu nguyện cho Đạo Thiên Đế sống dậy trở về!"
"Đạo Thiên Đế, xin ngài sống lại!"
"Thiên địa của chúng ta, không thể thiếu Đạo Thiên Đế!"
Ngay sau đó, có vô số người cất tiếng khóc than, quỳ sụp xuống đất, nỗi nhớ hòa quyện vào nhau, hình thành từng đợt tưởng niệm và tình cảm trôi nổi trong không trung.
Họ cầu xin trời xanh trả lại Đạo Thiên Đế cho bọn họ, dù phải hy sinh tính mạng cũng không màng.
Uy vọng của Đạo Thiên Đế đã vượt qua tất cả các Thiên Đế trước đó, đứng ở vị trí cao nhất, trong lòng vô số người đều thật sự cảm ân Thiên Đế, dùng nguyện lực thuần túy vô cùng và sùng bái của họ hóa nhập vào trời cao.
"Đạo Thiên Đế, xin ngài sống lại quay về..." Có một lão nhân nhắm nghiền đôi mắt, dòng nước mắt trong suốt chảy ra. Một màn đó nhìn vào chỉ thấy lòng nặng trĩu, đầy bi thương.
"Nhưng nếu Đạo Thiên Đế thực sự trở về, liệu đó có còn là ngài nữa hay không?"
Có người trẻ tuổi mặc kệ tất thảy, gào khóc thật to.
Thiên hạ đều đang cầu nguyện.
Một đời Đạo Thiên Đế có thể nói là hết sức truyền kỳ. Hắn là hỗn huyết của Vu tộc và Yêu tộc, lần đầu tiên xuất hiện ở bên trong cây Kiến Mộc đã chém giết hết các đại Thánh địa lánh đời, lập nên truyền thuyết Trường Sinh cứu mẹ.
Sau đó, chinh chiến lên Thiên Đình, đối địch với các vị thần khác, cùng Đế tranh Thần, chống cự qua được tam đại thần phạt mà không chết, lại luyện thành kim thân bất diệt. Hắn hai lần tranh Đế, rồi lại trấn áp Đại La Thiên, một lần nữa ôm lòng liều chết, lấy sức một người đối địch với Thiên Đế cổ đại.
Những năm tháng ấy, thực sự quá mức truyền kỳ.
----
Bạn cần đăng nhập để bình luận