Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 406: Nói Về Một Đoạn Lịch Sử

Lại qua bốn năm, Mohank chết trên bụng của nữ nhân. Dù rằng hắn rất phóng khoáng, nhưng có tiền lại phóng túng. Hai mắt Sheila ửng đỏ, trong toàn bộ doanh địa đều truyền đến tiếng khóc bi thương của không ít nam nữ già trẻ.
Thương đội không có Mohank nên rất nhanh đã giải tán.
Bọn họ chia làm bốn năm nhánh thương đội, tranh danh đoạt lợi. Cô nương Sheila mặt đầy tàn nhang năm đó rất nhanh đã tránh xa trung tâm của quyền lợi, thậm chí bị đuổi giết đến tận phố lớn ngõ nhỏ.
Hứa Chỉ ủ rượu ở trong quán bar, sau khi nghe được chuyện này thì thở dài một hơi. Hắn dõi theo người đàn ông hào sảng năm đó quật khởi, hưởng phúc, dần dần trầm luân vào trong quyền thế sắc đẹp, rồi đi đến cuối cùng của sinh mệnh.
Nhân sinh như vậy, tuy rằng Hứa Chỉ đã nhìn thấy rất nhiều, nhưng khi tự mình tiếp xúc, còn làm bằng hữu, cũng khiến hắn phải cảm khái rất nhiều.
“Nháy mắt, lại qua mười mấy năm.”
“Con đường đạo pháp là linh hồn và tâm cảnh, trước mắt đã cọ xát hơn mười mấy năm, ta cần phải có một cơ hội để đột phá. Thật ra thì có thể đi ra đón đòn hiểm của xã hội, dù có bị đánh chết cũng chẳng sao cả.” Hứa Chỉ rất bình tĩnh.
Hắn ngồi ở trước quầy bar, lau chén rượu, bỗng nhiên nhướng mày, nhìn về phía ngoài cửa sổ.
“Nhổ cỏ tận gốc!”
Trong một hẻm nhỏ, một đám sát thủ đang nhanh chóng truy đuổi.
Sheila vẫn ục ịch ngăm đen giống như năm đó, mang theo thần sắc kinh hoảng mà chạy như điên.
Oanh!
Cả ba người cùng ngã xuống.
Sắc mặt Sheila kinh hãi, quay đầu nhìn lại, sau đó ngẩng đầu lên. Đó là cây cột với hai sườn viền dây leo màu đen, trung tâm là một cái cổng vòm, trên đó có viết hai chữ quán bar “Phoebe”.
Sheila đi vào trong rồi quỳ rạp xuống đất, nhổ ra ngụm máu tươi, “Messiah thúc thúc, có thể giúp ta được không, giết chết những kẻ thù đã cướp đi thương đội của chúng ta!”
Sheila không có tư chất dung hợp ma dược để tu luyện, cho nên vẫn luôn là người thường.
Các khách nhân trong quán bar đều ghé mắt nhìn.
“Ta sẽ không giúp ngươi giết người.” Hứa Chỉ nói.
Khách nhân xung quanh bắt đầu thở dài, lại có chút tiếc hận.
Chuyện của Mohank mọi người đều biết, là người có quyền thế lớn nhất trong các thành trì phụ cận. Nhưng ai nấy đều biết, bo bo giữ mình là kết quả tốt nhất, con gái của Mohank chắc chắn phải chết.
Thần sắc của Sheila ảm đạm, rất đau khổ. Nàng biết mình có huyết hải thâm thù, cũng biết Messiah thúc thúc hoàn toàn không có nghĩa vụ này. Hơn nữa quý tộc bên trong thành có không ít cường giả, là một cỗ thế lực to lớn.
Hơn nữa mình đã không còn lại gì, đã không một xu dính túi...
Diện mạo của mình cũng bình thường, bởi vì đi theo thương đội hàng năm, chịu mệt nhọc khi đi tàu xe, cho nên làn da ngăm đen thô ráp. Kiêu ngạo duy nhất của nàng chính là đầy đặn hơn nữ tử bình thường, đi ở trên đường sẽ khiến cho không ít nam nhân phải ghé mắt.
Nhưng đối mặt với tử vong, căn bản chẳng có chút vốn liếng gì cả.
Hứa Chỉ đứng ở trên quầy bar, sửa sang lại chén trà, lại mở miệng nói, “Nhưng mà ta có thể thu nhận ngươi làm công ở chỗ này, sẽ không người nào có thể khiến ngươi bị thương. Hơn nữa, về sau quán bar này chắc sẽ có một số người đặc biệt đến, có lẽ bọn họ có thể dạy ngươi, thậm chí ra tay giúp ngươi. Nếu ngươi biết bắt lấy cơ duyên thì sẽ có thể báo thù.”
Dạy ta?
Ta rõ ràng không thể tu luyện!
Hơn nữa, còn ra tay giúp ta?
Ai sẽ vì một nữ nhân làm công bình thường của một quán bar, mà đi đối phó với thế lực lớn nhất của mấy thành thị xung quanh?
Sheila ngây người trong vài giây, không rõ nguyên do.
“Nhưng mà, chuyện tiếp theo mà ta phải làm rất nguy hiểm. Nếu như ngươi lưu lại ở nơi này, ngươi có thể sẽ chết.” Hứa Chỉ cười mở miệng nói.
“Ta không sợ nguy hiểm!” Sheila cắn môi, lớn tiếng nói: “Cha ta bị chết là xứng đáng, hắn hưởng thụ đủ rồi, nơi nơi tìm nữ nhân. Nhưng hắn lại lưu lại cục diện rối rắm, cho nên ta chỉ có thu thập.”
“Treo biển số này lên cửa quán bar.” Hứa Chỉ ném một thẻ bài gỗ ra, chỉ thấy phía trên có viết một loạt chữ: [ Thông hiểu chuyện xưa và nay, nói một đoạn thần thoại, thần thoại Sumer cổ xưa, ngày mai sẽ nói về thời khai thiên lập địa. ]
Như vậy, đại khái đã đủ để chịu một trận đòn đánh của xã hội rồi chứ?
Sắc mặt Hứa Chỉ rất nghiêm túc.
“Thúc thúc, là món ăn mới của quán bar sao?” Sheila tiếp nhận thẻ bài, nhìn một loạt chữ ở phía trên, trong óc bỗng nhiên chấn động.
Hắn hắn hắn hắn... Muốn giảng về thần thoại Sumer cổ?
Thần thoại Sumer cổ xưa! Đó chính là văn minh Sumer cổ!!!
Đó là văn minh khởi nguyên của nhân loại! Lịch sử về khai thiên lập địa! Dù có bao nhiêu nhà khảo cổ học khảo cứu, không ngừng thăm dò, đều không có ai có thể biết được đoạn lịch sử đã bị đánh mất kia! Thậm chí nghe nói ngay cả Ma Thần khởi nguyên Medusa, Đại Đế Minh Giới Elmin, cũng đều không rõ về đoạn năm tháng lịch sử thượng cổ này. Đó là một khoảng trống của lịch sử!! Mà Messiah thúc thúc vậy mà lại biết? Đây là khái niệm gì đây!
“Thúc thúc... Ngươi ngươi ngươi ngươi!!!” Trong đầu Sheila là một mảnh trống rỗng, giọng nói cũng bắt đầu phát run, giống như năm đó, khẩn trương thì sẽ điên cuồng nói lắp.
Sheila hét lớn trong lòng! Nàng nhìn người thanh niên bình tĩnh đang không ngừng điều rượu này.
Mười mấy năm qua, tiểu nha đầu mình cũng đã lớn lên, phụ thân của mình cũng đã chết già, mà hắn vẫn còn tuổi trẻ như trước, năm tháng không lưu lại bất kỳ dấu vết nào ở trên người hắn cả...
Nghe nói có không ít Quân chủ Đại đế cổ xưa, thức tỉnh lại từ trong lịch sử...
Mà trước mắt, chắc không phải là!!
Nhưng đó là Đại đế cổ nhất của thời đại Ma Dược, là tồn tại cổ xưa từ hơn một ngàn năm trước, sẽ không có khả năng thức tỉnh...
Khách nhân xung quanh quán bar chút kinh hãi, không ngừng tưởng tượng.
“Thúc thúc, ngươi nhiệt tình yêu thương mỹ thực và rượu ngon, chắc ngươi không phải là Messiah Quân chủ Đại đế trong lịch sử, chưởng quản dạo chơi và rượu ngon...” Sheila đờ đẫn, ngực hung hăng phập phồng, nhịn không được dò hỏi.
Nàng biết chuyện này là không thể nào.
Dù cho thật sự là Đại đế Messiah ẩn cư ở chỗ này, cũng sẽ không có khả năng thừa nhận, nhất là khi đang ở trước mặt vô số khách nhân trong quán bar được. Nàng vừa hỏi ra miệng thì mới kịp phản ứng lại...
Ta hẳn là nên ngầm hỏi! Như vậy nếu thúc thúc thật sự là Quân chủ Đại đế, thì có khả năng sẽ thừa nhận...
Nhưng mà...
“Đúng vậy, là ta.”
Hứa Chỉ xoa chén rượu, nhìn nàng rồi gật gật đầu.
????
Sheila nghẹn họng nhìn trân trối, trong đầu nàng đã hoàn toàn kinh ngạc. Hắn thừa nhận! Hắn lại trực tiếp thừa nhận!!
Á! Trời ạ! Hắn không theo kịch bản một chút nào cả, không giống như những cao nhân trong những chuyện xưa một chút nào.
Sắc mặt của các khách nhân xung quanh cũng đều dại ra.
Sheila trừng mắt, run rẩy mở quyển sách về các Quân chủ Đại đế của các triều đại, mở ra trang thứ nhất, dùng tay run rẩy chỉ vào trang sách, hô hấp lập tức trở nên dồn dập, “Messiah thúc... Đại đế, Messiah Quân chủ Đại đế!! Quân chủ Đại đế đầu tiên trong lịch sử của thời đại Ma Dược, ngài vì sao lại không nói sớm!!”
Hứa Chỉ tiếp tục xoay người điều phối rượu, đem bình rượu sắp xếp lại ở trên giá rượu, cũng không quay đầu lại, “Lúc ta gặp phải thương đội của cha con các ngươi, đã nói cho các ngươi rồi, nhưng mà cha ngươi không tin.”
------
Bạn cần đăng nhập để bình luận