Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 706: Địa Phủ

Lý Tam Sinh không biết tại sao mình lại có một đoạn ký ức như vậy, nhưng tâm tình tràn bờ vô danh này khiến viền mắt nó ướt đi, tâm trạng phức tạp hỏi:
"Bạch Đế, trong lịch sử... sau đó thế nào?"
"Vấn đề này rất hay."
Lão sư chăm chú hơn, cất tiếng nói. Ánh mặt trời vàng rực tung xuống ngoài cửa sổ, khung cảnh thêm vài phần điềm tĩnh của tháng năm.
"Năm đó, Bạch Đế thống nhất các bộ lạc lớn, thành lập vương quốc thành bang đầu tiên trong lịch sử nhân loại tại vị trí cũ của bộ lạc Lý thị, lưu vực Bạch Hà. Thế nhưng, vương quốc phát triển hơn mười năm thì gặp phải Thiên nhân!
Đó là lần đầu tiên nhân loại gặp phải Thiên nhân trong lịch sử. Bạch Đế vung đao với trời, máu tóe thiên không, bại vong, chết trong tay một vị Thiên nhân... Căn cứ theo ghi chép lịch sử, trong cuộc đời Bạch Đế, điều hối hận nhất là mất đi một người bạn. Ngài thường nói đó là một vị trí giả mạnh mẽ, sinh ra đã có nhận thức, từ nhỏ đã rất thông minh. Ngài ấy từng vô số lần bày tỏ, nếu như người bạn của ngài ấy vẫn còn, với trí tuệ của người đó lại phối hợp thêm sức chiến đấu của ngài ấy, có lẽ họ có thể chiến thắng Thiên nhân, phản công Thiên Nhân đạo..."
Các học sinh trầm mặc.
Dường như họ cảm nhận được sự chua xót trong lịch sử loài người. Bất kỳ anh hùng nào cũng biến mất trong dòng thủy triều lịch sử cuồn cuộn. Vị Đại Đế đầu tiên trong lịch sử loài người cũng rơi vào kết cục chết thảm khi vung đao với trời.
"Thế nhưng, nói tới việc vung đao với trời..."
Lão sư cười, sắc mặt cực kỳ phức tạp và cảm khái:
"Bạch Đế là người đầu tiên, không phải người cuối cùng. Trong lịch sử dài đằng đẵng xuất hiện rất nhiều nhân kiệt. Ví như một số vị Đại Đế của thú tộc, thậm chí là sư phụ quá cố của tiên tử Bạch Liên: Thụ Vương, kẻ khống chế ngọn lửa màu đen, đều đã từng vung đao với trời."
"Đó không phải là vung đao với trời, mà là chớp mắt bị giết chết." Lý Tam Sinh không nhịn được bật lên tiếng.
Lão sư buồn cười:
"Làm sao có thể? Trong lịch sử, vị đó đã đại chiến vô số ngày đêm với Thiên nhân, cả mặt đất nhuốm máu... Lời chửi mắng thánh hiền cổ đại như vậy là không được. Ngươi nói một chút ở chỗ chúng ta nơi này còn được, nhưng nếu ở tộc của họ, ngươi nói vậy chính là cực kỳ bất kính, sẽ bị đánh chết!"
...
Địa Phủ, Luân Hồi.
Trong thế giới màu đen kịt, Hứa Chỉ lặng lẽ ngồi trên thần điện lật xem Sinh Tử Bộ. Hắn liếc mắt thấy Lý Tam Sinh sống đến kiếp thứ bảy.
"Đặc tính: Vì lòng si luyến đối phương mạnh mẽ nên nội tâm sản sinh ra... Lửa tình?"
"Lửa này dường như dùng để đánh nhau thì không mạnh, nhưng dù là Luân Hồi cũng không thể xóa bỏ ký ức của nó; nhìn có vẻ vô bổ, nhưng có ý nghĩa..."
Hắn chỉ hơi suy tư một chút rồi nhảy sang tờ khác, sẽ không ngừng lật tin tức trên Sinh Tử Bộ. Dù sao trên đây có tận sáu mươi vạn sinh vật, rất khổng lồ, luôn luôn có nhân vật đặc biệt có thiên phú đặc tính khác thường cần hắn chú ý.
Dù sao, cái thứ Tà Thần này muốn đặc tính gì cũng có...
Hứa Chỉ nhọc nhằn thành lập Luân Hồi, xây dựng bộ khung Địa Phụ trong thần thoại, chỉ bản thân hắn mới biết khó khăn đến mức nào.
Nguyên lý tương đối đơn giản.
Tương tự như mạng võng du của Manh Muội vậy, bản thể người chơi ở trong phòng đăng nhập game, khống chế nhân vật trong thế giới khác.
Hiện tại, tương đương với sáu mươi vạn khối rubik tập thể ngủ trong kho trò chơi... chúng hội tụ thành toàn bộ Luân Hồi đen trắng luân phiên, khống chế nhân vật bên ngoài chơi trò chơi. Chết, thì lại bắt đầu từ đầu.
"Địa Phủ, Luân Hồi... Hệ thống này lấy từ suy nghĩ của Manh Muội sau đó mở rộng thêm, chuyển hóa thành cái mới của ta. Chỉ cần Thần khí 'Luân Hồi' này không tan vỡ, chân linh sẽ vĩnh viễn bất tử. Dù sao, họ ở bên ngoài tương đương với người chơi khống chế Tà Thần của mình, chết thì cấp độ về không mà thôi..."
Hứa Chỉ nhìn toàn bộ vòng tròn. Những khối rubik nhỏ đang ngủ say kia đang nằm mơ giấc mộng nhân sinh của riêng mình, thực tế đã xem như thực sự phát sinh.
Cuộc đời bọn họ giống như những bộ não trong bồn mà những nhà khoa học gia điên cuồng đang nghiên cứu.
"Trông như đang không ngừng tẩy rửa ký ức, sau khi chết lại làm lại, không có gì thay đổi... Trên thực tế, họ sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Đặc tính của họ là thiên phú tử khi sinh ra đã có, sẽ không ngừng trưởng thành qua từng lần luân hồi, từng kiếp một."
Giống như đặc tính của Bạch Đế kia.
Ban đầu đặc tính đó rất rác rưởi, có thể gọi là thiên phú cấp thấp, chỉ có thể bắt mấy động vật bình thường phải quỳ. Nhưng sau khi tu luyện lại không ngừng, tích lũy qua mười mấy kiếp, vừa sinh ra đã là thiên phú cao cấp, có thể bắt cường giả cũng bị ảnh hưởng, phải quỳ xuống.
Nếu tiếp tục phát triển, sớm muộn cũng có ngày tiếp cận tới đặc tính không giảng đạo lý của Tà Thần trong Tam giới kia.
Dù sao, đó là thứ được hội tụ và ngưng thực thành từ tư duy của hàng trăm triệu cường giả, dân chúng của Tam giới. Trước mắt, số lượng chỉ có hơn sáu mươi vạn, muốn sánh vai với Tam giới đuognư nhiên phải trải qua nhân sinh lần lượt dài đằng đẵng.
"Như thế tương đương với trải qua vạn thế luân hồi trong chốn hồng trần, rẻn luyện mảnh vỡ pháp tắc của họ..." Hứa Chỉ bình tĩnh nhìn vòng tròn. "Mà vô số mảnh vỡ pháp tắc thế giới sẽ chắp vá tạo thành chí bảo mạnh nhất thế giới: Luân Hồi!"
Cũng có nghĩa, lúc này mỗi tế bào của Tà Thần Cthulhu đều sở hữu mảnh vỡ pháp tắp... cũng tương đương với việc, tất cả Tà Thần nhỏ, quái đản nhỏ trong Tam giới đều hội tụ thành một. Hứa Chỉ đã không thể tưởng tượng cuối cùng sẽ trở thành quái vật ra sao rồi.
Có lẽ, đây mới chính là Tà Thần Cthulhu chân chính.
Thân thể không thể miêu tả, lại thêm linh hồn không thể miêu tả, là sinh vật tụ hợp chân chính về ý nghĩa.
Đây là điều mà Medusa không đạt tới, trừ khi nàng phải từ bỏ ý thức của mình, vứt bỏ quyền năng khống chế thân thể Cthulhu.
Mà Tà Thần Cthulhu trước mắt - hình thái Luân Hồi - mỗi khối Rubik đều có thể xem như cùng lúc tu luyện hai loại hệ thống. Bản thân Hứa Chỉ vốn có hệ thống võ đạo, vu sư, nội thiên địa.... lại thêm hệ thống tín ngưỡng hương hỏa.
Vô số tế bào Tà Thần cùng tu một hệ thống vốn đã rất đáng sợ, tuong tự như Medusa, đồng tu tới thời điểm này cần thời gian rất dài mới được mỗi tế bào đều là Thiên Đế... mà mỗi tế bào Tà Thần cùng tu hai hệ thống?
Độ khó tăng cường theo cấp số nhân.
"Cần thời gian càng lâu hơn, dài đến độ khó tưởng tượng."
Hứa Chỉ ngồi trên thần tọa, bóng đen lan tỏa lơ thơ nhưng vô số sợi tơ mảnh phiêu bạt, thần bí khó lường. Hắn lẩm bẩm, lắc đầu cười khổ.
"Ta thực sự còn mơ tưởng xa vời hơn cả Medusa. Con người à, nhìn thấy hệ thống đặc biệt mới là không nhịn được muốn tu nhiều thêm một cái, đứng núi này nhìn núi nọ, muốn có được cả đôi tay, muốn càng hoàn mỹ hơn."
Giống như hắn.
Hứa Chỉ đồng tu vu thuật của vu sư, đạo pháp nội thiên địa, sở hữu ma hạch, có chân thân Tổ Vu, bốn loại hệ thống, thậm chí còn nóng lòng muốn thử đối với hệ thống thứ năm hiện nay: Võ đạo... Quả thực là tư thế không ép chết bản thân không thôi.
Nhiều hệ thống đồng tu, sức chiến đấu tất nhiên là mạnh, gần tới mức hoàn mỹ. Thế nhưng tiến độ tu luyện sẽ rất chậm, phải trả cái giá khó có thể tưởng tượng.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận