Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 246: Trăm Năm

Lại qua ba năm.
Hắn không hề cử động, xung quanh đã hóa thành một đồng cỏ xanh mướt, trên người hắn cũng có đầy rêu xanh bám lên, như đã hóa thành pho tượng.
Đột nhiên, hắn mở mắt ra: "Còn một cách duy nhất, dù thiên tư của hắn mạnh hơn ta gấp trăm ngàn lần, nhưng hắn lại là một thiên tài cực đoan, không có năng lực mới của riêng mình, vậy thì ưu thế duy nhất của ta trong trận chiến này chính là năng lực mới của ta.
Ta có thể điên cuồng phát triển công pháp của ta, chỉ cần Cửu Chuyển Huyền Công không ngừng trở nên mạnh mẽ, tốc độ học tập của hắn sẽ không đọ được với ta, như vậy ta đã có thể bỏ lại hắn ở đằng sau rồi!"
Hắn bắt đầu điều chỉnh công pháp.
Tuy các sư phụ là người sáng tạo ra công pháp, nhưng hắn mới là người tu luyện nó, các loại lĩnh ngộ hắn là người hiểu rõ nhất.
Hắn có thể cảm nhận được, 'Cửu Chuyển Huyền Công' trong tay hắn là bản rời rạc, không hoàn chỉnh, có thiếu sót rất lớn, chỉ là hình thái ban đầu. Chín không gian dù có mạnh mẽ nhưng lại không thực sự hợp lại chung một chỗ, không hóa thành một khối thiết bàn, nhất thể hỗn nguyên.
"Ta tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công năm mươi năm, giờ lại có thêm trăm năm hoàn thiện nó. Nếu như có thể thực sự chỉnh hợp Cửu Chuyển Huyền Công thì sức mạnh của ta sẽ được nhân lên vô số lần." Hắn hít một hơi thật sâu.
"Chỗ đáng sợ của Đế Kỳ chính là khả năng học tập, lần giao thủ tiếp theo đây, chỉ cần ta đẩy mạnh tốc độ lên, không ngừng đổi mới thì tốc độ học tập của Đế Kỳ sẽ không theo kịp ta!"
"Ngược lại, hắn học tập công pháp của ta, có thiếu sót ở chín khiếu huyệt chí mạng, đó chính là cơ hội duy nhất để cho ta lấy yếu thắng mạnh!"
Đạo Trường Sinh nói nhỏ.
Hắn còn quá trẻ, mới năm mươi tuổi mà thôi, một khắc trước nguy nan cận kề, hắn mới thật sự trưởng thành, chính thức có tầm nhìn và nhẫn nại của một người đủ khả năng trấn áp Thiên Đế một đời!
Áp lực khiến con người trưởng thành.
Trước đây hắn vẫn luôn sống dưới sự che chở của các vị lão sư, có chuyện gì đều có người đứng ra thay hắn giải quyết, bản thân chỉ biết tu luyện mà thôi. Bây giờ đã xuất hiện một vấn đề ngay cả họ cũng thấy tuyệt vọng, hắn mới tự mình đứng lên tìm ra con đường phát triển của riêng mình.
Lại qua hơn năm mươi năm nữa, hắn đã dần hoàn thiện được 'Cửu Chuyển Huyền Công', chính thức biến nó trở thành công pháp của chính hắn.
Hắn đem chín khiếu huyệt hợp với đan điền ở trung ương tạo thành một hệ thống liền mạch, hắn đặt tên cho nó là: Cửu Tinh Liên Châu.
Đến đây, hắn đã thấu hiểu hoàn toàn những tinh hoa của Cửu Chuyển Huyền Công, có được phong cách của chính mình.
"Thật là một trí thông minh đáng sợ." Ánh mắt Manh Muội sáng như tuyết: "Hắn có một trái tim trong sáng, thuần túy không có tạp chất, khi hắn toàn tâm toàn ý dồn sức thì đã có thể sáng tạo ra kỳ tích, thiên phú của hắn đúng là tuyệt vời, có thể xếp thứ ba, nhưng lại không phải dạng quái vật giống như Đế Kỳ. Được cái trí thông minh và đối sách của hắn lại không hề kém Đế Kỳ chút nào, chưa chắc đã không thể đánh thắng."
Đứa trẻ mà nàng một tay nuôi lớn dưới tầm mắt mình giờ đã hoàn toàn trưởng thành, trong lòng có chút cảm khái.
Dẫu sao thì nàng mới tầm hai mươi tuổi, mà bảo bảo nàng nuôi đã hơn một trăm tuổi rồi.
"Ngươi không thuần khiết..." Lôi Chùy ở bên cạnh nói.
Lại qua mười năm.
Thiên địa phồn hoa lại chỉnh hợp một lần nữa, vô số sinh linh lại rối rít chạy vào, đất đai dần trở nên hiu quạnh, bóng tối bao phủ khắp nơi.
Vô số người trong thánh địa và phàm nhân, thậm chí còn cả chúng thần trên Thiên Đình cũng đang nghị luận sôi nổi.
"Đừng lo lắng, Đạo Thiên Đế đã ngăn cản được một lần rồi, bây giờ chưa chắc đã không thể sáng tạo ra kỳ tích một lần nữa.
"Trời phù hộ sinh linh khắp thiên địa này, hạo kiếp giáng thế đã xuất hiện một Đạo Thiên Đế với chiến lực kinh khủng đến vô tận, ngăn cản việc diệt thế của các Thiên Đế viễn cổ."
"Máu chúng sinh chảy ra không phải là vô ích." Đoạn Thiên Đế nói nhỏ: "Nhân tộc Hư Hữu Niên năm đó, thời đại Cổ Thần thiên địa, thời đại Tổ Vu đều sắp sửa kết thúc tại lúc này đây. Hôm nay chính là thời điểm chặt đứt hết những tàn tích của chế độ cổ xưa mục nát còn lưu lại."
Bọn họ bắt đầu dời vào bên trong, trong quá trình đó, có người khóc lóc nỉ non, cảm thấy không thể thắng được, cũng có người lại an ủi những người khác, hôm nay đánh một trận là chuyện lớn chấn động lịch sử từ trước tới nay, tất sẽ được lưu vào trong sử sách.
Lúc này nói Đạo Thiên Đế là Thiên Đế mạnh nhất từ cổ chí kim cũng không phải là quá đáng, nhưng đối thủ của hắn là tồn tại cổ xưa nhất, nội tâm bọn họ đều cảm thấy không an ổn, dù trong trăm năm qua ba vị Chuẩn Đế cũng đã lục tục xưng Đế.
Đạo Thiên Đế cũng đã hoàn thiện kim thân, có thể chứa thêm mấy vị Thiên Đế nữa, bây giờ ngoài ba vị Chuẩn Đế ra thì còn có Đoạn Thiên Đế, Trảm Thần Thiên Đế, Thanh Đế. Tổng cộng có năm vị Thiên Đế tiến vào thân thể của hắn, đã sở hữu sức mạnh lớn nhất, là hy vọng cuối cùng của toàn thiên địa.
Nhưng thứ mà họ phải đối mặt chính là Thiên Đế mạnh nhất tồn tại từ cổ chí kim!
Mà một trăm năm, đủ để thay đổi rất nhiều chuyện.
Ánh mắt của Đạo Trường Sinh đã dần trở nên thâm thúy trầm ổn, không còn là thanh niên ngây ngô như năm xưa nữa. Xiêm áo của hắn có chút cũ, tóc đen xõa tung trên vai, trên người không còn năm luồng bạch quang nhàn nhạt bao quanh nữa, thậm chí còn có chút gầy yếu.
Hắn chỉ bình tĩnh ngồi yên một chỗ, chờ Đế Kỳ đến, đột nhiên nhìn lên trên trời cao, có chút cảm khái: "Thuở thiếu thời ta chỉ mong cứu mẹ, không ngờ bây giờ trên vai đã mang theo hy vọng của toàn bộ thiên địa này... Có lẽ, qua ngày hôm nay, ta đã không còn là ta nữa."
Ruỳnh ruỳnh!
Đại La Thiên mở ra, một thân thể vĩ ngạn hoàn mỹ, gần như trong suốt, tựa như chí bảo nào đó trong thiên địa, tản ra ánh sáng lưu ly màu trắng, sải bước đi ra, thản nhiên quan sát Đạo Trường Sinh, lạnh lùng lên tiếng: "Người trẻ tuổi, chúng ta lại gặp nhau."
Hắn hơi ngừng lại một chút, thoáng qua vẻ kinh ngạc: "Ngươi đã thay đổi."
Đế Kỳ nói hắn đã thay đổi, câu này có hai ý nghĩa.
Thứ nhất là khí chất của hắn đã thay đổi, ngày trước thì là một người tuổi trẻ chưa trải sự đời, bây giờ đã trầm ổn hơn trước.
Thứ hai là Cửu Chuyển Huyền Công của hắn, đã không còn giống lúc xưa, thậm chí hiện tại muốn tìm ra chút điểm tương đồng cũng trở nên khó khăn.
"Ngươi đã thay đổi thật rồi, có thể chân chính để ta coi trọng ngươi, người cũng đã tự có con đường riêng của chính mình..." Đế Kỳ dửng dưng nói: "Dù ta đã học được Cửu Chuyển Huyền Công của ngươi, nhưng vẫn không thể nhìn thấu được hết con người của ngươi. Bây giờ ngươi đang ở trong tình trạng như thế nào, khiến cho ta có chút chờ mong..."
Đế Kỳ nhìn Đạo Trường Sinh trước mặt mình đây, áo quần lam lũ, thậm chí còn có chút quê mùa, vẻ mặt đầy thưởng thức và khen ngợi.
Đột nhiên, hắn lại không muốn giết chết người này nữa, hắn muốn nhìn xem Đạo Trường Sinh có thể phát triển lên cảnh giới nào.
--------
Bạn cần đăng nhập để bình luận