Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 545: Kỳ Tích

“Ông trời của ta ơi! Xã hội khoa huyễn cao cấp như vậy cũng phải đối mặt với tai nạn khủng bố.”
"Ngươi có được tự do không? Vốn ngươi cũng sẽ bị giam cả đời thôi. Trước mắt, phòng nghiên cứu cao cấp nhất của nhân loại bị công phá, phải đối mặt với nguy cơ. Vật thí nghiệm như ngươi cũng có thể chạy được sao?”
Mọi người đều rất kinh hãi.
Phòng nghiên cứu này ở khu vực trung tâm của người Ishdar, thậm chí có liên quan tới Thần linh siêu cổ đại trước kia, cùng với phòng nghiên cứu chiến giáp cơ giới vũ trụ cũng ở đây. Mục tiêu trước mắt tất nhiên là nơi này.
Có điều, bọn họ phấn khởi.
"Khóa động! Tương lai của nhân loại nằm trong tay chúng ta. Chạy mau! Chúng ta nhận lấy! Chúng ta bảo vệ! Chúng ta chạy trốn!”
"Đúng! Chạy trốn cứu vớt người ngoài hành tinh, văn minh cao cấp lương thiện này để chúng ta cứu vớt!” Có người liến thoắng nói.
“Fuck! Nhanh đi tiêu hủy máy vi tính, ngừa bị phá hoại, sau đó cầm khóa động chạy đi. Đây là chìa khóa của Thần, để mở cánh cửa vùng cấm của thế giới, là thanh kiếm Damocles khống chế toàn bộ văn minh khoa huyễn cao cấp Thần tộc, chỉ cần chúng ta có được... Chúng ta vô địch rồi!”
Mọi người như phát điên, đây là cơ may lớn nhất từ trước tới nay. Họ vốn cho rằng cả đời cũng không thể tới gần văn minh khoa học kỹ thuật khó tưởng tượng nổi này, bởi vì văn minh chênh lệch quá lớn, thậm chí không cách nào giao lưu, chỉ có thể bị giam trong vườn thú cả đời.
Nhưng trước mắt xuất hiện cơ may lớn nhất trước nay, thậm chí cực kỳ gần với lĩnh vực tối cao.
Cho dù là các phòng nghiên cứu trên Trái Đất cũng đang từ tuyệt vọng bùng lên hy vọng. Họ mừng rỡ vô cùng, thi nhau lên tiếng, cổ vũ Hạ Nghê Minh.
Hạ Nghê Minh không nhịn được nói:
“Chúng ta không thể nào làm được có được không? Chúng ta đã cùng đường mạt lộ rồi. Có lẽ, Tổng thống nhân loại căn bản không chống nổi ba giây, chúng ta sẽ bị đuổi tới. Mà cả phòng nghiên cứu đã bị hắn hack vào, cửa đóng chặt. Chúng ta không ra được.”
“Thiếu niên ngây thơ, không thử một lần làm sao có thể sáng tạo kỳ tích!”
“Đúng vậy! Không cần lo lắng tốc độ thời gian trôi qua! Chúng ta đã vượt xa quá khứ. Chúng ta có thể tiến vào khu vực Vu sư, tiến hành điều động đoàn cố vấn khẩn cấp, có thể rút ngắn tốc độ thời gian chênh lệch giữa chúng ta!”
“Đúng. Cái khác có thể nói là chúng ta không được, nhưng luận chạy trốn thì chúng ta là chuyên nghiệp! Lúc trước khi mười hai Tổ Vu đi Đại La Thiên diệt thế, chúng ta đã làm thế nào? Ngay đêm đó dẫn theo cả thế giới chạy trốn, khiến mười hai Tổ Vu đần mặt: ???”
“Chỉ cần thế giới chạy đủ nhanh, thế giới hủy diệt sẽ không đuổi kịp ta.”
“Ngươi phải có lòng tin lên được không? Nhặt lên lập tức chạy! Không ai chạy trốn nhanh hơn chúng ta!”
“Đồ hoang tưởng này, chết thì cũng chết rồi, để tiểu tỷ tỷ Đỗ Tuyết cho bọn ta cứu vớt!”
Hạ Nghê Minh chấn động. Hắn nhìn về những người kia, nhất thời được cổ vũ rất nhiều.
Trong đầu hắn bị sự sợ hãi do quỷ giết người khủng bố kia mang tới chi phối, bị dọa đến độ tuyệt vọng, giống như có một bóng tối màu đen khổng lồ chèn ép trong lòng. Mình là một người bình thường, sợ đến độ tiểu ra quần, mà lúc này ánh mắt dần trở nên kiên định.
“Cho dù tuyệt cảnh không thể đảo ngược, chơi trốn tìm trong sở nghiên cứu kiểu gì cũng sẽ bị bắt lại, thì cũng phải liều mạng kéo dài thời gian để hắn phải trả giá lớn.”
Thanh niên nhìn họ rời đi, quay đầu đầy hứng thú nhìn Melvina.
"Đúng, nơi này chỉ có ngươi có thể cản được ta! Chỉ có ngươi mới có thể công kích và kéo dài thời gian cho người mang khóa động bỏ chạy. Bản thân ngươi ở lại chính là lựa chọn tốt nhất. Nhưng ngươi cho rằng, ngươi thật sự có thể ngăn được ta?"
"Mục tiêu của ta là khóa động trên người ngươi và máy tính trong phòng nghiên cứu này, chỉ cần giải quyết một trong hai cái là được. Ta đã đoán ngươi có khóa động, cũng có thể thoát 'Cơ chế xấu hổ đến chết', chẳng lẽ ta không có phòng bị sao?"
Xì xì!
Gã thanh niên lướt đi, khí tức toàn thân bỗng tỏa ra, chậm rãi thu đao:
"Kẻ có tâm tính toán kẻ vô tâm là rất dễ dàng."
"Ngươi?"
Melvina cúi đầu ngơ ngác nhìn vết thương trên người, máu tươi không ngừng chảy ra.
"Không ngờ ngươi còn che giấu sức chiến đấu, không chỉ cấp bốn..."
Nàng nhìn tên quỷ sát nhân, thân thể ngã rầm xuống, máu tươi chảy lan.
Trong lòng nàng đầy sự bất cam sâu sắc.
Nàng cũng không biết gã thanh niên kia phát hiện ra "Ức chế xấu hổ đến chết", vì trong sinh hoạt hằng ngày rất khó phát hiện. Cơ chế xấu hổ đến chết là pháp luật viết hẳn vào trong gen, căn cứ vào hành vi phạm tội khác nhau mà tiến hành ngăn chặn và trừng phạt khác nhau, sẽ sản sinh ra cảm giác tội lỗi. Chỉ khi đồng thời chạm tới hai hạng cấm kỵ cao nhất là có "Ý muốn giết người", "Muốn công phá hạt nhân bản thân", thì mới xấu hổ chết ngay lập tức.
Tất nhiên là sau khi gã đã phạm tội mới phát hiện ra sự dị thường của mình, rồi ngầm công phá đầu óc chính mình, trở thành một mã độc ngụy trang "Bình thường", kín đáo chuẩn bị lâu ngày vì tấn công phòng nghiên cứu hôm nay.
"Thiên tử giận dữ, xác chết trăm vạn. Thất phu giận dữ, máu vọt ba thước... Chỉ cần đủ gần, trí tuệ của ngươi mạnh mẽ đến đâu cũng vô dụng."
Gã thanh niên không nhìn cái xác trên đất đã trợn mắt, chết không nhắm mắt, mà quay đầu truy đuổi.
"Anh hùng vĩ đại người Ishdar chúng ta! Tổng thống thiết huyết của nhân loại! Ngươi gánh vác toàn bộ vinh quang của người Ishdar! Ngươi có tinh thần làm người khác sùng bái. Nhưng mà, ngươi cuối cùng cũng chỉ là một nhà khoa học... Một anh hùng tay trói gà không chặt thì không thể cản được ta. Chỉ cần ta công phá được khóa động..."
Gã xoay người rời đi.
Bỗng nhiên, sau lưng gã thanh niên tràn đầy cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Gã quay phắt lại, thấy Melvina vốn đã chết vậy mà lại từ từ đứng dậy, giống như một cái xác sống. Màu đỏ rữa nát chảy dài, mang theo sự sợ hãi vô danh mãnh liệt.
"Ngươi cho rằng như vậy là kết thúc rồi sao?"
Nàng đứng dậy, giọng nói tràn ngập kiên định và giận dữ.
"Xác sống? Rốt cuộc ý chí đáng sợ cỡ nào mới làm ngươi không chịu chết đi? Rõ ràng đây là lĩnh vực ngươi không quá am hiểu." Quỷ sát nhân nhìn người phụ nữ thân thể đã nứt vỡ, thối nát, giống như gen đã sụp đổ của Adam năm đó. Trên mặt gã không nén được sự chấn động.
Gã vốn không nghĩ rằng Tổng thống nhân loại yếu ớt đến độ tay trói gà không chặt, một nhân viên văn phòng chưa bao giờ chiến đấu, lại bùng phát khí thế kinh khủng như vậy. Rõ ràng là bị thương chắc chắn chết mà vẫn đứng sừng sững không ngã...
Quỷ sát nhân dần bình tĩnh lại:
"Ngươi đã mở quyền hạn khóa gen, cho nên ngươi bùng phát ra tiềm lực khó mà tin nổi theo tâm trạng, giận dữ giống như Adam năm xưa vậy... Ngươi rõ ràng đã phải chết, nhưng vẫn có thể đứng dậy, trở thành quái vật không giết chết được."
"Đây chính là lá bài tẩy của ngươi?"
Khí tức gã bỗng tăng vọt, bùng nổ tu vi chân thực, là Chuẩn Đế cấp sáu.
"Không! Đây vốn không phải là lá bài tẩy gì. Ngươi căn bản không hề có niềm tin tuyệt đối rằng mình có ý chí mãnh liệt, có thể lợi dụng tính không ổn định khi mở khóa gen bản thân, nhờ đó bùng nổ tiềm năng! Năm xưa Adam chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Ngươi căn bản không hề có lòng tin vững chắc là mình có thể trở thành Adam thứ hai, có thể ngăn cản ta một thời gian!"
"Ta có!" Melvina cười, tỏa ra sự kiêu ngạo mãnh liệt.
"Vậy ngươi chết lần nữa đi!"
Gã lạnh lùng vung vẩy trường đao hợp kim đặc biệt, lắc mình tới.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận