Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 718: Lý Niệm Nấu Nướng 1

Hứa Chỉ tiến vào trong một tòa thanh lâu, bày đầy bàn ghế, nhóm văn nhân vừa uống rượu vừa có các mỹ nhân bầu bạn, rượu ngon món ngon, trông có vẻ cũng rất thú vị.
Loại thanh lâu này thuộc loại cao cấp, khá giống với hình thức kinh doanh của cổ đại.
Các cô nương ở trong đây đều là bộ dạng tiểu thư khuê các, tinh thông cầm kỳ thi họa, không được phép khinh bạc. Nếu như lấy lòng được cô nương nào đó, họ sẽ lặng lẽ mời ngươi vào khuê phòng tán ngẫu.
“Thế giới này, cảm giác rất giống với Hoa Hạ cổ đại…Mặc dù, thế giới Hoang Cổ cũng là cổ phong, nhưng tuyệt đối không phải phong cách này, mà là phong cách Hồng Hoang, một đám mãnh thú Hoang Cổ. Mà khi tiến vào thời đại của vương triều Đại Chu, nó càng trở nên kỳ dị hơn, đủ loại yêu ma quỷ quái, riêng một góc trời…”
Tam Giới, nói là dân chúng đang sinh hoạt ở trong một thế giới khủng bố cũng không ngoa.
Hứa Chỉ đi nhanh về phía trước,
“Nếu như người chơi có thể thật sự tiến vào phạm vi lớn, thanh lâu, đường phố, triều đình, còn có thể đóng phim ngay tại đây? Ghi hình? Nơi này có thể sánh ngang với đủ loại thành ở trong phim điện ảnh và truyền hình.”
Chỉ là, Nhân Gian Đạo không phải là nơi mà bọn họ có thể ở lại lâu, sẽ xuất hiện lực đẩy, bằng không bọn họ sẽ bạo loạn.
“Vị công tử này…”
Một cô nương xinh đẹp chậm rãi đi tới, nàng mặc bộ xiêm y màu tím, đường cong mê người trên cơ thể được voan mỏng bao lấy, bưng một bình rượu ngon đến nói,
“Thiếp là Hứa Mạn Tiên…”
“Ta chỉ đến xem mà thôi.”
Hứa Chỉ cười cười, vẻ mặt quái lạ nhìn nàng, trực tiếp từ chối.
Trong lòng cô nương kia cả kinh, thầm nghĩ người này lớn lên thật anh tuấn, có một loại khí chất đặc biệt, nhịn không được mà muốn thân cận, cũng là một người nam nhân kỳ quái.
Nàng vẫn có hơi không chịu thua, lộ ra khuôn mặt thanh thuần yểu điệu điềm đạm đáng yêu nói,
“Tiên sinh, hãy nếm thử một chút rượu của chúng ta đi. Khinh Nhã Lâu chúng ta, người đẹp, rượu cũng ngon, đồ ăn ở đây đều là do tỷ muội chúng ta tự tay nấu, có thể nói là tuyệt nhất trần đời, ngay cả Thiên Nhân ăn cũng bảo ngon!”
“Vậy cho ta một bầu rượu.”
Hứa Chỉ suy nghĩ một chút, món ăn ở thế giới Mỹ Thực, phát triển cho tới tận bây giờ, đương nhiên muốn nhìn thử xem nó tiến bộ thế nào,
“Mang vài món sở trường lên đây.”
“Công tử xin chờ.”
Nàng nhẹ nhàng thả bầu rượu xuống, trực tiếp rời đi.
Hứa Chỉ rót ra một ly rượu, nhấp thử một ngụm, nhận ra mùi vị ở trong đó,
“Tốt cho một ly thuốc mê.”
Sau đó, hắn trực tiếp ngồi xuống, tò mò nhìn khung cảnh xung quanh, bên cạnh là một bàn thư sinh, một mỹ nhân bưng một nồi cháo lên, chậm rãi mở vung ra.
Chà!
Ánh sáng trắng tuyết tỏa ra dày đặc, mùi hương thơm ngon xông thẳng vào mũi.
“Trời ạ, ăn ngon, ăn quá ngon!”
“Đây là món ăn thần tiên gì vậy!”
Thư sinh kia ăn một muỗng liền đắm chìm vào trong đó, nuốt từng ngụm từng ngụm.
Đám thư sinh ở bên cạnh thì điên cuồng nuốt nước miếng.
Hứa Chỉ lập tức cảm thấy hứng thú.
Rất nhanh, trên bàn của hắn liền bày ba món ăn, đều được nắp vung đậy lại, Hứa Chỉ nhẹ nhàng mở một trong ba cái lên, ánh sáng trắng nhanh chóng bắn ra, kèm theo đó là mùi thơm nồng đậm, một con cá nướng màu sắc đỏ tươi xuất hiện trước mắt hắn.
Hứa Chỉ nhẹ nhàng cầm đôi đũa lên, thưởng thức một miếng.
“Ăn ngon.”
Mùi vị khiến vị giác muốn nổ tung, mỗi một miếng đều cảm thấy tràn ngập hạnh phúc, giống như bản thân mình có được cả thế giới vậy.
“Mùi vị thật sự không tệ. Tuy rằng, mức độ ngon vẫn không bằng nồi lẩu của Võ Thần trước kia, nhưng nguyên nhân là do cấp bậc nguyên liệu không bằng. Có tài năng, chỉ riêng về thủ pháp nấu nướng thôi, đã có thể nói là cực mạnh, không hổ danh là thế giới Mỹ Thực, chẳng qua là, món ăn này sáng lên…Vị đầu bếp này vì muốn tạo màu sắc cho đồ ăn, mà cho quá nhiều chất làm sáng quang học.”
Những khách nhân thư sinh ở xung quanh không ngừng ăn uống, còn chơi đối thơ với cô nương bồi bàn, uống đến một trình độ nào đó, cô nương lại nói một câu,
“Đồ ăn do tỷ muội chúng ta nấu đều có mùi vị không tệ, nhưng chính chúng ta lại càng ngon hơn…”
Sau đó, cực kỳ dịu dàng mà dẫn khách lên lầu.
Sắc mặt của Hứa Chỉ lập tức trở nên kỳ lạ.
Rượu ngon, đồ ăn ngon, đối thơ, mỹ nhân bồi bạn… Những thứ này đều đánh mạnh vào trong điểm yếu, khó trách nơi này lại làm ăn tốt tới vậy, hơn nữa, giá cả còn cao đến đáng sợ, vậy mà vẫn có người bằng lòng đến.
Hắn lấy một quyển sách màu đen ra, quét mắt một vòng, bắt đầu lật sách,
“Quả nhiên… thanh lâu này, thật sự là một thanh lâu không đứng đắn?”
Mỗi một cô nương ở trong này đều rất trẻ, điều này đã đủ để chứng minh rằng nó không đứng đắn.
“Thượng Quan Man…Thiên phú: Tâm dược, dựa theo lòng người, tạo ra một món ăn dung nhập vào trong cảm xúc nội tâm của họ, có thuộc tính đặc biệt…”
Hứa Chỉ lắc đầu cười, dường như đã tìm ra được hình dáng của vị đầu bếp ở sau màn.
“Mê hồn dược, tạo hương dương, đều được bỏ đầy vào trong những món ăn này…Còn mĩ dung dược, thì cho các chị em trong tiệm ăn, hiện tại, ai cũng thướt tha xinh đẹp. Mà mộng xuân dược, là điểm mấu chốt để lừa gạt các nam nhân bị dẫn lên lầu, chẳng qua là nằm mơ mà thôi… Quả thực là loại dược nào cũng có, tòa thanh lâu này đúng là biển dược.
Nơi này chính là một địa phương chuyên lừa gạt nam nhân, ngươi cho rằng bản thân mình được lợi, thực ra là không có đụng đến bất cứ thứ gì cả, vào phòng lót bụng bằng món ăn tráng thận gì đó, cuối cùng đần đần độn độn mà mơ một giấc mộng đẹp.”
Loại hình thức kinh doanh lừa bịp, treo đầu dê bán thịt chó, chỉ đơn giản để bán dược này, Hứa Chỉ đương nhiên sẽ mặc kệ.
“Chủ của cửa tiệm này có lẽ có tư chất để làm Mạnh Bà.”
Hứa Chỉ nghĩ.
Dù sao trước kia, đầu tiên là hai mươi ngàn sinh linh bùng nổ, xuất hiện đủ loại thiên phú, sau đó là 580 ngàn, hiện tại, trải qua mấy kiếp đầu thai luân hồi, chấp niệm bị tích tụ, bắt đầu cô đọng lại, thành hình.
Thiên phú của 580 ngàn sinh linh mới bắt đầu đại bùng phát…
Loại nào cũng có.
Hiện tại, đúng lúc hắn đang đi tìm người có thiên phú thích hợp để kinh doanh Địa Phủ.
Cơ thể vụt một cái, Hứa Chỉ đã đi tới đằng sau phòng bếp, một cô gái đang đứng ở trên cao nhìn xuống đám trai gái ở dưới, người nhỏ nhất là tên nhóc móc túi hồi nãy, người lớn nhất thì đã bước vào độ tuổi trung niên, bọn họ giống như là đang mở một cuộc họp.
Thương Quan Man là một cô gái xinh đẹp thướt tha, gương mặt đẹp như tiên nhân, đứng ở trên cao, chầm chậm nhìn vị đầu bếp ở bên dưới.
“Có rất nhiều người muốn hỏi ta, tâm đắc nấu ăn của ta là gì, tại sao ta có thể làm ra món ăn ngon tới vậy!”
“Mọi người ở đây, đều đến vì món ăn của ta, các ngươi không phải có tội, thì cũng là muốn hối lỗi sửa sai, hoặc là quyết định cố gắng…Nhóc móc túi ăn đồ ăn của ta xong rơi lệ đầy mặt, hối cải muốn làm một người hoàn toàn mới, người muốn cố gắng, sau khi ăn đồ ăn của ta, sẽ nhớ lại giấc mộng ban đầu của mình, bắt đầu phấn đấu…Mà nhiều nhất ở đây vẫn là đầu bếp, muốn học trù nghệ của ta!”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận