Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 601: Căn Nguyên Của Virus

"Ngài muốn tới vùng đất này để chứng kiến một thời đại mới đúng không?" Thịnh Lâm mỉm cười, nhìn thành thị phía xa. "Đại chiến sắp lên, toàn bộ các bộ lạc thị tộc nhân loại đều đang cầu khẩn. Không khí đầy hoảng loạn... Trận chiến cuối cùng sắp tới, sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tương lai tiến hóa của sinh linh trên thế giới."
Hứa Chỉ nhìn nàng một cái:
"Tiến hóa?"
"Ngài, thấy thế nào?" Thịnh Lâm bình đạm mỉm cười.
Hứa Chỉ không đáp.
Đây là cuộc nội loạn của Thần linh Nhân tộc, Thần linh Thực tộc lặng lẽ tới đây, bản thân điều đó đã mang tới rất nhiều ý nghĩa.
Thịnh Lâm cung kính, cay đắng than nhẹ:
"Dù có thêm chúng ta cũng rất khó chiến thắng Đại Hoan Hỉ Đế, bởi vì hắn ta là mạnh nhất. Hắn vô địch. Hắn nắm giữ lực lượng cực hạn kinh khủng nhất trên thế giới."
Lực lượng mạnh nhất trên thế giới?
Hứa Chỉ hiếu kỳ, mỉm cười nói:
"Trên thế giới, lực lượng cực hạn mạnh mẽ nhất là gì?"
Thịnh Lâm nhỏ giọng:
"Ngài nói là, sức mạnh lớn nhất trên thế giới là thiên phú tu luyện vô địch, vừa học đã biết?"
Trong đầu Hứa Chỉ lóe lên Đế Kỳ.
Không thể nghi ngờ, sự khủng bố của y có thể nói là mạnh nhất.
"Cũng không phải! Sinh ra là Thần thánh, tu luyện tài tình thông kim bác cổ tất nhiên là đáng sợ, nhưng vẫn không thể coi là mạnh nhất."
Thịnh Lâm tự trả lời:
"Như vậy, từ lúc sinh ra đã có huyết thống mạnh mẽ?"
Trong đầu Hứa Chỉ lóe lên hình ảnh của Phượng Hoàng.
Không thể nghi ngờ, nó tắm lửa hồi sinh, là thiên phú vô địch nhất trong tất cả các loại thiên phú gen hiện nay.
"Cũng không phải! Huyết thống mạnh mẽ chẳng qua là có khởi điểm cực cao, có ưu thế có thể vượt qua tất cả mọi người, nhưng vẫn không phải mạnh nhất."
Thịnh Lâm lại nói:
"Như vậy, là sự dẻo dai và kiên định hơn người?"
Trong đầu Hứa Chỉ lóe lên Medusa.
Tư chất của nàng không phải là xuất chúng, nhưng có thể dựa vào một ý chí ngoan cường đi tới hôm nay.
"Vẫn không phải! Người bình thường kinh qua gian khổ leo lên đỉnh cao tất nhiên đáng quý, nhưng vẫn thiếu hụt vài thứ."
Thịnh Lâm nhìn lên không trung, trận chiến đấu kinh khủng kia. Nàng lộ vẻ sợ hãi:
"Các vị Thần linh trên kia có thể bước ra bước này trong hàng tỉ sinh linh, không thể nghi ngờ đó là những người mạnh nhất trong thời đại này. Trong bọn họ có người vừa học đã biết, có người có huyết thống mạnh mẽ, có người cứng cỏi như sắt đá. Họ đều là nhân vật nhìn xuống cả thời đại, nhưng vẫn kém xa Đại Hoan Hỉ Đế!"
Lời nàng nói quả thực là thật.
Thịnh Lâm khàn khàn nói:
"Bởi vì hắn sở hữu lực lượng cứu cực vô địch chân chính, nguồn sức mạnh này tên là..."
"Vận mệnh!"
Nội tâm Thịnh Lâm nữ khó nén được sự sợ hãi.
Một thời đại có quá nhiều người có thể vươn lên, người sống một đời có quá nhiều nhân tố không thể khống chế, nỗ lực cá nhân chỉ chiếm 40%. Nếu một người không có thiên phú tốt, thực lực mạnh, bối cảnh đáng sợ, trí tuệ trác tuyệt, nham hiểm giả dối, mà lại có thể đứng ở đỉnh cao, thì chỉ ít như cá diếc sang sông. Ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng người khác ngoài ngươi ra không nỗ lực. Những người khác có thiên phú kém thì ngươi nhất định sẽ vươn lên hay sao?
Bản thân nhân sinh tràn ngập sự bất ngờ, các nhân tố không thể xác định như kẻ thù, mối hận, may mắn. Sự bất ngờ này có thể chiếm đến 60% toàn bộ con đường của cường giả. Sự bất ngờ có thể ảnh hưởng đến thành bại như vậy, có thể gọi là Vận Mệnh.
Làm hết sức mình, nghe mệnh trời, chính là thế.
Vận mệnh mới là thiên phú mạnh nhất thế giới này.
Mà người sở hữu vận mệnh, lọt vào mắt xanh của vận mệnh, được thời đại đẩy lên đỉnh con sóng, sẽ có vận may giống như dòng lũ vậy, thế không thể đỡ.
"Thậm chí, sinh ra với thiên phú trác tuyệt, huyết thống vô địch, trí tuệ kinh người... bản thân những thứ đó chính là một phần của vận mệnh."
Thịnh Lâm thở dài một hơi.
"Vì lẽ đó, hắn là vô địch."
"Bất kỳ ai ngăn cản hắn đều sẽ gặp vận rủi. Bất kỳ kẻ nào phạm hắn, sẽ gặp bất hạnh."
"Bởi vì hắn được vận mệnh điều khiển. Tâm tính của hắn do vận mệnh chọn lựa. Giống như năm xưa ngài chọn Caroline vậy... Phía sau nàng ta có một sự tồn tại vĩ đại cùng cảnh giới như ngài, tên là tuyệt vọng và đại thống nhất. Nó có mặt khắp nơi trong nhân loại, không chỗ nào không biết, không gì không làm được... Là chung cực."
Thịnh Lâm nữ hơi khom gối, cực kỳ cung kính.
"Trên thế giới này, không có sinh linh nào có thể ngăn cản hắn, trừ ngài ra, sự tồn tại cấm kỵ viễn cổ và cảnh giới với nó."
"Vận mệnh ở sau ta không cam lòng tử vong. Nó từ nơi sâu xa điều ta đến tìm ngài, xin ngài đánh bại nó... Cứu vớt tương lai của thời đại này."
Hứa Chỉ: "..."
Hắn nhìn Trung Vị Thần linh đang quỳ gối trước mặt.
Ta đến thầm xem trận chiến thôi, sau đó định nghiên cứu thân thể nhân loại mới một chút...
...
Để ta làm Chúa cứu thế, chọi cứng với vị sau lưng Đại Hoan Hỉ Đế à?
Ta vừa mới lên cấp bảy Thiên Đế...
Hứa Chỉ trầm mặc. Hắn đến đây chỉ để nghiên cứu virus mới này cùng với cấu tạo của loài người mới một chút, ai ngờ bị người ta tìm tới cửa trước. Thực vật xung quanh có lẽ đều là tai mắt cảm ứng của Thực tộc.
Lần này hắn đi vào là để điều ta trình độ tiến hóa của virus.
Hiện giờ vẫn chưa bắt đầu điều tra, nhưng nghe vị này nói... virus đại thống nhất nhân loại trong ba loại virus dù chưa tới cấp chín, nhưng chỉ e nó đã cực kỳ sát với cấp chín.
"Vận mệnh?"
Hứa Chỉ hiếu kỳ, ngồi xuống một tảng đá lớn, mời nàng ngồi cùng:
"Có thể kể cho ta về ba chúng nó được không?"
Thịnh Lâm nữ ngẩn người, rồi cẩn thận từng chút một ngồi trên tảng đá lớn bên cạnh. Thậm chí nàng chỉ dám ngồi ở một góc nhỏ xíu trên khối đá. Dù vị nhân vật khủng bố này bảo nàng tùy tiện, nàng cũng không dám làm bừa.
"Ban đầu, ta căn bản không ý thức được sự tồn tại của 'Nó'. Từ năm ta tám tuổi, trong đầu ta như có âm thanh từ cõi u minh dẫn dắt. Ta thử đối thoại với nó, nhưng dường như nó không có trí khôn.
Dưới sự dẫn đường của nó, ta gặp vận may không ngừng, giống như con cưng của ông trời, gặp vô số kỳ tích, được vô số quý nhân giúp đỡ. Ngài biết ta đi tới hôm nay mất bao nhiêu thời gian không?"
Hứa Chỉ nhìn nàng.
"Ta chỉ mất bốn mươi bảy năm!"
Nàng tuôn ra một con số kinh người, thở dài một hơi:
"Khi một chủng tộc gặp tai vạ đến nơi, 'Vận mệnh' của chủng tộc này sẽ bất kể giá nào dẫn dắt một anh hùng cứu vớt chủng tộc gắng sức phản kháng."
Nàng nhìn thôn xóm nhân loại đằng xa, bỗng cảm thấy mê man.
"Khi ta triệt để trở nên mạnh mẽ, ta ý thức được giọng nói trong đầu ta cuối cùng là cái gì.
Nó là 'Căn nguyên' của Thực tộc chúng ta, là mẹ sinh mệnh của chúng ta. Nó không ngừng giúp chúng ta thực hiện tiến hóa giống loài, để chúng ta ngày càng mạnh hơn. Nó sống cộng sinh với chúng ta.
Nó là vật chất vô hình. Nó cũng không phải vật chết. Nó chỉ có bản năng giống như dã thú, mở rộng bộ tộc từ cõi u minh, bảo đảm chủng tộc kéo dài, không ngừng trở nên mạnh mẽ.
Hứa Chỉ yên lặng tiêu hóa.
Vốn hắn đến đây để thăm dò căn nguyên tiến hóa của ba loại virus, không ngờ lại có được nhẹ nhõm như vậy.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận