Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 40: Sợ Rằng Chưa Từng Trải Qua Sự Hiểm Ác Của Xã Hội

Những người này có độc!
Mỗi người đều muốn âm mưu chống lại ta!
Hứa Chỉ ôm đầu, vẻ mặt đau đớn, cảm nhận được ác ý sâu sắc của thế giới này.
Ban đầu hắn không có quá nhiều ý tưởng với Sa Bàn này, Sa Bàn rộng ba mươi mét vuông, được mở ở trên mảnh đất ngay chỗ cửa sân. Mình thường ra vào, ngồi ở trên ghế, cũng có thể quan sát sự diễn hóa của bọn họ ở khoảng cách gần.
Nhưng chính vì khoảng cách gần nên bọn họ lại muốn xử người đứng xem như hắn.
Nói một cách nghiêm khắc trên mặt ý nghĩa, bọn họ đều là bào tử do mình diễn hóa ra, chính mình xem như là chúa sáng thế của bọn họ, là cha già của bọn họ...
Ai biết bọn họ lại muốn xử cha già của mình, giết cha sao?
Đây là tội ác lớn tới mức nào chứ!
Gilgamesh trước đó thì cũng thôi, dù sao cũng là diễn hóa tự nhiên trong Sa Bàn lớn. Nhưng bây giờ, ngay cả nhóm game thủ giải trí ở Sa Bàn nhỏ, chịu trách nhiệm giúp đỡ diễn hóa giống loài cũng dự định ra tay với mình.
- Ta có thể là tạo vật chủ thất bại nhất trong lịch sử.
Hứa Chỉ rất bất đắc dĩ, tiếp theo lại tỏ ra bình tĩnh:
- Mỗi người đều muốn nghịch thiên, nghịch thần, việc xuống tay với ta, đều là do chủ nghĩa anh hùng cá nhân? Ta cũng phải thể hiện ra dáng vẻ mạnh nhất của mình mới được.
- Xem ra, Tốc Độ Xe Akina này còn chưa từng bước vào xã hội, chưa bị xã hội vùi dập, mình phải dạy dỗ hắn một chút. Nếu hắn muốn trở thành kẻ trâu bò nhất trong những ngươi chơi kia, vậy thì phải chuẩn bị tinh thần nhận lấy sự tàn nhẫn nhất!
Hứa Chỉ cảm thấy nên cho bọn họ một bài học, để tránh bọn họ cả ngày không chịu làm việc đàng hoàng.
Hứa Chỉ suy nghĩ một lát, cũng không quá để ý tới mưu đồ bí mật của những người này. Dù sao, tinh thần của bọn họ phấn chấn mạnh mẽ, mới có khả năng trợ giúp diễn hóa ra giống loài mới.
Hứa Chỉ hỏi thăm Phó não Trùng Sào:
- Giống loài mới này có tiềm lực siêu phàm không?
Giọng nói máy móc của Phó não Trùng Sào truyền đến:
- Giống loài này có tiềm lực siêu phàm.
- Thật sự có sao!
Hứa Chỉ lập tức cắn mạnh vào quả táo với vẻ ước ao ghen tị.
Nói không chừng một vài người thật sự có chút thiên phú, mình đúng là không so sánh được.
So với giống loài Evil Eye hình thù kỳ quái lần trước, giống loài này rõ ràng dễ nhìn hơn rất nhiều.
Chắc hẳn là sợ quá nhỏ, không độc chết được Hứa Chỉ nên đã tiến hóa đến hình thể lớn nhất trước mắt, tương đương với kích thước của một giáp xác trùng. Nếu so với kích thước của con kiến thì đã có thể tương đương với một con voi rồi.
Hình thể lớn như voi, gà trống lớn đỏ chói tuyệt đẹp giống như một con Phượng Hoàng, thoạt nhìn cũng rất đẹp mắt, rất muốn ăn.
Nhìn có vẻ ăn ngon đấy.
- Cường độ độc tố thế nào?
Hứa Chỉ hỏi:
- Trước mắt có tạo thành uy hiếp đối với ta không?
Hứa Chỉ vẫn rất cảnh giác, mình bị độc tới lật thuyền trong mương thì buồn cười lắm.
- Giống loài này có một phần tính chất của cá nóc, thịt rất ngon nhưng độc tố cực mạnh, cho dù chỉ bằng ngón tay út cũng có thể dễ dàng đẩy ngã một người trưởng thành.
Hứa Chỉ lập tức hít sâu một hơi.
Người này thật ác độc!
Trăm phương ngàn kế làm ra giống loài kịch độc như vậy, thật sự muốn giết chết ta sao!
Một sinh vật có kích thước bằng động vật giáp xác lại có thể độc chết một người trưởng thành, có thể thấy được độc tính lớn thế nào.
- Có thể độc chết một người bình thường, vậy nếu độc ta thì sao?
Hứa Chỉ hỏi:
- Gen của ta đã tiến hóa mạnh mẽ đến mức gần như hoàn hảo, lại tu luyện phương pháp minh tưởng tinh thần của vu sư.
Nếu chỉ có thể độc chết người bình thường, như vậy không nhất thiết phải bỏ vào Sa Bàn, cũng không đủ cho những Vu sư kia tàn phá.
Phó não Trùng Sào trả lời:
- Độc tố cụ thể mạnh mẽ thế nào thì cần phải kiểm tra đo lường. Ngài làm Mẫu Hoàng của Trùng Sào, có thể tự mình thử nghiệm độc tố.
- Ta không phải là Mẫu Hoàng, mời gọi ta là Phụ Hoàng.
Hứa Chỉ lắp bắp nói.
Chỉ số thông minh của Phó não Trùng Sào rõ ràng không quá cao, không thể hiểu được ẩn ý của Hứa Chỉ, tiếp tục máy móc nói:
- Mời Mẫu Hoàng Trùng Sào tự mình thử nghiệm độc tố. Cho dù lượng độc cực lớn, nhưng do là sinh vật bào tử nên sẽ không tạo thành uy hiếp cho bản thân Mẫu Hoàng Trùng Sào.
Hứa Chỉ lập tức nói thầm:
- Không uy hiếp đến ta à? Nếu thật sự có tiềm lực, tạm thời không quan tâm Tốc Độ Xe Akina có dụng ý gì, ta cứ thử độc tố một chút, xem tiềm lực của giống loài này thế nào đã.
Hứa Chỉ nói xong lại gặm một miếng táo. Dù sao, việc hoàn thiện thế giới siêu phàm trong Sa Bàn mới là quan trọng nhất. Trước kia từng xuất hiện một người chơi thiên tài tạo ra giống loài Evil Eye, hắn vẫn rất mong chờ vào giống loài mới thứ hai này.
Bên ngoài bảy tám mét.
- Chúng ta chờ hắn ăn cơm!
- Xuỵt, len lén… hạ độc hắn...
- Thật là thâm hiểm, nhưng ta thích!
Trong rừng cây tươi tốt giữa Sa Bàn nhỏ, đám người chơi vẫn đang âm thầm quan sát, xì xào bàn tán về người khổng lồ vạn trượng bên kia.
Gần đây, trên cơ bản mỗi ngày Hứa Chỉ đều ăn một ít hoa quả, dù sao hắn cũng bị ung thư dạ dày, vẫn nên đối xử tốt với dạ dày của mình hơn một chút. Sau khi ăn xong một quả táo, hắn lại ăn thêm một quả nữa:
- Nếu mình muốn kiểm tra tiềm lực giống loài mới, vậy cứ làm việc và nghỉ ngơi theo cuộc sống bình thường là được rồi. Nếu hắn chủ động muốn đến trong bát của mình, lại còn tiến hóa đến mức ngon miệng như thế, vậy thì mình đành phải miễn cưỡng ăn hắn, hi vọng mùi vị sẽ giòn tan.
Thời gian còn chưa tới giờ cơm của Hứa Chỉ, hắn cũng không vội, lẳng lặng mở ra một quyển bút ký màu đen ghi chép về diễn hóa giống loài.
Đây là một chuyện khác phải làm, bản ghi chép thí nghiệm diễn hóa giống loài của Sa Bàn.
Hắn muốn viết ra kỷ nguyên thứ năm sau bốn thời đại là kỷ Ám Vũ, kỷ Quang Vũ, kỷ Tân Sinh và kỷ Sáng Thế.
Mặc dù thời đại Vương quốc Babylon dường như còn xa mới kết thúc, nhưng hắn vẫn muốn ghi chép một chút.
- Kỷ nguyên này cứ gọi là...
Hứa Chỉ trầm tư suy nghĩ, thuận miệng đọc ra một cái tên:
- Kỷ Thịnh Vu, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều Vu sư, là thời đại của Vu sư.
Hắn khó nhọc cắn bút, suy nghĩ một lát lại viết xuống trang đầu:
【 Kỷ Thịnh Vu, Thần trí tuệ Hermes nói chuyện với người trên mặt đất, ba nữ vu nhờ vậy đã mở con đường của nữ vu, Babylon năm một trăm tám mươi chín, tuổi thọ của ba nữ vu hao hết, thần đã giáng xuống thần tích để chia buồn...】
Cốc cốc cốc!
Hứa Chỉ còn chưa viết xong, ngoài cửa lại truyền đến giọng nói của nha đầu, nàng đã đưa cơm tới.
Hứa Chỉ vội vàng đứng lên, chạy đi mở cửa.
Sinh vật với hình thù kỳ quái trên mặt đất đang lén mưu đồ bí mật thấy thế thì hét lên chói tai, chạy như điên.
- Các anh em, chạy mau đi!
- Kịch bản hằng ngày bắt đầu, lại bắt đầu ăn cơm rồi. Rời xa đường thú này một chút!
Dù sao Hứa Chỉ cũng xây dựng Sa Bàn ở cổng sân, thường ra ngoài nên tất nhiên phải thuận đường đi ngang qua Sa Bàn, đi thẳng ra ngoài. Con đường này bị các người chơi gọi là đường thú, con đường hằng ngày của Boss khổng lồ, ở thời điểm quan trọng phải rời xa đường thú, tránh cho sự cố bị giẫm đạp xảy ra.
- Đi, đã đi rồi, không có người nào bị giẫm chết!
- Các anh em, thông thường khi kịch bản ăn cơm bắt đầu, căn cứ vào thời gian bình thường thì chúng ta có chừng bốn phút, nhân cơ hội đó mau chạy lên cái ghế khổng lồ đi!
- Nhanh, xây thang người đi!
- Xông lên! Giết Boss, giành lấy kill đầu!
Một đám sinh vật con kiến với hình thù kỳ quái theo cái ghế leo lên. Sau khi bọn họ bò lên trên cái ghế, định nấp ở lưng ghế.
Nhưng Tốc Độ Xe Akina, bỗng nhiên gọi đám người đang ẩn trốn kia. Hắn là một người chơi có thâm niên nên tất nhiên có kinh nghiệm phong phú:
- Các anh em, khi đi phó bản đánh Boss thì đừng kích động, phải tỉnh táo hành động. Ta vừa âm thầm quan sát thì thấy lần này người khổng lồ không chỉ đang ăn táo, còn lấy ra một quyển sách màu đen thường xuyên lật xem, hắn thường lấy quyển sách này ra để ghi chép. Chúng ta tiện thể mở ra xem thử, chắc hẳn trong đó có che giấu nội dung cốt truyện.
Mọi người nhìn nhau.
Đúng vậy, nội dung cốt truyện được che giấu, suy nghĩ một chút đã thấy rất thú vị rồi.
- Để ta tới, ta có tám chân!
- Ta, ta, ta có năm cánh tay! Mọi người đều nói ta là Hoàng tử nhỏ dị dạng!
- Ta còn lợi hại hơn, ta có năm con mắt xúc tu, dùng mắt là có thể hất lên được!
Mười mấy sinh vật kỳ lạ đều cảm thấy mình có sức lực cực lớn, cùng hăng hái bừng bừng, hợp lực lật ra trang sách cực lớn chẳng khác nào sân bóng rổ kia.
Đám sinh vật nhỏ bé bọn họ nằm nhoài ở trên ghế, lật ra mặt bìa của quyển sách màu đen, chỉ thấy được trên trang đầu tiên viết ba chữ lớn "Kỷ Sáng Thế", cả người không tự chủ run lên.
- Đây là cái gì vậy?
------------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận