Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 177: Giáng Xuống Thời Đại Ma Dược

Thời gian không còn nhiều nữa, Albert vẫn còn đang dẫn theo quân đội, kéo dài hơi tàn ở trong dãy núi, có lẽ cũng sắp lạnh rồi.
Hứa Chỉ lập tức đi vào trong vùng thí nghiệm, nhướng mày lựa chọn ra một con khỉ Ma Phương đực to lớn mạnh mẽ nhất.
“Là ngươi.”
Thuật đoạt hồn do Medusa tạo ra lập tức được phát động!
Tinh thần lực khổng lồ của Hứa Chỉ bắt đầu mạnh mẽ thâm nhập vào trong đầu của khỉ Ma Phương. Nhưng mà, đi đôi với việc dùng tinh thần lực mạnh mẽ tiến vào, Hứa Chỉ phát hiện ra một chuyện rất kỳ quái. Đó là sau khi đoạt hồn, linh hồn của hắn giống như là đang tiến vào trong một không gian nhỏ.
“Linh hồn của các sinh vật bình thường đều là nằm ở trong đầu, còn linh hồn của quần thể này trời sinh đã ở trong một không gian nhỏ như vậy sao?”
Hứa Chỉ nhướng mày,
“Đây là đặc tính của quần thể khỉ Ma Phương sao?”
Lấy một không gian nhỏ trong đầu mình dùng làm nơi ký gửi ý thức và linh hồn?
Nếu vậy đầu óc của chúng nó mọc ra dùng để làm gì, dùng để chứa nước à?
Hứa Chỉ yên lặng thổ tào, còn cái không gian ý thức này lại là cái gì?
Thức hải? Linh đài?
Nơi cất giấu tinh thần? Đan điền?
Trong đầu của hắn có rất nhiều nghi vấn, trước đó hắn không hề phát hiện ra tính chất đặc biệt này của khỉ Ma Phương.
Loài sinh vật này kỳ lạ hơn rất nhiều so với loài trùng vượn, trời sinh đã là trụ cột của sinh vật siêu phàm.
“Từ từ! Nếu như linh hồn của sinh vật này trốn ở trong không gian tinh thần, vậy thì e là nó sẽ có thể chứa đựng một nguồn tinh thần lực rất mạnh, sẽ không dễ dàng bị tan biến.”
Hứa Chỉ hứng thú dâng trào, lập tức rót một lượng lớn tinh thần lực vào trong ‘đầu óc’ của nó.
Hứa Chỉ chính là vu sư có hình thể người khổng lồ vô cùng to lớn, tinh thần lực e là hơn gấp vạn lần so với vu sư cùng cảnh giới nhưng hình thể chỉ cỡ con kiến…
Oanh!
Ngay lập tức, hơn mười phần tinh thần lực nhỏ tràn vào trong cái không gian nhỏ kia. Dưới sự rót vào của tinh thần lực to lớn, vậy mà nó lại dần dần ngưng tụ lại thành một màn sương mù bán lỏng dày đặc, không thấy được cũng không đi vào được.
Nhưng mà, Hứa Chỉ chỉ cần cho vào thêm một chút tinh thần lực vào, thì sẽ lấp đầy đầu óc của nó.
“Loại sinh mệnh này, quả thực chính là vật dẫn xuất sắc nhất cho việc chiếm giữ linh hồn! Đúng là không theo lẽ thường một chút nào cả.”
Hứa Chỉ cười rộ lên,
“Lượng điện trong đầu thật sự rất nhiều, tuy rằng dùng xong thì sẽ không còn nữa. Nhưng loại dự trữ như thế này, chắc là có thể dùng làm pháo bắn, muốn phát ra cỡ trăm cái chiến tranh khí chùy loại nhỏ cũng không thành vấn đề.”
Như vậy liền bắt đầu thôi.
Hứa Chỉ suy nghĩ một lát, dùng một túi nhựa màu đỏ làm một cái dù nhảy loại nhỏ. Sau đó, nằm lên sofa nhỏ chợp mắt một lúc, tựa như đang đi vào cõi thần tiên, ý thức dần dần xâm nhập vào trong thân thể của khỉ Ma Phương.
Rầm!!
Ngay lập tức, thú cưng nhỏ ở trong vườn trái cây liền vỗ cánh bay vào phòng. ‘Khỉ Ma Phương’ dốc sức nhảy lên trên người nó để cho con chim đó cõng bay ra ngoài, bay lên bầu trời, bay trên toàn bộ vùng đất.
Một lúc sau.
“Đáp xuống dãy núi này đi, ta đã nhìn thấy đám kỵ sĩ loài người Albert. Vậy thì cứ từ nơi này mà đi vào thời đại ma dược kỳ lạ này đi…”
Con chim kỳ quái này dừng lại, chậm rãi xoay vòng trên bầu trời.
Soạt!!
Hứa Chỉ nhẹ nhàng tiêu sái nhảy xuống, nhanh chóng rơi xuống đại lục, bên tai truyền tới những tiếng rít rào kinh người của gió.
Rơi được một lúc, hắn mới từ từ bung dù nhảy ra.
Soạt…soạt!
Tốc độ rơi xuống nhanh chóng giảm lại.
Hắn huy động tinh thần lực để duy trì hình dạng của dù nhảy, bây giờ hắn mới quan sát vùng đất rộng lớn đang bị chiến tranh bao vây này.
“Ta lại tới rồi đây, giải quyết nguy cơ của vương quốc loài người Vidicimia chỉ là chuyện thứ yếu. Mục tiêu chính là lợi dụng sự chênh lệch thời gian này, ở lại trong thời đại ma dược để có thể hoàn toàn quen thuộc với sức mạnh của vu sư cấp bốn mà bản thân mới có được. Nhưng có lẽ cũng sẽ không ở đây lâu lắm.”
Trên bầu trời, Hứa Chỉ ngẩng đầu lên nhìn ánh mặt trời, từ từ sắp xếp lại mạch suy nghĩ.
Hắn sẽ lợi dụng sự chênh lệch về thời gian trong sa bàn, để làm quen một chút với sức mạnh của vu sư cấp bốn. Dù sao thì căn cơ của hắn vẫn còn quá ít, thời gian lại không đủ, không có sức mạnh là không được.
Phải biết rằng, đám người vu sư luôn theo đuổi chân lý và tri thức. Mà tri thức của hắn hoàn toàn không đủ để gọi là vu sư, thậm chí còn không bằng cả một vu sư cấp một, chỉ biết mỗi một chiêu là chiến tranh khí chùy.
Xoạt xoạt!
Trên bầu trời, một chiếc dù nhảy màu đỏ nhạt trong suốt đang chậm rãi rơi xuống. Dù nhảy được tinh thần lực dao động bao vây lại, tỏa ra ánh sáng mông lung, xuyên qua ánh mặt trời, lộ ra một màu đỏ quỷ dị.
“Đó là cái gì!?” Kỵ sĩ David cao lớn uy mãnh kêu lên.
Toàn bộ mọi người đều ngây cả ra. Trong núi non, tất cả người trong quân đội còn sót lại thì áo giáp trên người đều rách nát, dần nhuộm thành màu đỏ tươi, ai cũng sững sờ ngẩng đầu nhìn lên.
Trên bầu trời trong xanh không một đám mây, không biết từ lúc nào, đã xuất hiện một cái ô hình nấm khổng lồ màu đỏ trong suốt. Dưới chiếc ô là một sinh vật hình người, cả người được phủ một bộ lông xù màu nâu đen, cơ thể thon dài, nhìn có vẻ hơi gầy gò. Trông giống như là một Bán Thú Nhân nhưng mà lại chưa từng thấy qua bao giờ.
Nhưng nhìn hắn càng giống Gilgamesh trong < Thời đại Thần thoại> của thời đại bộ lạc cổ xưa hơn. Bộ lông trên người hắn tràn đầy hơi thở của con người thời đại cổ xưa.
“Con người của bộ lạc siêu cổ đại?”
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn lên bầu trời, không biết phải làm gì.
“Phải cẩn thận, có lẽ là một loài Bán Thú Nhân hoàn toàn mới!”
Shirley chống thanh ma kiếm màu đen thon dài xuống đất, ngửa đầu lên nỉ non nói.
Hiện tại, vương quốc Bán Thú Nhân đã bộc phát ra rất nhiều kỹ năng không thể tưởng tượng được. Tuy rằng, không biết hiện tại nhân loại còn có thể chống đỡ được bao lâu, nhưng mà sinh vật lông mao hình người từ trên trời rơi xuống này, có lẽ cũng là một trong những con bài chưa lật của Bán Thú Nhân.
“Không cho phép hắn tới gần, giết hắn!”
Vẻ mặt Shirley vừa dữ tợn vừa điềm tĩnh.
Nàng là một ma kiếm sĩ, nhưng lại nhanh chóng buông ma kiếm ra, tháo trường cung trên lưng xuống, đặt một mũi tên đen lên, chậm rãi kéo dây, một luồng ánh sáng lung linh từ từ phát ra, nhắm một cách cẩn thận, sau đó bắn nó lên bầu trời.
Vèo!!!
Mũi tên mang theo ánh sáng đỏ nhạt cắt qua không khí, bay thẳng về phía bầu trời.
Hứa Chỉ nhìn mũi tên nhọn hoắc đang hướng về cái trán của mình. Hắn vừa mới tới đã được nghênh đón bằng một trận chiến với vu sư, buộc hắn phải nghiêm túc suy nghĩ về biện pháp chiến đấu.
“Lúc này, không thể dùng chiến tranh khí chùy được, đó là vu thuật thành danh của Medea. Nó phổ biến ở tất cả các cảnh giới, uy lực cực kỳ khủng bố, nhưng lại tiêu tốn năng lượng quá lớn, đủ để tát cạn một phần năm tinh thần lực của một vu sư! Hiện tại, cần phải dùng một vu thuật hệ gió đơn giản nhất để đánh văng mũi tên đang tiến tới này, giảm bớt sự hao tổn tinh thần lực của ta khi tiến vào thế giới này. Dù sao, dùng một lần thì ít đi một chút. Bây giờ, ta dùng ‘Cơn lốc bảo vệ hình tròn’ mới là lựa chọn tốt nhất.”
Hứa Chỉ trầm ngâm trong chốc lát, nhẹ giọng mở miệng nói:
“Chiến tranh khí chùy.”
Oanh…Ầm ầm!
Trên bầu trời, cuồng phong gào thét, sóng gió cuộn trào. Một cái chùy to lớn chậm rãi hiện ra. Vô số sóng khí trong suốt tập hợp rồi ngưng tụ lại, mang theo âm thanh sắc bén vĩ đại vô cùng chấn động, phảng phất như là tiếng rít gì đó khó giải thích được.
Mọi người nhìn lên bầu trời, khuôn mặt đờ đẫn.
Vốn dĩ, trên bầu trời không một gợn mây, bây giờ mây lại gom lại đây càng ngày càng nhiều.
Chênh lệch giữa các cảnh giới to lớn tới như vậy sao? Thời đại này vẫn chưa xuất hiện vu sư cấp bốn, người mạnh nhất của bọn họ cũng chỉ là chiến binh cấp ba.
Với lại, hiện tại, hệ thống ma dược đã trở nên khá hỗn tạp, không còn tinh khiết nữa. Thế nên, cho dù là vu sư thuần bạo lực ở trong cùng một cảnh giới thì sức phá hoại cũng vượt xa hệ thống tu luyện của thời đại này.
Oành!
Gió lốc ập xuống.
Cái chùy to lớn mạnh mẽ đập xuống, dễ dàng làm nổ tung mũi tên nhọn hoắt đang bắn về phía bầu trời, khiến nó rơi xuống mặt đất.
----------
Bạn cần đăng nhập để bình luận