Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 533: Hành Trình Biển Sao (Thượng)

Đương nhiên, cũng chỉ là chờ mong mà thôi. Bởi vì hắn đã gặp qua rất nhiều thời khắc có tính lịch sử của rất nhiều nền văn minh, sớm đã không còn cái gọi là cảm xúc mãnh liệt nữa.
Hắn nhìn các nhà khoa học đứng đầu nhân loại này, cảm thấy bất đắc dĩ, mở miệng giải thích: “Đây là một cuộc hành trình, sẽ mang các ngươi đi tham quan, người Ishdar các ngươi không cần phải nghĩ nhiều biện pháp!”
Hứa Chỉ tiếp tục nói, “Ta sẽ có một loại phương thức đặc thù để mang các ngươi tiến vào trong chân không, không được hành động thiếu suy nghĩ, toàn bộ hành trình phải nghe theo sự chỉ huy của ta... Hơn nữa đoạn thời gian này có lẽ sẽ không ngắn.”
Sắc mặt của Caroline ngưng lại, “Ta đã hiểu.”
Thần linh siêu cổ đại đã biến mất lâu như vậy mới xuất hiện một lần nữa. Lúc ấy nàng đã có suy đoán, nó có lẽ là một con đường rất dài để đi đến thế giới kia.
Caroline nghiêm túc suy nghĩ rồi trả lời: “Hiện tại nền văn minh của người Ishdar không cần ta thì vẫn có thể hoạt động bình thường... Mà phi thuyền máy móc này đã được chuẩn bị nguồn năng lượng để sử dụng lâu dài...”
Nhưng sau mấy phen chần chừ, nàng vẫn là nhịn không được mà hỏi: “Chúng ta đại khái phải đi bao lâu mới có thể trở về? Đây là nếu chúng ta có thể sống sót trở về?”
Hứa Chỉ nghĩ một lúc, “Đại khái là khoảng 3-4 năm.”
Cũng chính là một giờ trong hiện thực.
“Có lẽ, chúng ta sẽ gặp được chủng tộc đặc thù nào đó?” Giọng nói của Caroline trở nên nặng nề. Tuy rằng nàng không có nói rõ, nhưng nhìn vào trong mắt nàng thì thấy nó có lẽ có liên quan đến chủng tộc địch nhân đã hủy diệt văn minh nhân loại siêu cổ đại.
Một thế giới khác...
Trong lòng nàng lúc này đã sớm vô cùng kích động.
Sắc mặt của Hứa Chỉ lại rất bình tĩnh.
Tuy rằng là đại gia hỏa như Caroline thì cũng có lúc ngoài dự đoán, nhưng chung quy lại cũng không thoát khỏi khống chế của Hứa Chỉ. Dù sao thì nàng đã chuẩn bị tốt trước khi đến đây.
Hứa Chỉ cũng có chút chờ mong và tò mò khi bọn họ nhìn thấy môi trường chân không.
“Bọn họ sống tại thế giới Dung Nham dưới nền đất, chung quy lại thì tầm mắt vẫn còn quá thấp, là “Ếch ngồi đáy giếng”, đây là tính hạn chế của môi trường sống! Bọn họ cũng chưa từng thấy biển sao trời trong vũ trụ mênh mông, nếu để cho bọn họ nhìn thấy thì không biết văn minh của bọn họ sẽ lại phát triển như thế nào đây?”
Hứa Chỉ đánh một mũi tiêm dự phòng, “Nhưng mà cũng phải cẩn thận, có khả năng sẽ xảy ra chuyện kỳ quái.”
“Đã hiểu! Bất luận kỳ tích nào mà khoa học không thể giải thích, đều là khoa học hiện giờ chưa thể giải thích!”
Sắc mặt Caroline đã trở nên ngưng trọng.
Ca ca ca!
Toàn bộ phi thuyền máy móc nhanh chóng cất cánh, thân hình cuồn cuộn hình giọt nước tinh xảo giống như một cái xì gà màu đen khổng lồ đang bay trên bầu trời. Sau khi bay một hồi lâu, nó đã rời khỏi đô thị máy móc của nhân loại, đi tới trong một rừng cây bên.
“Bắt đầu rồi, tắt hết toàn bộ thiết bị điều khiển sử dụng năng lượng đi, nếu không thì các loại di động có khả năng sẽ bị phá nát, biến mất trong thời không không biết.” Hứa Chỉ đứng trước khoang cửa sổ pha lê, nhìn khắp đại địa Dung Nham ở bên ngoài.
“Đóng lại?” Các nhà khoa học áo trắng xung quanh ngẩn ra, một khi đóng thì toàn bộ phi thuyền sẽ rơi xuống trong nháy mắt!
“Đóng lại!”
Caroline lên tiếng không chút nghi ngờ.
Trong nháy mắt, vô số nhà khoa học Ishdar đều trực tiếp đóng toàn bộ nguồn năng lượng lại. Toàn bộ phi thuyền thật lớn như đang nhanh chóng rớt xuống, phảng phất giây tiếp sẽ phải rơi vỡ ở trong núi non trên mặt đất.
Bỗng nhiên chợt lóe..
Oanh!
Một đạo sóng gợn Truyền Tống Trận.
Hứa Chỉ khống chế Truyền Tống Trận mở ra một cái khe màu đen thật lớn, toàn bộ chiếc phi thuyền nháy mắt bị nuốt trọn.
“Biến mất!”
Trong các thành thị máy móc phía xa, vô số người ngửa đầu nhìn lại, sắc mặt mang theo sự chấn động.
Tích!
Tích tích!
Trong phi thuyền máy móc vang lên các loại tiếng cảnh báo.
“Máy định vị không gian của chúng ta cảm nhận được một chấn động không rõ!”
“Trời ạ, thiết bị đo độ dịch chuyển biểu thị dữ liệu di chuyển không xác định! Đã xảy ra sự cố lớn!”
...
Các nhà khoa học không ngừng lên tiếng, nhìn vào đồng hồ của các thiết bị, kích động đến tột đỉnh.
Bọn họ lúc trước vẫn đang không ngừng suy đoán, thậm chí còn suy đoán ra mười ba cách thức để xuyên qua thế giới. Dựa trên điều này, bọn họ đã nghiên cứu phát minh ra cả trăm loại thiết bị theo dõi để thu thập số liệu xuyên qua.
“Đã kiểm tra đo lường chấn động của không gian, có lẽ chúng ta đang xuyên qua! Số liệu đang được thu thập!”
“Không được khởi động bất kỳ thiết bị điều khiển nguồn năng lượng nào, nếu không chúng ta có khả năng sẽ bị lạc ở trong không gian hỗn loạn!”
“Đây là lực lượng mà người Ishdar trước mắt không thể có được, xuyên qua không gian, đây là lực lượng của Thần!”
Có nhà khoa học nói lớn, mặt đỏ đến mức nóng lên.
Giờ khắc này, bọn họ đã hoàn toàn không dám sử dụng bất kỳ trang thiết bị chứa năng lượng nào, tùy ý để cho phi thuyền máy móc phiêu lưu. Đây đã là phạm trù lĩnh vực mà bọn họ không thể lý giải.
Mà Caroline đứng ở nơi xa.
Nàng lẳng lặng nhìn các nhà khoa học kinh hô, cũng không nhích người mà quay đầu nhìn về Thần linh siêu cổ đại bên cạnh, “Ngài quá lợi hại! Chỉ cần một sinh mệnh thân thể là đã có thể truyền tống toàn bộ phi thuyền máy móc!”
Hứa Chỉ lại không nói gì.
Đây chính xác là lực lượng của Thần, chỉ có Thần mới có thể làm được... Nhưng lại không phải của hắn, hắn cách Thần còn quá xa xôi, đây là lực lượng của Elmin.
Sau một khoảng thời gian ngắn xuyên qua Truyền Tống Trận.
Một chiếc phi thuyền to bằng cái chậu rửa mặt xuất hiện ở trong phòng khách của Hứa Chỉ, nằm trên chiếc bàn với hoa lê đỏ rực.
Chiếc phi thuyền màu đen này đặt ở trên bàn giống như một món đồ chơi tinh xảo tới cực điểm, bên cạnh nó là bàn trà, cùng với nhiều đồ ăn ngon miệng.
Trong nháy mắt bọn họ xuất hiện, hắn đã hạ lệnh cho Phó Não Trí Tuệ:
“Che chắn hình ảnh của chiếc phi thuyền này.”
Lúc này Hứa Chỉ đang ăn cơm, bỏ chiếc đũa xuống, có chút bất đắc dĩ nhìn cái phi thuyền máy móc này.
Nó đến sớm hơn so với tưởng tượng của mình, cũng khoa trương hơn một chút so với tưởng tượng của mình, nhưng chung quy lại vẫn không thoát khỏi khống chế của mình.
Hứa Chỉ nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn không buông đũa, “Chờ ta cơm nước xong xuôi, sẽ đưa các ngươi lên trời cao tham quan một chút, dù sao thì ta cũng chưa từng chân chính đi qua.”
Nhưng mà, nếu cứ lẳng lặng bày nó ở trên bàn cơm thì người Ishdar bên trong ít nhiều gì cũng sẽ cảm thấy có chút không thích hợp, vững vàng như ở trên bàn thế này không chừng bọn họ sẽ cho rằng mình đã xuyên qua không gian.
Hứa Chỉ nghĩ một lúc, bỗng nhiên nhìn về phía trên phòng khách.
Quạt trần này chính một chiếc quạt gia đình tầm thường giá mấy trăm tệ, hắn trực tiếp đứng dậy, dùng một dây thừng màu đen treo cái phi thuyền này ở dưới quạt trần.
“Một.”
Hứa Chỉ nhìn quạt trần phía trên phòng khách đang chậm rãi xoay tròn, rồi lập tức trở lại trên bàn cơm, tiếp tục cúi đầu ăn cơm, “Như vậy, hẳn là có thể chứ.”
Ong ong ong!
Toàn bộ người Ishdar trong phi thuyền máy móc đều cảm thấy như đất rung núi chuyển, nghênh đón chấn động xưa nay chưa từng có. Mặt đồng hồ trên các thiết bị kiểm tra đo lường đều đang điên cuồng chớp đỏ, biểu thị số liệu khác thường.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận