Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 279: Lý Niệm (Hạ)

“Đối phương cũng bị thương cực nặng, nếu không cũng sẽ không trốn khỏi thế giới này.”
Sắc mặt Elmin lạnh lùng cao nhã, mở miệng nói với Medusa, nhàn nhạt nói:
“Ngoài ra, không biết có phải ảo giác hay không, khí tức của đối phương mơ hồ có chút quen thuộc.”
Giọng nói của Elmin dần dần chìm vào chỗ sâu trong Minh Giới,
“Ta muốn nghỉ ngơi một đoạn thời gian, hồi phục thương thế, đối phương chưa chắc sẽ bỏ qua, có thể sẽ giáng lâm xuống thế giới này lần nữa, phát động cuộc chiến tranh Thần cấp lần tiếp theo!”
Elmin chậm rãi ngồi xếp bằng xuống.
Trong đôi mắt của nàng, lóe lên hình ảnh thế giới này cùng đông đảo chúng sinh.
Lão sư Grantham trao ngôi vị quốc vương Babylon vào trong tay nàng, nàng đã gánh vác sứ mạng này một cách vô cùng nặng nề, Charlotte, Lucy... Những thứ này đều đặt trên bờ vai của nàng, thủ hộ thời đại Vu sư đi đến thời đại Ma dược ngàn năm sau, trong tương lai cũng sẽ tiếp tục bảo vệ.
Nàng đã sớm đem cuộc đời mình dâng hiến cho mảnh đất thân yêu này.
Medusa cũng bị trọng thương toàn thân, lại lần nữa chậm rãi trở lại đáy biển sâu, bắt đầu ngủ say,
“Một thế giới khác sao? Cuối cùng cũng có cảm giác mới mẻ, đối phương có thể giáng lâm thế giới chúng ta, chúng ta chưa hẳn đã không thể giáng lâm xuống thế giới đối phương!”
Trong đôi mắt nàng là một mảnh lưu chuyển, nhìn thoáng qua trận pháp truyền tống kia,
“Vượt qua không gian, dường như là năng lực mà Thần linh đều biết... Tựa hồ có quan hệ với không gian, tiến hành định vị trong thế giới hiện thực?”
Mấy ngày sau, nàng bắt đầu nghiên cứu về phương diện này, nảy sinh những ý nghĩ sáng tạo.
Thế giới Vu sư cũng không phải là không có nội không gian, khối rubik chính là không gian. Nàng không ngừng nghiên cứu, dường như đã mở ra một cánh cửa thế giới mới, bắt đầu nghiên cứu như si như say.
“Nguyên tắc để Thần xé rách không gian, hạ xuống thế giới khác dường như cũng không quá phức tạp, điều quan trọng duy nhất, chính là định vị của thế giới hiện thực, hình thành một đường hầm không gian trong một không gian nhỏ, cùng với lực lượng của một vị Thần... Đợi đến khi Elmin hồi phục thức tỉnh, để cho nàng ấy thử nghiệm một phen.”
Đôi mắt Medusa lấp lóe tia sáng băng lãnh máu tanh,
“Ta trở thành một vị Thần, lại thong thả quá mức, nếu như có thể xâm lấn một thế giới khác, thế giới mà có vô tận sinh mệnh và cường giả...”
Trong lòng nàng vẫn luôn lạnh như băng, khác với Elmin, nàng không để ý đến tính mạng người khác, thậm chí trái lại, nàng còn muốn giáng xuống thế giới của đối phương.
Vu sư là một đám người theo đuổi chân lý và tri thức, sau ngàn năm, hôm nay Elmin đã từ bỏ lý niệm về thời đại Vu sư, mà nàng lại chưa từng từ bỏ, vẫn như cũ thủ hộ vinh quang cuối cùng thuộc về các vu sư.
Cho tới bây giờ, nàng vẫn không e ngại tử vong, chỉ sợ phải dừng bước chân theo đuổi chân lý.
Mà... chân lý là như thế nào?
Tâm trí nàng bỗng nhiên hốt hoảng, nhớ về cảnh tượng Thần Sáng Thế năm đó giáng lâm, bóng dáng người thanh niên khổng lồ kia tắm trong ánh sáng thần thánh, khẽ vươn tay, thời gian thế giới lập tức thay đổi, xuân về hoa nở.
“Đó chính là chân lý.”
Trải qua một ngàn năm này, mục tiêu cuối cùng mà nàng theo đuổi, đã dần dần trùng một chỗ với bóng dáng của Tạo Vật Chủ vĩnh hằng kia rồi.
“Bước chân cuối cùng mà những Vu sư chúng ta suốt đời theo đuổi, có lẽ chính là nó... Ta sẽ thay tất cả ý chí của các vu sư trong quá khứ, đi truy tìm nó, khám phá ra tồn tại vĩnh hằng tối cao trong truyền thuyết kia.”
...
Oanh!
Toàn bộ thế giới Hoang cổ khẽ chấn động.
Một vị mỹ nhân cổ trang khổng lồ đáng sợ xuyên qua thời không. Nàng nhanh chóng vứt bỏ máu thịt của mình, bỏ vào Cửu Trọng Thiên, hóa thành phân bón, nuôi dưỡng linh hồn những động thực vật của Cửu Trọng Thiên.
Nàng hồi phục thân người cỡ nhỏ, nhàn nhạt mở miệng,
“Elmin, Medusa... Không ngờ lại trùng hợp như vậy. Ta với các ngươi lại gặp nhau một lần nữa, trước đây các ngươi mượn tay ta, để không ngừng đột phá, hiện tại đến phiên ta mượn tay của các người, để tiến hành đột phá!”
Sắc mặt nàng trở nên bình tĩnh, nàng bị trọng thương, hiện giờ chuẩn bị niết bàn trọng sinh.
Phượng Hoàng có thiên phú nghịch thiên “Niết bàn trọng sinh”, mỗi khi bị thương nặng chết đi, sau khi sống lại, càng trở nên mạnh hơn!
Chỉ cần tìm được đối thủ cùng cảnh giới, nàng liền có thể nhanh chóng đạt được đỉnh phong ở cảnh giới này. Trước đây trọng sinh thường có tác dụng phụ cực lớn, đó là tử vong thực sự, nhưng hiện tại phối hợp với Cửu Chuyển Huyền Công, đã xóa bỏ được tác dụng phụ đó.
“Sau lần niết bàn trọng sinh này, đồng thời nghỉ ngơi hồi phục, nhất định tu vi của ta sẽ tăng lên nhiều. Sau đó ta sẽ lại đi đến chỗ Elmin, lại chết thêm một lần nữa, sau khi trọng sinh hai lần, ước chừng có thể đột phá đến Hỗn Nguyên Thánh Nhân trung kỳ.”
Sắc mặt nàng tái nhợt.
Chỉ cần không ngừng đột phá tiếp, nàng sẽ đạt tới Hỗn Nguyên Thánh Nhân đỉnh phong, như vậy tốc độ tu luyện của đám người Elmin, Đế Kỳ, xa xa không thể so sánh được với nàng!!
Nàng có thiên phú nghịch thiên, muốn có thể kìm hãm nàng thì chỉ có Đại cảnh giới mà thôi!
“Dục hỏa trọng sinh... Hãy bắt đầu đi.”
Ngọn lửa bốc cháy hừng hực, nàng cuộn mình ở trong đôi cánh vàng rực rỡ, vẻ mặt bình thản, phảng phất như trở về vòng tay ôm ấp ấm áp của người mẹ.
Thần thức của nàng ký gửi ở trên Cửu Trọng Thiên, nhìn bản thể mình đang dần dần suy yếu, một lần nữa biến thành một quả trứng, bên trong ngọn lửa ấm áp kia, phảng phất khiến cho nàng nhớ tới tình cảnh ấm áp trong lòng Thần Sáng Thế năm đó.
“Thật muốn trở lại đoạn năm tháng kia.”
Nàng thở dài yếu ớt, ở thời điểm sinh mệnh một lần nữa niết bàn mở ra, cuối cùng thì trong lòng nàng cũng có chút cảm khái. Có lẽ, trải qua những năm chém giết lâu như vậy, nội tâm nàng đã không ngừng trở nên kiên định, mạnh mẽ.
Lại trôi qua mấy ngày, thân thể Phượng Hoàng sơ sinh một lần nữa phá xác mà ra, nàng nhẹ nhàng mỉm cười,
“Cuối cùng cũng trọng sinh rồi.”
Nàng duỗi thân thể, vừa mới trọng sinh còn đang suy yếu, năng lượng thể lực dường như đã hao tổn hết, cần phải tu dưỡng một khoảng thời gian thì mới có thể khôi phục trở về đỉnh phong. Nàng bỗng nhiên quay đầu, nhìn ba người gồm lão nhân tóc vàng ăn mặc trang phục kỳ lạ của thế giới khác, cùng với hai đồ đệ song sinh, vẫn đang run lẩy bẩy, trốn tránh ở bên trong mảnh rừng sâu um tùm.
Aili có mái tóc vàng, trong tay mang theo pháp trượng, ôm lấy hai chân được cuốn bằng lớp lụa đen mượt. Nàng đang cuộn tròn ở một nơi hẻo lánh trong rừng cây âm u,
“Đây là nơi nào? Nhất định là mộng, là mộng!”
Mickey cũng cuộn mình thành một đoàn,
“Tỷ tỷ, chẳng lẽ, chúng ta lại xuyên qua thế giới khác, còn có thể quay trở về sao?”
Hai đồ đệ quá ngây ngô, không hiểu thế sự, lần đầu tiên ra ngoài lịch luyện lại đụng phải sự tình kỳ quái như vậy, mà lão sư Mike, tuy rằng bản thân là một vị anh hùng Sử Thi sống hơn năm trăm năm cũng thất hồn lạc phách. Hắn lại có chút bình tĩnh mà nhận mệnh, yên lặng chờ đợi vị Thần linh kia sẽ xử trí ba người bọn hắn như thế nào.
“Lúc đó chạy đi quá nhanh, quên mất không ném bọn họ xuống, kết quả đã mang theo về thế giới Hoang Cổ.”
Phượng Hoàng trầm ngâm một chút, nhẹ nhàng bay ra khỏi thiên địa bên trong, ngồi ở trên chiếc ghế trong không gian nhỏ, nhìn về phía ba người trước mặt.
------
Bạn cần đăng nhập để bình luận