Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 573: Bắt Đầu Giấc Mơ

Vương triều Thần thánh Sakura năm thứ bốn mươi.
Với sự nghiên cứu của vô số cường giả cấp Thiên Đế, một loại "Virus cải tạo gen trội dáng ngoài" dần dần được truyền ra, bắt đầu lây nhiễm toàn bộ khu vực phế tích, ảnh hưởng đến toàn bộ các xác chết đang di động trong đó.
"Bắt đầu đưa vào thành phố Veolia!"
"Bắt đầu đưa virus vào đại vực Hải Lam!"
...
Trong thành phố máy móc đổ nát có vô số zombie. Những thi thể nam nữ đẹp đẽ đang du đãng trên đường phố, thậm chí cả ma thú bị lây nhiễm trong rừng cây, Cự Long, Cửu Đầu Xà, tất cả đều xuất hiện thay đổi từ làn da. Làn da chúng trở nên thô ráp, chúng mọc cả răng nanh, thân thể mọc ra đầy lông...
Virus dù thế nào cũng sẽ biến dị.
"Virus cải tạo gen trội làn da" truyền bá vào trong, không ngừng tính toán, tiến hóa trong đầu hàng tỉ zombie. Chúng xuất hiện hình thái virus biến dị đa dạng hóa, vô số chi nhánh virus xuất hiện.
Có zombie bắt đầu hóa thành cự thú đầy lông đen, đi bằng tứ chi, răng nanh mọc dài, đi lại trên hoa cỏ.
Có zombie mọc vảy cá, tiến vào biển cả thành động vật hải dương.
Có zombie mọc lông chim, bay về phía trời cao.
...
Hoa tươi trải đầy mặt đất, trong hoa viên được bao bọc bởi hoa.
"Cải tạo cuối cùng còn lại cần ta giúp đỡ." Sakura vẻ bình thản, hơi nheo mắt lại: "Giải quyết vấn đề sinh dục của Thi tộc phổ thông, để chúng cũng bắt đầu có thể sinh sôi bình thường."
Nàng cúi đầu, nhìn một thứ đã từng là người Ishdar.
Dù sao ở trong bầy zombie, số lượng nhiều nhất vẫn là nhân loại.
Trước kia thứ này đã từng là một cô gái rất xinh đẹp, dịu dàng hiền lành, đối xử chân thành, có thể tín nhiệm người khác không hề có ngăn cách. Hiện giờ nó đã mọc đầy lông đen xì, đi bằng tứ chi, giống như một con lợn rừng màu đen không có trí tuệ, chỉ biết ụt ụt ăn uống ngủ nghỉ.
Con zombie này là một loại zombie hệ Phong đặc biệt, lúc này nó dường như đã biến thành một ma thú loại theo hệ Phong cấp năm.
Sakura cười quái lạ, lại dần trở thành cay đắng, cuối cùng nàng đã rõ chân tướng của toàn bộ thế giới.
"Nó đã thiếu hụt đi phần lớn ký ức, nhưng có thể kế thừa phép thuật hệ Phong. Hệ thống gen tu hành của nó còn khỏe mạnh, con cháu cũng sẽ kế thừa. Nó vẫn sẽ trở thành ma thú siêu phàm mạnh mẽ cấp bốn khi thành niên!"
...
Ba ngày sau, con ma thú lợn rừng này sinh ra một nhóm lợn con.
Làn da của chúng giống mẹ chúng như đúc, là những con heo rừng với bộ lông ngăm đen.
Sắc mặt Sakura đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Nàng hóa thành một người chăn nuôi lương thiện, suốt mấy tháng dùng lục lạc, thau cơm huấn luyện mấy con lợn rừng con, xem chúng trưởng thành, để hồi phục lại sự cân bằng sinh thái.
"Finba..."
Ngày hôm đó, nàng dừng bước, nhìn về phía dòng sông dung nham màu vàng phía xa xa, như nhìn thấy một vị Thần linh siêu cổ đại vẻ mặt hiền lành đang cầm lục lạc, hờ hững chăn nuôi một con ma thú, dùng chậu cơm, giống như đang nuôi nấng một con gia súc nhỏ đáng yêu vậy.
"Con dã thú bị nhốt trong lồng kia, há chẳng phải là... con người bị nhốt trong lồng?"
"Thế giới là một vòng luân hồi. Chúng ta đều là dã thú bị vây trong luân hồi."
Vị Thần kia chậm rãi đặt thau cơm xuống, đuổi mấy con lợn rừng đen nhỏ đang vui vẻ ụt ịt tiến vào lồng tre, sau đó trở về một gian nhà gỗ đơn sơ, nhìn đoạn văn tự treo trên vách tường, đó là "Thần Ngày Kia". Trên đó viết một đoạn văn:
"Nếu Thần chết đi vào ngày hôm nay, vậy người Ishdar phải sinh tồn đến ngày kia mới thôi, chỉ để thuật lại với chính tộc của mình về cuộc đời Thần. Chúng ta dùng tâm trạng đầy tự hào, với mị lực của khoa học kỹ thuật máy móc mạnh mẽ để trực quan giảng giải lại câu chuyện về Chủ ta."
Nàng mỉm cười, nhấc bút lên chần chừ trong chốc lát, rồi viết xuống câu chuyện vinh quang này, viết xuống: "Ngày hôm qua của Thần".
"Chúng ta trưởng thành trong cái nôi khoa học, bước lên thảo nguyên sinh mệnh lẻ loi, bò lên trên đỉnh núi mật mã khởi nguyên, kéo cánh cửa của Thần. Mà trước đó, vận mệnh đã được định từ ngày hôm qua.
Lữ khách qua lại như chúng ta có không biết bao nhiêu. Bất kỳ chủng tộc ngông cuồng nào mưu toan đặt chân trên con đường thành Thần, cạy mở mật mã sinh mệnh, cuối cùng cũng bị Thần nguyền rủa: Quá khứ, tức là tương lai."
Vị Thần dừng bút, nhẹ nhàng thổi khô mực như người thường. Thần đứng dậy, nghiêm túc treo chữ lên vách tường của nhà lá, dịu dàng cười, thầm thì:
"Để ngươi treo lên một góc trong ký ức của ta, không bằng để ngươi treo trong nhân thế bụi trần."
"Chỉ cần có người nhớ tới ngươi, chính là vĩnh sinh."
"Tử thần, vĩnh sinh."
Nàng nhìn bức tranh tường màu đen, nhìn về phía hoa tươi trải rộng phế tích bên ngoài, có một đám lợn con ụt ịt. Dường như một thế giới mới đã mở màn. Hào quang dung nham long lanh chiếu vào gương mặt tuyệt đẹp của nàng. Nàng dường như nhìn thấy một Thần linh siêu cổ đại khác.
"Ta cuối cùng cũng đã hiểu ý của ngài. Vinh quang của nhân thế chẳng qua chỉ là một vòng luân hồi."
...
Cảnh tượng này cuối cùng cũng bị lãng quên trong cát bụi. Khi nhà khảo cổ học tương lai tìm được phiến đá màu đen này, bọn họ không hiểu được, siêu văn minh viễn cổ của người Ishdar tại sao lại không sáng tác lịch sử trong phần cứng máy tính mà họ vẫn lấy làm kiêu ngạo, mà lại sáng tác trên phiến đá nguyên thủy nhất.
Người Ishdar rõ ràng đã đứng ở đỉnh cao, tại điểm cuối của văn minh cao cấp. Trong truyền thuyết, họ rõ ràng đã có khoa học kỹ thuật khó tưởng tượng nổi. Thế nhưng, họ lại để lại bức vẽ xấu xí đáng cười như tranh của trẻ con trên phiến đá nguyên thủy viễn cổ này.
Mọi người bắt đầu hoài nghi, phải chăng văn minh viễn cổ có phải xán lạn như vậy chăng? Khoa học kỹ thuật cổ đại có tồn tại hay không?
Nhưng mặc kệ họ khó hiểu thế nào, thời gian chung quy đã gột rửa toàn bộ những vinh quang cực điểm đó. Không còn ai nhớ tới những năm tháng kia. Nhân loại thời đại mới chỉ viết lại một đoạn sự tích xảy ra năm đó trong lịch sử.
[ Vương triều Thần thánh Sakura năm thứ bốn mươi mốt, năm 121 đại tai biến, nhân loại may mắn sống sót lại sinh sôi từ đầu. Họ coi trọng việc chăn nuôi ma thú còn sống qua đại tai biến, khôi phục hệ sinh thái hòa bình, văn minh lại tiến vào thời đại nông canh chăn nuôi. ]
...
Đại đế Sakura nhanh chân bước về phía trước,
“Thế giới là một vòng tròn! Chúng ta lại trở về thời khắc ban đầu. Nếu như so sánh nền văn minh của người Ishdar với một giấc mơ lớn trong trí nhớ, thì chúng ta sẽ trở lại nơi bắt đầu giấc mơ.”
Bên trong đại não đã biến thành một vũ trụ song song.
Siêu cấp máy tính này đã trở thành một vị Thần, xây dựng nên thế giới mạng ảo rộng lớn bao la, khắp nơi ngập tràn hoa cỏ cây cối, trùng cá chim thú.
Lúc này, phần lớn sinh mệnh tương đương với toàn bộ vùng đất dung nham cổ đại đều di chuyển đến nơi này, mà năng lượng hội tụ được ngoại trừ mười một ức Hải tộc ra, lại tàn sát ba mươi bảy chủng tộc ma thú cao cấp... Đã sớm siêu việt năng lượng của Thần linh cao cấp phổ thông.
Ở nơi này, bọn họ nghỉ ngơi lấy sức, sinh ra, trưởng thành, chết già, mạnh lên... Dân số của bọn họ sinh sôi càng nhiều, giấc mơ bên trong thế giới game online càng khổng lồ cường thịnh, bên trong đầu óc càng có nhiều ‘Trí nhớ’, vị Thần Sakura cũng càng mạnh.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận