Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 312: Ta Muốn Cưới Nàng

Đế quốc Yumia, năm 21, tháng bảy.
Vương điện Tinh Linh yên tĩnh mà tao nhã.
Mái nhà hình vòm được chạm khắc dày đặc những hoa văn màu xanh lá cây tinh xảo, ánh sáng nhàn nhạt như tuyết trắng chiếu xuống từ cửa sổ, cực kỳ yên tĩnh.
Một Tinh Linh mỹ lệ đầu đội vương miện màu vàng đang bình tĩnh ngồi ở trên vương tọa, hơi nhắm mắt, dường như là đang chợp mắt.
“Tinh Linh Đại Đế vĩ đại! Thần Tinh Linh vạn năng! Yumia bệ hạ!!”
Đại thần Tinh Linh Minnie đi vào vương điện, đứng ở trên thảm, đôi mắt lộ ra sự cuồng nhiệt.
“Đây là pháp điển của Tinh Linh, mang đến cho chúng ta nguồn lực lượng vượt qua thời nguyên thủy, không còn phải dựa vào thân thể nữa.” Trên vương tọa, Yumia mở đôi mắt, thân thể nàng thanh nhã thon dài, nhàn nhạt mở miệng, “Mấy năm nay ta đã hoàn thiện, hôm nay, có thể ban bố xuống.”
“Vâng, Yumia bệ hạ!”
Minnie đứng dậy, tiếp nhận pháp điển Tinh Linh rồi chậm rãi rời đi.
Pháp thuật là hệ thống tu luyện mà Yumia Tinh Linh Đại Đế những năm gần đây vẫn luôn sáng lập và nghiên cứu nên, nghe nói có thể vận dụng lực lượng của bản thân, không cần dựa vào việc tấn công vật lý. Nó là năng lượng siêu nhiên đã vượt qua lực lượng của cung tiễn.
Mà hiện tại gần như đã hoàn toàn được nghiên cứu ra.
Minnie đột ngột dừng lại, quay đầu khát khao mà liếc nhìn vị Tinh Linh Vương Yumia Vị Thần Tinh Linh vĩ đại này đã dẫn dắt bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh thoát khỏi khốn cảnh, sáng tạo nên kỳ tích, không ngừng chinh chiến, vì Tinh Linh mà thành lập nên trật tự và văn minh.
Nàng đã dẫn dắt thời đại của một kỷ nguyên hoàn toàn mới.
Hơn một trăm năm trước, khi nàng còn là thủ lĩnh duy nhất còn sót lại của bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh, bị hai bộ lạc giáp công thì nàng ấy đã vì sự sinh tồn của bộ lạc mà phấn đấu. Mà hôm nay, thời gian thấm thoát, nàng tuy rằng đã gần chết già, nhưng vẫn may mắn khi chính mắt chứng kiến một anh hùng thần thoại sử thi ra đời và trưởng thành, sau đó đứng trên đỉnh của thế giới.
“Sáng lập nên hệ thống tu luyện, thành lập ma võng, đặt ra pháp điển, đây là đại thần vĩ đại đến mức nào đây!”
Thân thể Minnie run rẩy, cất bước nhỏ rời đi.
Chỉ là đáng tiếc, chính mình đã sắp chết già, không thể đi theo vị tồn tại vĩ đại này như trước được nữa.
“Ta sắp rời đi. Yumia bệ hạ vĩnh viễn được lưu truyền, nàng sẽ mang theo bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh của chúng ta, không... là toàn bộ chủng tộc Tinh Linh đi tới nền văn minh huy hoàng tiếp theo,” Nàng đi từng bước nhỏ, nhẹ nhàng vuốt ve pháp điển Tinh Linh này.
Đột nhiên, nàng rốt cuộc cũng nhịn không được.
Trong ánh nắng tinh khôi ngoài cửa sổ hành lang, hô hấp nàng dần trở nên dồn dập, chậm rãi mở ra trang thứ nhất của《 Pháp điển Tinh Linh 》mà nàng coi như trân bảo kia. Ánh sáng màu vàng rơi trên nét mực nơi trang sách, chương đầu của đoạn thứ nhất có viết rõ ràng: “Tộc Tinh Linh chúng ta thuộc về tự nhiên, bảo hộ tự nhiên, vượt qua tự nhiên!”
“Mảnh thế giới này vậy mà lại là một hành tinh.”
Chờ đến khi cung điện Tinh Linh không còn một bóng người thì tiếng thở dài của Yumia vang lên một hồi lâu.
Nàng đã được toàn bộ nhất tộc Tinh Linh thần hóa, ngồi ở trên vương tọa của Tinh Linh, trở thành người không gì không làm được, là một Thần Tinh Linh toàn trí toàn năng. Chỉ có chính mình mới hiểu được phải đứng ở trên vai người khổng lồ thì mới có thể mang đến văn minh cho các nàng được.
“Ta rốt cuộc cũng đến cấp sáu.”
Nàng bỗng nhiên nhắm mắt lại rồi nói nhỏ.
Mỗi người đều cho rằng nàng hùng tài đại lược, đang bế quan nghiên cứu các loại lĩnh vực như nông canh, chế tạo giấy, thuần dưỡng tọa kỵ, chăn thả. Tất cả đều là để mang đến một nền văn minh lộng lẫy và không thể tượng tưởng được cho toàn bộ đế quốc Tinh Linh cao cấp Yumia.
Chỉ có chính hắn biết rõ trong hơn một trăm năm này, chuyện hắn làm chỉ là nghiên cứu hệ thống tu luyện, sau đó bắt đầu tu luyện.
Tư chất thân thể của nàng tuyệt đối là đứng đầu, vừa sinh ra đã là đại yêu cấp năm, thiên phú dị bẩm, nhưng tư chất nhận biết của nàng thì lại rất bình thường, tu luyện cho đến bây giờ mới chỉ đột phá đến cấp sáu mà thôi.
“Nhưng đây cũng là thời điểm mà ta có thể đi làm chuyện riêng của chính mình rồi.” Nàng ngồi ở trên vương tọa, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý niệm.
Bao nhiêu năm trôi qua, hắn vẫn luôn nghiên cứu thuyết tiến hoá, cải tiến giống loài mà mình quen thuộc nhất —— Thất Diệu Bảo Thụ.
Hắn muốn mượn lần trọng sinh tiếp theo ở tế đàn để biến thành nam nhân!
“Ở trong trái cây sinh mệnh nuôi dưỡng hạt giống giống loài của mình, tương đương với một loại phương thức tiến hóa khác với phương thức tiến hóa giống loài dài lâu. Nó là lợi dụng năng lượng sinh mệnh khổng lồ để làm dịu đi hình thái sinh mệnh, thực hiện lột xác tiến hóa trong nháy mắt. Đây là nguồn gốc của‘ yêu ’.”
Nàng hơi hơi nhắm mắt, “Nhưng mà bởi vì bị cổ thụ Sinh Mệnh lũng đoạn và khống chế nên chúng nó chỉ cho ra đời giới nữ. Nếu ta ra đời ở trong đó lần nữa thì phải nghĩ cách thay đổi nồng độ hooc-môn, có lẽ như vậy thì sẽ có thể cải tiến hình thái giống loài của ta, lừa gạt cổ thụ Sinh Mệnh mới có thể biến thành nam nhân.....”
Mấy năm nay, thi thể của Thất Diệu Bảo Thụ sớm đã không còn dùng để nấu nướng nữa, mà là để chứa đựng, không ngừng nghiên cứu kết cấu.
Hiện tại, nội tâm nàng đã có sự nắm chắc nhất định. Lần trọng sinh tiếp theo phải thay đổi hooc-môn hình thái của sinh mệnh Thất Diệu Bảo Thụ, biến thành một nam Tinh Linh.
Ngay tại thời điểm hắn đang suy tư, tại cửa hông vương điện, Gilna chậm rãi đi tới, “Muốn đi ăn cơm sao? Ta hôm nay muốn ăn thịt nướng, Celine cũng đang chờ, đã muốn náo loạn, nói nàng đói bụng.”
“Được rồi, ta sẽ lập tức đi phòng bếp chuẩn bị.”
Yumia nhìn nàng, bỗng nhiên ôn nhu cười rộ lên, “Chờ việc này kết thúc, ta muốn cưới ngươi làm thê tử của ta.”
“Chuyện gì? Thê tử lại là cái gì vậy?” Gilna tò mò hỏi.
“Chính là hai người thích nhau, sinh hoạt bên nhau.” Yumia trả lời.
Đôi mắt Gilna hiện lên mê mang, “Ta đây chính là thê tử của ngươi. Hai người chúng ta không phải là vẫn luôn sinh hoạt cùng nhau trong trăm năm qua đó sao, chúng ta cũng rất thích đối phương.”
“Đây không phải là chân chính ở bên nhau, hai nữ sinh không phải là loại thích như ngươi nghĩ đâu.” Yumia trả lời, “Thế giới này bị giam cầm, nhất tộc Tinh Linh bị mười một vị tồn tại cổ xưa nhất nguyền rủa, không có được tình yêu chân chính, ta muốn thay đổi nó.”
Vẻ mặt Gilna mờ mịt.
Mộc Mộc nhìn cô gái mà mình yêu thích, chỉ cười cười.
“Ma lực của tình yêu... thật sự khiến người ta phải hướng tới.”
Nàng ngồi ở trên vương tọa, lộ ra một tia khát khao, đôi mắt chậm rãi nhìn về phía nơi xa. Nàng phảng phất như thấy được bản thân mình năm đó từ trong trái cây sinh mệnh từ trên cao hung hăng rơi xuống mặt đất, hóa thành một đạo sao băng, một Tinh Linh mỹ lệ đi ra, cứu vớt bộ lạc Ám Dạ, dẫn đường cho nền văn minh cổ xưa của toàn bộ Tinh Linh.
Nàng giống như là một đứa trẻ mới sinh, mang theo tươi cười thuần túy mà quyến luyến:
“Giống như lời nói năm đó..... Năm tháng vô tình, luôn mài giũa góc cạnh, khiến con người ta biến thành bộ dạng mà mình đã từng chán ghét, chờ trận này chiến tranh kết thúc, ta sẽ biến trở về lúc thiếu niên.”
Nếu không phải có Gilna thì hắn có lẽ sớm đã thành thói quen với khối thân thể này rồi. Chỉ là ngày đêm nhìn ngắm nữ tử mỹ lệ là chính mình khiến cho nội tâm của hắn dần kiên định hơn, muốn thực hiện mộng tưởng này.
------
Bạn cần đăng nhập để bình luận