Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 797: Kế Hoạch Thông Qua

Hây hô hây hô!
Lũ kiến đánh nhau loạn xạ, lăn lộn trên mặt đất có vẻ rất vui sướng.
Giờ phút này, chúng vẫn còn là đám dã thú ăn tươi nuốt sống, chưa sinh ra văn minh. Chúng tương tự với loài vượn tổ tiên của con người, còn chưa được khai hóa. Cho nên, Hứa Chỉ không lo lắng con cháu của chúng sẽ nhớ được hắn.
"Ra ngoài một chuyến, trong nhà không hiểu sao lại có thêm một đám thích gây sự..."
Hắn day huyệt Thái dương.
"Sao Thủy không chỉ là trạm phát điện, mà bây giờ nó đã thành đất Phật. Ta ra ngoài một chuyến, khó khăn lắm mới lừa gạt được cái đám kia trên sao Thủy, khai sáng ra Thần hệ Trung Hoa. Tháng ngày này coi như êm đẹp... Nhưng những khí tinh linh này thì sao? Hiện giờ đặt chúng ở sao Thủy không ổn, thả ở Trái Đất lại càng không được."
Trên sao Thủy không có nước, chúng không thể sinh hoạt.
Mà ở trên Trái Đất, mọi nơi đều khó không khí, nhưng lại không có phóng xạ. Hoàn cảnh tốt đẹp, hạnh phúc an nhàn như vậy sẽ khiến thoái hóa năng lực mạnh mẽ của chúng.
Biện pháp tốt nhất chính là đưa chúng ra vũ trụ mênh mông. Đó mới là thế giới của chúng. Nhưng đưa đi chỗ nào đây?
Thái Dương hệ sao?
Nếu cho chúng du đãng quanh các hành tinh trong Thái Dương hệ, các vệ tinh chắc chắn sẽ gào thét: Người ngoài hành tinh!
Sau đó hoàn toàn bị lộ.
Tương tự như sa bàn vườn trái cây, tùy tiện tìm một hành tinh nhỏ rộng trăm mẫu rồi nuôi nhốt chúng? Lại che đậy đi?
Như vậy cũng lãng phí năng lực bay lượn trong vũ trụ của chúng. Nếu thành lập sa bàn cỡ nhỏ nhốt chúng lại sẽ không thích hợp với chủng tộc tế bào chân không vũ trụ như chúng.
Cho nên, Hứa Chỉ bỗng cảm giác phân vân.
Hứa Chỉ vẫn là người thực tế. Sinh hoạt của trạch nam trong ba tháng vừa rồi chưa từng thay đổi niềm tin ban đầu của hắn. Hắn biết rõ, chủng tộc có tiềm lực này mạnh mẽ đến đáng mừng, nhưng chính vì quá mạnh mẽ, mà bản thân hắn lại chỉ là một Thiên Đế nhỏ nhoi, ngay cả vũ trụ còn chưa thể đi ngang, nên hiện tại không thể nuôi nổi.
Lấy ví dụ, bản thân hắn chỉ là một con cá sống trong hồ ao hang động rất khó ra ngoài, còn bọn chúng lại là chim ưng có thể tùy ý bay lượn ngoài vũ trụ, làm sao so sánh?
Như vậy tương đương với một người chơi level 30 chưa trưởng thành, bỗng nhiên trong tay có được một bộ trang bị tím có tính duy nhất, là trang bị Sử thi SSR cấp 50, trong lúc thuộc tính mạnh mẽ tỏa ánh đỏ rực rỡ khiến người ta khó thở, thì một hàng chữ chói mù mắt 【Cấp bậc không đủ, không thể mặc】 hiện ra, chỉ có thể để trong kho đồ nhìn mà không ăn nổi thôi.
Nhưng Hứa Chỉ xưa giờ chưa từng thích làm theo khuôn phép cũ. Hắn muốn miễn cưỡng ăn luôn cả chủng tộc độ hiếm SSR này.
Nếu không phải vậy, một tên mới có cảnh giới Thiên Đế như hắn làm sao lại thực hiện cả một kế hoạch máy phát điện Thủy Tinh được như thế. Nếu chẳng phải vì điều kiện có hạn, hắn còn phấn chấn muốn xanh hóa cả Thái Dương hệ kìa. Bản thân Hứa Chỉ chỉ là một Thiên Đế bé xíu đã muốn làm việc khắp Thái Dương hệ... Sức ăn của hắn luôn rất lớn, căn bản không hề sợ no căng bụng.
Đó cũng là điều bình thường của nhân tính. Người thường đa phần đều như thế, đứng núi này trông núi nọ... Dù sao hắn cũng hiểu, mình tham lam tu luyện rất nhiều hệ thống, nếu chỉ tăng cảnh giới theo tốc độ Thiên Đế thông thường, đúng theo quy củ, thì không biết phải đến ngày tháng năm nào.
Mà hiện giờ hắn đang muốn vượt cấp, gắng nuốt trọn niềm vui lớn này.
"Đơn giản mà nói, phải tìm một hành tinh nhỏ ở xa xôi trong vũ trụ để tự do nuôi thả."
Rất hiển nhiên, đầu tiên là Hứa Chỉ nghĩ tới hành tinh Cổ Mộc Tinh Linh.
Nơi đó đủ xa.
Tùy tiện chạy tới một tinh hệ nhỏ tương tự như Thái Dương hệ, chỉ cần có nước đã là hoàn cảnh chăn nuôi rất tốt. Như vậy, trở về vấn đề ban đầu, thành lập Truyền Tống Trận tới hành tinh Cổ Mộc...
"Bắt buộc phải mở ra hai giới rồi!"
Nghĩ tới đây, Hứa Chỉ hít sâu vào một hơi, vươn tay:
"Đám nhỏ dễ thương, vì tương lai của các ngươi, ta thật hao tâm tổn trí."
Chít chít chít.
Đám kiến nhỏ xíu hưng phấn bò lên trên bàn tay Hứa Chỉ, giống như bò lên một đỉnh núi. Chúng nó hưng phấn ríu rít kêu, vung vẩy mâu gỗ chỉ hướng bầu trời.
Bàn tay Hứa Chỉ hơi nổi lên mụn nhọt dày đặc, cảm giác lạnh thấu xương, nhưng không ảnh hưởng đến toàn cục.
"Lượng phóng xạ thực là đáng sợ... Đó là ưu thế bẩm sinh của chúng, ta cũng gặp phản ứng. Nếu đổi lại là Thiên Đế phổ thông sẽ rất khó chịu đựng lâu dài."
Hứa Chỉ càng ngày càng xem trọng tiềm lực của chúng.
"Mở hai giới ít nhất cần trung vị Thần, cần cái giá khổng lồ. Elmin, Đế Kỳ, Caroline, Phượng Hoàng... Không phải ai cũng bằng lòng đánh đổi cái giá lớn như vậy."
Hứa Chỉ cầm bút viết, chỉnh sửa suy nghĩ.
"Dao động Elmin trước đi. Vị Trung Vị Thần này chế tạo hai viên đá truyền tống kết nối lẫn nhau không ảnh hưởng đến toàn cục, cũng chỉ là hành vi tiện tay của Trung Vị Thần mà thôi. Thế nhưng, loại truyền tống khoảng cách siêu xa này... sẽ rất khó khăn. Căn cứ vào khoảng cách hiện nay mà Đế Kỳ cần bay, một vị Trung Vị Thần cũng sẽ bị tổn thương rất nặng, sẽ tiêu tốn ít nhất hai nghìn năm tu vi, thậm chí có thể bị rớt thẳng xuống cảnh giới Hạ Vị Thần!"
Hứa Chỉ nhíu nhíu mày, tiếp tục viết.
"Elmin tính cách hiền lành, là đứa dễ bắt nạt nhất... Nhưng người ta lại không ngốc. Rớt cảnh giới? Hắn sẽ không giúp ta, cái giá này quá to lớn."
"Thế nhưng, nếu hiện giờ ta không làm, chờ bay đi xa hơn một chút, muốn định vị vị trí sẽ càng mất cái giá lớn hơn. Về lâu về dài, việc này đã không thể kéo ra thêm!"
Hứa Chỉ ấn trán, uống một hớp đồ uống, vung bút mà cảm thấy phiền lòng, viết:
"Hiện nay, Trung Vị Thần sẽ phải trả cái giá khốc liệt không thể đảo ngược, chỉ có thể dựa vào Cao Vị Thần thiết lập Truyền Tống Trận."
"Tuy rằng cái giá quá lớn, nhưng họ còn có thể chịu đựng, chỉ tốn hai, ba trăm năm là có thể khôi phục. Trước mắt, chỉ có Phượng Hoàng, Caroline đạt cảnh giới này... Tuy với tính cách của Phượng Hoàng, với thân phận Thần Sáng Thế, tự nhiên nàng sẽ giúp ta vô điều kiện, nhưng mà ta không thể làm thế..."
"Caroline."
Cuối cùng, Hứa Chỉ viết xuống giấy ba chữ lớn, là nhân tuyển duy nhất.
Nhưng Caroline là đồ ngốc sao?
Bảo nàng dẫn toàn bộ chủng tộc người Ishdar đánh đổi hai, ba trăm năm suy yếu để giúp ngươi làm một món đồ?
Anh em ruột cũng phải tính sổ rõ ràng.
Caroline quả thực kính nể Thần linh siêu cổ đại, nhưng cũng là một vị nữ vương với thủ đoạn sấm vang chớp giật, đồng thời có thể vì vậy mà thân phận Thần linh siêu cổ đại sẽ bị nghi ngờ.
Còn về việc nàng yêu thích ngươi? Lúc đó nàng chỉ thèm thân thể ngươi. Người ta theo đuổi con đường khoa học, là người cầm quyền hành động theo lý tính, sẽ không lưu luyến cái gọi là ái tình. Nếu quả thực Hứa Chỉ bán mình là làm được, vậy hắn cũng chẳng cần sầu lo như thế.
"Ta thật quá khó khăn."
Hứa Chỉ hít sâu, cảm giác đi vào đường cùng.
Không ai có thể giúp hắn làm một cái Truyền Tống Trận. Dù sao, đối với Thần linh cao đẳng, đó cũng là cái giá rất lớn.
Có lẽ cũng chỉ có cảnh giới cấp chín mới có thể làm nhẹ nhàng một chút.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận